Gác Xép

Chương 16: Tớ thích cậu.

Phần 2: Dậy thì

Chương 16: Tớ thích cậu.

“Tùng, tùng, tùng……”, tiếng trống khai giảng báo hiệu một năm học mới bắt đầu. Hôm nay là ngày 5/9/2000, ngày đầu tiên cu Dũng lên cấp 2, vào lớp 6. Trường cấp 2 cũng không xa trường Tiểu học là bao nhiêu. Ngồi bên dưới hàng ghế dành cho phụ huynh, có Loan, một trong rất nhiều vị phụ huynh đến dự lễ khai giảng năm học mới. Loan xin phép cơ quan đến muộn một chút, cô muốn cùng còn bước sang một trang mới của cuộc đời học sinh, bước từ tiểu học lên trung học cơ sở. Vì lý do đó, hôm nay cô cùng con diện bộ quần áo mới tới trường từ sáng sớm. Cu Dũng có chút hồi hộp, năm ngoái là anh là chị cả trong trường Tiểu học, giờ đây lại là em út của trường cấp 2, cậu biết đời học sinh bước sang một ngã rẽ mới, nhiều điều mới mẻ đang đợi cậu trước mắt.

Lễ khai giảng diễn ra trong không khí trang nghiêm, long trọng như bao lễ khai trường khác, chỉ khác là tại đây mọi ánh mắt đều đổ dồn vào khu vực dành cho phụ huynh học sinh. Ở nơi ấy có sự hiện diện của Loan, mẹ học sinh Hoàng Tuấn Dũng, lớp 6A1 trong bộ áo dài thướt tha nữ tính. Ông Hiệu trưởng mọi ngày đạo mạo uy nghi là thế mà giờ đây đọc cái điếu văn, à quên diễn văn khai giảng mà nhát được, nhát ngừng ú ớ như gà mắc tóc. Thay vì nhìn về đám học sinh thân yêu thì ông lại chằm chằm vào bộ ngực mà cái áo dài như làm tôn lên độ to của đôi vυ' Loan. Ông vừa đọc mà vừa nghĩ thầm, nhiệm kỳ này của mình cuối cùng cũng có cái để chơi. Ông dự định mình xin thôi chức hiệu trưởng để chuyển xuống làm giáo viên chủ nhiệm lớp 6A1, việc này phải xin ý kiến bà vợ già, nếu sư tử nhà ông không đồng ý thì ông phải cử một nam giáo viên thân tín nhận nhiệm vụ này. Trong đầu ông biết bao kế hoạch xâm hại người đẹp đã hiện ra, ông u u mê mê cũng đọc đến hết đoạn diễn văn, lẹt đẹt mấy tiếng vỗ tay mà ông không nhận ra là xong việc của mình rồi, báo hại cô tổng phụ trách phải đi lên sân khấu ghé sát vào tai ông nói nhỏ: “xuống đi!”.

Dũng ngồi hàng ghế đầu cầm bảng tên có ghi chữ “lớp 6A1”, thỉnh thoảng cậu lại ngoảnh mặt sang bên phải, đánh ánh mắt nhìn vào người mẹ thân thương của mình. Hôm nay, cậu thực sự ngạc nhiên và thích thú ngắm nhìn mẹ trong bộ áo dài. Đó là lần đầu tiên Dũng thấy mẹ mặc kiểu quần áo này. Thường thì mẹ chỉ mặc quần vải, áo sơ mi đi làm mà thôi. Mẹ không trưng diện, cũng không có quần áo đẹp sang trọng giống cô Trúc, mẹ đơn giản cũng vì điều kiện kinh tế và hoàn cảnh công việc. Sáng nay, Loan lục sâu ngăn tủ lấy bộ quần áo dài mà cô mới chỉ có mặc một lần duy nhất vào ngày dạm ngõ của chính mình. Đã hơn 10 năm rồi mà bộ quần áo vẫn vừa khít như mới được may đo. Mặc xong, soi gương nhìn lại toàn bộ cô định cởi ra vì nhìn nó đến cô còn ngượng nữa là người khác. Mặc gì mà vυ' cô đã to rồi lại càng to hơn, cái chất vải quần satanh bó sát vào mông in hằn hai chữ “căng đét” sau đít. Rồi thì cái xẻ tà cao làm lộ ra cỡ độ 10 phân mỗi bên cái sườn trắng như trứng gà của cô. May mà có cái vạt áo trước làm che đi cái mu l*и nổi hằn lên của cô. Định cởi ra thì cô nghe tiếng cu Dũng:

– Mẹ đẹp quá! Con chưa thấy mẹ mặc thế này bao giờ.

