Trong tiếng hoan hô cười cười nói nói, Lâm thị bỗng nhiên phái Thu Nguyệt tới truyền lời, nói cữu mẫu Đàm gia đến, nàng trước đi qua phụng bồi, hỏi Thái phu nhân có muốn gặp hay không.
Nụ cười của Thái phu nhân khẽ ngưng trệ, ánh mắt chuyển qua trên người trưởng tôn.
Đó là cữu mẫu ruột của Quách Kiêu, biết rõ Thái phu nhân không thích cữu mẫu, Quách Kiêu đứng lên nói: "Tổ mẫu bận dạy Tứ muội muội, không rảnh phân thân, ta đi xem."
Thái phu nhân suy nghĩ một chút, nói với Tống Gia Ninh, Đình Phương: "Tổ mẫu mệt mỏi, trở về phòng ngủ một lát, hai người các con cũng qua gặp một chút đi."
Một là vợ kế, một là người nhà mẹ đẻ của nguyên phối, chỉ cần trưởng tôn ở đây, hai nhà thế nào cũng phải giao thiệp với nhau, để xem Lâm thị ứng đối như thế nào.
Trong lòng Thái phu nhân có việc, Tống Gia Ninh nghe nói cữu mẫu Quách Kiêu đến, cũng lặng lẽ thay mẫu thân toát mồ hôi hột, nàng không biết vị cữu mẫu này của Quách Kiêu, nhưng mẫu thân chiếm vị trí của Đàm gia cô nương, người ta có thể vui vẻ sao? Mang giày xong, khoác lên áo choàng, Tống Gia Ninh hành lễ với Thái phu nhân, đi theo huynh muội Quách Kiêu chạy tới Lâm Vân Đường.
- ---------------------
Lâm Vân Đường, Quách Bá Ngôn đã ra cửa, Lâm thị ở tiền thính chiêu đãi khách nhân.
Đám tiểu nha hoàn bưng nước trà, trà bánh nối đuôi nhau đi vào, một phần đặt ở chính giữa Lâm thị, Đàm cữu mẫu, một phần đặt ở trên bàn trà bên cạnh biểu công tử Đàm Văn Lễ, biểu cô nương Đàm Hương Ngọc. Trong quá trình dâng trà, trong phòng yên tĩnh cực kỳ, Lâm thị trên mặt cười yếu ớt, yên tĩnh xinh đẹp dịu dàng, mà ba mẹ con Đàm gia, cũng đang đánh giá nàng.
Đàm cữu mẫu lớn hơn Lâm thị mấy tuổi, là một quả phụ, nàng may mắn hơn Lâm thị, cha chồng, trượng phu tuy rằng cũng rời đi, tốt xấu gì cũng lưu lại cho con của nàng một tước vị Vĩnh An bá, cho dù tước vị này vào thời Cao Tổ Hoàng Đế vốn là Quốc Công gia nhưng theo thời gian từng bước từng bước bị hạ xuống đến bá gia, nếu như nhi tử không thể kiến công lập nghiệp thăng tước, như vậy sau khi nhi tử mất đi, tước vị Đàm gia cũng sẽ không còn. Nhưng bất kể thế nào đi nữa, Đàm gia có tước vị, còn có quan hệ thông gia với Vệ Quốc Công phủ này, Đàm cữu mẫu cũng không đến mức luân lạc tới mức như Lâm thị, cô nhi quả mẫu bị người khi dễ.
Nhưng Đàm cữu mẫu cũng có chỗ không bằng Lâm thị. Lâm thị có của hồi môn phong phú, ăn mặc không lo, bởi vậy trước khi tái giá mỗi ngày có thể an tâm thương nhớ trượng phu, làm oán phụ hậu trạch thanh nhàn cô tịch. Nhưng Đàm gia không giống vậy, Lão Thái Công qua đời xuất thân nhà nghèo khổ, dựa vào một thân nỗ lực trên chiến trường nhiều lần lập chiến công, Cao Tổ khai quốc, thưởng tước vị cho Đàm gia, thanh danh tuy có, nhưng của cải vẫn ít. Hai cha con Lão Thái Công cũng không buôn bán, so với Vệ Quốc Công phủ danh môn thế gia, Đàm gia trôi qua có thể nói là nghèo khó. Lúc Đàm gia cữu phụ phát tang, vẫn là dựa vào Quách Bá Ngôn tiếp tế, mới nở mày nở mặt chôn cất một hồi, mấy năm nay Quách Bá Ngôn đối với Đàm gia phai nhạt, Quách Kiêu vụиɠ ŧяộʍ cho mợ mấy lần bạc.
