Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 450: Huyền Lực Quyết Phát Iu

Tất cả cái này đều ở trong dự đoán của Trần Hạo, chỉ là không nghĩ tới mới chém gϊếŧ hai tên, đám gia hỏa không có can đảm này đã không kiên trì được nữa.

“Hừ, Trần Hạo, ngươi không phải nói muốn quần chiến sao? Ta bây giờ đáp ứng ngươi, miễn cho lãng phí thời gian! Người còn lại của hai bên chúng ta nhất quyết thắng bại đi!”

Xẹt!

“Cầu còn không được! Chẳng qua trước đó nói rõ, đã muốn quần chiến, vậy bất cứ một bên nào chỉ cần có một người nhận thua, đó là thua! Hiểu ý tứ ta chứ?” Trần Hạo liền bay lên trên không, đến bên cạnh Hách Liên Vũ Tử, ánh mắt tràn ngập kɧıêυ ҡɧí©ɧ cùng khinh thường nói.

“Yên tâm! Hôm nay, có ngươi không có ta, có ta không có ngươi!” Mạc Vô Tâm tràn ngập tự tin tương tự nói, nói xong nhìn về phía mười bảy đệ tử còn lại bên cạnh, nói: “Các ngươi nghe rõ rồi, vô luận là ai cũng kiên trì đến cuối cùng cho ta, nếu không, ta sẽ ra tay đem hắn chém gϊếŧ đầu tiên!”

“Không thành vấn đề! Chỉ bằng bốn người bọn chúng, chúng ta liên thủ còn có gì e ngại?”

“Đi!”

Oành Oành Oành...

Từng tia sáng trong phút chốc nhanh như tia chớp bay qua. Mạc Vô Tâm đi trước làm gương, quanh thân khí tức cùng chiến ý cuồng bạo cuồn cuộn trào ra.

Xẹt Xẹt Xẹt!

Trần Hạo, Hách Liên Vũ Tử, Hạ U U, Trần Tuyết, bốn người nháy mắt bay đến một chỗ, từng người chiến ý bốc lên, khí tức quanh thân cuồng bạo tăng vọt, đối mặt mười tám người bọn Mạc Vô Tâm khí thế ngập trời lao tới, vẻ mặt bốn người không có chút sợ hãi.

Đại chiến trong khoảnh khắc sẽ bùng nổ!

...

“Sao còn chưa thúc giục linh bảo?”

Đám người Hạ Lăng Phong không nghĩ tới Trần Hạo thực đáp ứng đối phương quần chiến, lấy bốn người đối phó mười tám người, đó là chỉ có chết dưới mắt bọn họ. Nhưng càng làm bọn Hạ Lăng Phong, Vũ Văn Thái Nhiên toàn bộ người từng biết là bọn Trần Hạo có linh bảo, không ngờ tới bốn người ai cũng chưa lấy ra linh bảo. Đến giờ khắc này còn muốn che giấu lực lượng thật là khó hiểu.

...

Cách xa gần ngàn trượng, mười tám người bọn Mạc Vô Tâm tản mát ra chiến ý khủng bố cùng ma khí ngập trời thổi quét phạm vi mấy ngàn dặm, mười bảy gã siêu cấp thiên tài Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong, còn có Mạc Vô Tâm tồn tại so với Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong cường đại hơn, cả đám đồng thời bộc phát ra uy áp đã cường đại đến trình độ không tưởng.

Giờ khắc này chính là đệ tử đại biểu Vô Cực Tiên Cung, Ma Cung, Yêu Cung, đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ. Không thể không nói Mạc Vô Tâm triệu tập những thiên tài đệ tử này tuyệt đối so với bọn hắn càng cường đại hơn.