Là con gái, là đàn bà được ai khen cũng thích cả. Loan không phải là ngoại lệ mặc dù đứng trước mặt mình không phải là người đàn ông chân chính nhưng lại là đứa con trai ngoan ngoãn bé bỏng đáng yêu của mình. Dũng đã lớn rồi làm Loan dần dần thay đổi suy nghĩ về con, nó chưa lớn nhưng cũng không còn là bé con nữa rồi. Loan đáp:

– Thôi để mẹ thay bộ khác, mẹ thấy sao sao ấy. Mà con thấy đẹp ở cái gì?

Có sao nói vậy:

– Mẹ mặc đi mà, hôm nay con lớp 6 rồi đấy, con lớn rồi nên con biết đẹp là thế nào. Con thấy mẹ còn đẹp hơn mấy cô người mẫu trên tivi ấy chứ….

Dũng định tiếp lời: “vυ', mông mẹ nhìn thấy rõ luôn” nhưng dừng lại được. May quá không thì mẹ phát hiện ra.

Loan đỏ mặt khi được con giai khen:

– Cha bố nhà anh, chỉ được cái khéo nịnh.

Rồi lấy hết can đảm, Loan mặc bộ áo dài cùng con đi khai giảng.

Trở lại với buổi lễ khai giảng. Ánh nhìn của Dũng không chỉ duy nhất, cậu thấy nhiều bạn học sinh, rồi thầy giáo ở phía trên kia, cả mấy ông giống như là cán bộ cũng đều phóng tầm mắt về phía mẹ. Quái lạ cái trường này, không biết chuyện gì đang diễn ra nữa đây. Đang ngẫm nghĩ lung tung thì Dũng thấy như có ai đập đập vào lưng mình, quay lại thì thấy đứa bạn lạ hoắc cùng lớp đưa cho nó một tờ giấy gấp tư:

– Này, có đứa dưới kia nhờ tớ đưa cho cậu cái này này.

– Cảm ơn cậu, cậu tên là gì? Tớ là Dũng.

– Uh, tớ tên là Phong.

Cầm tớ giấy trên tay nhưng do cậu đang bận cầm cái bảng tên lớp nên đành gấp thêm một lượt nữa cho nhỏ lại rồi đút vào túi áo ngực. Định bụng vào lớp rồi xem cũng không muộn.

Hết giờ khai giảng, lớp nào về lớp ấy. Loan đến cơ quan làm việc trong bộ áo dài truyền thống của phụ nữ Việt Nam, có cảm giác hồi hộp, bồn chồn khi vừa bước chân vào cổng trường Đại học. Không khó để nhận ra bao nhiêu ánh mắt đang đổ dồn về phía cô, từ bác bảo vệ già, các thầy cô giáo đến đám sinh viên đều nhìn cô mà tưởng tượng ra cái thân thể ngọc ngà lồi lõm này mà tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ra trông sẽ như thế nào. Hôm nay cái Trúc lại đến cơ quan trước Loan. Cũng phải thôi vì hôm nay Loan đến muộn mà. Nhìn nhìn con bạn một cách đắm đuối, Trúc kéo ghế lại gần Loan nói nhỏ nhỏ để không ai nghe tiếng hai đứa:

– Mày có biết chỗ nào phẫu thuật chuyển đổi giới tính không? Tao muốn thành đàn ông.

Loan không biết ý con bạn là gì:

– Mày lại điên gì nữa đây. Làm đàn ông để làm gì?

Trúc ghé sát tai bạn:

– Để ȶᏂασ mày!

Loan giờ mới biết bị con bạn trêu. Chưa kịp phản ứng gì thì Trúc tiếp lời:

– Mày có biết là mày ăn mặc như thế này thì ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông nó cứng hết không? Đến tao còn muốn lột mày ra để bú l*и, mυ'ŧ vυ' mày nữa là cái bọn kia. Hay là tao bị les mẹ nó rồi mày ạ.

– Mày thôi ngay đi, đang giờ làm việc mà bậy bạ ghê quá. Hôm nay tao phải đi dự khai giảng lớp cu Dũng nên phải mặc như thế này chứ bình thường còn lâu.

