Vào Nhầm Học Viện Thể Dục Nam Sinh

Chương 6: Lễ rửa tội Ŧiиɦ ᗪịƈɦ, sắc vàng nến trên mặt đều bị lem.

Edit: An Puung

Beta: Thỏ

Bành Kiêu ôm cô ngã về chiếc giường lớn ở phía sau.

Cô gái cũng thuận thế bò ngã vào trên người anh, phía dưới mới vừa dán trên người anh thì liền chạm vào vật đang dần cương cứng, khuôn mặt đẹp đẽ đỏ lên, cô chỉ có thể hơi hơi nâng cái mông lên, lúc này, phía dưới cô không mặc gì cả, chỉ có một sợi bông tinh tế từ huyệt phùng khép kín chui ra ngoài, vòng eo cô thoáng vặn vẹo một chút, sợi bông kia liền theo động tác mà nhẹ nhàng lắc lư, tạo thành hình ảnh da^ʍ mĩ nói không nên lời.

“Giáo… Huấn luyện viên… 11 giờ ký túc xá liền đóng cửa…”

“Em sẽ không cho rằng, đêm nay như vậy liền xong?” Bành Kiêu vừa cởi bỏ khuy thắt lưng vừa lạnh lùng nhìn cô, sau đó lấy tay cô ấn vào vật đang sưng to kia: “Dùng tay, hoặc là dùng miệng, giúp tôi bắn ra.”

Nơi đó, cách vải dệt vẫn có thể cảm nhận được một khối lớn nặng trĩu, để ở lòng bàn tay cô, phi thường có phân lượng.

“Mau một chút, đừng ép tôi đánh!”

Ánh mắt anh thâm u, hơi thở không xong, chẳng sợ hung ác mà nói ra lời uy hϊếp, cũng không có cái loại khí thế khϊếp người như trước kia.

Nhưng thật đặc biệt… Đặc biệt gợi cảm.

Ngụy Tây Tây trong nháy mắt đã bị mê hoặc, cô chậm rãi đứng dậy, quỳ ghé vào hạ thân anh, cắn cắn môi, liền vùi đầu ở giữa hai chân anh.

Khi cô dùng hàm răng cắn khóa kéo quần anh, Bành Kiêu hít hà một hơi.

Thật lớn mật, vật nhỏ này, cư nhiên trực tiếp dùng miệng.

Anh cũng không biết, bàn tay Ngụy Tây Tây tối hôm qua bị thương, chưa được xử lý tốt, miệng vết thương đến bây giờ vẫn còn đau.

Ngụy Tây Tây cắn khóa kéo xuống, vật cứng của người đàn ông liền từ giữa hiện ra tới, tựa hồ còn mang theo khí nóng, cô tạm dừng một chút.

“Tiếp tục.”

Người đàn ông khó nhịn mà thúc giục nói.

Ngụy Tây Tây lúc này mới run tay cởϊ qυầи trong và quần dài ra, chân dài thon dài đẹp đẽ màu lúa mạch của anh lộ ra bên ngoài, chỉ còn lại có một tầng qυầи ɭóŧ màu xanh biển hơi mỏng bao vây lấy dươиɠ ѵậŧ anh, nhưng cũng đã có thể mơ hồ nhìn ra hình dạng của nó.

To lớn, sừng sững.

Ngụy Tây Tây theo bản năng nuốt một chút nước miếng rồi tiếp tục dán môi răng lên, cắn qυầи ɭóŧ bên cạnh lôi kéo xuống, nhưng không dễ dàng giống như khi cắn khóa kéo, không có Bành Kiêu phối hợp, cô cắn mà không có kết cấu.

Bành Kiêu đợi hơn một phút đồng hồ, rốt cuộc nhịn không được nên tự mình cởi, trong phút chốc qυầи ɭóŧ bị kéo xuống, dươиɠ ѵậŧ to lớn cứng rắn bật nhảy ra ngoài, đánh hướng về phía Ngụy Tây Tây.

Dươиɠ ѵậŧ đánh vào khuôn mặt, phát ra một tiếng bang, cho cô một lễ gặp mặt thật lửa nóng.

“Nuốt vào, ngậm nó giống như ăn kẹo vậy.”

Dươиɠ ѵậŧ anh gần giống màu da, không có mùi gì lạ, nhưng lại bởi vì kích thước quá lớn mà có vẻ dữ tợn.

