Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 47: Đêm thăm dò vương phủ

Gian tiểu viện ở trong thành này không hề bắt mắt, nhưng lại là điểm tiền tiếu của Lục Phiến môn mai cận tại phụ cận Kha vương phủ.

Tổng bộ đầu Lục Phiến môn lui tới thăm trạm canh gác, đều ở chỗ này nhận được tình báo lưu lại cho mình, hoặc thương nghị một chút tình huống nhiệm vụ tiến triển mới nhất cùng với đồng môn của hắn.

Lúc mấy người Diệp Vô Truy tiến vào trong buồng, một đội ngũ trước đó đi dò xét tin tức của Kha vương phủ, cũng vừa mới trở về.

“Tổng bộ đầu.” Chú ý tới Thương đến, tất cả mọi người đều đứng dậy hành lễ với hắn.

Tổng bộ đầu lam y nhàn nhạt gật đầu đáp lại, sau đó nhìn về phía người dẫn đầu đầu nói. “Có tin tức gì không?”

Người nọ thoạt nhìn là người đứng đầu giữa mấy người khác, cũng không bận tâm Diệp Vô Truy cùng Ly Hỏa hai người ngoài ở đây, lập tức đáp. “Các anh em đi một chuyến, chỉ vào ngoại viện Kha vương phủ. Nội viện phòng thủ sâm nghiêm, để không đả thảo kinh xà, chúng tôi cũng không điều tra vào hơn nữa. Chỉ là từ tình huống hiện nay xem ra, Kha vương phủ thật sự có dị dạng.”

Bất động thanh sắc liếc nhìn Diệp Vô Truy, Thương lại hỏi. “Như vậy, có thể xác định Danh Đao ở trong Kha vương phủ hay không?”

“Không có tin tức rõ ràng, bất quá có người đến tra xét, gần nửa tháng trước Kha vương phủ từ vùng khác dẫn theo một ban hí tử vào phủ, tuy rằng mấy ngày trước gánh hát này cũng đã rời đi. Nhưng chúng tôi hoài nghi, rất có thể là vì dẫn tai mắt người, nói không chừng Kha vương phủ đem người xen lẫn trong gánh hát đưa vào vương phủ.”

Một phen hỏi thăm xuống, kỳ thực tin tức hiện nay Lục Phiến môn tìm được cũng không phải rất nhiều, ngoại trừ tra xét trong Kha vương phủ gần đây răng mạnh phòng bị ra, cũn chỉ có gánh hát ra vào Kha vương phủ kia là điểm đáng ngờ. Mọi người tản đi, khi chỉ còn lại bốn người Diệp Vô Truy, Ly Hỏa, Hảo Mộng Vô Hoa và Thương, nghe được thiếu giáo chủ đại nhân vẫn trầm mặc từ đầu mở miệng.

“Hiềm nghi lớn nhất bây giờ, còn ở Kha vương phủ, có muốn phái người vào thăm dò không?”

Thương liếc hắn một cái. “Kha vương phủ mặc dù so ra kém vương cung, nhưng hảo thủ trong đó cũng không ít. Tùy tiện thăm dò, trái lại tự làm lộ hành tung.”

Ly Hỏa cười nhìn hắn. “Đúng vậy, nếu khinh công đã không đi thăm dò được trên mặt, tự nhiên là sẽ sợ bị phát hiện.”

Nhìn nụ cười thập phần thiếu đánh của hắn, Thương rất có sức chịu đựng khống chế giận dữ nói. “Cho dù một mình cậu đi, cũng không rõ ràng bố cục trong Kha vương phủ, làm sao điều tra? Tôi đã từng đi qua, ngược lại nhớ kỹ bố cục trong đó.”

“Cậu từng đi? Lục Phiến môn không phải rất không vừa mắt Kha vương phủ sao?” Ly Hỏa ngạc nhiên nói.

“Không vừa mắt thì thế nào, phụng hoàng mệnh đi vào ban thánh chỉ, cho dù là Kha Vương cũng không dám kháng chỉ.” Thương mặt không đổi sắc nói truyền kỳ từng trải qua, thân là một người chơi tài năng ở trò chơi hỗn trong lộ tuyến triều đình đến địa vị cao như vậy, cũng là một chuyện người thường khó đạt tới.