Đàm cữu mẫu khổ tâm kinh doanh, cửa hàng điền trang ít ỏi tiền thu cũng dùng ở trên người nhi nữ, bản thân nàng không dám ăn diện, chỉ có ngày lễ ngày tết mới có thể thêm một bộ quần áo mới. Hôm nay đến Quốc Công Phủ, nàng mặc chính là bộ bối tử thêu mới làm, năm tới nếu có đi biệt phủ làm khách thì cũng toàn bộ dựa vào bộ đồ này, cảm thấy chính mình quá khổ. Lúc Lâm thị đi ra, Đàm cữu mẫu đầu tiên nhìn không phải khuôn mặt của Lâm thị, mà là quần áo trên người Lâm thị. Bối tử màu tím nhạt, thêu hoa mẫu đơn tô tú tinh xảo (một loại hàng thêu Tô Châu), phía dưới phối váy dài màu tô tú trắng nhạt, theo bước chân của Lâm thị, làn váy giống như hồ nước dập dềnh, đẹp như Thiên Công.
Sau khi nhìn rõ khuôn mặt thanh lệ tuyệt sắc của Lâm thị, trong lòng Đàm cữu mẫu giống như đổ mấy vạc dấm chua, chua tới mức nước mắt đều muốn trào ra. Nhà mẹ đẻ nàng vốn là một gia đình tú tài bình thường, khi cha chồng nghèo túng phụ thân giúp đỡ cho ông, về sau cha chồng lập công phong tước mới báo ân, cưới nàng làm con dâu. Đàm cữu mẫu vừa mừng vừa sợ, chỉ cảm thấy mình phất lên trở thành Phượng Hoàng, không ngờ Đàm gia cũng không có phong cảnh giống như thoạt nhìn bên ngoài.
Đàm cữu mẫu không hiểu, nàng ta giữ khuôn phép thủ tiết, dụng tâm giáo dục một đôi con cái, cuối cùng thật tốt kiếm được một thanh danh hiền thê lương mẫu, nhưng Lâm thị này tính là cái gì, một quả phụ không có tư sắc lại còn là con gái nhà thương nhân, dựa vào cái gì gả lần hai còn có thể gả làm Quốc Công phu nhân? Dựa vào cái gì nàng ta mỗi lần tới Quốc Công Phủ đều phải nhìn sắc mặt người ăn nói khép nép sợ đắc tội chỗ dựa này, mà Lâm thị lại có thể dễ dàng ngồi lên vị trí Quốc Công phu nhân, ở bên trong hưởng thụ vinh hoa phú quý của Quách gia, ở bên ngoài hưởng thụ nịnh bợ yêu thích và ngưỡng mộ của tất cả các phu nhân quan phủ khác?
Ông trời quá không công bằng! Lâm thị quả phụ không biết liêm sỉ như vậy, nên nhét vào l*иg heo trầm xuống nước!
Rũ lông mi, Đàm cữu mẫu ngoài mặt giữ lễ, nhưng dưới mặt bàn hai bàn tay đã nắm chặt lại, móng tay thậm chí muốn cắm sâu vào lòng bàn tay.
Nàng không cam lòng, biểu cô nương mười hai tuổi Đàm Hương Ngọc kinh ngạc nhìn nhìn khuôn mặt của Lâm thị, vừa hâm mộ, lại vừa dâng lên một chút hy vọng. Loại xuất thân như Lâm thị này cũng có thể làm Quốc Công phu nhân, nàng ta nói như thế nào cũng là khuê tú bá phủ đoan trang, dung mạo cũng kế thừa ưu điểm của cha mẹ, là mỹ nhân láng giềng tả hữu khen ngợi, nếu như vạch kế hoạch tốt, biểu ca...
