Dã Tâm Của Nam Nhân

Quyển 2 - Chương 23: Dã tâm phiên ngoại – Xe chấn (18+)

Quy hoạch giao thông của thành J tiên tiến hiện đại hơn nhiều so với bảy năm trước, sửa chữa đường cao tốc trong nội thành, tiến hành xây dựng thêm đường cái quy mô lớn, lại mở thêm rất nhiều đường tàu điện ngầm… Nhưng mà tất cả nỗ lực này, so với số lượng xe tăng theo cấp số nhân, đều có vẻ lực bất tòng tâm.

Tư Tuấn lái xe luôn luôn ổn định, cũng cố ý ra đường khi không phải giờ cao điểm, nhưng khi vào khu phố trung tâm, đường vẫn rất tắc nghẽn, luôn không thể tránh được đi một đoạn

lại ngừng.

Kỳ Hoán Thần ngồi ở ghế phó lái sắc mặt không tốt, Tư Tuấn một bên lưu ý tình hình giao thông, một bên vươn tay sờ sờ gương mặt hắn.

“Làm sao vậy? Khó chịu?”

Kỳ Hoán Thần híp mắt, mệt mỏi mở miệng: “Có chút choáng…”

“Còn mười phút nữa là đến nơi rồi, kiên trì thêm một chút.”

Kỳ Hoán Thần hừ một tiếng, vươn đến, cằm tựa trên vai Tư Tuấn cọ cọ, thổi khí vào lỗ tai cậu: “Em họ, không bằng như vậy đi! Lộ trình còn lại, em nhấn chân phanh một lần, chúng ta đêm nay liền làm một lần, thế nào?”

“…” bàn tay nắm tay lái của Tư Tuấn run lên một chút, chân đặt trên phanh hoàn toàn không biết nên nhấn xuống hay không.

Công ty kinh doanh cảng vụ của Tư Tuấn thành tích mấy năm gần đây vô cùng tốt, ba năm trước đây lên sàn, giá cổ phiếu vẫn rất ổn định. Bản thân Tư Tuấn không phải một người thích khoe khoang, nhưng người ở trên thương trường, có đôi khi cũng cần phô trương một chút, trụ sở công ty năm ngoái mới thay đổi, thiết bị lắp đặt trong ngoài đều rất khí thế.

Dưới yêu cầu của Kỳ Hoán Thần, Tư Tuấn dẫn theo hắn dạo qua một vòng trong công ty.

Tại thành J, Tư Tuấn coi như là một thương nhân nổi danh tiếng tăm lừng lẫy, đến tuổi thành gia lập thất còn chưa kết hôn, thậm chí ngay cả một người bạn gái cũng không có, trên phố đã sớm lưu truyền tin đồn hắn đồng tính, lúc này đột nhiên dẫn theo một mỹ nam tử đến rêu rao, không khỏi gây nên một ít rối loạn.

Trên thực tế bọn họ cũng không có biểu hiện đặc biệt thân mật, ngay cả tiếp xúc tứ chi cũng không có, nhưng Kỳ Hoán Thần chỉ dựa vào một đôi mắt có thể nói là đào hoa, liền tạo ra không khí ám muội ngay cả người mù đều thấy được quanh thân hai người.

Đừng nói nhân viên công ty không chống đỡ được, liền ngay cả Tư Tuấn sớm chiều ở chung, sớm đã thành thói quen với mị nhãn bay loạn của hắn, cũng bị nhu tình như nước cùng tình ý triền miên trong ánh mắt kia giật đến cả người tê dại.

Dò xét một vòng, tại cửa phòng làm việc của tổng tài, Kỳ Hoán Thần đột nhiên vươn tay chỉnh chỉnh cà vạt căn bản là không lệch của Tư Tuấn, kín đáo lại kiêu ngạo tuyên bố quan hệ giữa hai người.

Vào phòng làm việc, Kỳ Hoán Thần đặt mông ngồi vào trên bàn làm việc của cậu, tròng mắt vòng vo xoay chuyển, trên mặt tươi cười đắc ý.

“Mấy năm nay, em quả thực một tình nhân cũng không có!”

Tư Tuấn vừa bực mình vừa buồn cười: “Anh tuần sát một vòng, chính là vì chứng thực chuyện này?”

