“Ba giúp mẹ tắm nha, còn đút cơm nữa đó ~” Bánh bao nhỏ lo lắng từ trong lòng ngực Dư Dao Dao dò ra đầu lên.
“Mẹ khẳng định rất đói bụng, buổi chiều con đã ăn qua trứng cuộn, cơm cuộn rong biển, tôm chiên giòn nhỏ, vậy mà hiện tại đã đói bụng.”
Thẩm Nghị Sùng nhéo giữa mày.
“Ba, nhanh lên đi, ngày hôm qua tốc độ đút cơm của ba chậm quá đó nha, hôm nay mau một chút ~” Bánh bao nhỏ nói nói, Nghê Dịch còn chưa kịp đi đã bị kinh ngạc há to miệng.
Lúc còn ở hiện trường, Nghê Dịch còn tưởng rằng Dư Dao Dao nói mớ đều là do mơ mà ra. Còn cái gì mà bị tình yêu dễ chịu, không phải kỹ thuật diễn tiến bộ mà là tình yêu của chồng làm động lực… Thì ra đều là thật!
Ánh mắt Nghê Dịch nhìn lướt qua Dư Dao Dao, lại trộm nhìn gương mặt lạnh như băng của boss Thẩm, không khỏi rùng mình.
Xem ra ông chủ là ngoài lạnh trong nóng, đóng cửa lại không phải đã thành nô ɭệ của vợ?
Tôi phát hiện bí mật to đùng rồi bà con thiên hạ ơi!
“À, em xin phép đi trước đây! Chị Dư, ông chủ, có việc cứ gọi cho em!” Nghê Dịch chạy trối chết.
Dư Dao Dao còn đang được bánh bao nhỏ thổi thổi, tâm trạng tốt đến muốn bay lên, quay đầu nhìn Nghê Dịch một thân đều là mồ hôi, hôm nay cậu ấy cũng rất vất vả. Đi với cô cả một ngày, đến bây giờ cũng chưa ăn cơm.
“Ở lại ăn cơm đi, trên đường đi bụng cậu kêu quá trời.”
Nghê Dịch run lên.
Nháy mắt cảm thấy có một cơn gió lạnh kèm theo kiếm băng, từ phía sau thẳng tắp đâm vào cổ mình.
Trộm liếc big boss đang đứng gần chị đại, hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi vào trên sô pha đơn, nắm chặt ba lô: “Ăn, ăn… Không ăn…”
Ở lại xem ông chủ đút vợ ăn cơm?
Hay là ở lại xem ông chủ tắm cho vợ mình?
Sẽ bị diệt khẩu đó nha!!!
Nghê Dịch cũng không quay đầu lại, ôm ba lô nhanh chân đào tẩu: “Chị đại, tối nay em sẽ gửi thời gian sáng ngày mai đến đón chị!”
Cửa lớn rầm vang một tiếng, đóng lại.
Bánh bao nhỏ lại có chút rối rắm mà nhìn về phía cửa. Bé còn chưa có kịp nói chuyện với chú Nghê Dịch, phải chăm sóc tốt cho mẹ.
Ai.
Thật là sầu chết bé!
Bé nghĩ, phồng hai tử, nhìn ba vẫn còn đứng ngu người ở đó, người như bị rút hết sức lực, bả vai nhỏ đều rũ rượi xuống.
Ba cũng không biết đứng ra giúp đỡ, bé sắp chịu không nổi rồi!
Thẩm Nghị Sùng nhìn con trai phát ra oán niệm, nhíu chặt mi, còn Dư Dao Dao nháy mắt phối hợp mà nằm chết ở trên sô pha.
“Chồng ơi, hôm nay cũng làm phiền anh nha ~” Tay phải ôm má, cô đáng thương hề hề mà rầm rì.
“Trước khi ăn cơm, em không thể rửa tay được.”
Bánh bao nhỏ vừa nghe, lập tức gật đầu: “Đúng vậy, ăn cơm thì phải rửa tay, mẹ không thể rửa, vậy ba vào bếp rửa tay đi, rửa xong rồi thì nhớ ra đây đút mẹ ăn cơm đó.”
Huyệt Thái Dương của Thẩm Nghị Sùng hung hăng nhảy tưng tưng.
“Ba, ngày hôm qua ba đã đồng ý với con, chẳng lẽ ba muốn làm chó con?”
Thẩm Nghị Sùng: “…”
Mười phút sau, Dư Dao Dao đã hưởng thụ tới đãi ngộ dưỡng lão.
“Em muốn ăn bí đao, bỏ hành ra. Còn có thịt kho tàu, tách thịt ra, em không ăn mỡ. Cơm, ờm, trộn chút nước thịt kho tàu vào.”
