Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 342: Cường Thế Cuồng Ngạo

“Gia hỏa này mang theo bọn chúng vòng qua vòng lại, sợ là đã phát hiện chúng ta rồi nhỉ?”

Ba bóng người nhìn như không có gì liên hệ, phân biệt ở ba hướng, ở thời điểm ba người bọn Trần Hạo tiến vào khu giao dịch tự do, một người trong đó truyền âm nói với hai nguời khác.

“Hẳn là vậy. Phát hiện cũng không có gì. Bây giờ là có thể chấp hành kế hoạch rồi!” Một người trẻ tuổi trong đó hai mắt lóng lánh ra một sự lạnh lùng, truyền âm nói với hai người khác.

“Sợ là không được nhỉ? Người trung niên kia là cao thủ Nguyên Thần cảnh...” Một người trong đó nói.

“Sợ cái gì? Nếu ta đoán không sai, người trung niên đó hẳn là người của thương hội. Chỉ là mượn sức bọn chúng mà thôi. Tuyệt đối không có khả năng, cũng không dám tham dự chuyện của chúng ta. Yên tâm đi... Cũng không biết bọn chúng có đảm lượng theo chúng ta đi ra ngoài hay không, đều qua đi...”

Chợt ba người liền hội hợp đến một chỗ, cất bước tiến vào khu giao dịch tự do, hơn nữa không hề che giấu bộ dạng, nghênh ngang đi về phía ba người bọn Trần Hạo.

“Trần huynh đệ, xem ra phiền toái rồi. Rất xin lỗi, người của thương hội chúng ta không thể tham dự bất cứ phần tranh nào. Ba người này hẳn là tuyệt đỉnh thiên tài của quần đảo Nam Hải, nếu ta không đoán sai, bọn hắn muốn nhằm vào các ngươi..., chẳng qua, Trần huynh đệ chỉ cần không bị bọn hắn chọc giận là được, chỉ cần không ra khỏi thành, cho bọn hắn mười cái gan cũng không dám xằng bậy...”

Ở thời điểm ba người nghênh ngang đi tới, Lôi Long truyền âm nói với Trần Hạo.

“Lôi huynh yên tâm, ngươi đi làm việc của người đi. Cáo từ!” Làm cho Lôi Long ngoài ý muốn là Trần Hạo nói như thế, nói xong, căn bản không đợi lý do thoái thác phía dưới của Lôi Long, liền “Vèo” một tiếng, xoay người nghênh đón ba người đi đến theo, cùng lúc đó, Trần Tuyết chợt biến mất ở trước mặt Lôi Long. Cứ như vậy trong hư không biến mất, mặc dù là Lôi Long Nguyên Thần cảnh cũng không cảm ứng được một chút khí tức. Cùng Trần Tuyết khác nhau là khí tức quanh thân Trần Hạo đều phóng ra, uy áp khủng bố, mặc dù là ở dưới tầng tầng cấm chế của đại sảnh, cũng nháy mắt thổi quét mấy chục trượng.

“Không phải chứ? Trần huynh đệ...” Lôi Long sợ tới mức vội vàng truyền âm, “Cái tư thế này chẳng lẽ Trần Hạo cùng Trần Tuyết là muốn ở nơi này trực tiếp động thủ?”

Giờ khắc này, mặc dù là ba tuyệt đỉnh thiên tài của quần đảo Nam Hải cũng bị hành động bất ngờ của Trần Hạo khiến cho có chút ngây ngốc, thậm chí hoảng sợ, lập tức dừng bước, ngốc như gà gỗ.

“Tuyệt đỉnh thiên tài của quần đảo Nam Hải, chỉ cái đảm lượng này? Cũng dám theo dõi ta? Còn có bao nhiêu người đều kêu lên đi! Như các ngươi mong muốn!” Thanh âm lạnh lùng khinh thường của Trần Hạo phiêu đãng ở trong phạm vi trăm trượng, mà thân hình hắn thì trực tiếp hướng về bên ngoài thương hội nhanh chóng rời đi. Không ẩn giấu khí tức của mình, cả người liền giống như một tia kiếm quang sắc bén vô cùng, tản ra thiên uy huy hoàng.