“Không sai, nếu như em từng gặp gỡ ai dù trai hay gái, ánh mắt nhân viên của em nhìn anh, sẽ không giống nhìn cây vạn tuế ra hoa, Đường Tăng cưới vợ…”

Nắm cà vạt Tư Tuấn, kéo cậu đến trước mặt mình, hai chân kẹp lấy thắt lưng cậu, hai cánh tay vòng qua cổ cậu, vẻ mặt Kỳ Hoán Thần, giống hệt như Tiểu Long nữ của Tạp Ba Lai đùa giỡn cậu năm đó: “Bất quá, em vẫn rất được hoan nghênh, theo anh nhìn ra, chí ít có ba cô thầm mến em, còn có hai chàng trai trẻ trong lòng có tâm tư với em.”

Tư Tuấn kinh ngạc: “Không thể nào? Trong công ty đều là nhân viên già theo em rất nhiều năm—— ”

“Đứa bé trai vạn năm ngây thơ không được phép nghi ngờ quyền uy của anh!”

Vỗ một chút lên mông Tư Tuấn, Kỳ Hoán Thần nhảy xuống, đi tới trước tủ trưng bày, loay hoay chơi đùa với các loại giấy chứng nhận doanh nhân ưu tú cùng huy hiệu từ thiện đặt bên trên.

Tư Tuấn ngồi vào ghế làm việc, mở máy vi tính, đắn đo một chút mở miệng hỏi: “Anh có muốn tới nơi này làm việc hay không?”

Kỳ Hoán Thần cũng không quay đầu lại: “Tốt, em sắp xếp cho anh chức vụ gì?”

“Giám đốc tài vụ tháng trước đề nghị xin nghỉ việc, nếu như anh có thể tới giúp em là tốt nhất.” Kỳ Hoán Thần làm người mặc dù có chút không vào khuôn khổ, thế nhưng thật sự đã tốt nghiệp chuyên ngành tài vụ của đại học nổi tiếng, lại học thạc sĩ tại học viện Kinh tế chính trị Luân Đôn, còn từng làm kế toán viên cao cấp của Sở Sự vụ, lý lịch như vậy nhảy cấp thành chủ quản, miễn cưỡng có thể thuyết phục người dưới.

“Không được, anh đã chán làm tài vụ gì đó rồi…” Kỳ Hoán Thần không chút do dự cự tuyệt, quay đầu trừng mắt nhìn cậu: “Nếu không, anh làm trợ lý riêng đặc biệt của em đi!”

“Cái gì?”

“Bàn công tác thì đặt trong phòng làm việc của em, hai mươi bốn tiếng đồng hồ phục vụ bên người, chăm sóc ăn uống cuộc sống hàng ngày, thỏa mãn thất tình lục dục của em…” Kỳ Hoán Thần vẻ mặt tươi cười quyến rũ, như chú mèo kiêu ngạo ưu nhã đi tới, tách hai chân, ngồi trên đầu gối Tư Tuấn.

Tư Tuấn không tự giác nuốt nuốt nước bọt: “Kia… lục dục?”

“Quan dục, thính dục, văn dục, vị dục, xúc dục, ý dục…” Ngón tay linh động, lướt qua khóe mắt Tư Tuấn, vành tai, chóp mũi, môi, sau đó cầm tay cậu, mười ngón đan chặt, tay kia thì đi tới thắt lưng cậu, cởi ra dây lưng, một ngón tay ấn lên vật đã nổi lên phản ứng kia.

(*mong muốn nhìn, nghe, ngửi, mùi vị, cảm giác, ý nghĩ…)

Tư Tuấn chỉ cảm thấy yết hầu khô khốc, thân thể nóng lên, nhưng không cách nào ngăn cản thân thể Kỳ Hoán Thần từ từ trượt xuống.

Hắn ngồi nửa quỳ giữa hai chân Tư Tuấn, dùng hàm răng cắn quần khóa kéo xuống, từng chút lôi xuống, đầu lưỡi cách quần trong liếʍ lên phân thân bắt đầu cứng rắn, nước bọt rất nhanh làm ướt đẫm quần trong, đường nét phân thân có thể thấy được rõ ràng.

Tư Tuấn cắn môi, nhẹ giọng nhắc nhở: “Cửa… không khóa…”

Nhưng lý do yếu ớt như vậy, hiển nhiên không thể ngăn cản Kỳ Hoán Thần trong từ điển chưa từng có hai chữ “Tiết tháo”, hôn một cái lên tính khí đã bán cương, bàn tay lạnh lạnh vươn vào từ lưng quần, một tay lấy tính khí ra.

