Chương 18:
Hai vợ chồng thẳng thắn với nhau. Vừa thao huyệt vừa ép hỏi cảm giác của bà xã khi bị gian phu thao. Đông Tử bị cầm tù trở thành đồ chơi tìиɧ ɖu͙©.
Phản ứng của Chung Lâm nhanh hơn hẳn Triệu Tri Thu. Hắn thuận lợi tắt video rồi ôm thắt lưng Triệu Tri Thu mang y ra ngoài. Còn không quên mỉm cười đầy tự nhiên với tất cả quan khách: "Mong mọi người đợi một lúc."
Trước khi mọi người kịp phản ứng, hắn đã ôm Triệu Tri Thu ra khỏi cửa, ra lệnh cho cấp dưới với vẻ mặt sa sầm: "Không có sự cho phép của tôi thì không cho ai trong này được ra ngoài, không có ngoại lệ nào cả."
Cấp dưới theo lệnh rời đi. Chung Lâm gọi lại cậu ta dặn: "Còn phải điều tra ai đã làm ra chuyện này."
Triệu Tri Thu như cái xác không hồn, máy móc đi theo Chung Lâm đang có sắc mặt rất khó coi. Y thất tha thất thiểu cùng vào một căn phòng yên tĩnh không người. Vừa vào cửa, Chung Lâm đã buông y ra. Triệu Tri Thu liền mất hồn mất vía xụi lơ trên mặt đất, không ngừng rơi nước mắt.
"Ông, ông xã..."
Giọng nói của y run lên, đưa tay muốn kéo ống quần Chung Lâm nhưng lại ngừng trên không trung vì sợ. Cuối cùng, y đành thu tay lại.
Chung Lâm dừng bước, khoá cửa xong mới quay người lại. Hắn cúi đầu nhìn thẳng vào mắt Triệu Tri Thu. Đôi mắt hắn sâu thẳm không tiết lộ bất kì suy nghĩ nào. Thấy vậy, Triệu Tri Thu càng thêm thấp thỏm lo âu. Cho tới khi cảm giác gò má được vuốt ve rất ấm áp, y mới vội vươn tay cầm lấy tay của Chung Lâm.
Chung Lâm dịu dàng dùng ngón ray lau nước mắt trên mặt y, nói nhỏ nhẹ: "Sao lại khóc? Ông xã ở đây mà."
Triệu Tri Thu run lên, giang tay nhào vào lòng Chung Lâm rồi ôm chặt hắn: "Ông xã là lỗi của em... Tha thứ cho em lần này, em không dám nữa đâu... Đừng ly hôn, em không muốn..."
Chung Lâm chậm rãi vuốt ve tóc y, dịu dàng nói: "Em sai ở đâu?"
Triệu Tri Thu nức nở trả lời: "Em, em không nên nɠɵạı ŧìиɧ, em sai rồi..."
Chung Lâm nhẹ nhàng đẩy Triệu Tri Thu đang hốt hoảng ra, nâng mặt y lên nhìn đôi mắt xinh đẹp đầy nước mắt, rồi cúi đầu hôn nhẹ lên những giọt nước mắt trên đó, "Kể cho anh nghe mọi chuyện."
Triệu Tri Thu chật vật nuốt nước miếng, tuyệt vọng do dự mở miệng: "Lần đầu tiên, là với một tên trộm, lúc đầu em tưởng là anh, nhưng sau khi biết đó là tên trộm, thì đã... Có cảm giác."
Chung Lâm nhìn y chằm chằm, giọng nói khàn khàn: "Cảm giác thế nào?"
"Lên, lêи đỉиɦ..."
Triệu Tri Thu xấu hổ cúi đầu nên không thấy Chung Lâm vì nhớ lại cảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ đêm đó mà xuất hiện du͙© vọиɠ. Hầu kết khó chịu di động, phía dưới dần dần đỉnh quần tây phồng lên một cục.
"Sau đó thì sao?"
Triệu Tri Thu nhắm mắt lại, dứt khoát nói ra hết mọi chuyện, kể lại toàn bộ quá trình nɠɵạı ŧìиɧ từ trước đến nay của mình. Tâm trạng của y ngày càng lo lắng, chờ đợi sự phán quyết của Chung Lâm. Y không chú ý rằng trong lúc kể lại hô hấp của Chung Lâm càng ngày càng dồn dập.
