Chương 13:
Lúc tập yoga bị thao đủ loại tư thế, câu dẫn huấn luyện viên, da^ʍ huyệt bị đại dươиɠ ѵậŧ đánh tới cao trào giúp tiểu tao hoá nhớ động tác.
Công việc ngày thường của Triệu Tri Thu hơi vất vả. Chung Lâm đau lòng nên tạo cho y một thẻ hội viên để y rảnh rỗi thì có thể đến spa thư giãn. Kết quả, mỗi lần đến đây, Triệu Tri Thu đều để kỹ thuật viên nam dùng dươиɠ ѵậŧ mát xa tao huyệt. Một lần nào đó sau khi thở hồng hộc vì cao trào, lúc nói chuyện với kỹ thuật viên, y có nhắc đến chuyện cảm thấy mệt mỏi trong công việc. Nghe xong, anh ta khuyên y nên đi tập yoga với huấn luyện viên trong spa này, giúp thả lỏng cơ thể. Triệu Tri Thu nghĩ một lát liền đồng ý, sau đó nhờ kỹ thuật viên hướng dẫn tìm đến phòng tập yoga.
Lúc tới nơi, Triệu Tri Thu thấy cũng không có nhiều người tập. Dù sao phái nam vẫn không quan tâm nhiều về yoga so với phái nữ. Huấn luyện viên ở đây là một người có vóc dáng rất rắn chắc, cơ bụng tám khối lại còn đẹp trai tỏa nắng, mái tóc gọn gàng, thân trên để trần, chỉ mặc một cái quần thường màu trắng rộng thùng thình. Anh ta đang kiên nhẫn điều chỉnh động tác cho một thanh niên trẻ tuổi.
Triệu Tri Thu học được mấy buổi đều được huấn luyện viên tốt bụng cẩn thận dạy dỗ vì cơ thể y không đủ mềm mại. Triệu Tri Thu cũng rất mến anh ta nên số lần đến tập yoga cũng nhiều hơn.
Một ngày nọ trúng ngày nghỉ, y đến sớm hơn thường ngày. Kết quả vừa tới phòng thay đồ, y đã nghe được bên trong truyền ra tiếng kêu rất lạ. Y cẩn thận đẩy cửa đi vào liền thấy huấn luyện viên đang đè lên người thanh niên thường đến tập yoga kia. Đại dươиɠ ѵậŧ không ngừng ra vào cúc huyệt của thanh niên. Tiếng kêu kì lạ y nghe thấy ở ngoài chính là tiếng rêи ɾỉ vì bị thao thoải mái của cậu ta.
"A! Huấn luyện viên! Chỗ này không được! A! Tiểu huyệt tê quá! Ngô ân ân!"
"Nhớ kỹ động tác chưa? Hai đùi phải mở rộng hơn để dươиɠ ѵậŧ của thầy giúp em nhớ nhiều động tác hơn biết không? Ngô, chính là như vậy! Tốt, hai tay duỗi thẳng, đúng, nga, em kẹp thầy sướиɠ quá..."
Thanh niên kia bị thao hai mắt mê ly, chân thì run rẩy. Tiểu huyệt không dừng phun ra nuốt vào đại dươиɠ ѵậŧ đỏ tím nhưng vẫn theo yêu cầu của huấn luyện viên mà nỗ lực thực hiện động tác hình tam giác trong yoga.
"A a! Không được! Huấn luyện viên đừng đỉnh nơi đó mà! Muốn, muốn bắn!"
Nếu huấn luyện viên không ôm chặt thắt lưng của cậu ta thì cậu ta đã sớm ngã người về trước. Lúc này, cậu ta không còn chút sức lực mà thừa nhận đại dươиɠ ѵậŧ ra vào tiểu huyệt.
"Không muốn đỉnh chỗ nào? Tiểu tao hoá phải nói thầy mới biết chứ."
