Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 230: Điện Thất Tinh

Rầm rầm!

Từng đạo kinh lôi như nổ vang, ở hai người linh hồn sâu bên trong bùng nổ, không có câu lữ khế ước trói buộc, không có tâm linh ngăn cách, chỉ có linh cùng thịt chân chính dung hợp, triền miên không ngớt.

Một tia khí tức huyền ảo tự nhiên bắt đầu ở trên người hai người lưu chuyển, ở sâu trong linh hồn nảy sinh.

Thất Tinh động thiên, thất khỏa tinh thần, lúc này một khắc lóng lánh ra rực rỡ vô cùng hào quang, bao phủ ở trên người hai người. Thiên địa năng lượng nồng hậu như vạn lưu về hải, so với hai người một mình tu luyện tốc độ nhanh gấp bội, dũng mãnh hướng trong cơ thể hai người.

Trong đan điền hai người vừa mới ngưng tụ thành không biết bao nhiêu Kim đan giờ này trở nên càng ngưng thật, càng rực rỡ.

Năng lượng cuồn cuộn giống như trường giang đại hà, ở hai người hình thành đại tuần hoàn hệ thống trung, chạy chồm không thôi, tới lui không ngớt.

...

“Tiễn đưa các vị thái thượng trưởng lão!”

Đỉnh Trích Tinh, hoàn thành nhiệm vụ, Thái thượng trưởng lão, Vũ Văn Thái Nhiên cùng nhiều trưởng lão ôm quyền thi lễ, một đám trước sau hóa thành hư vô, biến mất ở trước mặt mọi người.

“Lê Long, còn có các ngươi vài người tấn thăng Kim Đan cảnh đệ tử, đến nội môn đưa tin đi. Các đệ tử hắn cũng đều tan đi...” Vũ Văn Thái Nhiên nhìn về phía Lê Long cùng đệ tử, nói.

“Vâng!”

Ở mọi người đều tán đi sau, Vũ Văn Thái Nhiên ánh mắt nhìn về phía Mạnh Tự Cương cùng Ngô Tử Đàn, nói: “Diệp Vấn Đạo, Trần Hạo cùng Đạm Đài Liên ba người, tình huống nghĩ đến theo chúng ta phỏng đoán đã muốn thực tiếp cận, Đạm Đài Liên hẳn là đã ngã xuống, Diệp Vấn Đạo còn không thể cuối cùng xác định, nhưng có thể khẳng định là nếu Trần Hạo cùng Diệp Vấn Đạo đồng thời đi ra sẽ là không chết không ngừng cục diện, không ai có thể điều giải. Các ngươi hai người không thể lửa cháy đổ thêm dầu, ai cũng không thể âm thầm ra tay, nếu không môn quy xử trí!”

“Vâng, môn chủ!

“Lý trưởng lão, dựa theo tiêu chuẩn hạch tâm đệ tử lựa chọn một ngọn núi, bắt đầu chuẩn bị đi...”

“Vâng! Môn chủ... Chỉ chọn một tòa sao? Nhỡ đầu Diệp Vấn Đạo cùng...” Lý trưởng lão sau khi lên tiếng, nhíu mày hỏi. Lý trưởng lão là nội môn trưởng lão chủ quản tông môn phúc lợi của Trích Tinh Môn.

“Chuẩn bị một ngọn. Nếu hai người đều đi ra, ai có thể thắng, đó là của người đó”

Vũ Văn Thái Nhiên cũng không đem lời nói tuyệt, nhưng biết tỷ lệ hai người cùng lúc đi ra rất thấp. Mặc dù có thể cùng lúc đi ra cũng tất nhiên phải sinh tử quyết đấu. Bởi vì Đạm Đài Liên khẳng định đã ngã xuống, Trần Hạo không thể từ bỏ ý đồ.

Tuy hắn rất muốn Diệp Vấn Đạo cùng Trần Hạo đệ tử thiên tài như vậy có thể cùng lúc tồn tại. Nhưng Đạm Đài Liên chết lại làm loại khả năng này không thể tồn tại. Loại chuyện này mặc dù là hắn cũng không thể ngăn cản.

...

Vù!

