Phảng phất như lời tiên đoán, sự tình quả nhiên xuất hiện biến hóa.
Dauntless bắt đầu chuyển động, từ bất động nã pháo ban đầu đã chuyển thành di động nã pháo, tận lực kéo dài khoảng cách cùng Ngọc Trai Đen. Tốc độ nó thoạt nhìn không nhanh, đó là vì thể tích nó quá to lớn. Nhưng một khi nó chính thức động, sẽ phát hiện tốc độ quái vật khổng lồ đáng sợ này chưa hẳn chậm bao nhiêu so với Ngọc Trai Đen. Quan trọng là, khu vực pháo kích lúc này đã tản ra đầy trời, bao phủ càng rộng, tốc độ Ngọc Trai Đen bị ảnh hưởng lớn, dần dần trở nên chậm. “Ngươi cảm thấy ai sẽ thắng?” Kim Cương hỏi Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch vừa chú ý chiến trường vừa trả lời: “Là Dauntless, nếu không có gì bất ngờ xảy ra.” “Vì sao?” Tất cả mọi người ngạc nhiên, dù sao tàu Ngọc Trai Đen biểu hiện cũng không kém. “Theo biểu hiện song phương, bọn hắn tuyệt không phải lần đầu giao thủ. Dựa theo kịch bản, Jack Sparrow đã từng nhiều lần công kích hạm đội Vương quốc Anh, hắn và Beckett, quan chỉ huy tàu Dauntless cũng từng là người quen cũ. Nếu như trước kia Ngọc Trai Đen có thể đánh thắng Dauntless, như vậy bằng tốc độ của Ngọc Trai Đen, Dauntless tuyệt đối không chạy được. Nhưng Dauntless hiện tại vẫn sống nhăn răng, chứng minh nó chưa từng thất thủ.” Nói đến đây, Thẩm Dịch mỉm cười: “Cho nên kết luận chính là, thuyền trưởng Jack của chúng ta đã từng không chỉ một lần thử tiêu diệt Dauntless, nhưng mỗi lần hắn đều thất bại, sau đó chỉ có thể dựa vào Ngọc Trai Đen nhanh chóng chuồn đi.” “Thật đáng tiếc.” Mọi người cùng nhau lầm bầm.
Thẩm Dịch nhìn thuyền trưởng Jack xa xa. Hắn chậm rãi nói: “Jack Sparrow có thể tung hoành ngang dọc Caribe, khẳng định có bổn sự kiếm cơm của hắn, đợi lát nữa có lẽ có thể nhìn đến vài màn biểu diễn đặc sắc.” Chiến đấu vẫn đang tiếp tục.
Ngọc Trai Đen anh dũng tiến lên giữa sóng gió, chẳng khác gì kỵ binh trùng kích trận địa, đám hải tặc đứng đầu thuyền quơ đao kiếm hô to, lộ rõ tinh thần chiến đấu lãnh khốc cuồng dã của các hán tử trên biển.
Đối mặt Ngọc Trai Đen cường thế tiến tới, Dauntless lộ ra càng thêm trầm ổn. Mặc dù tốc độ chậm chạp, nhưng thủy chung có thể bảo trì Ngọc Trai Đen nằm trong tầm bắn tốt nhất. Nếu cứ để mặc chiến đấu kéo dài như vậy, chẳng mấy chốc Ngọc Trai Đen tất sẽ bị thua.
Đúng lúc này, một bóng người trên tàu Ngọc Trai Đen đột nhiên lướt đến, đúng là thuyền trưởng Jack Sparrow. Lúc này có một cơn sóng lớn bị đạn pháo tạc lên đánh tới tàu Ngọc Trai Đen, độ cao ngọn sóng có thể so với con tàu. Jack Sparrow chỉ là nhẹ nhàng nhảy đến, không ngờ có thể đứng thẳng trên đỉnh ngọn sóng, theo xu thế sóng biển hạ xuống dần dần đến gần mặt biển… bắt đầu chạy như điên trên mặt nước. “Thực cmn gặp quỷ rồi!” Hồng Lãng quái dị kêu: “Các ngươi nhìn thấy không? Tên kia đang chạy trên nước!” “Hẳn là kỹ năng nào đó.” Kim Cương trầm giọng nói: “Một trong chín vị vua hải tặc, quả nhiên lợi hại.” “Chỉ sợ vẫn là không đủ đối phó Dauntless.” Ôn Nhu tiếp lời.