"Không cần, đỉnh tuyến tiền liệt! A a! Tao tâm tê muốn chết! Sắp bị thao chết rồi!"
Ở góc độ của Triệu Tri Thu có thể thấy rõ ràng côn ŧᏂịŧ phía dưới của cậu bé hoàn toàn không được chăm sóc vẫn có thể cương lên, cũng đang lắc qua lắc lại.
"Thì ra nơi này là tao tâm của tiểu da^ʍ phụ, huấn luyện viên đỉnh tiểu da^ʍ phụ sướиɠ chưa? Ngô! Thao chết tiểu da^ʍ phụ em."
"A a a a!"
Bị huấn luyện viên va chạm mạnh mẽ trúng ngay tao tâm, thanh niên thét lên, lắc đầu cuồng loạn, côn ŧᏂịŧ phía dưới cũng lắc theo, rồi phun ra vài dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙. Cậu ta bị huấn luyện viên thao bắn.
Triệu Tri Thu không dám thở mạnh, tầm mắt lại đắm đuối nhìn đại dươиɠ ѵậŧ đang cắm rút không ngừng trong cúc huyệt của thanh niên. Phía dưới của y đã ướt một mảng lớn, cổ họng khô khốc. Y cũng muốn được ăn đại dươиɠ ѵậŧ kia, cả trên lẫn dưới đều muốn ăn.
Vào một ngày nghỉ khác, Chung Lâm lại không ở nhà. Mấy hôm nay, Triệu Tri Thu đều nhớ thương đại dươиɠ ѵậŧ của huấn luyện viên nên y lập tức nhắn tin cho anh ta nói hôm nay có việc bận nhờ huấn luyện viên tới nhà dạy y tập yoga.
Sau khi huấn luyện viên tới cửa bấm vang chuông cửa, cửa nhanh chóng mở ra. Nhìn Triệu Tri Thu chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi xuất hiện trước cửa, anh ta hơi sửng sốt. Triệu Tri Thu ngượng ngùng cười: "Mời thầy vào."
Chờ đến khi huấn luyện viên đã vào nhà, Triệu Tri Thu lập tức đóng cửa lại. Động tác tiếp theo chính là cởϊ áσ sơ mi để thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng trước mặt huấn luyện viên. Y vuốt hai viên đậu đỏ trước ngực, tìиɧ ɖu͙© xoa xoa hai vòng.
"Huấn luyện viên, em nghĩ mục đích cuối cùng của yoga là người và thiên nhiên hoà làm một, nên em thấy tập lúc không mặc gì sẽ có hiệu quả tốt hơn."
Trước mắt là cơ thể trắng như tuyết, dưới bụng là rừng rậm tươi tốt ẩn nấp côn ŧᏂịŧ hồng nhạt nhỏ nhắn, huấn luyện viên nuốt nước miếng tự nhiên biết người trước mặt này đang câu dẫn anh ta.
Triệu Tri Thu đi tới trước mặt huấn luyện viên. Đậu đỏ trước ngực y đã bị sờ vừa cứng vừa đỏ, toàn thân phơi bày trong tầm mắt của huấn luyện viên khơi gợi du͙© vọиɠ của hắn.
"Huấn luyện viên, tay chân của em không được linh hoạt lắm, không nhớ nổi động tác. Huấn luyện viên mau phạt em nghiêm khắc, để học sinh như em nhớ kĩ động tác."
Y vì câu dẫn huấn luyện viên mà từ chối hết lời mời của mấy người khác. Y tự cho là trong phòng này chỉ có hai người bọn họ nên mới yên tâm to gan mê hoặc đối phương.
Nhưng y nào biết, Chung Lâm đã tạo thành thói quen chỉ cần y ở nhà một mình, hắn sẽ vừa làm việc vừa theo dõi y qua máy quay lén. Bây giờ, cả cơ thể Triệu Tri Thu lúc nào cũng khát vọng đàn ông chắc chắn sẽ không lãng phí cơ hội lần này mà sẽ gọi một hoặc hai gian phu đến nhà cùng điên loan đảo phụng.