Thành Hóa Tinh, thành trì cách Trích Tinh Môn gần nhất. Một bóng người áo đen mũ trùm đầu nhanh như thiểm điện hạ xuống ngoài cửa thành, sau khi giao một viên linh đan cấp tám phí vào thành, bước nhanh tiến vào trong thành trì. Dựa theo thân phận hắn, chỉ cần đưa ra lệnh bài liền có thể miễn phí vào thành. Nhưng hắn lại không làm như vậy.

Bóng người áo đen mũ trùm này đến thẳng phân bộ thương hội Vạn Thông đặt ở thành Hóa Tinh.

“Nhiệm vụ số bảy trăm hai mươi tư”

“Mời!”

Áo đen mũ trùm đầu sau khi đi đến chỗ giao trả nhiệm vụ, dùng thanh âm già nói, cùng lúc lấy ra lệnh bài nhiệm vụ, theo một sứ giả đi vào.

“Mục tiêu chưa từ Thất Tinh động thiên đi ra. Dựa theo đám người môn chủ, trưởng lão của tông môn phỏng đoán, hắn đã mở ra Thất Tinh động thiên tầng thứ tư, tu vi tấn thăng đến Kim Đan cảnh”

“Ồ? Thất Tinh động thiên tầng bốn mở ra rồi sao? Ngươi xác định?”

“Xác định. Thời gian Thất Tinh động thiên đóng cửa là ba tháng. Nhưng bây giờ ba tháng đã qua. Có ba người chưa đi ra. Mấy tin tức này là ta từ trong đệ tử tiến vào Thất Tinh động thiên đạt được”

“Trừ mục tiêu, còn có ai?”

“Cái này không thuộc về phạm vi nhiệm vụ nhỉ?”

“Ha ha... Thương hội Vạn Thông chúng ta xưa nay công bằng, bất cứ tin tức nào đều sẽ xác định giá trị tương ứng với ngươi. Chỉ là tin tức sớm muộn gì cũng sẽ truyền ra, truyền ra sớm một chút có thể đổi đủ thù lao, ngươi cảm thấy sao?”

Áo đen đấu lạp trầm mặc một lát, nói: “Trừ mục tiêu, còn có đạo lữ Đạm Đài Liên của hắn, cùng với Diệp Vấn Đạo. Chẳng qua... Đạm Đài Liên hẳn là đã chết vào tay Diệp Vấn Đạo. Diệp Vấn Đạo cũng có khả năng thật lớn chết vào tay mục tiêu. Đây là môn chủ cùng thái thượng trưởng lão bắt được khí tức ba người ra kết luận. Cụ thể ai có thể từ Thất Tinh động thiên đi ra tạm thời không thể xác định. Đám người môn chủ cũng không hiểu biết tình huống cụ thể tầng bốn, chỉ có thể chờ”

“Hô... Lợi hại” Lão giả thở dài nói. Tuy áo đen đấu lạp cũng không giải thích nhưng lão giả lại có thể thông qua lời áo đen đấu lạp hiểu rõ ngọn nguồn trong đó. Trong lòng đối với mục tiêu nhanh chóng tăng lên cùng với chiến lực, tuơng đối kinh ngạc. Cái này so với một số đệ tử thiên tài tông môn cao cấp cũng không kém bao nhiêu.

“Trước khi mục tiêu đi ra, ta tạm thời sẽ không tới báo cáo”

“Tốt. Đây là thù lao lần này”

Đấu lạp màu đen hài lòng tiếp nhận lao thù vượt qua đoán trước, rất nhanh biến mất ở trong thương hội Vạn Thông, sau khi ra khỏi thành Hóa Tinh, hướng dãy núi hoang tàn vắng vẻ phi hành mấy ngàn dặm, sau khi xác định không ai theo dõi mới thay Trích Tinh đạo y của đệ tử Trích Tinh Môn, tháo xuống mũ che mặt.

Người này rõ ràng là ngoại môn đệ tử Trích Tinh Môn, Thái Tấn.

Mà nhiệm vu hắn tiếp nhận là thời khắc báo cáo nhất cử nhất động của Trần Hạo. Về phần là ai bỏ giá cao ở thương hội Vạn Thông tuyên bố nhiệm vụ, hắn có thể đoán được là lục phẩm tông môn Ngự Kiếm Tông Phạm Phóng.

...

“Tử!”