"Em biết là em đã làm chuyện có lỗi với anh, nếu như... Anh quyết ly hôn, em cũng chỉ có thể, chỉ có thể..." Chỉ cần nghĩ tới hai chữ ly hôn, tim Triệu Tri Thu như bị dao cắt, nghẹn ngào nói không thành tiếng.
"Ai nói anh sẽ ly hôn?"
Chung Lâm nâng cằm Triệu Tri Thu. Tay kia đã bắt đầu cởi nút áo trên người y.
Triệu Tri Thu kinh ngạc nhìn hắn.
Sau khi lột hết đồ phần phía trên, Chung Lâm thương yêu nhìn dấu hôn xanh tím trên ngực y và đầṳ ѵú sưng đỏ bị cắn rách da. Chung Lâm nhéo hai viên đậu đỏ rồi bắt đầu chơi đùa làm Triệu Tri Thu phát ra tiếng nức nở ngọt lịm từ trong lỗ mũi, "Ân!"
"Anh yêu em. Tình yêu đó sẽ không vì lí do em nɠɵạı ŧìиɧ với nhiều đàn ông mà thay đổi. Mà ngược lại," Chung Lâm ghé vào tai Triệu Tri Thu thở ra hơi thở nóng bỏng, "Em làʍ t̠ìиɦ với càng nhiều người, anh càng hưng phấn."
"Cái gì?" Triệu Tri Thu đứng hình. Y không hiểu lời nói của Chung Lâm.
Lúc này, Chung Lâm đã đẩy ngã y xuống đất rồi cởi luôn quần y, nhu tình mật ý nhào nặn hoa huyệt giữa hai chân, "Ân ân!" Cơ thể của Triệu Tri Thu sao có thể chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ thế này, nhất là dư vị kɧoáı ©ảʍ mới vừa rồi bị hai bảo vệ tinh lực hơn người ra vào vẫn còn lưu lại. Dù y vẫn còn định cầu xin sự tha thứ của Chung Lâm nhưng sau khi bộ phận nhạy cảm rơi vào tay Chung Lâm, tao thủy khó kìm nổi lại chảy ra.
"Bà xã, anh có chuyện muốn thẳng thắn với em. Anh hi vọng sau khi nghe xong em vẫn yêu anh như lúc đầu."
Hai tay Chung Lâm cùng lúc được sử dụng nắn bóp âʍ ɦộ và côn ŧᏂịŧ của Triệu Tri Thu. Bóp tới nỗi y khó chịu vặn vẹo vòng eo, tao thủy dính đầy tay hắn.
"Ân... Anh nói, anh nói đi, em yêu ông xã, mau thao tao huyệt em, Aha!"
Chung Lâm theo lời Triệu Tri Thu bỏ hai ngón tay vào hoa huyệt, cười khẽ nói: "Bên trong sưng rồi, thật ướt, bị hai bảo vệ thao bao lần? Bắn bên trong mấy lần? Trong này còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ chứ?"
Hoa huyệt của Triệu Tri Thu bị hai bảo vệ ma sát sưng đỏ nóng rát, đúng là còn lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hai người đó. Lúc này, nghe Chung Lâm hỏi như vậy, y xấu hổ cuộn tròn cả ngón chân, chỉ có tao huyệt không biết thế nào là thoả mãn vẫn bởi vì khát khao dươиɠ ѵậŧ đâm vào mà quấn chặt ngón tay của Chung Lâm.
"Ông, ông xã!"
Nhìn Triệu Tri Thu cố gắng chống cự kɧoáı ©ảʍ nhưng vẫn không thoát khỏi vũng lầy du͙© vọиɠ, lửa dục của Chung Lâm lại bị thiêu đốt hừng hực. Hắn dùng sức cắm rút hai ngón tay trong hoa huyệt của Triệu Tri Thu.
"Bà xã, anh không ngại em bị người khác thao phun nước. Anh là tên biếи ŧɦái, chỉ cần nhìn em bị đàn ông khác thao càng sướиɠ thì anh càng hưng phấn, hơn nữa..."
Hắn hạ giọng kể hết mọi chuyện hắn tự kế hoạch làm Triệu Tri Thu bị những tên đàn ông khác thao huyệt ra sao. Sau khi nghe xong, Triệu Tri Thu không dám tin nhìn Chung Lâm.
Chung Lâm cười khẽ một tiếng, bỗng nhiên thêm lực điều khiển ngón tay ra vào tao huyệt. Triệu Tri Thu muốn suy nghĩ nhưng kɧoáı ©ảʍ truyền đến liên tục nhiễu loạn suy nghĩ của y. Y mới bị hai bảo vệ thao cao trào nhiều lần nên chỉ cần vài cái chạm nhẹ đã làm cơ thể đói khát của y nhanh chóng đáp lại. Côn ŧᏂịŧ thì cứng rắn trong tay Chung Lâm.