Lúc này cũng không ngoại lệ, hắn nhìn chằm chằm Triệu Tri Thu tự sờ nắn trên màn hình. Đồng thời, hắn vươn eo về phía trước, dươиɠ ѵậŧ liền rơi vào trong khoang miệng ấm áp.
"Ô ô."
Khoé mắt Đông Tử rưng rưng. Hắn quỳ dưới bàn làm việc, đang ra sức liếʍ hút dươиɠ ѵậŧ trước mặt. Tiếng nuốt nước bọt không ngừng vang vọng trong văn phòng.
"Ngậm chặt cho tôi."
Chung Lâm nói được thì làm được. Hắn dựa vào quyền thế của mình giam cầm Đông Tử. Bây giờ, công việc chủ yếu mỗi ngày của hắn chính là làm công cụ thư giải du͙© vọиɠ của Chung Lâm khi hắn ta rảnh rỗi.
Chuyện này làm Đông Tử hận nghiến răng nghiến lợi. Nhưng ở phương diện nào, hắn đều bị Chung Lâm nghiền ép hoàn toàn. Chuyện càng làm hắn thấp thỏm lo âu chính là hắn càng ngày càng dễ dàng tiếp nhận việc Chung Lâm tiến vào cơ thể hắn, thậm chí còn mang theo chút mong đợi. Hơn nữa, chỉ cần Chung Lâm đâm vào, dươиɠ ѵậŧ của hắn vẫn có thể dựng đứng dù không có bất kì và chạm nào.
Ngay từ đầu, hắn liên tục tẩy não bản thân, hắn bị ép làm vậy, hắn không phải tự nguyện. Nhưng càng về sau, suy nghĩ này ngày càng biến chất. Hắn không dám nhìn thẳng ý tưởng chân thật tận sâu trong lòng, hắn đã thích cảm giác bị Chung Lâm thao huyệt, hắn khát vọng bị Chung Lâm tiến vào.
Để mạnh mẽ phủ nhận suy nghĩ đó, hắn dùng hết sức phản kháng mỗi lần Chung Lâm định thao hắn. Sau đó, hắn bị Chung Lâm nắm cổ tát vài cái, cưỡng ép bắn vào trong miệng. Rồi Chung Lâm gọi mấy kẻ lang thang tiến vào chuẩn bị bảo bọn họ cưỡиɠ ɖâʍ Đông Tử.
Toàn thân hắn đều run rẩy. Nếu bị nhiều tên lang thang vừa dơ vừa thúi này cưỡиɠ ɧϊếp, không bằng phối hợp với Chung Lâm thoả mãn mọi yêu cầu của hắn ta. Thật sự bị bọn lang thang hϊếp thì hắn sẽ chết chắc.
"Van cầu anh bỏ qua cho em, em sai rồi, em sẽ nghe lời anh mà!"
Người luôn tự xưng là một người có tinh thần thép như Đông Tử hoàn toàn bị đánh bại. Hắn ôm chặt đùi Chung Lâm, không quan tâm mà bắt đầu cố gắng liếʍ mυ'ŧ lấy lòng dươиɠ ѵậŧ đã mềm nhũn cách một lớp quần.
"Em chỉ muốn bị anh thao thôi, thật mà, van cầu anh đừng giao em cho bọn họ, em cầu anh!"
Chung Lâm từ trên cao nhìn xuống Đông Tử. Nhìn người đàn ông đẹp trai dã tính này vì sợ mà khóc lóc làm khơi dậy du͙© vọиɠ ngược đãi cất giấu trong lòng hắn.
"Đây là do cậu tự nói, sau này là nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© riêng của tôi, nhớ kĩ chưa?"
Chung Lâm khom lưng bóp cằm Đông Tử, nở nụ cười tàn nhẫn bạo lực.