“Không được… Anh họ… Không được…” Gương mặt Tư Tuấn vì du͙© vọиɠ mà phiếm hồng, thân thể chìm trong chiếc ghế lớn, toàn thân mặc tây trang nghiêm chỉnh kín đáo, chỉ có nơi duy nhất lộ ra kia còn run nhè nhẹ, nhìn thế nào cũng là một bộ dáng xuân sắc vô biên, tú sắc khả xan* mê người.

(* ‘cảnh xuân’ không có giới hạn, màu sắc xinh đẹp như có thể ăn được)

“Phóng túng trong phòng làm việc cùng trợ lý riêng, không phải đều là chuyện các ông chủ tha thiết ước mong sao?”

Chậm rãi cúi người xuống, Kỳ Hoán Thần không chút do dự mở miệng ngậm lấy nam căn của cậu, bắt đầu hấp mυ'ŧ.

Tư Tuấn đột ngột trợn to mắt, hai tay nắm lấy vai Kỳ Hoán Thần, nhưng cái gì cũng không nói được, phần eo nâng lên, phân thân phản ứng vô cùng kịch liệt.

Kỳ Hoán Thần chuẩn bị không đủ, phân thân cấp tốc bành trướng bỗng chốc đỉnh vào sâu trong yết hầu hắn, mặc dù có chút cảm giác buồn nôn, nhưng hắn cũng không có phun

ra, trái lại vẫn dùng khả năng lớn nhất mà bao lấy, lại vươn tay vuốt ve âm nang của cậu.

“Ách…” Chưa từng được hưởng thụ phục vụ như vậy, cảm giác tê dại thâm nhập cốt tủy lan tràn toàn thân, đại não cũng hỗn loạn thành một đoàn, cơ hồ quên mất đây là nơi nào, nếu không phải Tư Tuấn đã thành thói quen kìm nén thanh âm trên giường, khẳng định sẽ lớn tiếng rêи ɾỉ.

Tuy rằng là lần đầu tiên làm chuyện như vậy, nhưng Kỳ Hoán Thần dù sao cũng là một người vô cùng có thiên phú trong ‘tính sự’, đầu lưỡi linh động liếʍ mυ'ŧ trên dưới phân thân, lại rối loạn đỉnh vào lỗ nhỏ, dùng hết khả năng tạo ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ cảm quan.

Dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ, Tư Tuấn rất nhanh liền đến gần cao trào, ngay một khắc thân thể co rút, du͙© vọиɠ gần phun trào, Kỳ Hoán Thần bỗng nhiên khép ngón tay, cầm chặt phần gốc, phun ra phân thân đã trướng đến cực hạn.

“Bây giờ còn chưa được, còn kém một bước nha!” Cầm lấy điện thoại nội bộ trên bàn, đưa tới trước mặt Tư Tuấn, Kỳ Hoán Thần vẻ mặt xấu xa tươi cười: “Nào, gọi thư ký của em mang một tách cà phê vào…”

Trò đùa xấu xa như vậy, cho dù là thánh nhân cũng không cách nào nhẫn nại nữa, Tư Tuấn kéo áo Kỳ Hoán Thần, túm hắn đặt trên bàn làm việc, thân thể áp lên, tràn đầy tìиɧ ɖu͙© hôn lên bờ môi của hắn, cố sức hút lấy đầu lưỡi hắn, liếʍ qua hàm răng cùng mỗi tấc niêm mạc trong khoang miệng, hận không thể nuốt hắn vào trong miệng.

Kỳ Hoán Thần hiển nhiên rất hưởng thụ Tư Tuấn chủ động, vươn đầu lưỡi cùng dây dưa, hai tay cũng không nhàn rỗi, vén vạt áo sơmi lên, xoa xoa cơ ngực cường tráng co dãn mười phần kia, hai ngón cái ấn lên hai khỏa thù du mà xoa nắn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến Tư Tuấn từng đợt run rẩy.

Lúc này Tư Tuấn đã hoàn toàn bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ, chỉ hận trong phòng làm việc không có phòng nghỉ, cửa là kính mờ, thực sự không có biện pháp làm đến cùng.

“Đi cùng em!”

Hít sâu một hơi, Tư Tuấn đứng thẳng dậy, cấp tốc chỉnh sửa lại quần áo, sau đó kéo Kỳ Hoán Thần, ôm thắt lưng hắn ra khỏi phòng làm việc, vừa vào thang máy liền đổ người sang một bên, cau mày nhìn camera giám thị.