"Cho nên em hiểu không? Anh sẽ không bởi vì em nɠɵạı ŧìиɧ mà tức giận. Anh thích nhìn em dâʍ đãиɠ nằm dưới thân đàn ông, thích biểu tìиɧ ɖu͙© cao trào sung sướиɠ khi bị thao. Em là da^ʍ phụ, anh là biếи ŧɦái, chúng ta là trời sinh một cặp, sao có thể tách rời?"
Tâm hồn của Triệu Tri Thu như được dòng nước ấm gội rửa, trong tim tràn đầy tình yêu mãnh liệt. Y khóc thút thít nhào tới ôm cổ Chung Lâm, "Ông xã, em, em..."
Chung Lâm cúi đầu ngậm môi y, kéo đầu lưỡi ra cùng triền miên lưu luyến. Ngón tay mang đến cho y vô hạn kɧoáı ©ảʍ vẫn cần cù làm việc, "Anh biết."
Hắn đè cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Triệu Tri Thu dưới người, cúi đầu gặm cắn đầṳ ѵú sưng đỏ vì bị tên bảo vệ da trắng chà đạp lúc nãy, "Đây chắc là do tên họ Ngô làm ra, cắn thật dùng sức, đầṳ ѵú của bà xã đau lắm không? Ông xã sẽ hút giảm đau cho."
Triệu Tri Thu đã mở rộng cõi lòng, chỉ cảm thấy toàn thân bao bọc trong ngọt ngào. Y thở dốc không ngừng, "Đau, anh ta rất thô lỗ, chỉ có ông xã là tốt nhất, ông xã liếʍ sẽ không đau nữa... A a! Ông xã, côn ŧᏂịŧ dâʍ đãиɠ rất thoải mái, muốn bắn, ông xã yêu để tao hoá bắn được không..."
Triệu Tri Thu đưa tay xuống phía dưới đẩy ra hai mảnh môi thịt thuận tiện cho ngón tay Chung Lâm ra vào. Y còn lắc eo ma sát côn ŧᏂịŧ trong lòng bàn tay của Chung Lâm. Được phục vụ bởi kỹ năng cao siêu của Chung Lâm, phía dưới thì bị ngón tay đâm rút sảng khoái tê dại, côn ŧᏂịŧ càng cứng rắn khó chịu. Suy nghĩ bắn tinh tràn ngập trong não.
Chung Lâm tiện tay rút ra khăn tay buộc chặt côn ŧᏂịŧ lại, không cho Triệu Tri Thu bắn rồi chuyển sang chuyên tâm đối phó với hai tao huyệt của bà xã.
"Bà xã, hai tao huyệt này đã bị bao nhiêu thằng đàn ông thao vậy?"
Chung Lâm mυ'ŧ hôn đầṳ ѵú của Triệu Tri Thu, ngón tay lại không chút lưu tình tiến công trong hai tao huyệt nước nhỏ giọt.
"A! Ông xã hư, em nhớ không hết... Cho em bắn đi, a a! Trong tao huyệt rất ngứa, muốn dươиɠ ѵậŧ xấu của ông xã đâm mấy cái mới hết..."
Triệu Tri Thu đắm chìm trong tình ái khi hai người hoàn toàn đã hiểu nhau. Cảm giác đó tốt đẹp đến nỗi làm sóng lưng của y cũng run theo. Hai tay y cố gắng gỡ ra môi thịt để tao động tiếp cận nơi đó của Chung Lâm, phát ra tiếng như tiếng khóc lại như tiếng rêи ɾỉ: "Ông xã, em yêu anh, mau đâm vào đi, tao huyệt muốn thưởng thức dươиɠ ѵậŧ lớn của ông xã mà em yêu nhất..."
Chung Lâm nhìn người dưới đã khai hoả da^ʍ tính, nhìn y cố gắng làm nũng đòi ăn dươиɠ ѵậŧ làm lửa dục trong lòng hắn cũng nóng cháy. Hắn đưa tay vỗ một cái mạnh lên tao huyệt làm Triệu Tri Thu hét lên, tao thủy chảy càng nhiều.