Quả nhiên, trên tàu Dauntless xuất hiện rất nhiều thủy thủ, trong tay mỗi người đều cầm súng kíp thật dài. Bọn họ cũng không vội nổ súng lẻ tẻ, mà bắn đồng loạt theo hàng ngang chặn hết đường đi của đối phương.
Jack Sparrow chỉ khựng lại một chút, cả người lập tức chìm vào nước. Lúc hắn tái xuất, vẫn là chạy trên mặt biển, chiêu số lúc ẩn lúc hiện này khiến hắn thoạt nhìn như bóng ma trên biển.
Nhưng hoa lệ không có nghĩa thành công, Dauntless nhiều lần cùng Ngọc Trai Đen giao thủ, nắm rõ toàn bộ thủ đoạn đôi bên, cũng có thủ đoạn giải quyết của mình.
Sau một khắc Dauntless bắt đầu chuyển hướng, cự pháo mũi tàu đã nhắm ngay Jack Sparrow.
OÀ..ÀNH!
Một phát đạn pháo bắn đi, nhấc lên sóng lớn ngập trời.
Thủy triều ập tới, cuốn Jack Sparrow vào hải triều, phảng phất một ngọn núi lớn đơn giản sinh sôi đẩy thân hình đối phương về sau mấy chục thước.
Kỹ năng của Jack Sparrow hiển nhiên cũng có hạn dhế, chỉ cần không thể tới gần Dauntless trong thời gian quy định, hắn đừng hòng lên thuyền.
Hai mắt Thẩm Dịch hiện lên tinh quang: “Là lúc này rồi.” Hắn mạnh mẽ cởϊ áσ khoác trên người, lộ ra một thân đồ lặn màu đen.
Hồng Lãng ngẩn ngơ: “Ngươi muốn làm gì?” “Đương nhiên là đi giúp thuyền trưởng Jack của chúng ta một tay.” Thẩm Dịch trả lời. “Đi giúp hắn?” Mọi người kinh hô. “Đúng, đi giúp hắn!” Thẩm Dịch trả lời hết sức khẳng định: “Việc này rất trọng yếu với chúng ta.” “Trọng yếu như thế nào?” “Về sau sẽ biết, hiện tại không có thời gian giải thích nhiều vậy.” “Nhưng mà làm sao giúp?” Hồng Lãng bất mãn kêu lên: “Chúng ta cách Dauntless ít nhất 200 mét. Ngươi có tin chỉ cần chúng ta hơi hướng thuyền tới gần Dauntless một chút, ngay lập tức nó sẽ chuyển hỏa lực sang chúng ta hay không? Ngươi cũng không thể dùng phương pháp lần trước để tới gần, Dauntless cũng không phải là Kẻ Dạo Chơi! Hỏa lực của nó quá dày đặc, quá mãnh liệt!” “Vậy giống như hắn, chạy tới, thừa dịp hiện tại bọn họ tập trung lực chú ý trên người Jack Sparrow, ta vừa vặn có cơ hội tới gần.” “Gì cơ?” Tất cả mọi người lần nữa ngây người.
Kim Cương cũng kêu lên: “Ngươi điên rồi sao? Thẩm Dịch, ngươi không có kỹ năng đó!” “Không phải thứ gì cũng phải dựa vào kỹ năng để làm đấy!” Nói đến chạy trên nước, mọi người sẽ nhớ tới thằn lằn Basilisk bé con. Tư thái lướt đi trên nước của nó, sớm đã khiến vô số người say mê.
Các nhà khoa học cũng đã sớm đưa ra luận chứng xác thực: khi bàn chân tiếp xúc mặt nước, sẽ sinh ra lực giãn nước nhất định. Nó có thể triệt tiêu sức hút trái đất theo một trình độ nào đó, nếu tốc độ của con người đầy đủ nhanh, trọng tâm khống chế tốt, kỹ xảo đúng chỗ, vậy là có thể chạy trên nước. Vấn đề là thân thể con người quá nặng, cho nên nếu muốn chính thức chạy được, tốc độ cần thiết thậm chí phải vượt qua xe đua nhanh nhất, đây là tốc độ nhân loại không cách nào đạt tới, bởi vậy lý luận vĩnh viễn không thể nào làm được.
Nhưng mà nơi đây cũng không phải thế giới thông thường, mà là một thế giới phá vỡ truyền thống, sáng tạo kỳ tích.
Tố chất thân thể của đám người mạo hiểm, hoàn toàn không phải nhân loại địa cầu có thể so sánh.