Đừng nói những người khác, chính là Giang Hải cùng Hoàng Văn Húc giờ phút này vẻ mặt cũng trở nên cực kỳ ngưng trọng cùng lo lắng. Bọn họ hiểu Trần Hạo vì sao đến bây giờ chưa bại lộ trang bị linh bảo, tự nhiên là vì đợi lát nữa chiến đấu với Vô Cực Ma Cung cùng Yêu Cung, nhưng đối mặt mười tám người, nhất là có Mạc Vô Tâm cường đại, bốn người bọn họ căn bản không tạo thành được chiến trận cường đại, không thể nào thắng.

...

“Các ngươi gϊếŧ ở vòng ngoài!”

Xẹt!

Mắt thấy chỉ có khoảng cách nghìn trượng, Trần Hạo đột nhiên truyền âm nói với ba cô gái, cùng lúc nói, cả người giống như một thanh kiếm sắc bén, lấy tốc độ khủng bố đến cực điểm nghênh đón mười tám người mà lên.

“Ừm?”

Ba cô gái cả kinh.

“A?”

“... Tiểu tử này làm gì? Muốn chết sao?”

Thấy một màn như vậy, mọi người đều kinh ngạc mở to hai mắt nhìn. Hỗn chiến ở dưới tình huống nhân số cách xa, bốn người có thể liền thành một thế, kề vai chiến đấu, không thể nghi ngờ là phương thức tốt nhất. Nhưng Trần Hạo lại đi trước làm gương, lao về phía mười tám người. Cái này ở mọi người nhìn đến quả thực là não tàn... Đó là muốn bị vây tiêu diệt.

“Tới tốt, gϊếŧ cho ta!” Mạc Vô Tâm thấy vậy liền cả kinh, sau đó mừng rỡ.

“Chết!”

“Chết đi!” Theo Mạc Vô Tâm nói, mười tám người nháy mắt bộc phát ra từng tiếng hét lớn, đều phát ra công kích cường hãn vô cùng, từng đạo kiếm quang như đan vào thành lưới kiếm rợp trời rợp đất liền đem Trần Hạo đang bay tới rất nhanh hoàn toàn bao phủ.

“Phân!”

Mắt thấy kiếm quang tới người, thân hình Trần Hạo nháy mắt chia ra làm năm. Năm bóng người trong phút chốc ngừng lại, vung kiếm cường công!

Oành oành Oành...

Vụ nổ khủng bố, năng lượng tàn sát bừa bãi, nháy mắt thổi quét ra. Chỉ cần là cái thanh thế này đã làm mấy chục vạn người vây xem cảm thấy kinh tâm động phách.

“Gϊếŧ!”

Ngay tại giờ khắc này, Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử cùng Hạ U U ba người cũng gϊếŧ tới, tuy các nàng cũng kinh ngạc khó hiểu mục đích Trần Hạo làm như thế, nhưng không có chút vi phạm ý đồ Trần Hạo. Các nàng tin Trần Hạo đã làm như vậy tất nhiên có thể thừa nhận được.

Trần Tuyết ra tay liền là Bạch Kim Phá Thiên Trảm sắc bén vô cùng, hủy diệt kiếm đạo ý chí càng ẩn chứa ở trong đó!

Hách Liên Vũ Tử đâm ra một kiếm, bầu trời như bốc lên một vầng trăng tròn lành lạnh, làm phạm vi mấy ngàn trượng đều như bao phủ lên một tầng sương lạnh như băng tuyết, Nguyệt Quang Kiếm của nàng giờ phút này đã hơn xa trước kia. Trong kiếm quang lành lạnh còn ẩn chứa luân hồi lực huyền ảo nhất trong thiên địa!

Hạ U U vung kiếm liền là tuyệt tình kiếm đạo ý chí! Ở thời điểm tiên đạo Đông đại lục thi đấu giao lưu tông môn, nàng ở phút cuối mới thi triển ra hai lần. Giờ phút này, cảnh giới tuyệt tình kiếm đạo của nàng so với cảnh giới hủy diệt kiếm đạo của Trần Tuyết còn mạnh hơn một bậc, đôi mắt tuyệt đẹp trong suốt không còn ẩn chứa bất cứ tình cảm gì!