"A a! Tao huyệt đáng đánh, bị đánh tê dại! Ông xã thật xấu... Da^ʍ phụ bà xã rất muốn ăn dươиɠ ѵậŧ, ông xã mau chen vào, nga, không chịu nổi!"
Chung Lâm cầm dươиɠ ѵậŧ ma sát khe hở giữa môi thịt, đè ép âm đế làm Triệu Tri Thu sướиɠ tới nỗi tao thủy chảy ra róc rách. Nhưng bởi vì tao huyệt không được dươиɠ ѵậŧ thoả mãn mà thêm dục cầu bất mãn. Y bắt đầu câu dẫn dươиɠ ѵậŧ của Chung Lâm thao vào trong mà dùng hết cả thủ đoạn phóng đãng của bản thân. Sự dâʍ đãиɠ của y sớm đã ăn sâu vào trong xương.
Chung Lâm nhìn yêu tinh dưới thân này. Cuối cùng, hắn cũng nhịn không nổi đâm mạnh một cái vào nơi sâu nhất. Triệu Tri Thu bị đâm mà toàn thân mềm như bùn, cái mông nâng lên cao chủ động phun ra nuốt vào dươиɠ ѵậŧ lớn của Chung Lâm. Vì sử dụng lực quá mạnh làm eo y thiếu chút nữa bị vặn gãy. Cảm giác dươиɠ ѵậŧ cứng rắn nóng rực của ông xã tách mở tầng tầng mị thịt tiến đến miệng tử ©υиɠ. Ma sát tạo ra kɧoáı ©ảʍ nguyên thuỷ cùng với tâm lý sảng khoái khi làʍ t̠ìиɦ với người mình yêu như sóng lớn đánh tới Triệu Tri Thu. Y thét chói tai vì sung sướиɠ, xương cốt đều mềm.
"Ân a! Ông xã rất tuyệt! Thao chết bà xã dâʍ đãиɠ! Yêu ông xã nhất! A ha! Tao huyệt cũng yêu ông xã nhất!"
Triệu Tri Thu phóng túng rêи ɾỉ, tứ chi quấn chặt người Chung Lâm, đôi chân dài kẹp thắt lưng hắn kéo xuống để dươиɠ ѵậŧ lớn của Chung Lâm có thể đâm vào sâu hơn nữa. Cơ thể trắng nõn cố gắng mở rộng lấy lòng như một con bạch xà dâʍ đãиɠ đang trong kì giao phối.
"Tao huyệt của bà xã thật chặt. Mới vừa bị hai tên kia thao mà sao vẫn chặt thế, đúng là danh khí. Tao huyệt của bà xã đã kẹp bắn mấy dươиɠ ѵậŧ rồi?"
Chung Lâm vừa nghĩ trong tao huyệt của bà xã trơn trượt là vì còn lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông khác. Mà tao hoá này ngay lúc nãy còn trốn trong nhà vệ sinh câu dẫn hai bảo vệ dùng dươиɠ ѵậŧ ra vào không biết bao lần. Nghĩ vậy, hắn lập tức hưng phấn khó diễn tả bằng lời. Hắn dũng mãnh xông loạn trong tao huyệt của Triệu Tri Thu càng khiến tao thủy chảy tràn lan.
"A, ha! Không nhớ được! Ân a!"
"Tao huyệt bị dươиɠ ѵậŧ lớn của mấy tên đàn ông khác thao phun nước mấy lần? Bên trong bị bắn mấy lần?"
Bị Chung Lâm vừa mạnh mẽ thao huyệt vừa ép hỏi, Triệu Tri Thu liền nhớ lại cảm giác bị những người đàn ông khác thao. Kết hợp với tình cảnh lúc này, tao huyệt càng thêm ngứa ngáy, mong chờ dươиɠ ѵậŧ của Chung Lâm có thể đâm xuyên tao huyệt.
"Ngô a! Nhớ không được! Tao huyệt không nhớ nổi! Ông xã buông tha tao hoá đi mà! A a!"
"Dươиɠ ѵậŧ của đàn ông khác thao tao huyệt sướиɠ không? Hả?"
Thật ra Chung Lâm cũng không có bất kì tâm lý ghen tị nào khi hỏi mà chủ yếu là kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhiều hơn. Hắn muốn nghe bà xã chủ động kể lại cảm giác bị đàn ông khác thao cao trào liên tục.
