Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 373: Diệt Tuyệt Chưởng

Ngọc chưởng nghiêng lệch, phất tay đánh ra!

Xẹt!

Trong phút chốc, một chưởng ảnh tản ra diệt sạch tất cả sinh cơ bốc lên phạm vi chừng nghìn cuồng bạo phủ về phía Trần Hạo. Thiên địa linh khí phạm vi mấy trăm dặm đều điên cuồng dâng trào lên, dẫn tới từng tiếng phá không, thanh thế làm cho người ta sợ hãi đến cực điểm.

“Lực lượng thật cường hãn! Diệt Tuyệt Chưởng đại thành chi cảnh? Điều này sao có thể?”

“Là bởi bao tay kia! Thượng phẩm linh bảo! Tất nhiên là thượng phẩm linh bảo!”

Nhìn một màn này, trừ Tây Môn Vấn Kiếm, toàn bộ người vây xem trong mắt đều lóng lánh ra một sự kinh ngạc, Diệt Tuyệt Chưởng, tuyệt học cường hãn nhất của Mặc gia, chỉ có cao thủ Tạo Vật cảnh mới có thể đem nó tu luyện đến đại thành chi cảnh. Nhưng bây giờ, chỉ là Nguyên Thần cảnh hậu kỳ, giờ phút này Mặc Ngọc Tiên thi triển ra khí tức Diệt Tuyệt Chưởng đã xa xa vượt qua cảnh giới của bản thân nàng.

“Mẹ... Sớm biết nên nhắc nhở nàng, đánh ngang hoặc là thua trận này, bây giờ xong rồi, tiểu tử này ít nhất cũng bị thương nặng, khẳng định sẽ không cược với ta nữa...” Tây Môn Vấn Kiếm ở một khắc này trong lòng thầm mắng. Hắn cùng Trần Hạo chỉ hứa hẹn trên miệng, nếu Trần Hạo đổi ý, hắn không có biện pháp. Đây chính là tổn thất ngàn vạn viên thượng phẩm nguyên tinh thạch, dù với hắn cũng là một món tài phú thật lớn.

Cho nên giờ khắc này, gia hỏa này có chút hối hận không nhắc nhở Mặc Ngọc Tiên. Thậm chí hy vọng Trần Hạo có thể thi triển ra đòn sát thủ cường đại nào đó ngăn cản chiêu này của Mặc Ngọc Tiên.

“Chưởng pháp sao? Vậy thì chưởng pháp!”

Cảm thụ được một chưởng cường hãn của Mặc Ngọc Tiên, chiến ý của Trần Hạo điên cuồng bốc lên, linh hồn lực lượng cường hãn nháy mắt tăng lên tới cực hạn, điên cuồng thúc giục chân nguyên quanh thân, như sông vỡ đệ, ở trong kinh mạch dọc theo tuyến đường đặc thù, chạy chồm mà ra. Không có năng lượng tản ra, nhưng khí tức cả người lại dẫn tới không khí chung quanh sinh ra bạo tạc kịch liệt!

Càng kinh người hơn là màu sắc da thịt quanh thân Trần Hạo ở một khắc này đã xảy ra thay đổi kinh người, lóng lánh ra kim quang nhàn nhạt, cho người ta một loại cảm xúc khuynh hướng kim loại!

“Đây là công pháp luyện thể gì?

“Thật mạnh... Chẳng lẽ là trong truyền thuyết... Bất Tử Kim Thân Quyết của Bất Tử Thần Vương?”

“Không có khả năng, Bất Tử Kim Thân Quyết đã sớm thất truyền. Tiểu tử này tuổi còn trẻ, sao có thể tu luyện thành công? Dù là cao thủ Tạo Vật cảnh có được bất tử huyết mạch cũng không thể, huống chi là hắn... Hơn nữa, Bất Tử Kim Thân Quyết nếu luyện thành, hẳn là toàn thân vàng óng ánh, giống như người vàng. Hắn chỉ là tản mát ra một tia kim quang mà thôi, hẳn là thần công luyện thể cường hãn nào đó!”

Khi da thịt toàn thân Trần Hạo tản mát ra hào quang màu vàng, vô số cao thủ theo dõi gồm cao thủ Tạo Vật cảnh trên lôi đài đã đem khí tức của mình tăng lên tới cực hạn, chuẩn bị thời khắc cứu Trần Hạo, cũng lộ ra nét kinh hãi.

Bất Tử Thần Vương ở toàn bộ tu luyện giới Vô Cực đại lục là tồn tại không ai không biết, truyền lưu rất nhiều truyền thuyết về hắn. Vạn năm trước, cao thủ đứng đầu danh chấn tiên đạo, ma đạo, yêu đạo, tuy không phải chiến lực mạnh nhất, nhưng lại là tồn tại không ai dám đắc tội, đó là bởi vì thân thể biếи ŧɦái của hắn gần như đến cảnh giới bất diệt. Hắn tự nghĩ ra công pháp Bất Diệt Kim Thân Quyết càng là danh chấn toàn bộ Vô Cực đại lục, trên cơ bản các đệ tử tu luyện giới đều có thể ở trong tư liệu lịch sử tông môn đọc được.

Tương truyền Bất Tử Kim Thân Quyết là tuyệt thế thần công duy nhất có thể hậu thiên tu luyện ra bất tử huyết mạch. Một khi thúc giục, thân thể liền biến thành màu vàng, lực lượng tăng vọt, hơn nữa phòng ngự cường hãn đến cực hạn.