Oành!

Một yêu thú Kim Đan cảnh hậu kỳ đỉnh phong, thân hình như một ngọn núi nhỏ bị một bàn tay to chân nguyên liền bóp thành thịt nát. Thiếu niên cuồng bạo chém gϊếŧ yêu thú, nhanh chóng lấy ra một tấm lệnh bài màu đen tản ra dao động.

“Đi ra rồi sao?”

Trên mặt thiếu niên lóng lánh sát ý nồng đậm, tâm thần nhất thời dung nhập trong đó.

“Cái gì? Thất Tinh động thiên tầng bốn? Kim Đan cảnh?” Trong đôi mắt hung ác lạnh lùng của thiếu niên hiện lên một tia khϊếp sợ, nói.

“Hừ! Như vậy càng tốt. Bước Vào Kim Đan cảnh, ta ngược lại muốn xem ngươi còn có thể rúc mãi ở Trích Tinh Môn hay không... Bỏ lỡ một lần, lần này sẽ tuyệt không để ngươi chạy thoát...”

Thiếu niên này chính là Phạm Phóng. Giờ phút này hắn ở trong núi sâu tu luyện, cách Trích Tinh Môn tương đối gần, vì sau khi được tin tức, có thể kịp thời chạy tới.

...

“Bốn tháng rồi...”

Bầu trời đêm như giặt yên tĩnh không tiếng động, Đạm Đài Liên ngồi xếp bằng chậm rãi mở mắt, quanh thân tản ra khí tức cường đại, lẩm bẩm.

“Ta đã đến Kim Đan cảnh trung kỳ đỉnh phong, không biết hắn ra sao rồi?”

Đạm Đài Liên nhìn về phía xa xa, cắn cắn môi, tuy cảm thấy thẹn thùng, nhưng thân hình vẫn là nhoáng lên một cái nhanh chóng hướng về chỗ Trần Hạo bay đi. Bốn tháng thời gian, Trần Hạo không dám tới liếc nàng một cái, lúc đắm chìm ở trong tu luyện còn tốt, một khi tỉnh táo, Đạm Đài Liên liền cảm thấy ủy khuất, thậm chí bất an. Đã trải qua một lần âm dương giao hòa thật sự, nàng đã hoàn hoàn chỉnh chỉnh là đạo lữ của hắn, nàng tự hỏi chẳng lẽ nàng đối với hắn một chút lực hấp dẫn cũng không có.

Dưới ánh sao, năng lượng sôi trào.

Trần Hạo quần áo phần phật, bóng dáng mơ hồ, khi thì như nước chảy mây trôi, khi thì phiêu đãng vô thường, trong tay không có kiếm, nhưng một ngón tay điểm ra, kiếm khí lại tung hoành, thể xác và tinh thần tựa như hoàn toàn đắm chìm đến trong tu luyện.

Đạm Đài Liên lặng yên không một tiếng động xuất hiện cách Trần Hạo ngoài mấy trăm trượng, không dám gần chút nữa, một đôi mắt đẹp kinh ngạc chăm chú nhìn Trần Hạo.

Khí tức Kim Đan cảnh sơ kì đỉnh phong.

Nhưng lực lượng bày ra lại làm Đạm Đài Liên xấu hổ. Đừng nói là nàng không cách nào khóa được, Trần Hạo phát ra bất cứ một chỉ nào đều có thể làm nàng cảm nhận được khí tức nguy hiểm.

Dần dần, cẩn thận quan sát, Đạm Đài Liên bỗng phát hiện bóng dáng Trần Hạo chậm lại, lúc này nàng bỗng nhiên phát hiện bóng dáng Trần Hạo cũng không phải hoàn toàn không dấu vết có thể tìm ra, mà là rất quy luật giẫm bảy điểm.

“Bảy điểm?” Đạm Đài Liên bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hư không, nhìn về phía bảy ngôi sao. Rõ ràng bộ pháp quỹ tích của Trần Hạo cùng bảy ngôi sao kết cấu hoàn toàn giống nhau.

“Tới rất đúng lúc, Tiểu Liên, qua đây!”

Ngay tại nháy mắt Đạm Đài Liên sững sờ, Trần Hạo phất tay phát ra một đạo năng lượng, nháy mắt thổi quét mấy trăm trượng, bọc lấy Đạm Đài Liên.

