Nhưng, kỳ quái là một lòng muốn đem Trần Hạo nhục nhã mình, điên cuồng đập một trận.
Lúc này, Hách Liên Vũ Tử rõ ràng đã mất đi toàn bộ hy vọng, nhưng cũng không cảm thấy nhiều khổ sở, ngược lại có một tia vui sướиɠ nhàn nhạt, vui sướиɠ vì Trần Hạo.
Loại cảm giác quái dị này, làm cho Hách Liên Vũ Tử kinh ngạc nhìn chằm chằm Trần Hạo, vội vàng tránh né ánh mắt Trần Hạo, quật cường nói:
“Một ngày nào đó ta sẽ... Ta sẽ...”
Nói đến một nửa, lại chột dạ không nói được tiếp, sắc mặt đỏ bừng, nói:
“Thả ta rời khỏi...”
“Ta có cản người sao?” Trần Hạo buông tay, khóe miệng lộ ra một cái mỉm cười, nói.
“Ngươi là tên khốn kiếp!”
Một tay Hách Liên Vũ Tử đẩy Trần Hạo ra, xấu hổ đến không chỗ nào để chui vào, bối rối ra khỏi cửa phòng tu luyện, liền chạy ra khỏi phòng của Trần Hạo....
“Khốn kiếp sao?”
Trần Hạo nhún vai, trên mặt lộ ra một cái mỉm cười, lẩm bẩm:
“Xem ra mọi người đều xem nhẹ tuổi ta, bao gồm chính ta...”
“Trần huynh!”
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng hô của Mặc Vũ Dật.
“Ừm? Chẳng lẽ Mặc Vũ Dật cũng đột phá đến võ hoàng rồi?”
Trần Hạo hơi kinh ngạc.
Mặc Vũ Dật chính là so với Hách Liên Vũ Tử thấp hơn một phẩm. Hách Liên Vũ Tử chỉ vừa mới đột phá, Mặc Vũ Dật sao có thể nhanh như vậy? Hách Liên Vũ Tử vừa mới vừa lao ra khỏi phòng Trần Hạo, cửa cũng chưa đóng.
Mặc Vũ Dật lúc ra khỏi phòng mình, cũng thấy được Hách Liên Vũ Tử, chỉ là Hách Liên Vũ Tử sau khi nhìn thấy hắn, ngược lại chạy càng nhanh hơn, tựa như sắc mặt đỏ bừng, liền chui vào trong phòng nàng, trái lại làm cho Mặc Vũ Dật rất là kinh ngạc.
“Ngươi đột phá đến võ hoàng rồi?”
Nhìn thấy Mặc Vũ Dật đi vào phòng, Trần Hạo hỏi.
“Không. Vừa đột phá đến cửu phẩm võ sư. Có linh dược đầy đủ trợ giúp, hẳn là không cần bao lâu liền có thể đột phá...”
“Vậy ngươi đi ra làm gì?” Trần Hạo hỏi.
“Hôm nay là ngày lĩnh phúc lợi cơ sở. Ta nghĩ... Trần huynh hẳn là sẽ ra, ta nghĩ...”
Ánh mắt Mặc Vũ Dật nóng bỏng nhìn chằm chằm Trần Hạo, há miệng muốn nói, tựa như có chút ngượng ngùng.
“Có chuyện cứ nói” “Ta cần chiến đấu... Dùng kiếm...với ngươi. Nhưng, sợ trì hoãn Trần huynh ngươi tu luyện... Liền thừa dịp hôm nay lĩnh đan dược, muốn mời Trần huynh chiến với ta một lần...”
"Muốn chiến, tùy thời tới tìm ta. Nha đầu đó đột phá đến võ hoàng rồi, ta cũng coi như vậy. Chỉ thiếu ngươi nữa”
Trần Hạo không cần nghĩ ngợi nói.
“A?”
Mặc Vũ Dật thì bị lời của Trần Hạo khϊếp sợ không hiểu, nhưng lập tức giật mình.
Trần Hạo có thể tu luyện nửa năm thời gian, từ một người bình thường tấn thăng đến võ sư, một tháng từ ngũ phấm võ sư tăng lên tới võ hoàng kỳ quái không? Huống chi, bây giờ còn có đầy đủ linh dược chống đỡ. Về phần Hách Liên Vũ Tử tấn thăng đến võ hoàng, Mặc Vũ Dật trái lại không kỳ quái, mà lúc này nghĩ đến bộ dáng vừa rồi của Hách Liên Vũ Tử, hiển nhiên là lại bị Trần Hạo “làm nhục” rồi.
“Ta sẽ mau chóng!” M
ặc Vũ Dật hít sâu một hơi nói.
“Ừm. Đi gọi nha đầu đó đi ra, cùng đi lĩnh đi. Kế tiếp, ta cùng nàng liền giúp ngươi tu luyện, chờ ngươi đột chúng ta liền chính thức bắt đầu nhiệm vụ!”
Trần Hạo nói.
“Được! Đạ tạ Trần huynh!”
Ánh mắt Mặc Vũ Dật hiện lên một tia cảm kích trầm giọng nói.
...