Sau lần đó, Đông Tử thật sự ngoan hơn nhiều. Yêu cầu nào của Chung Lâm hắn đều phối hợp nhịp nhàng. Chung Lâm thấy vậy cũng mềm mỏng với hắn hơn trước.
Lúc này, trên màn hình, Triệu Tri Thu đã thành công câu dẫn huấn luyện viên. Phía dưới của huấn luyện viên trẻ tuổi đã nhô lên một cục to tướng.
"Không biết em không nhớ động tác nào?"
Triệu Tri Thu trải tấm đệm tập yoga lên mặt đất, rồi cố ý cúi người xuống trước mặt huấn luyện viên để hắn có thể nhìn thấy cúc huyệt.
"Tất cả các động tác em đều không nhớ. Huấn luyện viên phải nghĩ cách giúp em nhớ kĩ mới được."
Ở đầu bên kia, Chung Lâm đang thưởng thức cảnh y dùng thân thể dâʍ đãиɠ kia câu dẫn đàn ông. Còn đại dươиɠ ѵậŧ không ngừng to ra nhét đầy miệng Đông Tử làm miệng hắn ngày càng tê cứng.
Chung Lâm nâng chân giẫm vào giữa hai chân Đông Tử, rồi dùng chân nhào nặn dươиɠ ѵậŧ đã cương của hắn mà trêu đùa: "Mới chỉ liếʍ dươиɠ ѵậŧ của tôi thôi mà đã cứng rồi sao?"
Nghe vậy, mặt mũi Đông Tử đỏ bừng cả lên. Hắn định lấy tay che lại chỗ đó nhưng bị Chung Lâm đá tay văng ra, "Không được che, tôi giúp cậu sờ."
Đông Tử không dám phản kháng, để mặc Chung Lâm muốn làm gì thì làm. Nhưng dần dần, cảm giác sung sướиɠ cũng tới, hắn chủ động mở hai chân mong ngóng tiếp cận chân của Chung Lâm.
Chung Lâm vừa giẫm tới giẫm lui lên dươиɠ ѵậŧ của Đông Tử một cách lung tung vừa chăm chú theo dõi tiến triển ở chỗ Triệu Tri Thu trên màn hình.
"Chúng ta bắt đầu với động tác chim ưng biến thể thử xem."
Huấn luyện viên đã cởi hết quần áo dưới yêu cầu hoà hợp với thiên nhiên của Triệu Tri Thu. Dươиɠ ѵậŧ đồ sộ dưới người cũng đang dựng thẳng nhưng trên mặt anh ta vẫn duy trì bình tĩnh.
"Huấn luyện viên mau chỉ em biết phải tập động tác này thế nào đi?"
Triệu Tri Thu nằm xuống đệm yoga như kiểu mặc người muốn làm gì thì làm. Huấn luyện viên đi tới nâng hai bắp đùi của y dần dần lên cao. Khi đã nâng hai chân lên mức cao nhất, mắt anh ta liền đứng hình nhìn khe thịt dư thừa ngay dưới tiểu côn ŧᏂịŧ.
"A, huấn luyện viên, động tác này quá khó, em không nhớ nổi, mau phạt em đi mà!"
Cảm nhận được tầm mắt nóng rực như muốn thiêu đốt hoa huyệt của mình, cơ thể của Triệu Tri Thu rất hưng phấn, hoa huyệt dâʍ đãиɠ co rút, rất nhiều nước tràn ra từ khe thịt.
Huấn luyện viên dời mắt, tiếp tục động tác đè ép hai đùi của Triệu Tri Thu xuống mức thấp nhất. Triệu Tri Thu vội vã ôm hai đùi, làm như vậy càng dễ dàng phô bày nơi riêng tư với không khí.
"Động tác đơn giản như vậy cũng không nhớ được, xem ra thầy phải dùng đại dươиɠ ѵậŧ hung hăng giáo dục em mới được."
