Tạ Trường Ninh, thế nữ Tạ gia, gia chủ đời kế tiếp, cũng chính là ấu muội của đương kim gia chủ Tạ gia Tạ Đạo Vi.
Dù sao Tạ Cẩn Ngưng cũng lớn tuổi mới có nữ nhi, nên tuy rằng cũng ôm kỳ vọng rất lớn vào tiểu nữ nhi của mình, xem như yêu cầu nghiêm khắc, nhưng cũng không nghiêm khắc như lúc trước của Tạ Đạo Vi. Đối với tiểu nữ nhi giống Tạ Cẩn Ngưng y như đúc này, Mạc Tử Sinh cũng là cực kỳ sủng ái, mỗi khi Tạ Trường Ninh phạm sai lầm, bị Tạ Cẩn Ngưng trách phạt, Mạc Tử Sinh đều sẽ ra mặt cầu tình, đối với Tạ Trường Ninh là hữu cầu tất ứng*
*hữu cầu tất ứng: muốn gì cũng được, xin gì cũng cho.
Tạ Đạo Vi không có được ôn nhu trên người Tạ Cẩn Ngưng, Mạc Nhàn không có được tình thương của cha trên người Mạc Tử Sinh, Tạ Trường Ninh đều có, ngay cả Tạ Đạo Vi, Tạ Chương đều cực kỳ yêu thương nàng, đều xem nàng thành nửa nữ nhi mà yêu thương. Trong phủ cảm thấy nàng chướng mắt, đại khái chỉ có Mạc Nhàn.
Rõ ràng Mạc Tử Sinh, Tạ Cẩn Ngưng y thuật ai cũng không kém, cố tình tiểu nha đầu này thích nhất là quấn lấy trưởng tỷ Tạ Đạo Vi học y thuật. Chỉ cần Tạ Đạo Vi nhàn rỗi, đều sẽ đáp ứng thỉnh cầu của nàng, dạy nàng y thuật và những thứ người kế thừa Tạ gia đời kế tiếp cần có.
Tạ Trường Ninh cũng là có hết ưu điểm của cha mẹ, diện mạo giống Tạ Cẩn Ngưng, cũng cực kỳ thông minh, dạy một hiểu mười, dạy một chút cũng không uổng tâm.
Mạc Nhàn vừa ăn mận vừa nhìn Tạ Đạo Vi dạy Tạ Trường Ninh châm cứu, nhìn bộ dáng ôn ôn tồn tồn của Tạ Đạo Vi, người không biết còn tưởng rằng Tạ Đạo Vi mới là nương ruột đây! Chua, Mạc Nhàn cắn quả mận một cái liền ném vào trong mâm, miệng chua, trong lòng càng chua hơn. Lúc nhỏ, khi Tạ Đạo Vi dạy dỗ mình, không hề dịu dàng như vậy luôn, đối với mình thậm chí còn hung dữ, nếu không đối lập, nàng cũng không có tổn thương!
"Người nào đó dạy ta lúc nhỏ, cũng không có nhẫn nại như vậy, cũng không có dịu dàng như vậy, cái này là đổi tính rồi sao ta?" Mạc Nhàn chua lòm hỏi ngược lại.
"Mạc Nhàn tỷ tỷ là ăn quá nhiều mận nên thấy chua đúng không?" Tạ Trường Ninh cười hỏi, kỳ thật ở trong phủ, trừ bỏ cha mẹ và tỷ tỷ, nàng thích nhất là Mạc Nhàn, lúc nhỏ, Mạc Nhàn hay mang mình ra ngoài chơi bời ăn uống, còn cấu kết với nhau làm chuyện xấu. Nàng thích Mạc Nhàn cũng thích tỷ tỷ, nhưng Mạc Nhàn này thật là bá đạo, nàng có thể tự mình dính lấy người tỷ tỷ, lại không cho mình quấn lấy tỷ tỷ. Sau đó nàng cố ý dính lấy tỷ tỷ nhiều hơn trêu đùa Mạc Nhàn, sau đó phát hiện trêu đùa Mạc Nhàn kỳ thật cũng rất vui, cố tình trêu đùa, cũng là một loại phương thức biểu đạt sự yêu thích của mình với Mạc Nhàn. Thật ra thì nàng cũng không nhất thiết một hai phải học y thuật ở chỗ tỷ tỷ, chỉ là Mạc Nhàn càng để ý, nàng càng muốn động vào nghịch lân của Mạc Nhàn, thích thấy bộ dáng Mạc Nhàn tức giận nhưng không thể xử lý được mình.