Giờ khắc này, hỏa lực chủ yếu đều tập trung trên người Trần Hạo, với Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử cùng Hạ U U ba người tuy bên ngoài đánh gϊếŧ, lại bày ra lực lượng mạnh nhất của mình, nhưng muốn một chiêu thành công thì không có khả năng. Dù sao đối phương bất cứ một người nào cũng không yếu, không có một phen khổ chiến, rất khó đem đối phương chém gϊếŧ, nhưng mà...

“Cái đệch! Ngươi đẩy...”

“A!”

“Ai đẩy...”

Phốc phốc phốc!

Ba đệ tử chính diện ngăn cản Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử cùng Hạ U U, từng người phát ra gầm rú phẫn nộ, nhưng chưa rống xong đã im bặt, ba đạo kiếm quang đem mi tâm ba người đâm thủng, đến chết, ánh mắt ba người cũng tràn ngập phẫn nộ cùng kinh ngạc, nhưng không phải nhìn về phía ba cô gái, mà là nhìn về phía đồng bọn bên người, vô tận u oán, vô tận nghẹn khuất, vô tận phẫn nộ...

Khoảnh khắc ý thức biến mất, còn đang suy nghĩ: “Vì sao đẩy lão tử? Vì sao?”

Rõ ràng có thể ngăn cản công kích của đối phương, nhưng vì gia hỏa bên cạnh đột nhiên bộc phát ra lực lượng dao động làm cho công kích bọn hắn phát ra bị lệch đi. Cao thủ quyết đấu, sai một ly sẽ làm bọn hắn ngã xuống...

Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử cùng Hạ U U một chiêu đắc thủ, không có kinh hỉ, ngược lại trong đôi mắt lóng lánh ra khó hiểu cùng kinh ngạc nồng đậm, thắc mắc đây là chuyện gì. Lại có thể thoải mái đắc thủ.

“Con mẹ nó chứ, biết liên hợp tác chiến hay không? Đừng ảnh hưởng lão tử! Năng lượng của ngươi hướng lão tử đè ép cái gì?”

“Rõ ràng là ngươi ảnh hưởng ta!”

Mọi người đều nhìn thấy một màn cực kỳ buồn cười, đây rõ ràng là sinh tử đại chiến, hơn nữa là quần chiến, nhưng mười tám người bọn Mạc Vô Tâm trong khoảnh khắc đã bị ba cô gái một chiêu đắc thủ chém gϊếŧ ba người, càng buồn cười hơn là bây giờ bên bọn Mạc Vô Tâm lại bùng nổ trận chiến mồm miệng, từng người tức giận mắng kẻ bên cạnh.

Giống như một đám ô hợp chưa trải qua bất cứ huấn luyện phối hợp nào, liên thủ tác chiến chưa tạo thành uy hϊếp với kẻ địch thì đã tự loạn đầu trận tuyến trước...

“Có cổ quái, mọi người tản ra chút!

Mạc Vô Tâm cũng tức giận nhìn đệ tử bên cạnh, nhưng sau khi nhìn thấy mọi người đều như thế, vẻ mặt Mạc Vô Tâm trở nên cực kỳ kinh sợ, bọn họ đều là cao thủ Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong, tuy chưa từng phối hợp, nhưng liên thủ tác chiến cơ bản mỗi người đều xuất hiện sai lầm. Đây là chuyện tuyệt đối không có khả năng.

“Một đám ngu ngốc! Mệt các ngươi còn là thiên tài của Vô Cực Ma Cung, còn thiếu chưa bị lão tử dọa đái ra quần nhỉ? Ra tay thế mà cũng sai lầm, ha ha ha... Hợp!”