Trong lòng Ngụy Tây Tây sợ hãi, vẫn là nghe lời anh nói mà mở cái miệng nhỏ ra gắt gao bao bọc lấy cây côn ŧᏂịŧ thật lớn này, dươиɠ ѵậŧ quả nhiên vừa thô vừa nóng, cơ hồ nhét đầy khoang miệng cô đến không có một tia khe hở, Ngụy Tây Tây thậm chí có chút hô hấp khó khăn, trong lòng nghĩ nếu không phải đèn đỏ đột nhiên đến thăm thì hiện tại cây côn ŧᏂịŧ này có khả năng đã cắm ở phía dưới cô, thật là đau a.

Nghĩ như vậy, cô bỗng nhiên có chút hài lòng, phía dưới đột nhiên chảy ra một cổ dòng nước ấm, cô chưa từng dùng quá băng vệ sinh dạng ống, thật không tin đồ vật kia, muốn đi kiểm tra một chút có phải đã tràn ra ngoài hay không.

Bành Kiêu bất mãn với việc Ngụy Tây Tây thất thần, anh bóp cằm cô, nhét dươиɠ ѵậŧ vào miệng cô càng sâu.

“Ách a…”

Côn ŧᏂịŧ thô cứng kia lập tức đâm sâu vào cổ họng Ngụy Tây Tây, quá khó tiếp thu rồi, cô buồn nôn một trận, nhưng lại chỉ có thể ngậm nó rồi ra sức vuốt ve trên dưới trái phải, hai cái quai hàm phình phình, khóe miệng cũng không chịu khống chế mà tràn ra nước bọt, thẳng tắp nhỏ xuống đất.

Ngụy Tây Tây cũng không dám thất thần nữa, tận tâm tận lực dùng môi lưỡi hầu hạ côn ŧᏂịŧ của anh, bất đắc dĩ nó như là sinh mệnh tràn đầy khí lực, đã mười mấy phút, cô đều cảm thấy vách trong khoang miệng mình đã bị phá hỏng, nó còn không có ý muốn bắn, ngược lại giống như lớn thêm một vòng ở trong miệng cô.

“Tây Tây ngoan.”

Người đàn ông nửa nằm ở trên giường, than nhẹ, ngón tay thưởng thức sợi tóc cô, nhớ rõ ba năm trước đây, tóc cô vẫn còn dài, suông mượt thật đẹp, khi cởi sạch quần áo thì vài sợi tóc đen rũ ở ngực, đối lập màu đen đó là hai vυ' trắng nõn của cô, luôn làm người ta đặc biệt muốn ăn…

Chỉ là có chút tiếc nuối, cô đã cắt tóc, gương mặt kia cũng không biết vẽ lên thứ gì, biến thành màu vàng như màu nến.

Nhưng trên khuôn mặt thế này, dường như lại mang theo đôi mắt giống như nai con, tròn tròn, có thể nhìn thấu, khi nhìn vào con ngươi cô, giống như là làm nũng, làm người ta đối với cô không thể nhẫn tâm.

Tựa như bây giờ, miệng cô ra sức phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ anh, rồi lại thường xuyên trộm liếc anh một cái, nước mắt lưng tròng, đều mang vẻ cầu xin.

Thật muốn cứ như vậy làm chết cô.

Bành Kiêu âm thầm thở dài ở trong lòng, rốt cuộc vẫn là rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi trong miệng cô, hai mắt anh gắt gao nhìn chằm chằm mặt cô, một tay nắm dươиɠ ѵậŧ, nhanh chóng mà xoa xoa, cuối cùng, động eo một cái, bắn ra khuôn mặt đang thất thần của Ngụy Tây Tây. Trên mặt cô đâu đâu cũng là nùng liệt tϊиɧ ɖϊ©h͙ được bắn cho, thậm chí cái miệng nhỏ khẽ nhếch lên của cô không thể may mắn thoát khỏi mà bị bắn vào trong.

Đuôi lông mày, khóe mắt, gương mặt, cái trán, cằm, chóp mũi, đều đã chịu lễ rửa tội tϊиɧ ɖϊ©h͙ hoàn mỹ, Bành Kiêu thoả mãn mà giơ tay xoa xoa mặt cô, làm lem sắc vàng nến cô đã hóa trang ở trên mặt.

Sau khi bị lem, làn da trắng nõn của cô quả nhiên liền hơi hơi lộ ra.

Mơ hồ có thể thấy được, đó là một sắc mặt thanh thuần che kín du͙© vọиɠ.

---------------------------

Giờ cứ 50vote thì team up chương mới nhanh hay chậm tùy thuộc vào các bạn đó nha