Thẩm Dịch nhắm hai mắt lại, buông lỏng tất cả tinh thần, bắt đầu điều tiết lực lượng toàn thân. Thiên phú tinh vi giúp hắn khống chế lực lượng tự thân chính xác vượt xa người thường. Hắn dồn tất cả sức mạnh lên hai chân, cảm thụ được bàn chân của mình đang bành trướng lực lượng.
Hắn cỡi giầy ra, chân trần đạp lên boong thuyền, như vậy càng có lợi cho việc cảm thụ mặt nước.
Một trận gió thổi qua, tinh thần Thẩm Dịch đã tập trung cao độ vào hai chân.
Hai chân khẽ nhếch, thân hình hơi cong, người như dây cung kéo căng.
Bắn ra!
Thân thể vẽ ra một đường vòng cung ưu nhã trên không, vừa rơi xuống nước, chuẩn bị chìm, Thẩm Dịch mạnh mẽ chưởng một cái lên mặt nước, đánh ra một dòng nước xiết xuống dưới, mượn tác dụng phản lực, cả người nhoi lên không một chút.
Hai chân đạp nước, nhẹ nhàng điểm một cái.
Đó là một loại cảm giác hết sức kỳ lạ, chân trần tiếp xúc mặt nước, chẳng khác gì điểm trên một lớp màng mỏng trong suốt.
Màng mỏng rất mỏng, phảng phất vừa điểm liền vỡ.
Thẩm Dịch cảm giác mình chỉ hơi dùng lực, màng mỏng đã bị mình chà đạp nát bấy, sau đó cả người chìm vào nước lần hai.
Hắn thậm chí không có cơ hội phát huy tốc độ của mình.
Trong nháy mắt Thẩm Dịch ý thức được vấn đề gì diễn ra.
Lực giãn nước không cách nào giúp mình phát huy đầy đủ tác dụng phản lực, dẫn tới không cách nào triển khai tốc độ. Không cách nào triển khai tốc độ, liền không cách nào thông qua liên tục tiếp xúc mặt nước làm suy yếu sức nặng bản thân để đạt tới tình trạng chạy một mạch.
Lý luận cuối cùng chỉ là lý luận!
Nếu muốn chạy trên nước, nhất định phải mượn lực nhiều nữa.
Thẩm Dịch lại lần nữa đập lên mặt nước, dựa thế nâng người bay lên, hắn mạnh mẽ phi cước đá vào thuyền lớn bên người, mượn phản lực một cước này, Thẩm Dịch từ thế nâng lên chuyển thành lướt ngang, hai chân nhanh chóng đạp trên mặt nước, trong nháy mắt tăng tốc độ của mình lên tối đa, người bắn ra như mũi tên nhọn. “Chạy được rồi!” Ôn Nhu hưng phấn kêu to. “Không đơn giản như vậy.” Kim Cương lại giội cho gáo nước lạnh.
Quả nhiên, vừa chạy ra chưa được vài bước, thân thể Thẩm Dịch lại lần nữa chìm xuống nước.
Tiếng cười ha ha của Hồng Lãng vang vọng bên tai: “Vẫn chưa được, Thẩm Dịch.” Không có đáp lời, Phi Trảo vọt ra khỏi mặt nước, chộp vào thân tàu Kẻ Dạo Chơi, cơ thể Thẩm Dịch lần thứ ba bay ra từ trong nước, trở lại trên tàu.
Jack Sparrow xa xa vẫn còn rong ruổi mặt nước, bất quá hỏa lực tàu Dauntless vô cùng mãnh liệt, hắn căn bản không có cách tới gần.
Trận chiến đấu này xem ra chuẩn bị tiến vào khâu cuối cùng.
Nếu như không thể sáp lại trong thời gian ngắn, vậy coi như đã lỡ mất một cơ hội tốt.
Thẩm Dịch nhắm hai mắt lại, tâm thần tiến vào trạng thái tập trung cao độ.
Càng là thời khắc trọng yếu, hắn càng trở nên tỉnh táo, càng có thể phát huy ra tiềm chất của mình, đây chính là điểm mạnh nhất của Thẩm Dịch.
Chỉ vài giây sau, Thẩm Dịch mở ra hai mắt.
Hắn thản nhiên nói: “Ta hiểu rồi. Nếu muốn chạy trên nước, ngoại trừ phải có tốc độ, có mượn lực từ bên ngoài, cuối cùng còn cần một thứ nữa.” “Gì vậy?” “Trọng tâm.” Thẩm Dịch nhàn nhạt trả lời.
