“Có cái rắm ấy!”, thanh niên mắng chửi: “Mày cho rằng bọn tao không có người ở Cục điều tra hiện tượng huyền bí và Cục điều tra công năng đặc dị sao? Chuyện năm đó đã chấm dứt điều tra từ lâu rồi, không có bất cứ manh mối nào cả”.
"Cho dù Cục điều tra hiện tượng huyền bí và Cục điều tra công năng đặc dị phải điều tra chuyện này cũng không thể nào cử một nhân viên quèn như mày!"
"Nói mau, còn ai biết được chuyện này!"
Tôi không biết phải nói gì, không biết phải trả lời như thế nào bây giờ. Tuyệt đối không thể nói ra mục đích thực sự. Dù có chết tôi cũng không thể khiến Lý Giai Dao gặp nguy hiểm.
Tôi nói: "Thả tôi ra... Thể chất của tôi rất tốt. Nếu các người thả tôi ra, tôi đồng ý làm việc cho các người".
Tôi chợt nhận ra rằng họ đã vừa ý thể chất của Lý Giai Dao, mà thể chất của tôi lại không thua kém Lý Giai Dao.
Tiên nữ Thanh Thuỷ cũng rất bất lực: "Tu vi của họ không thể kiểm tra thể chất của ngươi, không có ích gì đâu. Giống như một báu vật tuyệt thế, người thường làm sao có thể nhìn ra được?"
"Lý Giai Dao không hề tu luyện, sức mạnh của thể chất âm bộc phát ra ngoài nên đám người này đương nhiên có thể phát hiện được. Còn ta từ lâu đã ẩn giấu hết tài năng của ngươi, không cho người khác nhận ra để tránh phiền phức".
Tôi hoàn toàn tuyệt vọng rồi.
Người phụ nữ nói: "Sư huynh, đừng lãng phí thời gian nữa. Đoạn đường này có rất nhiều xe đi lại, vừa rồi có vài xe cảnh sát chạy qua. Chúng ta cần tiêu hao rất nhiều sức mạnh để duy trì trận pháp, nếu có xe ô tô nào xông vào đây thì hỏng mất".
"Gϊếŧ Trương Sơn Thành rồi về báo cáo. Trên thế giới này không có mấy người biết miếng ngọc bội kia là gì. Trương Sơn Thành chắc chắn không biết".
"Trương Sơn Thành đã che giấu nó, tức là hắn cũng đang che giấu mối liên hệ giữa Lý Giai Dao và miếng ngọc bội".
"Lý Giai Dao bây giờ là người của chúng ta, chúng ta đã thành công tẩy não cô ta. Bất kể thân phận của cô ta là gì, cô ta sẽ chỉ làm việc cho chúng ta thôi".
Bọn khốn nạn này biết Lý Giai Dao và miếng ngọc bội có liên quan với nhau!
Bố mẹ của Lý Giai Dao là người bình thường, hơn nữa Lý Giai Dao thiên phú dị bẩm, cộng với sự thần bí của ngọc bội, bọn họ chắc chắn có thể đoán được!
Thanh niên cũng nói: "Đúng vậy, nếu người khác biết được nguồn gốc của ngọc bội, họ chắc chắn không thể giữ được bình tĩnh suốt ba năm, càng không thể để tên nhãi nhép này điều tra được".
Vừa nói, tay phải hắn ta vừa đè lên ngực, bỗng có một sức mạnh thần bí thâm nhập vào cơ thể, hút đi tất cả khí lạnh trong cơ thể.
Không phải họ muốn gϊếŧ tôi sao? Thế này là định làm gì?
Sau đó, thanh niên xóa hết dấu vết xung quanh, ném tôi xuống bên cạnh xe taxi, rồi... rút dao găm đâm vào ngực tôi...
Hóa ra làm như vậy là để xóa dấu vết tôi bị một người tu luyện gϊếŧ chết!
Ngực truyền tới từng trận đau nhói, phía trước mắt tôi bỗng tối đen lại... Tôi không thở được, ngất đi...
Rất nhanh sau đó, linh hồn tôi dường như mất đi sự kết nối với cơ thể, tôi không cảm thấy bất cứ đau đớn nào trên cơ thể, tôi nhìn mọi thứ xung quanh mình từ góc độ của một người ngoài cuộc.
Tôi nằm trong vũng máu, hai người mặc đồ đen không thèm nhìn tôi mà biến mất.
Trong mắt bọn họ, gϊếŧ người, gϊếŧ tôi chẳng khác nào giẫm chết con kiến!
Chuyện gì thế này? Tôi chưa chết?
"Tiên nữ...", tôi gọi tiên nữ Thanh Thuỷ.
"Sơn Thành...", tiên nữ Thanh Thuỷ đáp lại tôi: "Đừng lo, ta sẽ không để ngươi chết đâu".
Vừa dứt lời, từng luồng năng lượng bí ẩn xông vào cơ thể tôi, tiên nữ Thanh Thuỷ đã chiếm lấy ý thức của tôi.
Tôi đứng dậy khỏi mặt đất, chậm rãi đi vào khu rừng bên cạnh.
Cơ thể tôi cứng đờ, giống như một người chết biết đi, cứ thế đi về phía rừng cây bên đường.
“Tiên nữ, không phải cô đã nói không thể nhập vào tôi sao?”, tôi hỏi tiên nữ Thanh Thủy, trong lòng vô cùng hoảng sợ.