Tiếng cười nhạo tràn ngập khinh bỉ của Trần Hạo từ trong năng lượng bùng nổ khủng bố truyền ra, năm bóng người chợt hợp nhất, sau khi đem đợt công kích liên thủ khủng bố nhất đầu tiên phá tan, cả người hắn cuồng bạo chỉ thẳng Mạc Vô Tâm. Không ai biết năm bóng người hợp nhất này vẫn chỉ là phân thân của Trần Hạo. Chân thân của hắn sớm ẩn nấp ở phụ cận ba người bọn Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử, Hạ U U. Bước vào Tạo Vật cảnh, hắn thu liễm khí tức, năng lực dung nhập thiên địa vạn vật tăng lên kinh người, Mạc Vô Tâm dù có Thiên Nhãn Thần Đồng, giờ phút này cũng không cảm ứng được chân thân của Trần Hạo tồn tại.

Mà chân thân của Trần Hạo đang thi triển Thiên Biến Huyền Lực Quyết thích hợp hỗn chiến nhất!

Hắn rất ẩn nấp, cũng rất thu liễm, nếu đám người Mạc Vô Tâm có thể ngừng thúc giục năng lượng, tĩnh tâm đến cảm ứng một chút, tự nhiên có thể bắt được Thiên Biến Huyền Lực Quyết huyền ảo, nhưng giờ phút này ở trạng thái đại chiến, năng lượng tàn sát bừa bãi, ma khí ngập trời, cộng thêm phân thân của Trần Hạo cố ý che giấu khí tức của Thiên Biến Huyền Lực Quyết, làm cho bọn họ không phát hiện được dị thường, đều cho rằng bị năng lượng người bên cạnh kiềm chế đè ép mới đưa đến thất thủ.

...

Oành Oành Oành...

Dưới sự hoảng sợ, đám người Mạc Vô Tâm đối mặt tử vong uy hϊếp, đều điên cuồng đem năng lượng của mình tăng lên tới trạng thái đỉnh phong, còn rất nhanh kéo ra một khoảng cách. Bóng kiếm tầng tầng, đủ loại công kích huyền ảo cường đại rợp trời rợp đất xuất hiện.

Có người yểm hộ, có người ngưng tụ tuyệt chiêu, thật sự đỉnh phong quyết đấu đến lúc này mới chính thức bắt đầu.

Ba cô gái trước sau ở vòng ngoài, không dám tiến vào giữa đám người Mạc Vô Tâm, mà Trần Hạo thì cuồng ngạo lao vào giữa mọi người, lao trái gϊếŧ phải, không ngừng hướng về Mạc Vô Tâm áp sát.

Phốc phốc...

Mỗi mấy phút đồng hồ liền có người bị chém gϊếŧ.

Nhưng bốn người bọn Trần Hạo bị thương cũng nhìn thấy ghê người. Đây còn là tình huống Trần Hạo dùng Thiên Biến Huyền Lực Quyết thay đổi công kích của đối phương. Cả người đẫm máu, bốn người bọn Trần Hạo càng đánh càng hăng...

Đám người Mạc Vô Tâm càng lúc càng kinh sợ.

“Gϊếŧ, gϊếŧ, gϊếŧ cho ta!” Mạc Vô Tâm điên cuồng rít gào, thương thế bốn người bọn Trần Hạo ít nhất do hơn phân nửa là công kích của gia hỏa này lưu lại, không thể không nói thực lực Mạc Vô Tâm quả thực cường hãn vô cùng.

...

Tuy nhân số đối phương đang giảm bớt, nhưng cục diện càng lúc càng bất lợi đối với bọn người Trần Hạo.

Hạ Lăng Phong bọn người tiên đạo, từng người khẩn trương vô cùng, càng không hiểu đến hoàn cảnh như thế mà bốn người bọn Trần Hạo chưa tế ra nguyên bộ linh bảo, lại đau khổ chống đỡ...