– Nhưng mày có biết mày mặc thế này tốn tinh của đàn ông lắm không? Nếu mày không tin tao dẫn mày đi xem.

Loan lại ngây thơ trước con sói già:

– Đi đâu xem?

Trúc thấy đã bắt đầu dẫn dắt được con bạn:

– Đi ra nhà vệ sinh nam.

– “Để làm gì?”, Loan trả lời theo phản xạ.

– Ra đấy mà xem bọn đàn ông đang thủ da^ʍ. Tao đảm bảo những đứa vừa nhìn thấy mày từ ngoài trường vào đây giờ đang ở hết trong nhà vệ sinh thủ da^ʍ. Đi đi, nhanh không chúng xuất hết bây giờ.

Biết là bị trêu, Loan ngượng ngùng e ấp, mặt đỏ dừ:

– Cái con này. Tao có cố tình đâu, sáng nay định thay ra rồi nhưng cu Dũng ….

Bắt sóng ngay có chuyện hấp dẫn, Trúc ta đổi đề tài ngay:

– “Cu Dũng cửng ©ôи ŧɧịt̠ khi nhìn thấy mày chứ gì?”, chuyện con chim của cu Dũng thế nào Trúc cũng biết qua lời kể của Loan lần trước. Theo kinh nghiệm của Trúc thì con chim cu Dũng giờ có thể gọi là ©ôи ŧɧịt̠ rồi. Danh xưng này Trúc đã nói với Loan rồi, Trúc nói là không được gọi là chim nữa, mà phải gọi là ©ôи ŧɧịt̠ mới đúng với bản chất sự việc. Lâu dần Loan cũng dần dần thay đổi mà trong suy nghĩ đã gọi là ©ôи ŧɧịt̠ của con trai rồi, không còn gọi là chim nữa, chỉ là chưa nói ra miệng mà thôi.

– Không, mày lại nghĩ bậy nghĩ bạ. Cu chỉ khen đẹp tao đẹp như người mẫu trên tivi thôi. Định nói gì nữa nhưng lại ngừng lại.

Trúc nói ra suy nghĩ hộ bạn:

– Tao chắc chắn là định nói là mẹ mặc thế này con nhìn thấy vυ' mẹ, nhìn thấy đít mẹ, nhìn thấy mu l*и mẹ, con sướиɠ, con thích.

Loan đỏ mặt khi Trúc nói như vậy, thú thực là cô cũng nghĩ như vậy khi sáng nay cô đã nhìn thấy ánh mắt Dũng chăm chăm chú chú vào những bộ phận nhậy cảm nhất trên người cô. Chính bản thân cô còn tự hào về những đường nét trên cơ thể mình, và cũng là nét tự nhiên thôi khi thấy một “con đực” để ý đến những điểm “đàn bà” trên cơ thể mình. Loan bào chữa:

– Nó trẻ con biết gì. Mày nghĩ linh tinh. À mà có chuyện này tao phân vân lắm mày ạ.

– “Chuyện gì?”, Trúc mắt sáng rực.

– Chuyện là, tao hẹn với Cu là khi nào nó lên cấp 2 tao sẽ chỉ dậy cho con kiến thức về giáo dục giới tính. Thời gian vừa qua thỉnh thoảng cu đều hỏi tao về chuyện này nhưng tao khất lần mãi. Kiến thức về vấn đề này tao cũng học rồi nhưng không biết dậy nó như thế nào, bắt đầu từ đâu. Tao ngại quá mày à, mà không dậy không được, sợ nó tự ra ngoài tìm hiểu rồi mang họa vào thân chứ chẳng đùa.

Trúc tỏ vẻ nghiêm trọng:

– Chuyện này quá là quan trọng đi ấy chứ. Thế này đi, tao là bạn mày, chuyện của mày cũng là chuyện của tao. Mày để đấy tao lo.

Sao lại đơn giản thế nhỉ, Loan nghi ngờ:

– Mày định làm gì?

Trúc nói nhanh:

– Tao cho nó ȶᏂασ tao? Thế cũng hỏi.

Phản ứng của Loan lúc này như là trẻ con bị cướp kẹo:

– Không, tao cấm mày làm chuyện này. Nó còn bé biết gì mà … mà ….

