Cuối cùng, ánh mắt Hạ Lăng Vân dừng lại ở trên người Trần Hạo.
“Tiểu tử kia, ngươi hẳn là Trần Hạo à?” Hạ Lăng Vân vuốt ve chòm râu đen bóng của mình, trên mặt mang theo một cái mỉm cười hiền lành, chăm chú nhìn Trần Hạo, đột nhiên hỏi.
“Đúng là vãn bối” Trần Hạ ôm quyền hành lễ, tuy hơi cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng lại thản nhiên.
“Không tệ! Quả nhiên là rồng phượng trong loài người... Lão phu là ông nội của Lan Lan, chính muốn cám ơn ngươi cứu tính mạng Lan Lan cùng Dự Phi hai lần...”
“Tiền bối khách khí rồi. Mệt nhọc nhấc tay, không đáng nhắc đến. Huống chi Ðoàn huynh đã cho vãn bối thù lao...” Trần Hạo không kiêu không nịnh nói.
“Thù lao cao tới đâu cũng không hơn được tính mạng cháu gái cùng cháu rể ta phải không? Đây là lệnh bài khách quý của Lăng Thiên tông chúng ta, khối này của ngươi cùng người bình thường là khác nhau, rất đặc thù... Ngươi cũng không thể từ chối, ha ha...” Hạ Lăng Vân rất có thâm ý chăm chú nhìn Trần Hạo nói. Cùng lúc nói, phát ra một cỗ năng lượng, đem một tấm lệnh bài màu bạc đưa đến trước mặt Trần Hạo.
Trần Hạo hơi sửng sốt, cảm ứng được khí tức nhàn nhạt trên lệnh bài, vẻ mặt không thể ngăn cản lộ ra một tia kích động. Cỗ khí tức này rất mỏng manh, mặc dù là môn chủ Vũ Văn Thái Nhiên cách đó không xa cũng bị một khí tức cường đại khác trên lệnh bài mê hoặc, không chút phát hiện hoặc là nói là chưa để ý một tia khí tức bé nhỏ không đáng kể đó.
“Hạ huynh, ngươi thật là quá khách khí rồi...” Vũ Văn Thái Nhiên hơi có chút kinh ngạc nói. Lệnh bài khách quý của Lăng Thiên tông, tuy không phải linh khí gì, càng không có gì huyền ảo, nhưng có một tấm lệnh bài như vậy trong người lại là rất nhiều người tu luyện của Đông đại lục tha thiết ước mơ có nó, ở khu Vực Lăng Thiên tông quản hạt, sẽ thông hành không bị ngăn trở. Hơn nữa ở Ðông đại lục toàn bộ thương hội, thế lực thuộc về Lăng Thiên tông che chở, đều có thể hưởng thụ đãi ngộ khách quý. Cái này đối với người tu luyện tu luyện giới lịch luyện, không thể nghi ngờ có thuận tiện rất lớn: “Trần Hạo, còn chưa cảm tạ Hạ trưởng lão?”
“Đa tạ Hạ tiền bối.” Trần Hạo tiếp nhận lệnh bài, ôm quyền nói lời cảm tạ.
“Cái này ngươi xứng đáng có được. Thi đấu tông môn giao lưu cần phải biểu hiện thật tốt, đám Sở Khuynh Thiên, Ngô Nhược Trần, có thể nói là cường giả tập hợp, cạnh tranh rất kịch liệt. Đại tông môn có thiên kiến bè phái của đại tông môn, ài... Vũ Văn huynh, Trích Tinh môn các ngươi tổng cộng ba mươi mốt người. Đơn thuần nhìn từ trên nhân số, mặc dù là ở ngũ phẩm tông môn cũng thuộc loại trung đẳng, chẳng qua, nếu muốn tấn thăng đến ngũ phẩm tông môn, còn phải xem bọn chúng biểu hiện... Đây là ba mươi mốt tấm lệnh bài, bảo bọn chúng lấy máu rèn luyện, đem tin tức đưa vào, mang ở trên người là được. Lão phu cáo từ trước...”