“Ba người các ngươi động tác chính là phải nhanh chút, Trần Tư cùng Tiêu Hà hai người mấy ngày trước đều đã bước vào hoàng cấp, Lãnh Nguyệt điện chúng ta đám đệ tử này, chỉ còn lại ba người các ngươi, trì hoãn thời gian càng lâu, các ngươi cùng người khác chênh lệch cũng sẽ càng lớn, dựa vào chút phúc lợi cơ sở này không nhiều tác dụng. Tuyệt Học quán các ngươi cũng chưa có tư cách vào”
Lúc ba người bọn Trần Hạo đang lĩnh phúc lợi trụ cột tháng này, phụ trách bình định cấp bậc phúc lợi cùng phân phát, tổng quản Lãnh Nguyệt điện sau khi đem đan dược đưa cho ba người, báo cho biết.
“Đa tạ tổng quản nhắc nhở, chúng ta sẽ mau chóng!”
Trần Hạo cung kính nói, thời điểm nhìn thấy ánh mắt tổng quản tựa như nhìn về phía Hách Liên Vũ Tử hơi thất vọng.
Trần Hạo khẽ nhíu mày, liền nói tiếp:
“Tiểu Vũ đã đột phá đến võ hoàng, chờ sau khi Tiểu Mặc cùng ta đột phá, liền có thể bắt đầu thí luyện, tháng này hẳn là không thành vấn đề...”
“Ồ?”
Tổng quản nghe được Trần Hạo nói, vẻ mặt hơi đổi, nói:
“Vậy thì tốt! Vách ngăn cảnh giới võ sư đối với đệ tử Tân Tú đường chúng ta mà nói, không nên tính là vách ngăn gì, chúng ta tiêu phí cái giá cực lớn ngưng luyện phòng tu luyện, cũng không chỉ đơn giản ngưng tụ thiên địa nguyên lực, càng có tinh thần ấn ký của siêu cấp cao thủ, đối với các ngươi lĩnh ngộ vách ngăn có chỗ tốt cực lớn, cẩn thận thể ngộ, sẽ có thu hoạch... Ði đi, nếu trong một tháng các ngươi đều có thể đột phá, thật ra vừa vặn có thể đuổi kịp lần sau thí luyện thành cổ Huyền Hoàng...”
“Vâng, đa tạ Tổng quản!”
Ba người ôm quyền cung kính nói. Nói xong liền nhanh chóng rời khỏi.
Sau khi thấy ba người rời khỏi, tổng quản lão nhân mỉm cười, nói:
“Tiểu gia hỏa này ngộ tính quả nhiên không tệ, xem bộ dáng hắn trong một tháng hẳn là có thế tấn thăng đến võ hoàng, ngũ phẩm võ sư đến võ hoàng, hai tháng thời gian... So với Hoàng Khởi huynh nhắm chừng còn nhanh hơn..."
"Nghe nói tiểu gia hỏa này chiến lực phi thường cao, nghĩ hẳn cũng không giả, hai người kia rõ ràng là lấy hắn làm trung tâm, không có thực lực có thể nào làm cho hai người tin phục?”
Kế tiếp, ở dưới Trần Hạo lôi kéo, bắt đầu một loại phương thức tu luyện làm Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật thống khổ không chịu nổi, vô cùng thê thảm lại có khϊếp sợ vô cùng, hưng phấn không hiểu.
Cũng thẳng đến lúc này, hai người mới chính thức nhận thức được Trần Hạo đáng sợ cùng biếи ŧɦái, tương tự cũng thật sâu cảm nhận được chênh lệch của mình cùng Trần Hạo...
Ðiên cuồng biếи ŧɦái!
Chỉ có bốn chữ này mới có thể hình dung ngắn ngủn nửa tháng thời gian, cường độ tu luyện ở dưới Trần Hạo áp bách. Một tia một khắc thời gian nghỉ ngơi cũng không có.
Đả tọa tu luyện liền là phương thức nghỉ ngơi duy nhất của hai người. Một khi khôi phục nguyên lực cùng tinh thần, Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật liền sẽ đối mặt đủ loại công kích khủng bố của Trần Hạo, có khi đơn giản trực tiếp cuồng bạo, có đôi khi thiên biến vạn hóa quỷ dị, có đôi khi thủ giọt nước không lọt, có đôi khi từng chiêu chỉ thẳng sợ hở công kích!
Mỗi một lần chiến đấu đều có thể làm Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật kinh hồn táng đảm, nhưng mỗi một lần thu hoạch cũng là thật lớn! Trần Hạo cơ bản không giảng giải cái gì, cũng không nhiều lời với hai người. Trong lòng hai người lại rõ ràng, Trần Hạo là đang hy sinh thời gian vì bọn họ, toàn tâm tăng lên chiến lực của bọn họ, trong lòng Mặc Vũ Dật rất cảm kích, đối với Trần Hạo cũng thật sự bái phục...
Nhưng... Hách Liên Vũ Tứ tuy rõ ràng biết Trần Hạo đang giúp nàng, ở sâu trong lòng cũng là cảm kích, nhưng mỗi lần chiến đấu với Trần Hạo, nàng đều phải bị Trần Hạo dẫn lên lửa giận công tâm, bởi vì Trần Hạo căn bản sẽ không đem nàng coi là nữ nhân...
Dùng lời của Trần Hạo nói, kẻ địch chẳng phân biệt nam nữ, nếu nàng còn đem mình coi là nữ nhân, vậy sẽ là cho kẻ địch các loại thủ đoạn đánh chết nàng, nhất là đối mặt kẻ địch vô sỉ đáng khinh.