Kỳ Hoán Thần tựa ở một góc khác, như cười như không nhìn Tư Tuấn, đầu lưỡi vươn lên, liếʍ liếʍ đôi môi đỏ au. Tư Tuấn nhất thời huyết khí dâng lên, nắm chặt tay, hung hăng đấm lên bức tường kim loại.

Thang máy dừng lại ở tầng trệt, một nhân viên nam ôm tập hồ sơ đi đến, thế nhưng thấy sắc mặt kinh khủng của Tư Tuấn, vội vàng nói xin lỗi lui ra ngoài.

Rốt cục đã tới bãi đỗ xe ngầm, Tư Tuấn bước lớn đi nhanh phía trước, Kỳ Hoán Thần hai tay đút trong túi áo, thờ ơ không để ý đi theo phía sau.

“Em họ, em muốn làm gì?”

Vốn định tìm một khách sạn gần đó, Tư Tuấn do dự một chút, đóng lại cửa ghế lái vừa mở ra, xoay người ngồi lên ghế sau, cánh tay vươn ra kéo Kỳ Hoán Thần vào.

Tư Tuấn ngồi trên ghế, mặt hướng ra phía cửa xe, hai tay đỡ thắt lưng Kỳ Hoán Thần đang quỳ một gối giữa hai chân cậu, trên mặt không có biểu tình gì, nhưng ánh mắt đã tiết lộ sự ngượng ngùng của cậu, trầm mặc vài giây, thấp giọng nói: “Lộ trình còn lại, tổng cộng nhấn phanh sáu lần, trước… làm một lần đi…”

“A…”

Kỳ Hoán Thần nở nụ cười, hai tay đặt trên vai Tư Tuấn, vươn thân lên, nhẹ nhàng hôn môi, mắt, mũi, khuôn mặt, ngậm vành tai cậu, hơi thở nóng ấm phun trên cần cổ, đầu lưỡi thâm nhập liếʍ lộng vành tai.

“Ân…”

Trong quá trình đi xuống từ phòng làm việc, thân thể hơi lạnh đi chỉ cần một âu yếm như vậy, là có thể một lần nữa bốc cháy lên, dòng điện chạy qua khiến cả cơ thể ngứa ngáy, từ cái lỗ tai di chuyển tới toàn thân, thoải mái đến mức ngón chân cũng co lại.

Nụ hôn tiếp tục đi xuống phía dưới, đầu lưỡi liếʍ qua hàm dưới, ngậm lấy hầu kết, đồng thời cà vạt bị nới lỏng, nút tây trang cùng áo sơmi bị cởi ra, dây lưng mới thắt tốt lại một lần nữa bật ra.

Vòng kim loại chạm lên làn da, cảm giác lạnh lạnh khiến Tư Tuấn hơi tỉnh táo lại, đường nhìn di chuyển xuống theo hôn môi của Kỳ Hoán Thần, mới phát hiện lúc này, phân thân của mình đã hoàn toàn hung phấn đứng thẳng, đỉnh quần trong nổi lên thành cái lều nhỏ.

Đêm qua rõ ràng đã làm, mới qua không được mười hai giờ, vậy mà đã có khát vọng cường liệt như vậy… Quả nhiên giống như Kỳ Hoán Thần nói, thân thể khô cạn đã lâu, một khi được tưới dịu, thì sẽ yêu cầu vô độ!

Cảm nhận được phản ứng cường liệt của Tư Tuấn, Kỳ Hoán Thần phát ra tiếng cười đắc ý, một lần nữa hôn lấy bờ môi cậu, đầu lưỡi mềm mại trượt vào trong miệng cậu, liếʍ lên mỗi một tấc niêm mạc trong khoang miệng, ôm lấy đầu lưỡi đối phương, cùng nhau dây dưa.

Tư Tuấn ôm lấy thắt lưng Kỳ Hoán Thần, một tay cũng thăm dò vào vạt áo hắn, vuốt ve da thịt non mịn.

Kỳ Hoán Thần dứt khoát nâng thẳng thắt lưng, cởϊ qυầи ra, cầm lấy bàn tay Tư Tuấn đặt vào giữa hai chân mình, sau đó bàn tay giữ lấy cằm cậu, hôn môi càng thêm sâu sắc, tay kia men theo bờ vai đi xuống, xoa nắn

l*иg ngực co dãn mười phần, xấu xa dùng móng tay gảy gảy đàu nhũ đã lặng yên đứng thẳng.

“A… Ngô…” Thanh âm đau nhức đều bị Kỳ Hoán Thần nuốt vào trong miệng.