Triệu Tri Thu thoải mái lắc lư loạn xạ, côn ŧᏂịŧ cứng rắn phát đau vẫn chậm chạp không được thả ra, tội nghiệp tiết ra chút tϊиɧ ɖϊ©h͙, kɧoáı ©ảʍ cũng rớt mất một khúc, chỉ còn tập trung trong tao huyệt đang bị thao liên tục làm y sướиɠ như trên mây chỉ mong cả đời bị thao như thế này. Y không ngờ là làʍ t̠ìиɦ sau khi hai người thẳng thắn với nhau lại sướиɠ như vậy. Vừa bị người yêu thao huyệt vừa bị ép hỏi cảm giác bị đàn ông khác thao làm y ngượng ngùng nhưng cũng vui sướиɠ, đắm chìm trong cảm giác tuyệt vời chưa từng có trước nay.
"Ông xã thao rất sướиɠ! Tao huyệt thích nhất bị ông xã đâm! A a!"
Hai người say mê điên cuồng làʍ t̠ìиɦ. Chung Lâm xoay qua xoay lại Triệu Tri Thu dùng đủ loại tư thế. Thao tới nỗi thịt non bên trong tao huyệt của Triệu Tri Thu sắp bốc cháy, hai người mới thoả mãn dừng lại. Chung Lâm để nguyên dươиɠ ѵậŧ cắm trong tao huyệt, nằm sấp trên người Triệu Tri Thu, yêu thương không ngừng hôn lên trán đầy mồ hôi của y rồi thuận tiện cởi khăn tay buộc côn ŧᏂịŧ ra. Triệu Tri Thu mềm mại nằm trong lòng hắn nhắm mắt lại, tùy ý để côn ŧᏂịŧ bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên không trung.
Chờ nghỉ ngơi đủ rồi, Triệu Tri Thu mới nhớ tới mấy người khách trong đại sảnh lúc nãy. Y lập tức lo lắng mở mắt hỏi Chung Lâm.
Chung Lâm chỉ cười thần bí, "Anh có cách rồi em khỏi lo."
Nửa giờ sau, trong sảnh tiệc khép kín được bảo vệ nghiêm ngặt, Triệu Tri Thu dâʍ ɭσạи vui vẻ lắc mông, tiếp nhận dươиɠ ѵậŧ của từng người tiến vào. Còn Chung Lâm đứng cạnh cầm máy quay quay lại tất cả. Đến khi người đàn ông cuối cùng đã bắn tinh vào trong tao huyệt của Triệu Tri Thu, Chung Lâm liền ôm y vào phòng tắm.
Triệu Tri Thu đã mệt mỏi không nhấc nổi ngón tay, hai tao huyệt thì bị thao rách da nhưng y rất thoả mãn híp mắt cảm thụ tư vị còn lưu lại.
"Lần này một lần được ăn nhiều dươиɠ ѵậŧ như vậy, ăn ngon chứ!"
Chung Lâm tùy ý sờ soạng giữa hai chân y mới phát hiện hai tao huyệt đều sưng to.
Triệu Tri Thu mơ màng nâng môi lên nỉ non: "Rất thoải mái, sướиɠ chưa từng có, em yêu nhất ông xã, giúp em sướиɠ như vậy..."
Chung Lâm cũng cười nói, "Bọn họ bây giờ cũng là đồng phạm. Ngày nào đoạn phim còn trong tay chúng ta thì ngày đó bọn họ không dám nói ra đâu. Em cứ yên tâm." Nói xong, sắc mặt hắn liền âm trầm, cuời lạnh nói: "Tiếp theo, phải giải quyết phiền phức lúc nào cũng tự cho mình là đúng."
-------------
Lúc Đông Tử tỉnh lại, phát hiện bản thân trần trụi bị treo trong một căn phòng mờ tối, trong lòng liền rùng mình lập tức đoán ra ai làm ra việc này.
Hắn ta lúc đầu luôn miệng cười nịnh hót trước mặt Chung Lâm. Thật vất vả mới có cơ hội hắn mất cảnh giác, Đông Tử định buông bỏ tất cả trốn khỏi thành phố này. Nhưng trước khi đi, hắn ta vẫn không cam tâm bỏ qua nỗi nhục này nên phải tìm cách nào đó trả thù Chung Lâm. Trong đầu hắn ta đột nhiên xuất hiện một chủ ý.
"Tỉnh rồi sao?"
Cửa phòng mở ra, Triệu Tri Thu với vẻ mặt hồng hào kéo tay Chung Lâm đi vào.
Đông Tử bị đả kích mạnh. Vì sao bọn họ vẫn bên nhau, tình cảm còn tốt hơn trước?