“Ba, đừng quên chay mặn đồng đều, dinh dưỡng dinh dưỡng, đừng mãi đút thịt cho mẹ, rau xanh, rau xanh ~ ba, hôm nay ba lại quên đút canh cho mẹ rồi! Mẹ ăn gần hết cơm con mới nhớ, ba thật là!!!”
Thẩm Nghị Sùng cuốn tay áo, vẻ mặt đen thối hoắc mà cầm chén cơm, một bên đút cơm, một bên bị hai mẹ con song song chỉ huy.
Nghê Dịch đột nhiên nhận được thông báo của chương trình, vòng vèo đi trở về tuyên bố tin tức mới cho chị đại nhà mình, lúc vừa vào cửa thì nhìn thấy hình ảnh thần kỳ này.
Sườn mặt Thẩm Nghị Sùng đều giấu ở trong bóng dáng hai mẹ con, nhưng cái muỗng trong tay anh đút vào miệng nhỏ của Dư Dao Dao. Động tác rất chậm, thoạt nhìn vô cùng dịu dàng.
Dư Dao Dao thường thường vươn đầu lưỡi nhỏ, liếʍ láp nước sốt còn sót lại trên muỗng. Bánh bao nhỏ ngồi ở sô pha, vừa ôm tay phải của mẹ thổi thổi, vừa chỉ huy ba mình nên đút cái gì tiếp theo.
Không khí hài hòa này thật là… Cay đôi mắt!
Nghê Dịch nuốt nước miếng.
“Ông chủ, chị đại, em mới vừa nhận được thông báo của 《 sân khấu 》, không biết sao tổng đạo diễn muốn quay khẩn cấp ba ngày liên tục, có mấy thí sinh quan trọng xung đột với lịch trình. Chị đại… Có khả năng sẽ ở lại...” Lời này vừa nói ra, bánh bao nhỏ nháy mắt choáng váng.
Bé lập tức ôm chặt lấy cánh tay mẹ mình: “Tay mẹ bị thương mà, mẹ đừng đi ~”
Miệng nhỏ của bé bậm chặt, ánh mắt tràn ngập kháng nghị.
Nghê Dịch sờ sờ cái mũi, cầu cứu nhìn Dư Dao Dao.
Dư Dao Dao cũng hơi khó có thể dứt bỏ sự thoải mái hiện tại này. Ở nhà có người hầu hạ, có bé con, có thể làm nũng với chồng yêu.
Đến ở lại… Cái gì cũng đều không có.
Nhưng cô nhì thấy vẻ mặt phản đối của con trai, lại nhìn chồng yêu sau khi nghe được tin tức này, thình lình nhẹ nhàng thở ra, trong lòng lộp bộp một chút.
Bánh bao nhỏ dính cô không muốn xa cách, nhưng ông chồng kim cương này lại ước gì cô rời đi?!!
Là sao?!!!
Tên khốn này!!!
Dư Dao Dao đỡ đỡ trán.
“Mẹ, mẹ làm sao vậy? Đầu lại đau sao?” Bánh bao nhỏ lập tức khẩn trương hỏi.
Dư Dao Dao lắc đầu, vươn tay trái không bị thương, sờ sờ đầu nhỏ cục cưng nhà mình: “Không có, mẹ đang suy nghĩ vài việc thôi.”
Thẩm Nghị Sùng nhấp môi: “Em đi đi, ở lại chương trình gameshow thực tế là chuyện vô cùng bình thường đối với nghệ sĩ. Kêu Nghê Dịch khẩn cấp tìm trợ lý sinh hoạt, chăm sóc cho em.”
Anh giương mày lên, gương mặt đẹp trai hoàn toàn không có bất kỳ điều gì không tha, ngược lại là thở dài nhẹ nhõm, anh không cần đút cơm nữa rồi!!!
“Ba!” Bánh bao nhỏ phản đối ra tiếng.
Thẩm Nghị Sùng bình tĩnh nhìn con trai: “Diễn kịch là nghề nghiệp của mẹ con, cũng là con đường riêng mẹ muốn đi. Chúng ta không thể gây trở ngại cho mẹ, đúng không? Nếu không thể làm chuyện bản thân muốn làm, luôn bị nhốt ở trong nhà, con sẽ vui vẻ sao?”
Bánh bao nhỏ lập tức mắc kẹt. Miệng nhỏ chu chu, lại là vô lực nhắm mắt, tay nhỏ ôm lấy canh tay mẹ cũng rũ xuống dưới.
Mẹ ở nhà không vui sao…
Bé lập tức nhớ tới video phát sóng trực tiếp bi thương của mẹ vào ngày hôm qua.
Bị nhốt ở bốn vách tường, làm cách nào cũng trốn không thoát.
Bánh bao nhỏ Tɧẩʍ ɖυệ yếu ớt cúi đầu xuống, thỏa hiệp: “Dạ.”