"Vậy chứ làm sao, cũng không biết ai mua mận lại chua như vậy!" Mạc Nhàn rất không vui nói, nàng rất là chua, nàng hào phóng thừa nhận.
"Một người là muội muội ruột, một người không phải, một người đẹp, một người xấu, ngươi có có thể giống nhau sao?" Tạ Đạo Vi không chút để ý hỏi ngược lại.
Tạ Trường Ninh nghe xong che miệng cười trộm, thầm nghĩ tỷ tỷ thật xấu, vậy mà cũng chọc Mạc Nhàn, Mạc Nhàn sợ là muốn cộc cằn.
Tạ Đạo Vi nói những lời này, Mạc Nhàn cảm thấy rất đau lòng, tuy rằng mấy lời này đều là sự thật, nhưng nàng nghe cũng cảm thấy rất tức giận!
"Đúng vậy, người ta chỉ là muội muội rơi rớt, lúc nhỏ vừa đen vừa xấu, không để vào mắt đại tiểu thư Tạ gia được, là ta xứng đáng bị Tạ đại tiểu thư khi dễ!" Mạc Nhàn không vui tự giễu nói.
"Vậy là do phương thức đặc thù tỷ tỷ đối với tỷ, dù sao tỷ cũng là người bên gối tỷ tỷ, là người thân cận nhất trên đời này của tỷ tỷ, tất nhiên sẽ không giống người khác rồi." Tạ Trường Ninh lại phải trấn an Mạc Nhàn, nàng sao không biết được Mạc Nhàn sắp cộc lên, trước kia có mấy lần nàng chọc Mạc Nhàn đổi sắc, vẫn là rất dọa người, tuy rằng trước mặt tỷ tỷ vẫn là mèo con.
Mạc Nhàn nghe Tạ Trường Ninh nói xong, quả nhiên trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, nghĩ đến chuyện có mình mình có thể đè ép Tạ Đạo Vi dưới thân, làm Tạ Đạo Vi cầu xin mình. Tuy rằng Tạ Đạo Vi xuống giường xong rất giận mình, thường xuyên nói chuyện móc mỉa mình, nhưng địa vị mình trong lòng Tạ Đạo Vi đúng thật là không thể nghi ngờ. Bất quá nha đầu Tạ Trường Ninh này lém lĩnh thật sự, biết rõ mình không thích nàng dính lấy Tạ Đạo Vi, mà nàng một hai phải dính lấy Tạ Đạo Vi mới chịu, thường xuyên khiến mình không thoải mái, cố tình mình lại không có cách nào xử lý.
"Một cô nương mới mười tuổi lại đem chữ người bên gối treo trên miệng, còn ra thể thống gì?" Tạ Đạo Vi nhẹ nhàng trách mắng, ngữ khí mềm nhẹ, một chút cũng không giống răn dạy.
"Tỷ tỷ, ta là thế nữ Tạ gia, ở đây nữ tử cũng không yêu cầu tam tòng tứ đức như nữ tử Trung Nguyên, chờ ta kế nhiệm gia chủ, nói không chừng ta dưỡng 3000 nam nhi, giống như hoàng đế Trung Nguyên vậy." Tạ Trường Ninh thuận miệng nói, thật ra nàng không phải thực sự có ý tưởng này, chỉ là thuận miệng nói mà thôi.
"Ồ, nhìn không ra ngươi còn có chí hướng nay!" Mạc Nhàn lên tiếng trêu chọc nói.
"Chờ ngươi kế nhiệm gia chủ xong, thì muốn làm gì cũng được, chỉ là bây giờ tuổi còn nhỏ, lại nói đến thất tình lục dục là quá sớm!" Tạ Đạo Vi nói.