Loan định nói: “biết gì mà ȶᏂασ” nhưng ngừng lại được vì cô không quen nói ra miệng những câu từ như vậy.

Cũng không bất ngờ với phản ứng của Loan, Trúc cũng chỉ định thử thôi chứ không mong gì nhận được cái sự gật đầu của Loan. Trong thâm tâm từ khi biết cái “dị” ở ©ôи ŧɧịt̠ Dũng, Trúc cũng muốn thử lắm nhưng cô nghĩ mọi sự phải được sự đồng ý của con bạn, không thể vì một cái ©ôи ŧɧịt̠ trẻ con mà làm mất đi tình bạn bao năm nay được.

– Rồi, rồi, tao biết rồi. Cứ như là tao đang ăn tranh mất phần của mày ấy.

Câu nói của Trúc làm Loan sao xuyến, thực ra Trúc nói có phần đúng. Không định hình rõ trong tâm thôi nhưng tư tưởng có ai cướp mất đứa con luôn thường trực sâu trong suy nghĩ của cô.

– Chuyện này mày có kinh nghiệm, theo mày nên giảng giải từ đâu?

Trúc thò tay xuống háng gãi gãi cái l*и vài cái, tỏ vẻ đang suy nghĩ:

– Tao chưa làm chuyện này bao giờ cả, tao cũng không có con trai, trước giờ tao gặp là ȶᏂασ thôi chứ có giải thích trình bày gì với ai đâu. Đàn ông tao gặp đứa nào cũng biết l*и ở chỗ nào rồi nên không còn phải chỉ. Khó nghĩ ghê.

Lại gãi gãi cái l*и, Trúc nói tiếp:

– Nhưng theo tao thì đầu tiên mày nên chỉ cho nó biết cái l*и nó ở đâu, để làm gì và cấu tạo nó thế nào. Sau đó thì mày chỉ cho nó cái ©ôи ŧɧịt̠ để làm gì, cấu tạo thế nào. Rồi sau đó ȶᏂασ nhau ra làm sao. Đại loại thế. Mà cần phải có trực quan nó mới hiểu được, chứ mày cứ nói xuông bố nó chắc gì đã hiểu.

Trúc ngơ ngác:

– Là sao?

– Là mày chỉ cho nó về cái l*и thì mày phải tụt quần xuống, dạng l*и ra cho nó nhìn. Cái con này giả ngốc à?

– Mày điên à, tao là mẹ nó mà lại cho nó nhìn à. Có mà điên.

Trúc giảng giải:

– Đấy rồi mày xem, mày nói xuông xem nó có hiểu không? Thôi giờ thế này, tao lại hy sinh vậy. Mày giảng còn tao vạch l*и làm đạo cụ được không? Rồi khi mày giảng về ȶᏂασ nhau thì tao làm mẫu hướng dẫn thực hành. Được không? Đi mà, tao vì mày mà hy sinh thôi.

Loan nhại lại:

– “Vì mày mà hi sinh”, vì ai còn chưa biết à. Chuyện này để tao tính xem thực tế thế nào đã, chưa biết được. Nhỡ Cu nó thông minh không cần thì sao.

Đang định đôi co vớt vát tiếp xem có kiếm được con tép con cua nào không thì không biết từ đâu ra lão Cường đã đứng trước mặt:

– Có chuyện gì mà hai nàng đôi co thế, anh giúp gì được không?

Lão Cường vừa nói vừa nuốt nước bọt khi nhìn thấy Loan trong bộ trang phục áo dài. Nói gì thì nói, trường có 2 người đẹp thì lão đã hưởng phúc 1, còn 1 vẫn chỉ làm niềm mơ ước xa vời. Trúc biết tiếng nuốt nước bọt kia là dành cho ai, nàng ta mặt hằm hằm đứng dậy tiến lại gần lão Cường trút bực dọc một cách thô bỉ nhất:

– Cái Loan đang đèn đỏ, không mang lót l*и. Cho mượn cái cà vạt dùng tạm đi.

Lão Cường sun sun cái vòi vừa mới cứng lên tẹo khi nghe cái giọng đe nẹt của Trúc. Biết yếu thế lão đành đánh trống lảng:

– Trúc sang phòng anh nhờ tí việc, phòng mình lại được giao phải đi công tác. Anh định bàn với em chuyện này nên sang gọi em.