Ý thức của tiên nữ Thanh Thủy rất yếu: "Ta vốn không thể nhập vào ngươi được, bởi vì cần rất nhiều sức để tách ý thức của ngươi ra, nhưng... ngươi đã bị gϊếŧ, ý thức tự tách ra, vì vậy ta có thể miễn cưỡng nhập vào ngươi".
Tôi... tôi vô cùng kinh ngạc: "Tôi... chết rồi á?"
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Có thể nói như vậy, nhưng ý thức linh hồn của ngươi vẫn chưa rời khỏi cơ thể của ngươi, nó đã bị ta phong ấn. Cơ thể của ngươi đang rất nguy hiểm, bị đâm vào tim, khó có thể cứu được tính mạng. May mà có sức mạnh của ngọc bội Cửu Dương đang bảo vệ cơ thể và linh hồn ngươi".
"Nhưng như thế vẫn chưa đủ. Ngươi cần phải tới nơi ta tu luyện ở dưới vách núi. Ta có cách hồi sinh ngươi".
Tôi cảm thấy yên tâm được phần nào, tôi vẫn chưa chết, tôi vẫn còn hy vọng sống sót!
Dưới vách núi? Chỗ đó cách thành phố hơn một giờ đồng hồ, cách thôn của chúng tôi hơn bốn mươi phút, nếu tiên nữ Thanh Thủy dùng tốc độ nhanh nhất cũng phải mất nửa tiếng để đi lên núi!
Tiên nữ Thanh Thủy kéo lê cơ thể tôi đi về phía trước, rồi đứng ra giữa đường.
Chẳng mấy chốc, một chiếc xe nhỏ từ hướng huyện đi tới.
Cơ thể tôi bê bết máu, một vùng rộng lớn ở ngực tôi bị nhuộm đỏ, chỗ tay bị thương hở cả da.
Chiếc xe lập tức phanh gấp, những người bên trong xe sợ hãi gào thét không ngừng.
Tiên nữ Thanh Thủy ngay lập tức bước tới, trèo lên nắp xe.
Bên trong xe là một đôi tình nhân trẻ, hơn hai mươi tuổi, họ rất sợ hãi.
Thanh niên thấy có chuyện không ổn, lập tức xuống xe xem có chuyện gì, trên tay cầm một cây gậy, đi đến trước mặt tiên nữ Thanh Thủy.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”, thanh niên nhìn thấy tiên nữ Thanh Thủy bị thương, bên cạnh có một chiếc taxi, còn có một người đàn ông khác nằm trong vũng máu, sắc mặt tái nhợt.
"Đừng nói nhảm nữa! Đưa tôi đến một nơi!", tiên nữ Thanh Thủy nắm lấy cây gậy kim loại của thanh niên, vặn mạnh, cây gậy kim loại biến thành một vòng xoắn!
Thanh niên sợ tới mức tái cả mặt, vẻ mặt đầy kinh hãi dựa vào xe, đó là một cây gậy làm bằng kim loại rắn chắc, thế mà bị vặn thành nhiều vòng dễ dàng!
Cô gái trong xe lại la hét.
Đối diện với một sức mạnh vượt xa tầm hiểu biết của con người và một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu, bất cứ ai nhìn thấy cũng sẽ sợ đến mức xỉu ra đấy.
“Đưa tôi đến một nơi, tôi sẽ đưa tiền cho anh”, tiên nữ Thanh Thủy đã lên xe, ngồi vào ghế sau.
Hai chân của thanh niên như mềm nhũn ra, cậu ta lên xe, trán toát đầy mồ hôi lạnh, yếu ớt nói: "Tôi nói cho anh biết, xe tôi có camera hành trình, anh đừng có mà vớ vẩn. Tôi thấy anh bị thương nặng thế này, tôi đưa anh đi bệnh viện trước đã".
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Tôi không đi bệnh viện đâu, anh dùng ứng dụng dẫn đường, đi tới thôn Lâm Thuỷ thuộc thị trấn Lâm Thuỷ, nhanh lên!"
"Nếu chậm trễ việc của tôi, tôi sẽ gϊếŧ anh!"
Người phụ nữ hét lên đầy sợ hãi khi nhìn thấy đôi mắt của tiên nữ Thanh Thủy đỏ như máu.
Thanh niên không dám nhiều lời, vội vàng bật ứng dụng dẫn đường rồi nhấn ga, xe phóng nhanh về phía trước.
Tiên nữ Thanh Thủy bảo người phụ nữ lấy điện thoại ra, rồi chuyển một trăm nghìn tệ cho người phụ nữ, bảo họ không được nói cho người khác biết những gì họ thấy và coi như chưa từng gặp tôi.
Hai người họ vô cùng mừng rỡ khi thấy tôi chuyển một trăm nghìn tệ, họ cũng không phải là người giàu có gì, chiếc xe cũng chỉ có giá hơn chín mươi nghìn tệ.
Ở đây chắc chắn không có camera giám sát.
Còn camera hành trình đã bị tiên nữ Thanh Thủy rút cáp ra ngay tại chỗ, lấy thẻ nhớ bên trong rồi bóp nát.
Xe của nam thanh niên chạy rất nhanh, suốt dọc đường cậu ta không dám nói một lời, còn người phụ nữ thì ngoan ngoãn ngồi trên ghế, thậm chí còn không dám nghịch điện thoại.