Tinh thần tập trung cao độ, trong đầu Thẩm Dịch hiện ra bộ pháp kỳ lạ lúc thằn lằn Basilisk chạy trên nước, suy nghĩ rộng mở trong sáng.
Hắn lần nữa nhảy khỏi Kẻ Dạo Chơi, hai chân đạp một cái lên thân tàu, người đã bay ra.
Thân trên không trung, cơ thể Thẩm Dịch hơi nghiêng, hai chân tách ra thành hình chữ V ngược, ngay thời khắc sắp chạm xuống nước, chân phải mạnh mẽ đạp mạnh vô nước, đánh tan màng nước mỏng manh, đồng thời dời trọng tâm về phía trước, chỉ là khẽ mượn lực, đã khiến hắn tiến lên trước.
Hai chân nhanh chóng chuyển động như cánh quạt, cả người nhanh chóng vọt tới trước như đạn pháo, tất cả lực lượng không còn chỉ tập trung hai chân, mà còn dùng để cân đối thân thể, dưới chân dùng sức càng thêm chính xác.
Thẩm Dịch có thể cảm giác được gió gào thét bên tai, tụ tập lại dưới chân, phảng phất bắt đầu nâng lấy hắn.
Bởi vì trọng tâm đang lướt tới, hắn cũng không cần hết sức dùng lực đạp nước, chỉ cần nhẹ nhàng điểm một cái, người liền lao ra một đoạn. Loại trọng tâm này cũng không thể duy trì thời gian quá dài, sẽ dần chìm vào trong nước theo hắn không ngừng tiến lên.
Nhưng với Thẩm Dịch mà nói, thế là đủ rồi.
Khoảng cách hai trăm thước, với mạo hiểm giả mà nói, chạy nước rút thoáng cái là có thể tới lập tức.
Trên mặt biển, Thẩm Dịch chẳng khác gì một chiếc ca nô mở máy toàn lực, điên cuồng chạy tới mục tiêu, kéo lê một đường bọt nước trắng xóa trên biển.
Vài người trên tàu Dauntless chứng kiến tràng cảnh khiến người sợ hãi này, bắt đầu nhao nhao chỉ Thẩm Dịch hô to, trong lời nói tỏ ra hoảng sợ.
Đích xác, trong kiếp sống tác chiến dông dài trên biển, ngoại trừ Jack Sparrow, các binh sĩ hải quân Anh còn chưa phát hiện kẻ thứ hai có được năng lực chạy trên biển này.
Nhưng lần này bọn họ đã thấy được, hơn nữa còn đúng ngay thời khắc muốn chết, lúc bọn họ đang toàn lực đối phó đại địch sinh tử Jack Sparrow.
Cũng may các binh sĩ dù sao cũng từng trải qua huấn luyện, một ít binh sĩ nhao nhao giơ súng xạ kích Thẩm Dịch. Pháo bên kia thân tàu cũng bắt đầu trỗi dậy.
Bọn hắn rất có kinh nghiệm, cũng không nhắm Thẩm Dịch, mà chỉ đánh tung mặt nước phía trước hắn, đối phó giống như thuyền trưởng Jack.
Thời điểm Thẩm Dịch vọt tới Dauntless khoảng năm mươi, sáu mươi mét, ít nhất bảy ổ hỏa pháo đồng thời đánh trúng mặt biển trước người Thẩm Dịch, Thẩm Dịch đang ù té chạy suýt nữa tự mình lao đầu vào đạn pháo.
Dù vậy, hồng lãng nhấc lên vẫn thôn phệ toàn bộ người Thẩm Dịch.
Tiến hành chạy trên mặt nước bằng cao tốc, sợ nhất chính là dừng lại. Thẩm Dịch chỉ cảm giác thân thể trầm xuống, cả người đã bắt đầu chìm. “Hoan hô!” Trên tàu Dauntless phát ra tiếng chung vui mừng rỡ.
Nhưng mà sau một khắc, Phi Trảo vạch nước bay ra, bắt ngay cột buồm chính của tàu Dauntless.
Sau đó là một bóng người lướt gấp mà đến, bay một vòng quanh tàu Dauntless rồi vững vàng rơi lên boong tàu. “Ha ha, đây cũng không phải đạo đãi khách.” Thẩm Dịch mỉm cười nói.
Linh Hỏa Thương bỗng nhiên nổ súng.