“Được. Ða tạ Hạ huynh!”
Nhìn Hạ Lăng Vân biến mất ở trước mặt, trong lòng Vũ Văn Thái Nhiên âm thầm kinh ngạc, không hiểu Hạ Lăng Vân vừa rồi nói là ý tứ gì, có lẽ Hạ Lăng Vân cho rằng Trần Hạo có thể cùng bọn Sở Khuynh Thiên, Ngô Nhược Trần, Cô Tinh bọn thiên tài đứng đầu bước vào Hóa Thân cảnh chống lại. Mặc dù có thể chống lại cũng là tiềm lực mà không phải thực lực. Dù sao Trần Hạo chỉ vừa bước vào Nguyên Anh cảnh, hơn nữa còn chưa củng cố cảnh giới. Càng kỳ quái là câu đại tông môn thiên kiến bè phái của Hạ Lăng Vân càng là ù ù cạc cạc, cái này cùng Trần Hạo không biết là có quan hệ như thế nào.
...
“Thiên kiến bè phái, lăn con mẹ ngươi thiên kiến bè phái đi!”
Bước vào phòng tu luyện, khuôn mặt trầm ổn như nước của Trần Hạo không có bất cứ dấu hiệu gì lại lóng lánh ra một sự lạnh lùng, tức giận mắng. Cũng không phải mắng Hạ Lăng Vân, Trần Hạo có thể cảm giác được ánh mắt Hạ Lăng Vân nhìn về phía hắn tràn ngập tán thưởng, hơn nữa là thật tâm cảm tạ. Nếu không, lấy tính cách cuồng ngạo của hắn, sẽ không cùng Hạ Lăng Vân một vãn bối hai vãn bối khách khí.
Mà lời của Hạ Lăng Vân, người khác nghe không hiểu, Trần Hạo đương nhiên có thể hiểu, không hề nghi ngờ là đang rõ ràng nói cho Trần Hạo, mặc dù lấy danh tiếng Trần Hạo bây giờ ở tu luyện giới Đông đại lục, cũng không cách nào làm Lăng Thiên tông tiếp nhận quan hệ của hắn cùng Hạ U U. Mà trở ngại lớn nhất đó là hai người Sở Khuynh Thiên, Ngô Nhược Trần.
Nghĩ đến lúc trước sắc mặt Lăng Thiên tông tông chủ Hạ Lăng Phong cùng với phụ thân Hạ U U Hạ Ngọc Đường, nhất là Hạ Ngọc Đường, Trần Hạo liền không thể đè nén lửa giận của mình.
Hắn không cách nào đem họ như thế nào, cũng không thể đem họ như thế nào, nhưng lại muốn dùng thực lực của mình, hung hăng đem cái tát này đánh trở về “Mắt chó nhìn người thấp, vậy ta sẽ trở thành tồn tại cho các ngươi nhìn lên!"
“Cửu phẩm tông môn lại như thế nào?”
“U U chính là của Trần Hạo ta, ai cũng đừng mơ cản trở, ai cũng đừng mơ đạt được! Bức nóng nảy, lão tử với ngươi gạo nấu thành cơm, đem cháu ngoại sinh ra... Khụ khụ...”
Nghĩ đến Hạ U U ngây thơ vô cùng, bóng người nghiêng nước nghiêng thành kia, đôi mắt trong sáng, dung nhan thoáng như thiên sứ như đơn thuần, đáng yêu, thánh khiết, tính cách rực rỡ hồn nhiên, làm Trần Hạo lửa giận bốc lên nháy mắt tỉnh táo lại, nhìn về phía lệnh bài khách quý Hạ Lăng Vân cho hắn.
Lấy tính cách của Trần Hạo ban đầu quả quyết sẽ không tiếp nhận bất cứ ban ân gì cùng Lăng Thiên tông có liên quan, nhưng bởi vì lệnh bài này đặc thù, hắn cũng không thể không tiếp nhận. Bởi vì trên lệnh bài tồn tại một tia khí tức của Hạ U U, hơn nữa là khí tức Cửu Chuyển Thiên Địa Âm Dương Quyết.