...

Xẹt!

Ngao ngao ngao ngao...

Chưa cho mọi người quá nhiều thời gian kinh ngạc, đôi bàn tay Trần Hạo cuồng bạo đánh ra, chưởng ảnh tầng tầng trong phút chốc như hóa thành mười tám con cự long, ngang nhiên hướng về phía Diệt Tuyệt Chưởng khủng bố của Mặc Ngọc Tiên.

Oành!

Năng lượng khủng bố giống như cơn lốc thổi quét ra, nháy mắt chưởng ảnh chạm nhau liền oành đùng đùng nổ tung ra, thủ hộ kết giới của lôi đài cũng không ngăn được sóng âm, như từng tiếng kinh lôi ở trong tai mọi người nổ tưng. Một số đệ tử trẻ tuổi từ lôi đài cấp thấp vây tụ lại xem cuộc chiến liền bị chấn cho thất khiếu chảy máu, kêu sợ hãi liên tục.

Trong nháy mắt, bao gồm cao thủ Nguyên Thần cảnh đều lần lượt thúc giục năng lượng bảo vệ bản thân.

“Cái này...”

Vô số người kinh hãi mở to hai mắt nhìn, hoa tỷ muội cũng kinh hãi hít ngược khí lạnh, một khắc trước, lúc nhìn thấy lực lượng khủng bố của Mặc Ngọc Tiên, còn lau mồ hôi vì Trần Hạo, tim cũng nâng lên trên cổ họng, nhưng giờ phút này lại hoàn toàn bị khϊếp sợ đối với Trần Hạo. Hiển nhiên, dù là các nàng cũng chưa từng dự đoán được Trần Hạo mạnh nhất lại là luyện thể công pháp cùng chưởng pháp!

...

“Tiểu tử này, thế mà mạnh như vậy?”

Tây Môn Vấn Kiếm cũng kinh hãi mở to hai mắt nhìn. Mặc Ngọc Tiên bằng vào thượng phẩm linh bảo vượt cấp thi triển ra uy lực cảnh giới đại thành của Diệt Tuyệt Chưởng, hắn biết rõ mạnh bao nhiêu, mặc dù là hắn muốn tiếp được cũng phải thi triển ra tuyệt chiêu. Ban đầu hắn đã nhận định Trần Hạo chắc chắn thua, mà buồn bực không chịu nổi, sợ Trần Hạo sẽ lùi bước không chiến với hắn. Nhưng bây giờ Trần Hạo bày ra lực lượng, tuy còn chưa nhìn thấy kết quả cuối cùng, lại làm cho hắn rõ ràng Mặc Ngọc Tiên sợ là không thể thắng Trần Hạo.

“Như thế càng tốt! Vậy sẽ do ta đến giải quyết!”

...

Trên lôi đài, Trần Hạo cùng Mặc Ngọc Tiên đồng thời quay cuồng bay về phía sau, người còn ở trong hư không liền phun ra một ngụm máu tươi.

Chẳng qua Trần Hạo sau khi quay cuồng ba trăm trượng liền ổn định thân hình, quát nhẹ một tiếng, chợt lần nữa lao về phía Mặc Ngọc Tiên còn đang quay cuồng.

“Dừng! Trần Hạo, nàng đã thua rồi!”

Ngay tại giờ phút này, trọng tài chợt phát ra một đạo năng lượng cường hãn vô cùng, như ngưng tụ thành một quả cầu năng lượng mềm mại lại tràn ngập co dãn, làm Trần Hạo không chịu phản chấn, cũng không cách nào tiến lên mảy may.

“Thua rồi?”

“Khí tức của Mặc Ngọc Tiên đã vận chuyển không nổi, ngươi giờ phút này một đòn tất nhiên trí mạng. Ngươi thắng rồi!” Trọng tài dứt khoát lưu loát nói.

“Ta chưa thua, ta chưa thua!”

Ngay tại giờ phút này, Mặc Ngọc Tiện chợt lớn tiếng quát, tràn ngập không cam lòng cùng phẫn nộ.

“Vậy thì tiếp tục, ta không có ý kiến!” Trần Hạo lau máu tươi khóe miệng nói. Môt đòn này ở Trần Hạo xem ra, hai người cũng chưa phân ra thắng bại, hắn tuy đem lực lượng thân thể tăng lên tới cực hạn, hơn nữa thúc giục chưởng pháp mạnh nhất của mình Hàng Long Chưởng, nhưng chung quy xem như cân sức ngang tài, lại không nghĩ tới trọng tài lại phán hắn thắng lợi.

Trọng tài lắc lắc đầu, tương tự phát ra một đạo năng lượng ngăn trở Mặc Ngọc Tiên nói: “Mặc Ngọc Tiên, quy tắc khu khiêu chiến, ngươi nên biết. Ta thân là trọng tài, tất nhiên không thể để cho bất cứ thiên tài nào ngã xuống ở trên lôi đài. Vừa rồi khí tức ngươi ngưng trệ, Trần Hạo đủ để chém gϊếŧ ngươi. Cái này rất công bằng! Đi xuống đi...”

Tê!

Mặc Ngọc Tiên liền bị trọng tài đưa ra khỏi lôi đài.