Kêu cũng không kêu được, du͙© vọиɠ lại không được trấn an, máu nóng sôi trào, đau đớn nóng cháy như lửa thiêu lan khắp toàn thân, Tư Tuấn khó nhịn giãy dụa thân thể, thử ngồi dậy, lại không chú ý không gian nhỏ hẹp giữa hai người, khiến Kỳ Hoán Thần đang nằm trên người cậu đầu đυ.ng mạnh vào đỉnh xe, phát ra một tiếng “phanh”.

“Anh họ, anh… có ổn

không?”

“Ngô… Đáng ghét…” Bưng đầu, Kỳ Hoán Thần xoa xoa đôi mắt đã phiếm ra nước mắt, một lần nữa hung hăng đẩy ngã Tư Tuấn, hai chân tách nhau quỳ khóa phía trên thân thể cậu, hai đầu gối cố gắng dịch đến trước mặt cậu, kéo quần móc ra phân thân đã cương, vỗ vỗ gương mặt cậu, dùng giọng điệu ra lệnh nói: “Ngậm lấy!”

“Đừng nóng giận, em không phải cố ý… Ô ô…” Tư Tuấn vốn dự định trấn an đối phương trước rồi tiếp tục, vậy mà Kỳ Hoán Thần đã đợi không được, thừa dịp cậu mở miệng nói chuyện, đem phân thân nóng cháy nhét vào, không để cho cậu cơ hội thở dốc, đong đưa vòng eo bắt đầu trừu sáp.

Tư Tuấn đột nhiên bị nghẹn, khó chịu ho hai tiếng, sau khi thích ứng liền nhúc nhích đầu lưỡi, dùng hết khả năng lấy lòng Kỳ Hoán Thần.

Mấy lần liên tiếp ngậm sâu, khiến phân thân trong miệng bành trướng đến cực hạn, Tư Tuấn còn đang lặp lại liếʍ hút, Kỳ Hoán Thần nhéo nhéo gương mặt cậu, trêu tức nói: “Ngu ngốc, nếu như hút ra, em cũng đừng khóc.”

Phun phân thân ra, Tư Tuấn ho hai tiếng, tự giác chủ động kéo quần xuống dưới đầu gối, cong thân thể, ghé vào trên ghế xe.

Da thịt màu tiểu mạch ánh lên quầng sáng khỏe mạnh, đường cong thon dài lưu loát như báo săn đang ngủ đông, rõ ràng đã là người đàn ông thành thục tuổi ba mươi, không biết có phải

bởi vì nguyên nhân không gần nữ sắc hay không, trong sự gợi cảm vẫn còn trộn lẫn một phần hồn nhiên của trẻ con.

Thân thể mê người như vậy đã hiện ra ở trước mắt, Kỳ Hoán Thần không khỏi miệng khô lưỡi khô, niêm mạc trong xoang mũi ngứa ngáy, phân thân dính đầy nước bọt Tư Tuấn lại vểnh lên.

Cầm lấy đệm nhỏ nhét vào dưới thân Tư Tuấn, kê cao mông cậu, tách ra đôi chân thẳng tắp thon dài của cậu, kéo ra hai cánh mông cong vểnh rắn chắc, nơi tư mật không hề che lấp, lòng bàn tay vuốt ve cánh mông, ngón cái ma sát qua lại dọc theo khe đùi, huyệt khẩu đóng chặt hơi co rút một chút, phát ra mời gọi không tiếng động.

Kỳ Hoán Thần khinh cười rộ lên: “Nơi này của em… đang nuốt nước bọt sao…”

Tư Tuấn quay đầu, khóe mắt vì du͙© vọиɠ mà đỏ lên: “Đừng… đừng trêu chọc em, nhanh lên một chút…”

“Được, giờ anh sẽ thỏa mãn em!”

Lấy ra kem bôi trơn vẫn mang theo bên người, không chút tiếc rẻ đổ ra một nửa bôi trên đầu ngón tay, một ngón tay nhẹ nhàng xoay tròn tiến vào huyệt động, đồng thời cúi người ngậm lấy vành tai mẫn cảm của Tư Tuấn, đầu lưỡi nóng ướt linh hoạt thăm dò vào lỗ tai, một tay khác lại đi tới trước ngực cậu, hai ngón tay kẹp lấy đầu nhũ nhiều lần xoa nắn.

“A…” Đầu lưỡi cùng ngón tay âu yếm khiến Tư Tuấn hưng phấn không kềm chế được, đỉnh phân thân tràn ra giọt lệ trong suốt, hậu huyệt đóng chặt cũng chậm rãi mở rộng ra.