Nghe huấn luyện viên nói xong, Triệu Tri Thu liền vui mừng giãy dụa cơ thể, "Ân, huấn luyện viên nhanh dùng đại dươиɠ ѵậŧ dạy dỗ em đi, như vậy em mới nhớ kĩ được!"
Huấn luyện viên vươn tay xoa bóp âm đế cương cứng sung huyết làm Triệu Tri Thu vừa đau vừa sướиɠ hét lên, tao thủy chảy càng thêm nhiều. Một tay anh ta cầm đại dươиɠ ѵậŧ từ từ di chuyển tới gần tao huyệt. Triệu Tri Thu hưng phấn đến nỗi run rẩy, hoa huyệt không ngừng mở ra khép lại chuẩn bị nghênh đón sự dạy dỗ của đại dươиɠ ѵậŧ.
Ai biết huấn luyện viên chỉ cầm đại dươиɠ ѵậŧ cọ vài cái ở miệng huyệt, qυყ đầυ bị bao trùm một lớp dâʍ ŧᏂủy̠ nhưng hắn vẫn không chịu tiến vào mà bắt đầu cầm dươиɠ ѵậŧ thô to coi như là cây roi đánh lên môi thịt mềm mại.
"A!"
Triệu Tri Thu không ngờ rằng huấn luyện viên sẽ làm như vậy. Y dục cầu bất mãn uốn éo.
"Huấn luyện viên, mau, dùng đại dươиɠ ѵậŧ của thầy dạy dỗ tao huyệt không biết liêm sĩ của em đi, giúp trí nhớ của em tốt hơn để nhớ động tác!"
"Da^ʍ phụ!"
Huấn luyện viên không thèm để ý đến Triệu Tri Thu đang rêи ɾỉ. Anh ta bỗng nhiên hét lớn một tiếng làm y thêm hoảng sợ.
"Tao huyệt rất muốn ăn đại dươиɠ ѵậŧ phải không?"
Triệu Tri Thu vội vàng gật đầu, tầm mắt thì dính chặt vào nơi đồ sộ đó của huấn luyện viên.
"Bởi vì em thèm khát như vậy, thầy lại càng không thể cho em ăn ngay được! Để em thấy mà không ăn được mới thật sự là dạy dỗ, em mới có thể nhớ kĩ lần giáo huấn này."
Huấn luyện viên vừa nói vừa đánh đại dươиɠ ѵậŧ thật mạnh lên tao huyệt của Triệu Tri Thu.
"Tao hoá, chảy nước nhiều thế, muốn ăn đại dươиɠ ѵậŧ lắm sao? Không phải em đã có ông xã rồi sao? Đúng là da^ʍ oa đãng phụ không biết liêm sỉ, ông xã của em có biết em thèm ăn dươиɠ ѵậŧ của mấy thằng khác chưa?"
Huấn luyện viên nói ra những lời hạ nhục Triệu Tri Thu. Đại dươиɠ ѵậŧ thì không ngừng quất xuống, một vài lần trúng tiểu côn ŧᏂịŧ, âm đế với miệng huyệt cũng không bị bỏ qua. Anh ta cố ý nắm qυყ đầυ chà xát cúc huyệt vài cái. Cúc huyệt đói khát định hút dươиɠ ѵậŧ đi vào thì anh ta nhanh chóng lui ra ngoài, không chịu thoả mãn Triệu Tri Thu.
"A, không được rồi, trong tao huyệt rất ngứa, xin thương xót, đại dươиɠ ѵậŧ mau chen vào, tao huyệt rất dâʍ đãиɠ, em không biết xấu hổ, em cắm sừng ông xã, thầy nhanh thao vào đi, hung hăng chà đạp tiểu huyệt dâʍ ɭσạи!"