Vèo!

Đạm Đài Liên không rõ nguyên do, nhưng theo lực lượng của Trần Hạo nhanh như thiểm điện đến bên người hắn.

“Năng lượng cho ta mượn dùng một chút! Toàn lực thúc giục!” Trần Hạo không giải thích, liền cầm bàn tay nhỏ non mềm của Đạm Đài Liên, mười ngón l*иg vào nhau, lòng bàn tay áp vào nhau.

Oành!

Từng có âm dương giao hòa, Trần Hạo đối với năng lượng của Đạm Đài Liên hiểu rõ, tâm thần khẽ động, ở dưới Đạm Đài Liên chủ động phối hợp, năng lượng của nàng nhất thời cuồn cuộn tuôn vào trong cơ thể Trần Hạo.

Vù!

Trong nháy mắt, tốc độ Trần Hạo đột nhiên nhanh hơn vô số lần, hóa thành từng tàn ảnh, giẫm phương vị bảy ngôi sao, khí tức quanh thân theo tốc độ của hắn tăng vọt, ở một khắc trở nên càng lúc càng mạnh, điên cuồng tăng lên.

“Thất Tinh Kiếm Chỉ!”

Trần Hạo một chỉ chọc trời!

Chíu!

Kình phong sắc bén như chọc vỡ không gian giam cầm, phá vỡ bóng tối vô tận, lấy tôc độ quán thông thiên địa, nhằm phía ngôi sao treo cao ở hư không.

Trong nháy mắt, Đạm Đài Liên cảm giác năng lượng của mình bị Trần Hạo rút hết, suy yếu có chút mê muội. Nhưng hai mắt lại mang theo cực độ kinh ngạc, nhìn ngón tay kia muốn chọc vỡ bầu trời, tản ra sắc bén vô cùng, cùng khí tức huyền ảo vô tận!

Oành đùng đùng!

Trời đất chấn động, trong phạm vi nghìn trượng, vô cùng vô tận năng lượng điên cuồng hướng về Trần Hạo phát ra kiếm chỉ hội tụ, mượn lực trời đất, diễn ngàn vạn thần thông!

Kiếm chỉ như xé rách hư không lao về phía ngôi sao, chẳng những không có chút yếu bớt, ngược lại nở rộ ra hào quang càng lúc càng rực rỡ, cô đọng, hơn nữa đang lấy tốc độ kinh người bành trướng, từ ngón tay nho nhỏ liền thành ngón tay thật lớn như núi cao, hơn nữa còn đang điên cuồng tăng trưởng.

“Phá cho ta!”

Ước chừng qua mấy chục giây sau, Trần Hạo phát ra một tiếng hét lớn lạnh lùng, chợt thu chợt phóng, dẫn nổ kiếm chỉ khủng bố cách nhau không biết bao xa.

Ầm!

Như là cửu thiên thần lôi ở bầu trời đêm tối đen bùng nổ, cùng lúc đó bảy ngôi sao xa không thể tới chợt nở rộ ra hào quang rực rỡ vô cùng, chợt ngưng tụ thành một cột sáng như cửu thiên ngân hà, rơi nghiêng xuống, phủ vào trên người Trần Hạo cùng Đạm Đài Liên.

Sắc mặt Trần Hạo so với Đạm Đài Liên tái nhợt hơn, suy yếu hơn, khóe miệng trào ra một cỗ hưng phấn, một tay gắt gao ôm chặt eo thon của Đạm Đài Liên.

Tê!

Đạm Đài Liên cảm giác không gian vặn vẹo một trận, lúc lần nữa khôi phục thị giác, nàng cùng Trần Hạo đã xuất hiện ở trong một tòa cung điện thật lớn.

“Đây... Ðây là nơi nào?” Thẳng đến lúc này Đạm Đài Liên mới tràn ngập khϊếp sợ nhìn về phía Trần Hạo ôm vòng eo mình, hỏi.

“Điện Thất Tinh. Còn may nàng kịp thời tới, bằng không liền ngâm nước nóng... Bốn tháng thời gian, nàng thật đúng là nhịn được?” Trần Hạo mỉm cười, mang theo một tia tà mị, nhìn chằm chằm Đạm Đài Liên như có chút ám chỉ nói.