"Tỷ tỷ, ta cũng thuận miệng nói mà thôi, các ngươi đúng là quá nghiêm túc rồi, nếu Mạc Nhàn tỷ tỷ đã ghen tị như thế, vậy ta đi về trước." Tạ Trường ninh nói xong, liền nhanh chóng chuồn khỏi thư phòng Tạ Đạo Vi, chuẩn bị đi tìm cha nàng, cha nàng thường xuyên luyện mấy loại đan dược cổ quái, rất là thú vị. Tuy đều là y thuật, nhưng tỷ tỷ và mẫu thân lại chuyên về trị liệu, còn cha nàng lại am hiểu bổ dược, bọn họ ai cũng có sở trường riêng.
Tạ Trường Ninh rời khỏi, tuy rằng Mạc Nhàn cảm giác tốt hơn một chút, nhưng vẫn là cảm thấy không vui.
"Ta không vui!" Mạc Nhàn ngồi vào chỗ Tạ Trường Ninh lúc nãy, rõ ràng nhấn mạnh tâm trạng không vui của mình.
"Ghen với tiểu hài tử, thấy vui sao?" Mạc Nhàn tức giận hỏi ngược lại.
"Ta thấy bộ dáng nàng dạy nàng ta, liền nghĩ đến bộ dáng nàng dạy ta lúc nhỏ, lòng ta thực không cân bằng!" Mạc Nhàn nói, khi còn nhỏ nếu Tạ Đạo Vi có thể đối đãi mình như Tạ Trường Ninh, phỏng chừng mình có thể vui vẻ điên rồi.
"Nàng đúng thật thù dai, chuyện lúc nhỏ như vậy vẫn còn nhớ, lòng dạ thật đúng là hẹp hòi." Tạ Đạo Vi hừ lạnh nói, Mạc Nhàn thù dai như vậy, nàng cũng không có biện pháp.
"Ta không phải là thù dai, chỉ là không muốn nhìn thấy nàng đối xử với người khác dịu dàng hơn ta, cũng không thích nàng thân cận người khác như vậy...." Mạc Nhàn nói, nàng thừa nhận mình lòng hẹp hòi, dục vọng chiếm hữu cũng rất mạnh. Rõ ràng Tạ Đạo Vi đối với những người khác đều rất nhạt nhẽo, ngay cả đối với Tạ Chương cũng rất lãnh đạm, vậy mà cố tình đối với Tạ Trường Ninh lại có thể dịu dàng đến như vậy.
"Nàng cũng không phải người lạ, là muội muội ruột của ta, cũng là muội muội của nàng." Tạ Đạo Vi nói.
"Nàng đối với Tạ Chương, Tạ Dĩ Quân cũng không phải như vậy!"
"Sao có thể giống nhau, bọn họ là nam nhi, Trường Ninh là nữ nhi." Tạ Đạo Vi không chút nào che dấu mình trọng nữ khinh nam.
"Ta cũng là nữ nhi mà!" Khi còn nhỏ Tạ Đạo Vi cũng đâu vì mình là nữ hài tử mà đối xử tử tế với mình đâu, Mạc Nhàn càng nghĩ trong lòng càng không cân bằng.
"Rốt cuộc nàng muốn dây dưa đến khi nào?" Tạ Đạo Vi có chút không kiên nhẫn hỏi, thầm nghĩ, khi đó Mạc Nhàn vừa gầy vừa đen, nhìn không giống nữ hài tử chút nào, sau đó lớn lên giống nữ tử hơn, không phải mình đã đối xử tốt hơn nhiều rồi sao?
"Nàng lại hung dữ với người ta, từ nhỏ đã thích hung dữ với người ta!" Mạc Nhàn ủy khuất nói, như sắp khóc chít chít tới nơi.
Tạ Đạo Vi phát hiện Mạc Nhàn đụng tới chuyện Trường Ninh, liền đặc biệt làm ra vẻ, đặc biệt vô cớ gây rối.
"Được rồi, lần sau Trường Ninh đến, ta tống cổ nàng trở về." Tạ Đạo Vi bị Mạc Nhàn làm cho phiền, sợ Mạc Nhàn lại khóc cho mình xem, liền nhả ra nói.
Mạc Nhàn vừa nghe, cảm giác quả nhiên khá hơn nhiều.