Hai mẹ con từ trên người Lâm thị nghĩ tới tình cảnh của mình, chỉ có biểu công tử Đàm Văn lễ, một lòng một dạ đều bị Lâm thị hấp dẫn, không nghĩ tới kế mẫu Quách Kiêu lại xinh đẹp như thế, mi thanh mục tú, khuôn mặt non nớt bờ môi đỏ tươi, eo thon đầy một nắm tay, chỉ liếc một cái, linh hồn của hắn cũng liền bị hút đi.
Ba cặp mắt đều nhìn nàng chằm chằm, Lâm thị lạnh nhạt tự nhiên, trong mấy ngày đợi gả, nàng liền suy nghĩ cẩn thận các loại tình cảnh có khả năng gặp phải sau khi mình vào phủ. Hôm nay bên trong Quốc Công Phủ mọi chuyện coi như thuận lợi, nhưng những quý phụ nhân khác đối đãi nàng như thế nào, mẫu tộc Thế tử gia Quách Kiêu suy nghĩ về nàng như thế nào, nàng đều đã chuẩn bị tâm lý.
"Phu nhân mời dùng trà." Lâm thị cười nói.
Đàm cữu mẫu không thích Lâm thị, nghe nàng nói chuyện cũng không thuận tai, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nâng chung trà lên, mắt nhìn Lâm thị, nàng tùy ý hỏi: "Quốc Công gia đi ra ngoài rồi à?"
Lâm thị gật gật đầu: "Hôm nay Hàn tướng quân hồi kinh diện thánh, Quốc Công gia tiến cung."
Trấn Bắc tướng quân Hàn Đạt là hảo hữu chí giao của Quách Bá Ngôn, buổi sáng Quách Bá Ngôn trước khi đi ra ngoài nói với Lâm thị, đêm nay hắn muốn cùng Hàn đạt không say không về, bảo Lâm thị không cần chờ.
Đàm cữu mẫu biết rõ quan hệ hai nhà Quách, Hàn, trong lòng khẽ động, thở dài: "Nhắc tới Trấn Bắc tướng quân, ta liền nghĩ đến muội tử số khổ của ta, muội muội thích hoa cỏ, có cùng sở thích với Hàn phu nhân, ta đi theo các nàng thưởng thức các loại kỳ hoa dị thảo, sau khi muội muội qua đời, Hàn phu nhân bi thống không thôi, cũng không còn tổ chức hoa tiệc..."
Lâm thị mới đến, lại quản thúc nha hoàn bên cạnh không được tự tiện hỏi thăm chuyện của tiền Quốc Công phu nhân, thật đúng là không biết cái này, nghe vậy lập tức trong lòng nhớ kỹ Hàn phu nhân, nhắc nhở bản thân ngày sau gặp mặt nhất định phải cẩn thận làm việc. Nếu như Hàn phu nhân thật xem Đàm thị là tri kỷ, vậy đối với nàng, Hàn phu nhân có thể sẽ có chút bắt bẻ.
Lau lau nước mắt không hề tồn tại, Đàm cữu mẫu nhanh chóng liếc Lâm thị, thấy Lâm thị không có phản ứng đặc biệt gì, nàng ta hơi mím môi, có ý tốt khuyên nhủ: "Muội muội thích nhất là hoa sen, ao hồ trong Quốc Công Phủ, hoa sen trong hồ, đều là muội muội tự mình nhìn bọn hạ nhân trồng, hiện tại phu nhân Quản gia, kính xin thường xuyên lưu ý một chút, hoa sen nở, ba cha con Bình Chương bọn họ còn có chỗ để tưởng nhớ."
Lâm thị cười nói: "Đa tạ phu nhân nhắc nhở, ta sẽ bảo hoa tượng tỉ mỉ chăm sóc."
Nàng hiểu tiểu tâm tư của Đàm cữu mẫu, nhưng Lâm thị chỉ cảm thấy buồn cười. Nếu Quách Bá Ngôn thực tưởng nhớ vợ cả như vậy, cũng sẽ không chỉ bằng một lần gặp mặt liền bắt buộc nàng làm nữ nhân của hắn, càng sẽ không hàng đêm... Huống chi, nàng muốn làm cái chức Quốc Công phu nhân này, chỉ là vì có thể làm chỗ dựa cho nữ nhi, nàng hi vọng Quách Bá Ngôn cho nàng thể diện, về phần trong lòng Quách Bá Ngôn thật sự chứa ai, nàng thực không quan tâm, đối với nữ nhi tốt là đủ rồi.