“Nếu như vật thì thuận tiện rồi, cậu với tôi cùng đi Kha vương phủ điều tra một phen.” Ly Hỏa không chút khách khí nói. “Vừa lúc cậu có thể chỉ đường.”

Thương bình tĩnh tự hỏi, cảm thấy thế cục rối rắm hiện tại này tiếp tục rất bất lợi với bọn họ, nhưng dễ dàng đáp ứng yêu cầu của thiếu giáo chủ Cửu Trọng giáo này, bản thân hắn rất là khó chịu.

“Chờ một chút! Tôi cũng muốn đi.”

Ngay lúc tổng bộ đầu cuối cùng là vì công hi sinh một chút đáp ứng Ly Hỏa, hay là làm việc thiên tư một chút cự tuyệt giữa lúc hai người do dự, Diệp Vô Truy đột nhiên mở miệng.

“Không được! A Truy cậu đi nhất định không được.” Không đợi hai người bọn họ phát biểu ý kiến, Hảo Mộng Vô Hoa lắc đầu nói trước. “Lấy khinh công của cậu, sợ là còn chưa tiếp cận đã bị người phát hiện rồi, chẳng phải rất nguy hiểm.”

Đích xác, tuy rằng Diệp Vô Truy võ nghệ xuất sắc, thế nhưng bàn về khinh công, cũng xếp không hơn danh hiệu cao thủ. Trước đó cảm thấy có gì, tại loại trường hợp khẩn cấp này mới phát hiện không có một thân khinh công tốt rất bất đắc dĩ.

Nhìn vẻ mặt biểu tình xẹp lép của Diệp Vô Truy, Ly Hỏa cười thầm, nhưng biểu hiện lại giả vờ chân thành nói. “Nếu như Vô Truy thật sự muốn đi, tôi có thể mang theo cậu. Lấy thân pháp của tôi, mang một người lẻn vào, cũng sẽ không bị phát hiện.”

Diệp Vô Truy ngẩng đầu nghi hoặc nhìn thiếu giáo chủ nào đó đột nhiên nổi lên hảo tâm, hơi do dự chút, vẫn gật đầu nói. “Tốt lắm, phiền phức cậu rồi.”

“Đâu có đâu có, một chút cũng không phiền phức.” Che lại trong lòng nhảy nhót, thiếu giáo chủ đại nhân tận lực khắc chế mình lộ ra nụ cười tao nhã. Hù chạy Vô Truy không tốt, cơ hội thật vất vả tới tay này cũng không thể không công xói mòn như thế.

Một bên Hảo Mộng Vô Hoa nhìn Ly Hỏa thế nào cũng không vừa mắt, lúc này thấy nụ cười ôn hòa trên mặt hắn, liền sâu sắc thấy trong đó nhất định có âm mưu. Để Ly Hỏa không thực hiện được, Hảo Mộng Vô Hoa vội vàng nói. “A Truy, kỳ thực khinh công tớ cũng tốt a, là tốt nhất Lục Phiến môn! Nếu cậu thực sự muốn cùng đi tra xét vương phủ mà nói, tớ mang cậu đi vào thì tốt rồi. Cần gì phiền phức người ngoài chứ?” Nói, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn “người ngoài” Ly Hỏa.

Người ngoài Ly Hỏa tuyệt không để ý, rất khoan dung nhìn về phía hắn cười một cái. Hảo Mộng Vô Hoa đang buồn bực, đột nhiên nhận thấy phía sau truyền đến trận trận hàn khí, cảm thấy rất không tốt. Xoay người nhìn, quả nhiên Thương đang nhìn hắn chằm chằm.