Khí tức cấp thấp như thế, vô luận đối với Trần Hạo hay là Hạ U U đều là khí tức quen thuộc nhất, Trần Hạo không thể nào quên.
Chỉ là Trần Hạo lại có chút không hiểu, U U ở trên lệnh bài lưu lại khí tức của mình làm gì, hay chỉ vì mình nhận lệnh bài khách quý. Hiển nhiên sẽ không đơn giản như thế. Hai người ở trong di tích tu luyện hơn một năm thời gian, hơn nữa trước sau ở tình huống tâm linh tương thông, sớm khắc sâu hiểu biết tính cách của nhau, Hạ U U tất nhiên hiểu. Nhưng lệnh bài lại không phải thông tin phù, cũng không phải ngọc giản, cũng không biết là có huyền cơ gì.
Trần Hạo hơi thúc giục tâm thần, tuy không cách nào vận dụng chân nguyên, nhưng muốn phát ra loại khí tức này, lại là khí tức với hắn đã cấp rất thấp, là chuyện rất đơn giản.
Tê tê tê!
Làm Trần Hao không nghĩ tới là khí tức của hắn vừa mới cùng lệnh bài tiếp xúc, một cỗ dao động kỳ dị, bỗng nhiên từ trên lệnh bài phát ra, như một làn khói mỏng phiêu đãng mà ra, làm Trần Hạo kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.
“Hạo Hạo...”
Một bóng người nghiêng nước nghiêng thành, giống như thực giống như ảo chợt xuất hiện ở trước mặt Trần Hạo, thanh âm êm tai thoáng như thiên âm mang theo một tia kinh hỉ, một chút hưng phấn từ bóng người giống như thực giống như ảo hô lên. “Hạo Hạo”, chỉ có U U mới xưng hô với Trần Hạo như thế. Cũng chỉ có U U lúc trước bởi vì lớn hơn Trần Hạo, mà tự cho mình là đại tỷ mới sẽ gọi thân mật, làm Trần Hạo không chịu nổi thừa nhận.
“Hì hì... Phát ngốc cái gì, đây là một tia hóa thân của U U...”
Hóa thân, người tu luyện sau khi bước vào Hóa Thân cảnh, có thể dựa vào một luồng chân nguyên ẩn chứa tâm thần, ngưng tụ thành thân ngoại hóa thân, cùng bản thể tâm thần tương thông, khoảng cách càng xa hóa thân liền càng yếu. Nếu là ở bên người, mượn dùng pháp bảo cường đại ngưng tụ thành hóa thân, có thể tăng cường chiến lực mấy lần. Đây là bởi vì duyên cớ bản thể cùng hóa thân tâm linh hoàn toàn tương thông. Chẳng qua giờ phút này Hạ U U tuy cũng ở trong mảng cung điện, nhưng lại ở chỗ sâu nhất chỉ có cửu phẩm tông môn mới có tư cách vào ở. Cách xa nhau ít nhất mấy chục dặm, có thể dùng một luồng tâm thần chân nguyên ngưng tụ thành hóa thân như thực như ảo đã là tương đối lợi hại.
Bước vào tu luyện giới, tuy dưới cơ duyên xảo hợp gặp được hai lần, cũng từng nói chuyện với nhau một lần, nhưng lại ở dưới tình huống chưa nhận nhau. Lần thứ ba gặp lại, Hạ U U tuy chỉ là hóa thân, nhưng hai người một mình ở chung. Giờ khắc này Hạ U U mới là Hạ U U thật sự, ở trước mặt Trần Hạo chưa bởi vì thời gian, khoảng cách mà có chút thay đổi, cũng không có bất cứ gì không hiểu nhau.
Nghe tiếng quen thuộc, tâm hồn vững như bàn thạch của Trần Hạo hầu như nháy mắt liền bị Hạ U U cảm động lần nữa, khóe miệng tự nhiên lộ ra một cái mỉm cười, nói: “Cái hóa thân này của ngươi thực xấu, nhìn cũng nhìn không rõ ràng lắm...”