Kỳ Hoán Thần nhân cơ hội lại thêm một ngón tay vào, hai ngón tay cùng nhau ra vào trong nội bích non mềm lửa nóng, đợi sau khi Tư Tuấn thích ứng, ngón tay uốn lượn, lần tìm trong dũng đạo nóng cháy, cố gắng tìm được điểm mẫn cảm kia, đốt lên càng nhiều nhiệt tình của người dưới thân.

“A —— ừ ừ…” Sau nhiều lần lục lọi rốt cục tìm được rồi một điểm kia, thân thể Tư Tuấn co rút như điện giật.

“Là ở đây sao? Rất thoải mái đúng không?”

Nhẹ giọng trêu đùa, Kỳ Hoán Thần vội vàng đẩy nhanh động tác ra vào trên tay, tay kia vòng đến phía trước cầm lấy phân thân Tư Tuấn, dùng kỹ xảo vuốt ve, tấn công trước sau như vậy khiến Tư Tuấn không thể khống chế, tiểu huyệt như sợ ngón tay rời khỏi bắt đầu co rút, một lát sau, đỉnh phân thân bắn ra một cổ dịch trắng, thân thể mềm nhũn tê liệt ngã xuống ghế ngồi.

Thừa dịp Tư Tuấn còn chìm đắm trong dư vị cao trào, khi thân thể hoàn toàn thả lỏng, Kỳ Hoán Thần rút ngón tay ra, nhanh chóng đặt tính khí tại huyệt khẩu, sau khi hơi thăm dò một chút, liền một mạch hoàn toàn tiến nhập thân thể cậu.

“A ——” Tư Tuấn phát ra một tiếng gầm nhẹ, thân thể trở nên căng thẳng.

“Làm nhiều lần như vậy, vẫn chặt đến thế… thật sảng khoái!” Kỳ Hoán Thần nắm chặt thắt lưng Tư Tuấn, hít sâu một hơi, phần eo bắt đầu đong đưa có tiết tấu, trên khuôn mặt mỹ lệ lộ ra tươi cười thoải mái.

Tư Tuấn vùi đầu vào giữa hai cánh tay, hai chân tách ra liên tục run rẩy, thân thể cường tráng đong đưa theo va chạm của Kỳ Hoán Thần.

Phối hợp cùng tiết tấu trừu sáp, Kỳ Hoán Thần không ngừng hôn sống lưng Tư Tuấn, liên tục truy hỏi: “Thoải mái không?”

“Thoải mái…”

“Nếu thoải mái, kêu ra đi a…”

“Ách…” Cho dù trải qua nhiều lần kếp hợp như vậy, Tư Tuấn trên giường đã bắt đầu nhiệt tình chủ động, nhưng giới hạn trên thân thể, còn trên miệng vẫn bảo thủ như trước, ngay cả tiếng rêи ɾỉ sảng khoái cũng đã quen kiềm chế, càng miễn bàn lời ân ái dâʍ đãиɠ hạ lưu, không chỉ có một câu cũng nói không nên lời, cho dù bị truy hỏi, mặt cũng sẽ đỏ tới mang tai.

“Em họ… Em họ… Tư Tuấn… Em trai tốt của anh…”

Kỳ Hoán Thần cùng lúc muốn dạy dỗ Tư Tuấn cho tốt, khiến cậu hoàn toàn giải phóng trong tính sự, về phương diện khác, lại rất thích Tư Tuấn ngượng ngùng, ánh mắt cứng cỏi cùng vẻ mặt hơi chống cự, khiến du͙© vọиɠ thi ngược của hắn chiếm được thỏa mãn rất lớn.

“Chờ một chút… Yên lặng…” Tư Tuấn đột nhiên nắm cánh tay hắn, quay đầu nhìn về phía ngoài của sổ xe, khẩn trương nói: “Hình như có người…”

Kỳ Hoán Thần dừng lại động tác va chạm, nghiêng tai lắng nghe, đích xác có thanh âm giày cao gót truyền đến.

“Mau đứng lên…” Tư Tuấn một tay chống thân thể dậy, tay kia đẩy đẩy vai Kỳ Hoán Thần, lại bị Kỳ Hoán Thần ôm cổ, thuận thế đổ lên, phân thân một lần nữa đi vào.

“Ách… Đừng náo loạn… Đi tới rồi …”

“Không sao, không phải dán giấy cách nhiệt rồi sao?” Ghé vào trên người Tư Tuấn, hôn khóe miệng hơi nhếch lên của cậu, Kỳ Hoán Thần thả nhẹ động tác, tốc độ chầm chậm, đong đưa vòng eo.