“Trái lại cậu rất tích cực.” Tổng bộ đầu Thương mặt cười tâm không cười. Vừa rồi đang do dự có đáp ứng yêu cầu này của Ly Hỏa hay không, giữa phiền muộn lại phát hiện Hảo Mộng Vô Hoa dĩ nhiên không nhận được đồng ý của sư huynh hắn, liền chủ động xin đi gϊếŧ giặc rồi. Trong khoảng thời gian ngắn, lửa giận cùng úc khí trong lòng đều có chỗ phát tiết rồi.

Quỷ súc sư huynh tươi cười khiến Hảo Mộng Vô Hoa thoáng cái đánh rùng mình, chỉ có thể cười gượng nói. “Đâu a, sư huynh đại nhân! Tôi cũng không phải vì anh suy nghĩ sao, sớm một chút tìm được Danh Đao đối với chúng ta cũng rất có lợi.” Một bên nói một bên gật đầu, giống như vì nghiệm chứng lời nói của mình có tính xác thực.

Nhìn Hảo Mộng Vô Hoa cười mỉa một lát, Thương một hồi vô ngữ, thật vất vả mới thở dài một tiếng. “Vậy quyết định rồi, đêm nay hành động.”

“Ai

——?!” Trong gian nhà truyền ra tiếng kêu vô cùng ngạc nhiên kinh thiên của Hảo Mộng Vô Hoa. Chỉ chốc lát, liền nghe được một trận tiếng châm biếm thanh thúy.

“Ngạc nhiên cái gì! Nếu đã quyết định, hiện tại liền hảo hảo nghe tôi bố trí an bài.”



Ban đêm, bởi vì thành trấn thực hành giới nghiêm buổi đêm, sau khi đêm đến đầu đường lộ vẻ yên tình hơn ban ngày. Nhìn từ đầu đường đến cuối đường, dĩ nhiên một người cũng không có.

Mà bốn người Diệp Vô Truy, cũng dựa theo quan niệm truyền thống trời tối dễ làm việc này, chọn lúc đêm khuya vắng người lẻn vào. Nếu Kha vương phủ phòng bị sâm nghiêm, như vậy cường độ phòng bị ban ngày ban đêm kỳ thực không giống, nhưng để ẩn thân tốt, vẫn chọn buổi tối hành động.

Một đường đi vượt qua mái hiên, sau khi nhanh chóng tiếp cận Kha vương phủ, bốn người thoáng dừng lại một hồi.

“Vô Truy.” Bên kia Ly Hỏa giục một tiếng, Diệp Vô Truy do dự nửa ngày vẫn đi đến chỗ hắn. Tuy rằng trong đêm tối không thấy rõ biểu tình, nhưng cậu vẫn cảm thấy hiện tại Ly Hỏa nhất định là cười không có ý tốt.

Sự thực cũng như suy nghĩ của Diệp Vô Truy, nhìn đao khách mặc y phục dạ hành có vẻ càng hào hiệp tuấn dật, Ly Hỏa tại lúc cậu đang từ từ đến gần cũng chờ không kịp nữa, kéo người đến nhốt vào trong ngực. Đồng thời ghé vào tai thấp giọng nói. “Tiết kiệm thời gian.”

Nói xong, liền mang theo Diệp Vô Truy trong lòng, cùng nhau nhảy lên không trung. Thân ảnh mờ ảo khó tìm, hầu như không có phát sinh một tia động tĩnh.

Hảo Mộng Vô Hoa thị lực trong đêm vô cùng tốt, không để lỡ nụ cười đắc ý nơi khóe miệng Ly Hỏa, lập tức cũng không nhịn được nữa, muốn đuổi theo hai người. Ai biết còn chưa đứng dậy, đã bị người kéo phía sau áo.

Thương túm hắn, diện vô biểu tình nói. “Loạn đi cái gì? Theo tôi.”

“Thế nhưng…” Hảo Mộng Vô Hoa còn muốn phản bác, an nguy thân thể của bạn tốt còn cần hắn bảo hộ. ( cứ như bảo vệ con gái =)))

Tổng bộ đầu Thương lạnh lùng liếc hắn, đệ nhị Mộng liền trở thành sương đả đích gia tử*, không nói lời nào theo sát phía sau sư huynh quỷ súc.