“Đáng ghét, xa như vậy, U U có thể ngưng tụ thành hình đã rất lợi hại rồi... Hạo Hạo, nghe Lan Lan tỷ nói, ngươi đã kết giao thiệt nhiều thiệt nhiều bạn tốt, còn đều là xinh đẹp...”
“Ặc... U U, ngươi đừng nghe cô ấy nói lung tung, nào có thiệt nhiều thiệt nhiều?”
“Một người tên là Đạm Đài Liên, một người tên là Trần Tuyết, một người tên là Hách Liên Vũ Tử, còn có thiệt nhiều cái tên Lan Lan tỷ chưa nói, U U đều biết... Đạm Đài Liên và ngươi cùng nhau đạt được Phượng Hoàng truyền thừa, Trần Tuyết và ngươi cùng nhau lịch luyện, Lan Lan tỷ nói nàng rất lợi hại, Hách Liên Vũ Tử là gần đây mới đến tu luyện giới, là vương quốc các ngươi, cũng rất lợi hại...”
“Khụ khụ...” Trần Hạo xấu hổ ho khan hai tiếng, không nghĩ tới Hạ U U đối với tình huống của hắn rõ như lòng bàn tay, nghĩ hẳn tất nhiên là Hạ Lan Lan nha đầu đó nói huyên thuyên, hơn nữa còn ác ý bịa đặt gia tăng số lượng. Đương nhiên cũng khẳng định là bởi Hạ U U luôn sưu tập tin tức của hắn. Chẳng qua Trần Hạo thật rõ ràng Hạ Lan Lan là suy nghĩ cho U U. Chỉ là Trần Hạo nói phải là xem như thế nào.
Đây là một cái vấn đề rất rối rắm. Vấn đề làm Trần Hạo to đầu, lại không thể trả lời, giải thích. Vốn là sự thật, giải thích cũng không có. Về phần che giấu, nói dối, kỹ xảo tạm thời trấn an, Trần Hạo khinh thường làm.
“Hạo Hạo, ngươi cũng không thể... Không thể đối với các nàng còn tốt hơn U U, được không?”
Đang lúc Trần Hạo một cái đầu to thành hai cái, mà căn bản không biết nói như thế nào, bóng dáng Hạ U U đơn thuần đáng yêu, như thực như ảo lại nhẹ nhàng giữ chặt cánh tay Trần Hạo, chỉ một động tác, vẫn chưa thật sự giữ chặt, tựa như khiến người ta yêu thương nói.
“Được! U U, vẫn là ngươi tốt nhất!” Trần Hạo có chút kích động, một lời đáp ứng. Đây chính là lời nói thật tuyệt đối, dù là Trần Hạo cũng không nghĩ đến Hạ U U thông tình đạt lý, am hiểu ý người như thế.
“Không thể đối với các nàng còn tốt hơn U U.” Cái này cùng “Phải đối với U U tốt nhất” lại hoàn toàn là hai khái niệm, lại càng không cần nói gì “Có nàng không có ta” linh tinh, Trần Hạo không thể không cảm động.
Hai người hàn huyên thêm một lát, luồng hóa thân của Hạ U U liền hao hết tâm thần cùng năng lượng, biến mất ở trước mặt Trần Hạo...
Hạ U U tuy rất chờ mong Trần Hạo ở trong thi đấu tông môn giao lưu biểu hiện, nhưng cũng không nói bất cứ chuyện gì thi đấu tông môn giao lưu, nàng không muốn cho Trần Hạo áp lực, tuy từ Hạ Lan Lan cùng Ðoàn Dự Phi biết được chiến lực của Trần Hạo sâu không lường được, hoàn toàn vượt qua cảnh giới của bản thân không biết bao nhiêu lần, nhưng Trần Hạo chẳng qua là vừa bước vào Nguyên Anh cảnh, hơn nữa nàng có thể cảm ứng được khí tức Trần Hạo còn chưa củng cố, muốn đạt tới độ cao theo như lời gia gia, đó là chuyện căn bản không có khả năng, đừng nói Sở Khuynh Thiên, Ngô Nhược Trần, Cô Tinh ba cao thủ đã bước vào Hóa Thân cảnh, mặc dù là một số nửa bước Hóa Thân cũng không phải Trần Hạo có thể chống lại...
