Giày Da Đỏ

Chương 12

Ngã Duy Tư tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên bãi cỏ.

Ánh mặt trời ôn nhu chiếu hắn lên da thịt một tầng vầng sáng, khiến cậu giống như một thiên sứ rơi vào phàm trần.

Cả người phu xe run rẩy bò qua.

Đầu tiên hắn thử thăm dò, chạm nhẹ vào cánh tay Ngã Duy Tư.

Khi chạm tới một mảng mềm mại cùng ấm nóng, hắn liền sôi trào.

Du͙© vọиɠ bị phủi đầy bụi đã lâu như núi lửa bùng nổ. Hắn như lang như hổ nhào qua, thở hổn hển mà nắn bóp thân thể Ngã Duy Tư, giống như một con chó lớn, le lưỡi liếʍ người thiếu niên bên dưới.

" Ừ..."

Ngã Duy Tư như có như không rêи ɾỉ, việc này càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh người phu xe , khiến cho hắn ra càng ra sức hôn.

Đầu lưỡi ấm nóng di chuyển từ cần cổ thon dài trượt xuống, tỉ mỉ hôn l*иg ngực bằng phẳng của cậu, sau đó kích động ngậm đầṳ ѵú hồng diễm mượt mà, dùng lực hút mạnh.

Người phu xe dùng lực hút, tựa như có thể từ viên châu đó mà hút ra sữa. Hết viên này đến viên khác không biết mệt mỏi.

Ngã Duy Tư cao giọng hừ hừ kêu, nhũ tiêm được hút mang lại kɧoáı ©ảʍ không nói thành lời. Cậu nắm chặt cỏ xanh dưới thân, hai chân mở toang vòng qua vòng eo cường tráng của người nam nhân.

Người phu xe có chút không khống chế nổi.

Cao ngạo thiếu gia đang ở dưới người hắn dâʍ đãиɠ kêu.

Việc này như cổ vũ hắn càng thêm lớn mật. Bàn tay hắn khẽ trượt xuống, chạm vào cúc huyệt đang ướt ái kia.

"Càn rỡ!"

Ngã Duy Tư đột nhiên nâng cằm của người phu xe, híp mắt nói: "Ta không phải đã nói chỉ cho phép dùng miệng sao?"

Người phu xe cả kinh, vội vàng rút lại bàn tay, nơm nớp lo sợ nói: "Thật xin lỗi thiếu gia, thật xin lỗi, tôi nhất thời kích động, tôi không dám nữa!"

Ngã Duy Tư liền vỗ vỗ cơ ngực săn chắc của người phu xe: "Nhớ, phải dùng miệng làm cho ta đạt cao triều. Tiếp tục!"