Ban đầu Trần Hạo cùng Trần Tuyết đã tương đối khiến người ta chú ý, cái đột nhiên thay đổi này càng khiến cho vô số người tu luyện chung quanh ánh mắt lập tức đều hội tụ lại, cũng không rõ đã xảy ra cái gì. Đều nhìn về phía ba thiếu niên bị khí thế của Trần Hạo chấn nhϊếp ngốc như gà gỗ.

Ông..., tiếng nghị luận nhất thời truyền đến.

“Thật cuồng... Ta còn tưởng tuyệt đỉnh thiên tài của quần đảo Nam Hải, xem ra chỉ vậy... Thiếu nữ tuyệt đẹp kia công phu ẩn nấp thật lợi hại!”

“Ba người này là tuyệt đỉnh thiên tài của quần đảo Nam Hải? Thế mà bị hai thiên tài bằng tuổi dọa thành như vậy, thật sự là nghe danh không bằng gặp mặt...”

“Là thiếu niên kia khí thế quá mạnh mẽ rồi!”

“Kiêu ngạo!”

“Làm càn!”

“Không biết sống chết! Như thế rất tốt! Chúng ta đi!”

Lúc tiếng nghị luận không kiêng nể gì của rất nhiều cao thủ truyền đến, ba gia hỏa đó mới tỉnh táo lại, từng người cả mặt nóng lên, xấu hổ vô cùng. Chợt sắc mặt trở nên phẫn nộ mà tàn nhẫn, tức giận nói. Nói xong, khí tức cuồng bạo của ba người cũng đột nhiên phát ra, “thịch thịch”, nhanh chóng rời đi.

“Cái này...” Khuôn mặt không tính là già của Lôi Long run rẩy một trận. Dù là hắn cũng không nghĩ đến, thoạt nhìn rất trầm ổn, ôn hòa, Trần Hạo lại biểu hiện cuồng ngạo, sắc bén như thế, đừng nói ba người kia bị biểu hiện bất ngờ của Trần Hạo dọa cho ngây ngốc như gà gỗ. Chính là Lôi Long cũng có chút phản ứng không kịp. Dù sao đối phương chính là tìm tới cửa, hơn nữa rõ ràng là muốn chọc giận Trần Hạo, do đó dẫn Trần Hạo ra khỏi thành quyết đấu. Tất nhiên đối phương sớm có chuẩn bị, lại không chỉ ba người..., nhưng Trần Hạo lại trực tiếp phản kích.

“Trần Hạo! Đó hẳn chính là Trần Hạo! Vừa rồi thiếu niên cùng thiếu nữ kia tất nhiên là hạng nhất thi đấu giao lưu tông môn Đông đại lục Trần Hạo! Thiếu nữ đó có thể là Trần Tuyết tán tu trong lời đồn cùng Trần Hạo ở thiên không chi thành cùng nhau lịch luyện! Nghe nói bọn họ lúc trước đã chém gϊếŧ vài tên tuyệt đỉnh thiên tài mấy cửu phẩm tông môn của quần đảo Nam Hải!”

Trong đám người cao thủ kiến thức rộng rãi, đã đoán được thân phận của Trần Hạo cùng Trần Tuyết. Ở đây tuyệt đại đa số người tu luyện tiên đạo xuất thân đều là ba phương thế lực, tuy không trở về xem tình hình khu vực mình, nhưng việc lớn có liên quan khu vực của mình vẫn là chú ý.

“Vậy ba người khác khẳng định là tuyệt đỉnh thiên tài cửu phẩm tông môn quần đảo Nam Hải rồi?”

“Ði xem xem! Con mẹ nó, Đông đại lục chúng ta có thể xuất hiện nhân vật thiên tài cường thế như thế thật sự là tăng mặt mũi, nhưng tuyệt đối đừng chết mất..., nết không, vậy thì quá mất mặt...”