Ngây thơ, đơn thuần, nhưng không ý nghĩa ngốc. Trái lại, Hạ U U cực kỳ thông minh. Nếu không cũng không có khả năng ở tuổi như thế đã có được tu vi như thế.
Nàng sớm có tính toán của mình.
...
Trần Hạo nhìn chăm chú Hạ U U tiêu tán, hít vào một hơi thật sâu, nghĩ: “Cách thi đấu chính thức chỉ có mười ngày thời gian, dựa theo tốc độ bây giờ của ta rõ ràng còn kém một chút, phải nghĩ cách đề thăng tốc độ nữa mới được... Không biết Đại Đạo Tổng Cương có tác dụng hay không?”
Trong đầu Trần Hạo linh quang thoáng hiện, nghĩ tới Đại Đạo Tổng Cương. Lần trước, ở trong động thiên của thái thượng trưởng lão, Đại Ðạo Tổng Cương huyền ảo vô cùng, Trần Hạo tuy không có bất cứ lĩnh ngộ, nhưng chỉ là từng lần ngâm tụng đã làm hắn cảm ứng được một cỗ khí tức huyền ảo vô cùng. Tuy chỉ là một tia nhưng làm Trần Hạo đã tới cực hạn, cắn nuốt lượng lớn thiên địa linh khí, làm thái thượng trưởng lão cũng có chút kinh ngạc.
Quan trọng hơn là khi đó, Trần Hạo rõ ràng cảm giác được thân thể trở nên càng thêm cường hãn.
“Thủ trước nói sau.”
Nghĩ đến đây, Trần Hạo trong đầu huy kiếm chặt đứt tất cả tạp niệm, tâm thần đắm chìm đến tu luyện, trước thúc giục Tinh Thần Quyết bắt đầu rèn luyện Trường Sinh Quyết chân nguyên, làm loại rèn luyện này trở nên không cần tâm thần Trần Hạo thúc giục, liền có thể tự hành rèn luyện. Trần Hạo nhất lũ tâm thần như có như không bắt đầu ngâm tụng Ðại Đạo Tổng Cương.
Văn tự huyền ảo vô cùng phiêu đãng ở trong đầu Trần Hạo, dần dần, tâm thần hắn tiến vào cảnh giới vô pháp vô niệm. Ở trong đầu thanh âm ngâm tụng từng lần vang lên, từ yếu mạnh dần lên...
Sau nửa canh giờ, Trần Hạo ngâm tụng thoáng như trống chiều chuông sớm, vang vọng ở trong đầu Trần Hạo. Ngay tại giờ khắc này, một cỗ khí tức huyền ảo vô cùng lần nữa xuất hiện.
Trần Hạo lại một lần quên thời gian, quên tất cả, phảng phất tiến vào một cái trạng thái hốt hoảng, tỉnh tỉnh mê mê. Như trẻ con trong bụng mẹ dần dần sinh ra linh trí.
Tê tê tê!
Trong đan điền, ban đầu mấy phút đồng hồ mới có thể rèn luyện ra một luồng chân nguyên. Giờ phút này tốc độ rèn luyện lại trở nên càng lúc càng nhanh, chỉ có một chút tinh thần chân nguyên, đối với chân nguyên Trường Sinh Quyết mênh mông, giống như con kiến với con voi, nhưng khẩu vị của chân nguyên nhỏ nhoi này ở dưới cỗ khí tức huyền ảo trở nên cực kỳ khủng bố, không những tốc độ cắn nuốt kinh người, tốc độ trưởng thành cũng kinh người.
Đáng tiếc, giờ phút này đắm chìm đến trạng thái vong ngã, Trần Hạo căn bản không cảm ứng được biến hóa trong đan điền, nếu không đã khϊếp sợ đến chết. Cái tốc độ này chính là so với tốc độ hắn ban đầu rèn luyện tăng lên mấy chục lần, gần gấp trăm lần.