Ngắn ngủn hơn mười phút, vô luận là tinh khí thần hay chân nguyên, mọi người đều có thể nhìn ra được bốn người bọn Trần Hạo tiêu hao thật lớn, như vậy kiên trì không được bao lâu, sắp bị đối phương đánh gϊếŧ.

...

“Lão đại thực âm hiểm, cũng thực hận...”

Hoàng Văn Húc chăm chú nhìn Trần Hạo trong chiến đấu, trên mặt không có chút lo lắng, ngược lại mang theo một tia hưng phấn, truyền âm nói với Giang Hải.

“Phải, ba tẩu tử cũng ác... Muốn giả dạng như vậy cũng thật không dễ, bị thương nặng thật... Xem ra lão đại đối với Mạc Vô Tâm bọn đệ tử Vô Cực Ma Cung đã đến mức không thể dễ dàng tha thứ, lần này một người cũng đừng mơ còn sống rời khỏi Ðông đại lục...”

“Cái đó đương nhiên. Chẳng qua, vừa mới bắt đầu hỗn loạn, ta cảm giác tuyệt đối không hẳn là đám người Mạc Vô Tâm quá ngu ngốc, khẳng định lão đại giở trò quỷ...”

...

“A!”

Mắt thấy bên người chỉ còn lại bảy người, từng người tim mật đều lạnh hội tụ về phía hắn, dưới sự không cam lòng cùng sợ hãi mãnh liệt, Mạc Vô Tâm biết không thể đợi nữa, thét dài một tiếng vang thấu thiên địa, ma khí quanh thân nhất thời cuồn cuộn trào ra, tiếng thét dài thê lương như đang chịu đựng khôn cùng thống khổ cùng tra tấn, khuôn mặt anh tuấn của hắn vặn vẹo hẳn lên, mi tâm ở nháy mắt phát ra từng đạo xúc tu tối đen như mực!

Mỗi cái xúc tu đều ẩn chứa khí tà ác ngập trời cùng vô tận huyền ảo.

Phốc phốc phốc phốc phốc phốc phốc...

“A...”

Từng tiếng kêu thảm thiết chợt bùng nổ, làm mọi người hoảng sợ là mi tâm Mạc Vô Tâm phát ra xúc tu màu đen trực tiếp xuyên thấu mi tâm bảy người bên cạnh!

Không ai nghĩ đến Mạc Vô Tâm lại máu lạnh, vô tình, tàn nhẫn đến mức như thế!

Trong nháy mắt, ánh mắt bảy người tràn ngập kinh sợ, khổ sở cùng phẫn nộ khôn cùng, muốn giãy giụa phản kháng, muốn chửi ầm lên... Nhưng tất cả đều không còn kịp, ai cũng không thể nghĩ Mạc Vô Tâm sẽ xuống tay với bọn họ. Nếu có một chút chuẩn bị tâm lý cũng sẽ không bị Mạc Vô Tâm trực tiếp trói buộc linh hồn ý chí, khống chế thân thể...

Lực cắn nuốt khủng bố xâm nhập đến sâu bên trong linh hồn bọn họ, khống chế thân thể, linh hồn bọn họ, duy nhất có thể cảm giác được đó là khôn cùng khổ sở cùng ý chí nhanh chóng bị phá hủy, trong khoảnh khắc, con ngươi bảy người mất đi tiêu cự, thân thể kịch liệt run rẩy, héo úa, sinh mệnh khí tức, chân nguyên, tinh khí thần quanh thân, lấy tốc độ khủng bố bị xúc tu màu đen cắn nuốt, mãnh liệt mênh mông dung nhập đến trong cơ thể Mạc Vô Tâm!

Oành!

Đạo bào của Mạc Vô Tâm nháy mắt phồng lên thành quả cầu tròn nổ tung ra, mái tóc dài xổ ra, lông mày nhíu lại, quanh thân dâng lên từng đạo năng lượng cuồng bạo hủy thiên diệt địa.