“Ha ha, có thể sao? Chỉ bằng số mệnh cằn cỗi của Đông đại lục các ngươi cũng muốn đấu với quần đảo Nam Hải chúng ta? Để cho các ngươi nhìn thấy tiểu tử đó có bao nhiêu thảm...”

“Chậc chậc, tiên đạo các ngươi tính cái gì. Yêu đạo chúng ta tùy tiện tới thiên tài, không cần tuyệt đỉnh đã có thể đập chết bọn hắn, ha ha... Đi một chút. Chúng ta cũng đi nhìn xem tuyệt đỉnh thiên tài một thế hệ trẻ của tiên đạo có khởi sắc hay không!”

“Yêu đạo tính là cái rắm, dưa nẫu, tu luyện không biết bao nhiêu năm mới hóa thành hình người, cũng có ý tứ? Ma đạo chúng ta mới là tuyệt đối hạng nhất!”

Đám người lúc Trần Hạo còn chưa khai chiến, đã dẫn phát pháo miệng của Ðông, Tây, quần đảo Nam Hải cùng tiên đạo, yêu đạo, ma đạo.

Chuyện như vậy ở Thúy Yên thành tần suất xuất hiện rất cao, thời điểm một khi có gì xung đột, ai cũng sẽ không nói cái gì đạo lý với ai, chỉ nhìn lập trường.

Trần Hạo cùng Trần Tuyết ẩn nấp đến trong thiên địa vạn vật dẫn đầu nhanh chóng rời khỏi, ba người của quần đảo Nam Hải hung tợn đuổi theo ra, mà phía sau hắn thì theo ra rất nhiều tiên, yêu, ma tam đạo cao thủ, trường hợp như thế căn bản không cần hỏi cũng không cần nghe ai nghị luận, đã làm người tu luyện trong đại sảnh rõ ràng, lại có trò hay để xem.

Loại tình huống này trực tiếp dẫn tới hậu quả chính là như là quả cầu tuyết, đem nơi đi qua người tu luyện cuốn sạch, mãnh liệt mênh mông đi ra ngoài theo, nhân số trở nên càng lúc càng nhiều.

“Cuồng ngạo như thế cũng không phải chuyện tốt... Chẳng qua lúc này mới phù hợp tính cách của hắn nhỉ?” Lôi Long nhìn đám người trào ra, nhíu mày thầm nghĩ, cũng đi theo ra ngoài. Ðối với tình huống của Trần Hạo, hắn tuy không tận mắt nhìn thấy, nhưng Thiên Binh Các khu vực tiên đạo Đông đại lục lại rất rõ ràng, Trần Hạo chính là một trong những nhân vật quan trọng Thiên Binh Các muốn kết giao mượn sức, tình huống, sự tích có liên quan Trần Hạo đều có tư liệu ghi lại chi tiết, nếu không, hắn lúc nhìn thấy Trần Hạo cũng sẽ không liếc mắt một cái đã đoán được thân phận của Trần Hạo.

Nghĩ đến con đường năm ấy Trần Hạo mười tám tuổi, ở tu luyện giới Đông đại lục quật khởi, Lôi Long tuy đối với Trần Hạo cuồng ngạo có chút tiếc hận, thậm chí cảm thấy loại tính cách này chỉ sợ sớm hay muộn sẽ gãy, nhưng giờ phút này lại mơ hồ có một tia chờ mong.

“Diệp huynh, cửa thành Nam! Trần Hạo cùng Trần Tuyết sắp chiến với chúng ta rồi! Mau!”