“Đáng ghét… A… Ân…” Tư Tuấn còn muốn giãy dụa, lúc này tiếng bước chân đã tới gần xe, tiếng nói chuyện của hai cô gái cũng truyền đến, “Không nghĩ tới, tổng tài vậy mà

thật sự là gay, còn thích loại hình này, không phải nói gay đều thích kẻ cơ bắp sao?”

“Tớ xin cậu, tổng tài vóc người tốt như vậy cường tráng như vậy, sẽ tìm một tình nhân cao to uy mãnh, trên giường như đánh nhau à!?”

“Vậy hắn tìm một người vóc người tinh tế khuôn mặt xinh đẹp như thế, còn không bằng tìm một người phụ nữ đi… Sẽ không sợ khi làm, làm đến tiểu mỹ nhân kia tan nát sao?”

“Cậu nữ lưu manh này, cẩn thận gả không được…”

Hai cô giá vui cười, vào một chiếc xe đối diện, nhưng kỹ thuật điều khiển xe của các cô không tốt, hơn nửa ngày cũng không thể đưa xe ra khỏi vị trí đỗ, thanh âm bánh xe ma sát với mặt đất vang lên liên tục, mà trong quá trình này, Kỳ Hoán Thần vẫn không ngừng lại luật động.

Ngay khi xe của các cô gái đến gần, Kỳ Hoán Thần cầm phân thân Tư Tuấn, móng tay nhẹ nhàng chọc chọc tại đỉnh lỗ nhỏ.

“Ân ngô…” Tư Tuấn phát ra một tiếng kêu đau đớn, vội vàng che miệng lại, trợn to mắt trừng tên tác quái.

Kỳ Hoán Thần xấu xa cười rộ lên, ghé sát vào lỗ tai cậu nhỏ giọng nói: “Tổng tài, tôi rất sợ cậu làm tôi đến tan nát, áp tôi đến gãy người a…”

Tư Tuấn vội che miệng hắn, xa của hai cô gái lái qua xe bọn họ, tiếng động cơ đi xa.

Bỏ bàn tay Tư Tuấn ra, vỗ một chút trên mông cậu, Kỳ Hoán Thần cười mắng: “Thả lỏng, xiết anh đau quá!”

Tư Tuấn thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng hai chân kẹp trên lưng Kỳ Hoán Thần, thấp giọng kháng nghị: “Anh… lớn mật quá, cho dù nghe không được tiếng nhìn không thấy người, nhưng xe sẽ rung động a…”

“Cho dù phát hiện thì thế nào?”

Kỳ Hoán Thần khởi động thân thể, tách ra hai bắp đùi Tư Tuấn, vài lần thử lui về phía sau, động tác lần thứ hai trở nên cuồng dã, mặc sức va chạm nội bích gắt gao bao vây hạ thân hắn kia, chìm đắm trong nhiệt độ gần như hòa tan chính mình, gấp rút va chạm rong ruổi.

“Yên tâm… hình tượng anh tuấn uy vũ của em sẽ không bị ảnh hưởng … Trong lòng bọn họ… người bị đặt tại phía dưới kia, là anh…”

“Em không phải… sợ chuyện này…”

“Không liên quan, người khác nhìn anh thế nào… đều không có liên quan… Chỉ cần anh tự mình biết… mùi vị của em có bao nhiêu tiêu hồn… là được rồi …”

Cơ hồ là rút ra ngoài, lại hung hăng xen vào, phân thân ma sát cùng nội bích nóng cháy mang đến kɧoáı ©ảʍ thực sự quá mỹ diệu, khiến cả người Kỳ Hoán Thần run rẩy, mồ hôi chảy xuống như mưa, trái tim kịch liệt nhảy lên, có cảm giác thiếu dưỡng khí.

Rút ra một tay quay cửa kính xe xuống, gió lạnh thổi vào, nhưng không thể làm giảm chút nào nhiệt độ bên trong xe.

“Đừng mở cửa… Sẽ bị nhân viên quản lý… nghe được…” Tư Tuấn toàn thân run rẩy, trên miệng nói lời chống cự, huyệt khẩu cũng không không chịu thua kém mà nhúc nhích, dường như hoan nghênh hút phân thân đang ra vào vào nơi càng sâu hơn.