Thương nhận được hiệu quả hài lòng, như có chút suy nghĩ nhìn hai người càng đi càng xa, song liền túm người trong tay đuổi theo. Võ công hắn tuy rằng không bằng Hảo Mộng Vô Hoa thoải mái linh hoạt, nhưng coi như là đạp tuyết vô ngân cảnh giới cao thủ rồi.

Lúc nhóm bốn người tiến vào ngoại viện Kha vương phủ, hầu như không gặp phải trở ngại gì. Trong viện một mảnh hắc ám, tựa hồ mọi người trong vương phủ đã sớm đi ngủ. Diệp Vô Truy chỉ có thể bị Ly Hỏa ôm trong ngực, không thể nhúc nhích. Điều này làm cho cậu có loại cảm giác quái dị khó có thể nói thành lời, liền nhịn không được thoáng động.

Mới động một cái, liền lập tức cảm giác được tay Ly Hỏa ôm ở thắt lưng mình thoáng dùng lực. Đồng thời, bên tai nghe được có người nói nhỏ. “Đừng nhúc nhích, sắp vào nội viện rồi.”

Vì vậy cậu không thể làm gì khác hơn là lại tiếp tục an tĩnh, ngay cả đầu cũng không dám quay, cũng bởi vậy bỏ lỡ nụ cười giảo hoạt trên mặt Ly Hỏa. Mà tay đặt trên thắt lưng Diệp Vô Truy, càng nhân cơ hội liên tục nắm ở đó.

Thương cùng Hảo Mộng Vô Hoa lúc này cũng đã đuổi đến, tổng bộ đầu đối với bầu không khí có chút ái muội giữa hai người làm bộ như không thấy. Hảo Mộng Vô Hoa tuy rằng rất bực bội, nhưng xét thấy cảnh cáo trước đó của sư huynh nhà mình, cũng không dám tùy ý hành động. Chỉ có thể không cam lòng dùng ánh mắt hung hăng trừng Ly Hỏa.

Thiếu giáo chủ đại nhân hoàn toàn không cảm giác, có thể thấy được năng lực kháng khinh bỉ đã đạt đến một cảnh giới mới.

Ngoại trừ Diệp Vô Truy ra, ba người khác đều sử dụng toàn bộ mười phần khinh công, cẩn cẩn dực dực tiến nhập vào phạm vi nội viện vương phủ. Thẳng đến lúc này Diệp Vô Truy mới phát hiện, hóa ra khinh thân công pháp của Ly Hỏa so với trong tưởng tượng của cậu còn lợi hại hơn. Lúc này trong lòng mang theo một gánh nặng là cậu, dĩ nhiên còn có vẻ khinh mẫn hơn Hảo Mộng Vô Hoa bọn họ, vừa rơi xuống dưới, giống như một mảnh lông ngỗng từ không trung hạ xuống, hoàn toàn không có tiếng động.

Trong lòng kinh ngạc, Diệp Vô Truy không khỏi suy đoán trong đầu. Xem ra bình thường Ly Hỏa che giấu không ít, chỉ là không biết võ công của hắn có phải so với biểu hiện ra ngoài ngày thường còn cao hơn một tầng hay không.

Đừng xem Ly Hỏa bình thường biểu hiện ôn hòa hoặc thỉnh thoảng xảo trá, nhưng đấy đều chỉ là trước mặt Diệp Vô Truy mà thôi. Người này sâu không lường được, không ai biết điểm mấu chốt của hắn đến tột cùng ở nơi nào.

Không hổ là thiếu giáo chủ Cửu Trọng giáo, không có chút thủ đoạn, cũng không thể chưởng quản cái ma giáo Tây Vực này. Lúc Diệp Vô Truy đang âm thầm kính nể, lại đột nhiên nghe bốn phía truyền đến một trận tiếng người ồn ào.

“Có thích khách!” Tiếng la bén nhọn không chỉ chấn kinh mọi người trong vương phủ, cũng khiến trong lòng tổ bốn người dạ hành cả kinh.

Lẽ nào nhanh như vậy đã bị phát hiện?!