Nói xong lão quay mặt đi thẳng về phòng.

Nghe đến câu “đi công tác” mà Trúc thay đổi hẳn thái độ, nàng bình tĩnh trở lại nhưng không dấu được nét hưng phấn, bằng chứng là lại vừa đưa tay xuống gãi l*и.

———

Buổi tối ngày khai giảng đầu tiên, hai mẹ con ôm nhau ngủ như mọi ngày. Trong đêm tối, cu Dũng dụi dụi bộ mặt vào ngực mẹ, tay cậu vẫn mân mân cái rốn sâu và to của Loan, chân cậu gác lên đùi mẹ làm cái chim cậu cọ cọ vào cái đoạn gần háng mẹ. Loan vẫn thức chứ chưa ngủ ngay. Câu chuyện tám với cái Trúc lúc sáng nay là Loan suy nghĩ suốt buổi chiều, buổi tối và ngay cả bây giờ nữa. Cái chuyện giảng giải bằng miệng thì đã đành rồi không nói làm gì, nhưng còn cái chuyện phải tụt quần banh háng để con nhìn thì Loan vẫn sợ lắm, cô không nghĩ mình làm được chuyện này. Cứ nghĩ miên man thế cộng với tác động của cái dụi đầu vào vυ', cái hẩy hẩy nhè nhẹ vào phần mu l*и làm Loan xao xuyến, cũng đến kỳ cô cần phải thủ da^ʍ nặng rồi đây. Nước l*и chẳng biết tự khi nào đã rỉ ra chút chút ngoài qυầи ɭóŧ rồi. Để cái bướm thôi bơm nước, Loan hỏi con chuyện ở trường:

– Hôm nay con học buổi đầu thế nào? Có khác trước không con.

Dũng ta cũng chưa buồn ngủ tẹo nào, cu cậu đang mải mê dùng đầu cạ cạ vào vυ', vô thức cũng dấn dấn cái háng cọ cọ chim vào trung khu của mẹ. Nghe mẹ hỏi, cu nói nhè nhẹ ngẩng đầu lên trên:

– Nhiều cái lạ lắm mẹ ạ, không giống hồi lớp 5.

– Lạ sao con?

– Đầu tiên là các môn học, mỗi thầy cô dạy một môn chứ không phải một cô giáo giống cấp 1. Thứ hai là không hiểu sao mà lúc đầu lớp con có một cô giáo là giáo viên chủ nhiệm, một lúc sau thì có một thầy giáo đến nói thầy mới là giáo viên chủ nhiệm, nhà trường vừa phân công, thế là cô giáo lúc đầu lại đi ra. Lạ mẹ nhỉ?

– Uh, lạ thật đấy. Còn chuyện gì nữa không con?

– Có mẹ ạ, hôm nay con nhận được một tờ giấy của một bạn đưa cho con mẹ ạ?

– Tờ giấy? ai gửi cho con.

– Là bạn Mai mẹ ạ, cái bạn học với con từ lớp 1 ấy. Bạn ấy lên cấp 2 vẫn cùng lớp với con mẹ ạ.

Loan bắt đầu hứng thú vì câu chuyện của con:

– Bạn ấy viết gì?

Dũng thuật lại nội dung bức thư cho mẹ:

– Bạn ấy viết là: “Tớ thích cậu”. Mỗi thế thôi mẹ ạ. Mẹ ơi thế là như thế nào hả mẹ.

Loan mủm mỉm cười, thì ra cu chàng nhà mình đã có fan hâm mộ rồi đây. Nhưng sau cái cười mỉm ấy lại là nỗi lo lắng. Con mình gà mờ không biết “thích” là gì cả. Rồi sẽ ra sao đây nếu để đôi trẻ tự tìm hiểu rồi biết đâu đấy chuyện gì sẽ xẩy ra. Loan lúng túng:

– À, à thì đó cũng là tự nhiên thôi con ạ, bạn ấy quý con thì bạn ấy viết như vậy. Trẻ con thì gọi là thích, nếu lớn lên thì gọi là yêu đấy con ạ. Giống như bố mẹ yêu nhau ấy.

– Vậy à mẹ, con cũng yêu mẹ nữa.

Giờ đây, Loan cũng dần dần giải thích cho con những chuyện người lớn mà không còn lảnh tránh như xưa nữa. Giờ đã điểm.