Chung Lâm đi tới, bóp chặt cằm Đông Tử. Hắn giơ tay lên rồi đánh xuống một bạt tai cực mạnh làm lỗ tai Đông Tử chỉ toàn tiếng vo ve.
"Tao đã tiêu hủy tất cả giấy tờ chứng minh thân phận của mày. Từ giờ trở đi, người tên Trịnh Quang Đông sẽ không còn tồn tại trên đời này nữa."
Đông Tử sợ hãi nhìn Chung Lâm, không thể tin lắc đầu, "Không..."
"Lúc trước là tao coi thường mày nên mới để mày tự do lại quên một con chó như mày có lúc sẽ cắn ngược lại chủ, đem tới bao chuyện rắc rối. May mà kết quả không tệ nên tao lưu lại mạng chó của mày. Từ nay về sau, mày phải thành thật làm một con chó vĩnh viễn bị giam cầm trong này. Tung tích hay sự sống chết của mày sẽ không ai quan tâm."
Đông Tử dần hoảng loạn hơn. Hắn ta lắc đầu lẩm bẩm: "Không, không có khả năng, bạn trai của tao đâu!?"
Chung Lâm mỉm cười, vỗ tay. Tiểu Lý liền đi vào, thân thiết nắm tay Triệu Tri Thu.
Đông Tử ôm một tia hi vọng cuối cùng cầu xin Tiểu Lý giúp đỡ: "Em à, cứu anh với!"
Tiểu Lý chỉ lạnh lùng liếc hắn chẳng nói năng gì.
Đông Tử tuyệt vọng. Hắn ta bắt đầu liều mạng giãy dụa, rống giận: "Thả tao ra! Mày là thằng biếи ŧɦái! Mẹ mày!"
Mặt Chung Lâm trầm xuống lại một bạt tai giáng xuống đánh hắn ta mắt nổi cả đom đóm. Đông Tử cam chịu nghĩ: Đánh đi! Đánh chết tao luôn đi! Đỡ phải sống không chút tôn nghiêm như con chó!
Ai ngờ Triệu Tri Thu lại ngăn cản Chung Lâm. Y lấy ra một gậy mát xa hai đầu, cười nói: "Ông xã, Đông Tử là món đồ chơi rất tốt, không cho anh đánh hắn, đánh hỏng thì sao."
Nói xong, y cùng Tiểu Lý đều cởi sạch quần áo. Hai người mặt đối mặt, cùng nhắm ngay tao huyệt vào mỗi đầu của cây mát xa. Cả hai cùng nhau đỉnh đối phương vài cái đều sướиɠ rêи ɾỉ liên tục.
"Ông xã, ân, em muốn dươиɠ ѵậŧ của Đông Tử thao cúc huyệt."
Nhìn y vừa thao nhau với Tiểu Lý vừa di chuyển sang chỗ Đông Tử, Chung Lâm chỉ mỉm cười thô bạo nhào nặn dươиɠ ѵậŧ của Đông Tử để nó nhanh cương. Dù đau đớn nhưng Đông Tử vẫn cương cứng trong tay Chung Lâm. Chờ tới khi Triệu Tri Thu bò qua đây, y chủ động chổng mông lên. Chung Lâm cầm dươиɠ ѵậŧ của Đông Tử thao vào trong cúc huyệt.
"Ân ân! Ông xã! Đông Tử không chịu di chuyển..."
Chung Lâm nghe y cáo trạng liền chuyển sang phía sau Đông Tử, thô lỗ đâm vào trong cúc huyệt của hắn ta rồi kéo Đông Tử thao Triệu Tri Thu.
Trong căn phòng mờ tối, bốn người hợp lại thành một khối. Gậy mát xa quậy khuấy trong tao huyệt mang đến kɧoáı ©ảʍ không gì sánh được. Mà một tính nô như Đông Tử chỉ có thể vừa thống hận vận mệnh bi thảm vừa đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ bị tấn công cả trước lẫn sau. Tiếng rêи ɾỉ không ngừng vang vọng trong phòng.
ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅHết chương 18ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅ
Truyện này còn hai chương ngoại truyện của Chung Lâm x Triệu Tri Thu bối cảnh cổ đại nữa là hoàn thành rồi. Meow sẽ edit và up trong tuần sau. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ trong thời gian qua. À, mọi người thấy văn edit của Meow đã mượt chưa và có cần thô tục hơn không? Mong nhận được nhiều góp ý của mọi người để Meow edit tốt hơn trong những dự án sắp tới. Love all.