Từ từ, Triệu Tri Thu cảm giác bên trong tao huyệt bị dươиɠ ѵậŧ đánh truyền đến cảm giác khác thường, như bị con kiến gặm nhắm. Mà huấn luyện viên không chút lưu tình, dươиɠ ѵậŧ mỗi lần đánh xuống đều dùng sức rất mạnh. Chẳng mấy chốc tao huyệt bị đánh tới nỗi tê dại. Miệng tao huyệt cũng bị đánh rất nhiều lần. Mỗi lần bị đánh, bên trong liền co bóp vách tường ép tao thủy chảy ra ngoài.
"Tao huyệt, tao huyệt bị dươиɠ ѵậŧ đánh đau quá, ô ô..."
Thịt môi của Triệu Tri Thu bị đại dươиɠ ѵậŧ của huấn luyện viên đánh sưng đỏ cả lên, tao thủy văng dính khắp nơi. Phía trong bắp đùi trơn mềm cũng dính rất nhiều nước, nhìn lướt qua như đang phát sáng.
"Nói, mới nãy chảy ra cái gì? Là bé ngoan thì không được nói dối. Nếu nói thật, huấn luyện viên sẽ thưởng cho em ăn đại dươиɠ ѵậŧ."
Bên trong tao huyệt của Triệu Tri Thu đã sớm bủn rủn khó chịu. Y thất thần lẩm bẩm "Là tao thủy phun ra từ tao huyệt..."
Huấn luyện viên thoả mãn nở nụ cười: "Bé ngoan, để đại dươиɠ ѵậŧ của huấn luyện viên yêu thương em nào."
Vừa mới nói xong, dươиɠ ѵậŧ của anh ta đã đút vào lút cán rồi sấy sưa đâm vào rút ra trong tao huyệt đầy nước.
"A a! Tiểu huyệt rất ngứa rất tê! Huấn luyện viên mau lấy đại dươиɠ ѵậŧ nghiêm phạt tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của em đi!"
Triệu Tri Thu vẫn thích nhất cảm giác tao huyệt chật hẹp bị dươиɠ ѵậŧ tráng kiện nhét đầy. Y phóng đãng xoay mông, phối hợp tiết tấu ra vào của huấn luyện viên. Ngay lúc đại dươиɠ ѵậŧ thao vào trong, tiểu côn ŧᏂịŧ luôn tràn đầy tinh thần của y đã sớm tiết, cùng với tao huyệt liên tục bị dươиɠ ѵậŧ cắm vào rút ra chảy nước tràn lan tạo thành vũng nước trên miếng đệm yoga.
"Tao huyệt nhớ kĩ động tác này chưa?"
Huấn luyện viên buông hai đùi Triệu Tri Thu tạo thành hình tam giác ngược. Sau đó, anh ta gầm nhẹ lần nữa đâm vào sâu trong tao huyệt của Triệu Tri Thu. Bàn tay to của huấn luyện viên hung bạo vỗ cái mông căng tròn co dãn của y, mỗi lần vỗ đều cảm giác được tao huyệt của Triệu Tri Thu kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ của anh ta làm anh ta sướиɠ đến nỗi gào thét.
"A! Nhớ kĩ! Tao huyệt rất thích bị đại dươиɠ ѵậŧ của huấn luyện viên nghiêm phạt! Lại dùng sức dạy dỗ tao huyệt của em đi! Ngô Nga! Tao huyệt bị đại dươиɠ ѵậŧ dạy dỗ rất sướиɠ!"
"Lần sau nếu lại không nhớ động tác thì làm sao đây?"
"Ngô, nếu không nhớ thì huấn luyện viên cứ tiếp tục dùng dươиɠ ѵậŧ phạt tiểu tao hoá! Dùng đại dươиɠ ѵậŧ của huấn luyện viên làm roi đánh da^ʍ huyệt của tao hoá, đánh đến khi nào da^ʍ huyệt nát mới thôi, tiểu tao hoá sẽ nhớ kĩ! Nga nga! Tao huyệt sắp không chịu nổi rồi! Muốn phun nước! A a!"
ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅ Hết chương 13 ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