Lúc ba người của quần đảo Nam Hải đuổi theo Trần Hạo nhanh chóng hướng cửa thành Nam tiếp cận, cũng đã bóp vỡ thông tin phù. Nhìn từ tư liệu đạt được, chiến lực của Trần Hạo tuyệt đối là nghịch thiên, tuy bọn hắn không muốn thừa nhận, nhưng biết bằng vào ba người bọn hắn muốn bắt Trần Hạo cùng Trần Tuyết chiến lực không biết cảnh giới đến Hóa Thân cảnh hậu kỳ đỉnh phong, tuyệt đối không phải bọn hắn có thể làm được, nhất là giờ phút này khí tức của Trần Tuyết đã hoàn toàn triệt để biến mất ở trong cảm ứng của bọn hắn.

Cái này chỉ có Diệp Thiện Thủy mới có thể bắt được.

“Tiểu Phỉ, người của quần đảo Nam Hải sắp khai chiến với hắn rồi, cửa thành Nam, đến xem đi...”

Một lão giả dung nhập ở trong dòng người, mặc dù là cao thủ Nguyên Thần cảnh cũng không cảm ứng ra chút khí tức, bóp vỡ thông tin phù tương tự, truyền ra tin tức.

Sau một lát, một bóng người đang ngồi xếp bằng trong phòng tu luyện, sau khi cảm ứng được thông tin phù chấn động, chậm rãi mở mắt, khoảnh khắc mở mắt, hai đạo kiếm ý khủng bố chợt lóe rồi biến mất. Bóng người này chính là người số một thi đấu giao lưu tông môn tiên đạo Tây đại lục, Kiếm Vũ Phi!

Một tồn tại thông qua thi đấu giao lưu tông môn lần này làm cho mọi người Tây đại lục kinh ngạc. Nàng tạo kỳ tích tương tự, lấy yếu thắng mạnh, kỳ tích vượt cấp chiến đấu, mặc dù so với kỳ tích Trần Hạo tạo cũng không thua kém chút nào. Cũng được Tây đại lục đánh giá là tuyệt đỉnh thiên tài ngàn năm không gặp của tiên đạo Tây đại lục.

“Ta cũng muốn xem chiến lực của hắn đã tăng lên tới trình độ nào! Vô luận như thế nào, ta muốn đánh bại hắn! Đường đường chính chính đánh bại hắn! Ðoạt lại số mệnh của ta, tiêu trừ tâm ma của ta!”

Oành!

Khí thế giang sơn trong tay mình ta nắm giữ theo tiếng của Kiếm Vũ Phi, chợt từ trên thân thể mềm mại uyển chuyển của nàng bùng nổ ra. Khí tức khủng bố so với lúc trước cùng Trần Hạo đại chiến không biết đã cường hãn hơn bao nhiêu lần.

“Ta đã tấn thăng đến Hóa Thân cảnh giới trung kỳ đỉnh phong, giang sơn kiếm đạo tu luyện đến tầng thứ bảy đỉnh phong, thuộc tính ý chí đã ngưng tụ thành kiếm hồn sơ hình, mặc dù là cao thủ Nguyên Thần cảnh sơ kỳ, ta cũng có thể chém gϊếŧ, không có lý do gì không thắng được hắn! Không có lý do gì...” Đôi mắt Kiếm Vũ Phỉ lóng lánh hào quang lạnh lùng, trong lòng kiên định nói. Chỉ là nói xong lời cuối cùng ngay cả chính nàng cũng trở nên không nhất định. Loại cảm giác này làm vẻ mặt nàng trở nên ngưng trọng. Nàng biết đó là tâm ma của nàng, trước khi thật sự đánh bại Trần Hạo, cái tâm ma này sẽ trước sau dây dưa nàng.

Chỉ có đường đường chính chính đem Trần Hạo giẫm ở dưới chân, nàng mới có thể đem cái tâm ma này trừ bỏ.

Chíu!

Kiếm Vũ Phỉ liền hóa thành một dải ánh sáng, nhanh chóng biến mất ở trong phòng.