Có chút ưu thương, nhưng lại tràn ngập lo lắng nhìn mẹ mình: “Vậy mẹ phải cẩn thận đó, đừng để bị thương nữa nha.”
Chỉ cần mẹ vui vẻ, như vậy cục cưng bé nhỏ sẽ ở nhà chờ mẹ trở về: “Duệ Duệ sẽ giúp mẹ đếm pudding trong nhà, ai cũng không thể động vào, chờ mẹ trở về ăn!”
Dư Dao Dao lập tức mềm lòng nhìn bánh bao nhỏ lưu luyến không rời, thực mau lại nhìn Thẩm Nghị Sùng.
Rất nhiều tiểu thuyết trên Tấn Giang, nam nữ chủ đều phải trải qua một đoạn thời gian chia lìa. Mỗi lần chia ly, đều làm nam chủ vô tình ý thức được tầm quan trọng của nữ chủ ở trong lòng anh, tưởng niệm nữ chủ, càng quý trọng càng yêu quý nữ chủ.
Tiểu biệt thắng tân hôn!
Đôi mắt Dư Dao Dao lóe lóe: “Mẹ chỉ đi ba ngày là về nhà thôi! Ngoan”
Nghê Dịch lập tức nhẹ nhàng thở ra: “Ok, vậy em trả lời cho 《 Sân khấu》đây.”
*****
Giờ phút này, cách xa vạn dặm bên kia đại dương, trong ký túc xá sinh viên.
Mấy nữ sinh vây quanh ở trên giường, nhìn cô gái đang ngồi ở trước bàn ríu ra ríu rít thảo luận.
“Tâm Khiết, hình như chị của cậu rất lợi hại đó nha!”
“Trước kia cậu còn nói kỹ thuật diễn của chị ấy không tốt, mình vừa thấy dọa nhảy dựng!”
Dư Tâm Khiết nghe mà sắp bóp gảy cây son.
“Anh rễ của cậu cũng rất lợi hại nha, Tâm Khiết, sao cậu không giới thiệu anh ấy cho tụi này quen biết?”
Gương mặt Dư Tâm Khiết cơ hồ run rẩy một chút, hít sâu một hơi, mới rặng ra một nụ cười đầy miễn cưỡng: “Sau này có cơ hội sẽ giới thiệu.”
Cô cầm di động, click mở video mà bạn cùng phòng nhắc đến. Vừa thấy, trong mắt cô bốc cháy điên cuồng, tức giận và ghen ghét đổ ập như sóng thần.
Lâu như vậy không nhận điện thoại của mình, thì ra là bận đóng phim, còn leo lên nhiều hot search như vậy, số lượng fans cũng cao hơn trước rất nhiều.
Dư Dao Dao còn muốn tái nhậm chức?
Dư Tâm Khiết cắn môi, hai mắt phun lửa mà nhìn trang web official weibo của 《 sân khấu》.
Không phải fans của Mạnh Hân Nhiễm rất nhiều sao?
Cô ta cứ như vậy bị Dư Dao Dao đạp dưới chân?
Dư Tâm Khiết đỏ mắt, nhấp vào official weibo của Mạnh Hân Nhiễm. Cô thừa dịp bạn cùng phòng không chú ý, đã gửi một tin nhắn cho đối phương.
【A: Trên tay tôi có chứng cứ nɠɵạı ŧìиɧ của Dư Dao Dao, có ảnh chụp cô ta ve vãn với người đàn ông khác 】
Sau vụ tự sát vì Trần Kiệu, mấy phóng viên giải trí lúc trước quen biết với cô đều kéo đen chặn số, nói cô lừa tiền bán tin tức giả.
Dư Tâm Khiết gửi xong, khẩn trương mà nhìn tài khoản Mạnh Hân Nhiễm, siết chặt di động.
Một phút một giây chờ đợi…
Vẫn không nhận được tin trả lời, cô lập tức mở ra máy tính, mở ra folder, chọn một vài tấm ảnh mơ hồ. Gửi đi.
【A: Dư Dao Dao và người đàn ông khác lén gặp mặt, ở khách sạn 5 sao nào đó. 】
Nhà họ Dư đều là của cô, tài sản của con điếm ngu đó cũng đều là của cô!
*****
“Hắt xì!”
Dư Dao Dao nằm dài ở trên sô pha, hắt xì một cái thật to!
Bánh bao nhỏ lập tức lo âu nhìn mẹ mình, kéo chăn mỏng trên sô pha lại, đắp ở trên đùi mẹ: “Ba, rốt cuộc ba có chuẩn bị nước ấm trong bồn tắm cho mẹ chưa?”
Bánh bao nhỏ thực mau lộc cộc chạy lên lầu hai, không hài lòng muốn tự thân kiểm tra.