Kỳ Hoán Thần dùng một lần tiến nhập hung mãnh như đáp lại: “Còn nói lời vô ích nữa … anh sẽ làm em ngay cửa lớn công ty—— ”

“A… Đừng nói như vậy… A a…” Tiếng thở dốc theo luật động phá thành mảnh nhỏ, va chạm điên cuồng như bão tuyết khiến nơi tư mật cảm giác được đau đớn, nhưng dưới sự thống trị của kɧoáı ©ảʍ, những đau đớn này đều có vẻ bé nhỏ không đáng kể.

Trải qua khai phá ngày tiếp nối đêm trong khoảng thời gian này, khối thân thể đã nhiều năm không quen với ái tình, không thích ứng bị xỏ xuyên qua, đã càng phát ra mị thái, phân thân đã phát tiết một lần cũng đã sớm tự động đứng thẳng lên, trên đỉnh chảy ra giọt lệ trong suốt.

Giơ lên một bên đùi Tư Tuấn, gập về phía trước gác trên đầu vai, khiến tính khí tiến vào càng sâu, Kỳ Hoán Thần nằm ở bên tai Tư Tuấn, nhẹ giọng hỏi: “Em nói xem… em tại sao có thể thích loại hình như anh chứ?”

Tư Tuấn trợn tròn mắt, ánh mắt lại là một mảnh mê man, cả người hình như đang bay trên đám mây.

“Em không thích… loại hình như anh…”

“Cái gì?! Em không thích loại hình như anh?!”

Trong phẫn nộ chất vấn của Kỳ Hoán Thần, Tư Tuấn cong lưng lên, thân thể kịch liệt run rẩy, lần thứ hai đạt được cao trào, tất cả dịch thể bạch trọc đều phun trên tiểu phúc Kỳ Hoán Thần.

“Em thích… chính là anh.”

Mới ngã vào địa ngục lại thoáng chốc bị mang lên thiên đường, trong tiếng thông báo của Tư Tuấn, dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi tiểu huyệt vì cao trào mà kịch liệt co rút, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt lan tràn ra từ trong cơ thể, một trận run rẩy không thể ức chế qua đi, thân thể Kỳ Hoán Thần cũng ngửa về phía sau, thân thể như phát điện, đồng thời hưởng thụ cao trào thoả mãn phóng thích.

Từng trận gió mát thổi vào từ khe cửa sổ xe, hai người bên trong xe gắt gao ôm lấy nhau, vành tai và tóc mai chạm nhau, hưởng thụ cảm giác thỏa mãn khi thể xác và tinh thần kết hợp.

“Anh họ, em thích anh…”

“Ân…”

“Không phải thích loại hình như anh, mà là thích anh.” Kỳ Hoán Thần nằm trên ngực Tư Tuấn, hạnh phúc híp mắt, đỉnh đầu cọ cọ cằm cậu.

“Đúng vậy.”

Ngẩng đầu, tâm tình xấu xa lại bắt đầu đùa giỡn đối phương: “Thế nhưng anh thích chính là loại hình như em này, làm sao bây giờ?”

Thấy thần sắc đối phương vì lời nói của mình mà buồn bã, Kỳ Hoán Thần đạt được thỏa mãn, đồng thời trái tim co rút một trận, loại cảm giác này, gọi là yêu thương.

Vì vậy hắn vội vàng vươn qua, hôn khóe miệng Tư Tuấn, dùng giọng điệu thâm tình nhất biểu lộ: “Thế nhưng loại hình này, trên thế giới chỉ có em một người.”

Tư Tuấn xiết chặt cánh tay, ôm lấy người yêu xấu xa, than nhẹ: “Có rất nhiều cũng không sao cả… em sẽ cố gắng là tốt nhất.”

“Đã không có… không có ai có thể tốt hơn em rồi …”

Thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi qua đi, Kỳ Hoán Thần nâng thân thể, rút phân thân ra, lấy mấy tấm khăn giấy, chà lau tiểu phúc dính đầy dịch thể.

Mà giữa hai chân mở rộng của Tư Tuấn, huyệt khẩu hơi nhúc nhích, dịch thể bạch sắc thuộc về hắn chậm rãi chảy ra.

Kỳ Hoán Thần nuốt nuốt nước bọt, bỏ khăn giấy lại, thân thể một lần nữa bao phủ lên, hôn môi Tư Tuấn, cơ khát khó nhịn nói: “Em họ… Còn 5

lần, dứt khoát cùng nhau làm luôn đi!”

—— Dã tâm phiên ngoại 《 Xe chấn 》 hoàn ——

Toàn văn hoàn