“Tốt tốt tốt! Xem ra rất nhanh có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi... Tiểu tử này thật là không biết trời cao đất rộng, cảm tình là đem siêu cấp thiên tài của quần đảo Nam Hải trở thành Đông đại lục... Khụ khụ, ta cũng là người của Đông đại lục... Con mẹ nó, tốt nhất... Tốt nhất là đều chết đi! Gϊếŧ nhiều vài đứa, chết tiếp! Tăng trưởng uy phong tiên đạo Đông đại lục ta, cũng trả số mệnh vốn nên thuộc về Nguyên Môn chúng ta...”

Một bóng người mang theo đấu lạp màu đen, thu liễm khí tức quanh thân, cũng theo đám người càng lúc càng nhiều, hướng về cửa thành Nam nhanh chóng tiến tới.

“Như vậy thực được?”

Trần Hạo đi trước làm gương, Trần Tuyết dung nhập thiên địa vạn vật, như bóng với hình, truyền âm nói với Trần Hạo.

“Sợ cái gì? Ta bây giờ nghèo như vậy, lại có người đưa sữa, nào có đạo lý không thu? Ba ngày sau chính là đấu giá hội, không có thời gian cùng bọn chúng tiêu hao. Có thể gϊếŧ thêm mấy đứa thì cứ gϊếŧ, Thúy Yên thành ngay tại bên cạnh, chạy còn chạy không được sao?”

“Bọn chúng rõ ràng là có chuẩn bị mà đến, tâm quyết dung nhập thiên địa vạn vật của chúng ta cũng không nhất định là vạn năng, nhất là trong chiến đấu...”

“Vậy cũng không có gì. Nguyên Thần cảnh không ra, ta còn thực không cho rằng có ai có thể thắng ta! Cái lòng tin bành trướng này của ta cần gõ một chút! Ta thật ra hy vọng bọn chúng sẽ không quá mềm!” Trần Hạo cuồng ngạo nói.

Sự thật chính như Trần Hạo nói, liên tục bế quan, hơn nữa tăng lên tới Hóa Thân cảnh sơ kỳ đỉnh phong, chiến lực của hắn đến tột cùng tăng lên bao nhiêu, ngay cả chính hắn cũng không thể hoàn toàn nắm giữ, chỉ có thật sự đánh nhau sống chết mới có thể giám định ra. Nhất là thân thể Trần Hạo đã cường hãn hơn không biết bao nhiêu lần, chỉ cần tâm thần khẽ động liền làm cho Trần Hạo cảm giác được lực lượng như bạo tạc, loại lực cảm này là thuần túy thân thể mang đến, làm cho hắn cảm giác, mặc dù là một ngọn núi lớn nghìn trượng, hắn cũng có thể bằng vào lực lượng thân thể, một quyền đánh vỡ!

...

Thành Thúy Yên khổng lồ, mênh mông vô cùng. Ở dưới lệnh cấm bay lên trói buộc, Trần Hạo và Trần Tuyết tuy tốc độ kinh người, cũng ước chừng dùng hơn nửa canh giờ mới bước ra khỏi cửa thành Nam Thúy Yên.

Sau một lát, vô số người tu luyện tiên yêu ma tam đạo tựa như một dòng nước lũ thật lớn, theo Trần Hạo và Trần Tuyết chen chúc mà ra. Mà ba gia hỏa của quần đảo Nam Hải vốn đuổi theo ở vị trí đầu tiên, nhưng bọn hắn đã dần dần tỉnh táo lại, cố ý thả chậm bước chân, chờ đồng bọn đến, cũng không lo lắng Trần Hạo và Trần Tuyết sẽ thay đổi, động tĩnh lớn như thế đã là cưỡi ngựa khó xuống, vì mặt mũi, vinh dự, đều sẽ tuyệt đối không rời khỏi!

Hơn nữa, cũng chính là động tĩnh lớn như thế làm ba người có chút rối rắm, nhất là nghe được tiếng nghị luận của người tu luyện, càng làm cho bọn hắn hiểu, chỉ sợ không có cách nào dựa theo kế hoạch lấy nhiều thắng ít của bọn họ mà tiến hành vây gϊếŧ. Như thế ngược lại là ra ngoài dự liệu ban đầu.