– Con à, bố và mẹ là tình yêu nam nữ, giống như con và bạn Mai sau này lớn lên nếu còn thích nhau thì gọi là tình yêu. Mẹ cũng yêu con nhưng tình yêu của mẹ và con khác tình yêu nam nữ, người ta gọi là tình mẫu tử con ạ.

– Con có yêu mẹ giống tình yêu nam nữ được không ạ?

– Không con ạ. Vì mẹ sinh ra con.

– Mẹ ơi, khi hai người yêu nhau thì phải làm gì hả mẹ?

– Uh thì, khi hai người yêu nhau rồi cưới nhau, rồi quan hệ vợ chồng, rồi sinh con. Đấy, giống như bố mẹ sinh ra con đấy.

Nói đến đây, Loan hơi cứng người gồng cơ l*и vì nó vừa mới co co đẩy chút nước l*и ra. Không hiểu sao cô lại thấy mình nứиɠ nứиɠ về chuyện này nữa chứ. Dũng đã có chút “mùi đàn ông” theo như cảm nhận của Loan. Lại phải lảng tránh chuyện xấu xa này thôi.

Loan biết thời điểm bây giờ là lúc mình phải dậy cho con kiến thức thôi, chậm ngày nào lo ngày ấy khi con đã bắt đầu có những va chạm đầu tiên vào cái cuộc sống đầy rẫy bẫy này rồi. Nhưng bắt đầu từ đâu? À phải rồi. Đúng là đầu tiên phải học về cấu tạo cơ thể đã. Nhưng cơ thể có nhiều chỗ mà, bắt đầu từ đâu cho nhẹ nhàng nhỉ? Từ đầu đi, mà đầu thì có gì phải học cơ chứ, ai chẳng giống ai. Phải là những bộ phận có sự khác biệt giữa đàn ông và đàn bà. Nhẹ nhàng nhất vẫn là từ cái bộ phận mà khuôn mặt con đang dụi dụi vào. Vυ'.

Loan mở đầu một cách rất trang trọng:

– Dũng này, như mẹ đã hứa với con, bắt đầu từ khi con học lớp 6, mẹ sẽ dạy con kiến thức về giáo dục giới tính. Nếu bố con còn sống thì việc này bố con sẽ làm nhưng bố con mất rồi mẹ sẽ thay bố giảng giải cho con. Để con hiểu biết mà có cách ứng xử cho phù hợp. Tránh trường hợp vì không biết mà xa ngã con hiểu chưa?

– Vâng mẹ ạ, con cũng tò mò muốn biết mẹ ạ.

– Nhưng con phải hứa với mẹ điều này.

– “Điều gì hả mẹ”, Dũng thấy phấn chấn hẳn lên.

– Con phải tuyệt đối nghe lời mẹ, không hiểu gì thì hỏi lại, không kể chuyện này cho ai biết nghe không? Chỉ mẹ con ta thôi. Và mẹ chỉ dậy cho con lúc tối khi hai mẹ con tắt đèn đi ngủ. Con không được bảo mẹ dạy lúc ban ngày nghe không?

Loan nói ra thời gian giảng dạy sau khi suy đi tính lại, kết hợp với những lời cô bạn Trúc nói Loan nghiệm ra rằng: Đúng là phải kết hợp trực quan với lý thuyết, nhưng ban đêm, không ai nhìn thấy gì mới làm cô bớt ngượng mà chỉ dậy cho con. Màn đêm cũng che đi cái ngại khi nói về những cái nhạy cảm.

– Vâng con nghe mẹ mà.

Loan hoàn toàn yên tâm về con, đứa con biết nghe lời từ bé đến giờ của cô:

– Kiến thức về giáo dục giới tính mẹ sẽ dạy con gồm rất nhiều, không thể nói một lúc mà xong được mà phải nhiều ngày con ạ. Đầu tiên mẹ sẽ để con tìm hiểu về sự khác nhau giữa con trai và con gái. Hôm nay buổi đầu tiên mẹ sẽ dạy con về vυ'.

Dũng biết mình được biết về vυ' mẹ, cậu dùi dụi mạnh hơn vào bộ căng mẩy của mẹ mình. Vẫn như mọi khi, hôm nay mẹ không mặc áσ ɭóŧ. Vừa dí chặt vào vυ' mẹ Dũng vừa nói:

– Vâng ạ, vυ' mẹ đây hả mẹ.