“Chàng cũng nhịn được, ta vì sao không nhịn được?” Đạm Đài Liên mở miệng liền nói, chỉ là vừa mới nói xong, sắc mặt nhất thời đỏ bừng, nói: “Chàng đang nói cái gì, lưu manh...”

“Được rồi. Thời gian không nhiều. Chỉ có một ngày thời gian, chúng ta nhanh chóng cướp đoạt!” Trần Hạo không tiếp tục đề tài này. Mới nếm thử trái cấm, hắn đã bước ra bước đầu tiên, đương nhiên sẽ không từ chối tốc độ tu luyện song tu mang đến, nhưng bốn tháng thời gian qua hắn lại không rảnh phân thân. Sau khi lại cùng Đạm Đài Liên hoàn thành lần dung hợp đầu tiên, hai người liền đều tự lĩnh ngộ tu luyện, mà hắn lại ở dưới ánh sao, tự nhiên trong một loại trận pháp kỳ diệu, hơn nữa đạt được tin tức trong đó.

Thất Tinh Liên Châu đại trận.

Chỉ có ở trong đó lĩnh ngộ được vô thượng tuyệt kỹ Thất Tinh Kiếm Chỉ tầng thứ nhất mới có thể xuất trận. Nếu có thể sử dụng Thất Tinh Kiếm Chỉ phá vỡ đại trận thì có thể quán thông bảy ngôi sao, phá vỡ gông xiềng bảy ngôi sao, bước vào bảo khố trung tâm Thất Tinh động thiên.

Thất Tinh Liên Châu đại trận phức tạp vượt quá Trần Hạo tưởng tượng, Trần Hạo ý đồ dùng phương thức phá trận phá giải, nhưng căn bản không làm được. Gần bốn tháng thời gian cũng chính là ở thời điểm Đạm Đài Liên đến, hắn chỉ là vừa vặn lĩnh ngộ Thất Tinh Kiếm Chỉ, có thể ra khỏi đại trận. Lúc đang muốn đi tìm Đạm Đài Liên, vừa vặn Đạm Ðài Liên cũng không kiềm chế được, tìm đến hắn.

“Đây là truyền thừa Thất Tinh động thiên sao?” Đạm Ðài Liên hỏi.

“Là bảo khố. Thất Tinh động thiên cùng ngàn vạn ngọn núi của Trích Tinh Môn có liên hệ vi diệu, chỉ là tuyệt địa tu luyện, không phải di tích truyền thừa, nghĩ hẳn là đại năng viễn cổ cô đọng. Trong cung điện này hẳn là không hề thiếu thứ tốt... Ừm?” Trần Hạo đang giải thích, bỗng nhiên từng đạo khí tức huyền ảo không chút dấu hiệu ở trong cung điện bùng nổ, bao phủ về phía hai người.

Cùng lúc đó hai tin tức huyền ảo cùng lúc xuất hiện ở trong đầu Trần Hạo cùng Đạm Đài Liên, hai ánh sao rực rỡ đem hai người cách ly ra, bao phủ đến trên người bọn họ.

“Khảo nghiệm sao? Ánh sáng thật thần kỳ...”

Trong lòng Trần Hạo kinh ngạc nói, không kịp nghĩ nhiều, cảnh tượng trước mắt liền xảy ra biến hóa.

“Năng lượng thật nồng hậu tinh thuần... Không đúng, là chân nguyên, thuần túy chân nguyên!”

Trong hai không gian độc lập. Trần Hạo và Đạm Đài Liên kinh ngạc. Ban đầu năng lượng trong Thất Tinh động thiên đã nồng hậu tinh thuần đến mức không thể tưởng tượng, mà bây giờ đặt mình ở dưới ánh sao rực rỡ, ngay cả thị giác cũng biến mất, hai người lại rõ ràng cảm giác được toàn bộ không gian đều tràn ngập chân nguyên, căn bản không cần tiêu phí bao nhiêu khí lực rèn luyện liền có thể hấp thu.

Chẳng qua Trần Hạo cùng Đạm Đài Liên chưa bắt đầu tu luyện. Hai người nhận được tin tức, bọn họ đã tiến vào trong khảo nghiệm điện Thất Tinh.