– “Uh, con ạ”, Loan tê tê núʍ ѵú vì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ do cái chạm mạnh vừa rồi. Cô tiếp lời:

– Vυ' của con trai và con gái lúc bé đều như nhau, nhưng khi lớn lên sẽ khác nhau. Vυ' của đàn bà to lớn hơn của đàn ông vì có bầu vυ', bầu vυ' có tác dụng sản xuất sữa để nuôi con nên cần to hơn. Còn núʍ ѵú của đàn ông và đàn bà đều giống nhau. Con hồi còn bé vẫn bú tí mẹ để lấy sữa đấy con ạ.

Đang thao thao giảng thì Loan nghe tiếng con:

– Mẹ cho con sờ vυ' mẹ nhé?

Vừa nghe câu đấy mà đầṳ ѵú Loan cứng hẳn lên đội vào cái cáo thun mỏng manh, ngón chân co co lại báo hiệu cái l*и đã nứиɠ lắm, đầu hộŧ ɭε thì lồi ra ngoài cứng cứng mà Loan cảm nhận rõ vì nó chọc vào cái qυầи ɭóŧ. Biết là thể nào con cũng đòi mà nên Loan chọn ban đêm để giảng bài.

– Chuyện này… chuyện này… con không tưởng tượng được à?

– Thì con vẫn tưởng tưởng ra vυ' mẹ nhưng được sờ chắc tốt hơn mẹ ạ.

“À thì ra cu cậu vẫn ngày ngày tưởng tượng đây, tội nghiệp chưa kìa”, Loan nghĩ vậy. Cô thủ thỉ:

– Uh, nhưng sờ nhẹ thôi nhé.

Loan hẩy hẩy cái mu l*и cho nó đập đập vào háng của con, bản năng của l*и làm Loan có hành động như vậy. Cơ bản là cô đang hồi hộp, tim cô đập nhanh lắm khi nhớ ra rằng đây là cái tay đàn ông thứ 2 chạm vào vυ' cô, thứ nhất đương nhiên là chồng rồi, còn cu Dũng hồi bú sữa không tính vào đây được.

Mon men lần tay lên vυ' mẹ, cảm giác đầu tiên của bàn tay Dũng chính là vυ' mẹ to lắm, mềm lắm, mịn lắm. Dũng đặt cả bản tay lên trên một bên vυ' mẹ, gợn gợn trong lòng bàn tay chính là cái núʍ ѵú của mẹ. Cậu xoa xoa thành vòng tròn, bóp bóp để cảm nhận hết độ to của vυ'. Cái ©ôи ŧɧịt̠ của Dũng đã cứng cứng mà chọc chọc vào háng mẹ rồi, mẹ biết và cảm nhận rõ từ thông tin cái mu l*и truyền lên đầu. Không quên công việc, Loan tiếp tục thì thào:

– Con biết không? Vυ' của đàn bà ngoài chức năng cho con bú còn có một nhiệm vụ khác quan trọng không kém. Là để kí©ɧ ŧɧí©ɧ tạo cảm giác sung sướиɠ lúc hai vợ chồng quan hệ với nhau. Núʍ ѵú là nơi mang lại cảm giác nhất, lúc bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ thì sẽ cứng lên, tê tê mang lại cảm giác sung sướиɠ cho người đàn bà. Thường thì người nam sẽ dùng 2 ngón tay, hoặc lòng bàn tay xe xe cái núʍ ѵú. Ôi, con làm gì đấy?

Loan ồ lên khi Dũng làm đúng như những gì mẹ nói trên miệng, cu cậu dùng 2 ngón tay xe xe cái núʍ ѵú làm Loan không kìm hãm được mà ồ lên sung sướиɠ. Bất giác cô nhớ lại những ngày xưa được chồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ núʍ ѵú, nó hơn hẳn những lần cô thủ da^ʍ tự tay xe vυ'. Nước l*и giờ đây không ai ra lệnh mà ồ ạt tiết ra, l*и cô co bóp xộn xạo như đang bất bình vì sự thiếu công bằng.

– Con làm theo những gì mẹ nói.

– “Thế à con, nhưng con nhẹ nhàng thôi, mạnh quá là sẽ bị đau rát đấy”, chẳng những bảo con ngừng lại, Loan lại hướng dẫn con làm cái mà mình thích, cũng là do bản năng thôi. Thấy vướng cái áo, Loan hơi nhỏm dậy lột cái phông ra ngoài, giờ đây cô hoàn toàn ở trần. Cu Dũng cũng vừa mới nãy thôi đã cho cả 2 tay lên vυ' mẹ, giờ đây mỗi tay một bên cậu hết xe đầu ti, lại bóp bóp mà nhào nặn cả hai cái vυ' mẹ. Trong đêm tối nhưng cảm giác từ tay mang lại là hết sức kí©ɧ ŧɧí©ɧ với cậu. Không biết khi được nhìn sẽ thế nào đây.

Dũng thì mải mê thực hành, Loan thì lại tiếp tục giảng lý thuyết:

– Khi đàn ông và đàn bà quan hệ với nhau, có những lúc người nam còn bú √υ' người nữ giống như là con bú mẹ vậy. Lúc ấy người đàn bà sẽ vô cùng thích thú vì họ có cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ cả cái vυ', rồi họ … rồi họ…. ôi con ơi con làm gì thế?

Thì ra Dũng đã ngậm vυ' mẹ, một bên vυ' kia vẫn được cái tay của cậu mân mê, sờ nắn không rời. Miệng Dũng mυ'ŧ cái núʍ ѵú chồm chộp, cậu cố gắng ngậm càng nhiều càng tốt bầu vυ' nhưng chỉ quá được cái núm một tẹo thôi, vυ' mẹ quá to.

– Nhẹ thôi con, đừng cắn không thì đứt núʍ ѵú đấy. Đừng để người phụ nữ có cảm giác sợ con nhé. Đúng rồi, mυ'ŧ nhẹ thôi con. Dùng môi ấy, đừng dùng răng. Dùng môi mà mà nhay đầṳ ѵú. Đúng rồi. Con trai mẹ giỏi lắm. Tay kia đừng ngừng lại. Ư ư ư ư, ui ui ui…..

Loan nứиɠ l*и thực sự mất rồi, cô dần dần mất kiểm soát bản thân. Cô không còn nghĩ mình đang dạy con con lý thuyết giáo dục giới tính nữa rồi. Thân dưới cô hảy mạnh thấy rõ làm cái mu l*и đập đập vào ©ôи ŧɧịt̠ con qua mấy lớp vải. Như vậy cũng làm cô sướиɠ.

Có những thứ không cần phải giảng dạy mà con người ta cũng biết, đó là bản năng. Bản năng trong hành động này chính là bản năng giống đực, giống cái. Cu Dũng theo bản năng trườn mình treo lên hẳn người mẹ. Loan sướиɠ khoái vô cùng, cảm giác có thịt đè lên người cũng đã lâu lắm rồi cô mới có. Giờ đây, Dũng nằm trên, Loan nằm dưới, mồm cu Dũng nhiệt tình mυ'ŧ đầu ti mẹ, tay bóp không ngừng vυ' còn lại. Và đặc biệt hơn nữa, mông cậu hảy lên hảy xuống háng mẹ. Loan cảm giác như mình đang được ȶᏂασ, tuy không có ©ôи ŧɧịt̠ chạm l*и, không có cảm giác sọc, được xiên vào người nhưng nhiêu đó cũng quá đủ cho một cơn sướиɠ khoái lên đến đỉnh điểm. Con dập xuống, mẹ đẩy lên nhịp nhàng thuần thục như đã tập từ lâu.

– I iiiiiiiiiiii, con ơi, con làm gì thế này. Ui ui ui ui ui. Dũng ơi, Dũng ơi. Nhẹ thôi con đau vυ' mẹ. Ôi con ơi, sao thế này, mẹ làm sao thế này con ơi …. Thôi thôi thôi.

Co rút cơ l*и. Loan lêи đỉиɦ mà phọt nước ra ngoài. Ghì chặt đầu con vào vυ'. Đẩy mông lên cao để cái chạm ©ôи ŧɧịt̠ được mạnh hơn. Cô chẳng biết mình vừa làm gì nữa. Ngày mai tỉnh dậy rồi cô sẽ biết mình gần như được ȶᏂασ một cách thực sự.

Màn đêm yên tĩnh trở lại khi hai mẹ con ôm nhau ngủ, trên người Loan chỉ còn lại cái quần dài và qυầи ɭóŧ ướt sũng.

— Hết chương 16 —