Ăn cơm chiều xong, tất cả mọi người cùng ngồi trong phòng khách. Vốn là cả sáu người của Mười Hai Tinh đều định âm thầm ẩn đi nhưng lại bị Quý Tiêu Dương ngăn cản. Âm thầm che dấu đã có hai người. Thế là đủ rồi! Hiện tại mọi người đều ngồi trong phòng khách, nói không chừng còn có thể làm lẫn lộn suy nghĩ của bọn người kia. Để bọn họ nghĩ rằng tất cả mọi người đều ở đây!
“Tối hôm nay hẳn là sẽ có hành động!” Quý Tiêu Dương bình tĩnh nói một câu, ánh mắt quét một vòng nhìn mọi người. Tạm dừng một chút rồi lại mở miệng “Có lẽ là mấy ngày tới bọn họ đều sẽ có hành động. Nói cách khác, mấy ngày tới mọi người chắc chắn sẽ rất mệt, rất khổ! Hoặc là có thể ngay cả nghỉ ngơi cũng không được! Tôi hy vọng mọi người có thể đề cao cảnh giác từng giây từng phút. Mạng của tôi cùng với Thần Thần còn có Kỳ, hiện tại có thể nói là nằm trong tay mấy người! Chỉ cần mấy ngươi có một chút sai lầm thôi, ba người bọn tôi có khả năng sẽ gặp nguy hiểm mất mạng! Tôi không hy vọng loại sự tình này sẽ xảy ra. Chờ việc này kết thúc, tôi sẽ để cho mấy người nghỉ ngơi! Đến lúc đó hết thảy phần thưởng đều chia cho mấy người! Mấy ngày này, vất vả cho mọi người rồi, các anh em! Tôi tin tưởng, ở dưới sự bảo vệ của mấy người, ba người chúng tôi sẽ không gặp nguy hiểm! Bởi vì tôi tin tưởng ánh mắt của mình, chắc chắn sẽ không nhìn lầm người!”
“Boss, ngài yên tâm! Dù có mệt có khổ thế nào, chúng tôi cũng sẽ không lùi bước. Hiện tại vừa vặn cũng là lúc thử thách với chúng tôi! Ngài đã mất rất nhiều tâm huyết, đã trả giá rất nhiều để bồi dưỡng chúng tôi nhiều năm như vậy rồi! Đây cũng là thời điểm để xem hiệu quả! Boss, chúng tôi sẽ không phụ sự kỳ vọng của ngài! Vài ngày thì tính là cái gì, lúc còn huấn luyện, chúng tôi đều đã nếm thử huấn luyện liên tiếp mười ngày không ngừng nghỉ! Các anh em đều đã có thể hoàn thành hoàn thành một cách hoàn mỹ mà đúng hạn do trưởng quan phân phó! Hiện tại, chúng tôi cũng có thể hoàn thành nhiệm phụ boss giao cho! Các anh em nói có đúng không?” Lão đại của Mười Hai Tinh lộ ra một cỗ hùng hậu cùng tự tin chỉ có quân nhân mới có!
“Rõ!” Năm người khác nhìn Quý Tiêu Dương, kiên định đáp lại một tiếng. Trong những đôi mắt màu đen kia lộ ra những ngọn lửa đang bùng cháy, sự trung thành cùng tín niệm đến từ tận đáy lòng “Muốn thương tổn boss, vậy đầu tiên phải hạ được chúng tôi! Bằng không, cho dù có còn một hơi thở cuối cùng, chúng tôi cũng sẽ không để cho boss bị thương!”
“Được! Tốt lắm! Phi thường tốt! Quả nhiên ánh mắt của tôi không hề sai! Tôi tin tưởng mọi người, nhớ kỹ, bất kể là thời điểm gì, đều phải toàn lực tự bảo vệ tốt cho bản thân mình! Không thể dễ dàng làm cho mình bị thương! Chỉ có mọi người an toàn, ba người chúng tôi mới có thể an toàn nhất!” Đáy mắt Quý Tiêu Dương lộ ra nồng đậm vui sướиɠ cùng hưng phấn!
“Đều phải cẩn thận chú ý cho an toàn của bản thân!” Quý Thần Quang ngồi trong lòng Quý Tiêu Dương nhìn mấy người ở phía trước, trong lòng rất là cao hứng, trong đôi mắt sáng ngời nổi lên hơi nước trong suốt! Đây đều là những người trung thành ủng hồ anh hai! Thật tốt! Cậu vì anh hai mà cảm thấy kích động cùng cao hứng!
“Nhị thiếu gia yên tâm! Chúng tôi sẽ chú ý an toàn! Chúng tôi cũng biết, chỉ có bảo vệ tốt cho chính mình, mới có thể bảo vệ tốt cho boss cùng ngài, còn có trợ lý Kỳ!” Lão đại của Mười Hai Tinh cười với Quý Thần Quang, nhẹ giọng nói!
Quý Thần Quang có chút kinh ngạc. Không ngờ câu nói trong lúc kích động của cậu cư nhiên lại được đáp lại! Lúc trước, lời của cậu nói đều bị bỏ lơ, cả người cậu đều thuộc loại trong suốt! Hiện tại, lão đại của Mười Hai Tinh cư nhiên lại trả lời câu nói của cậu, hơn nữa còn là vô cùng chân thành. Ngay cả những thành viên khác đều là vẻ mặt mang ý cười. Cậu cảm giác được cảm xúc của bọn họ, trong tim họ thật sự tiếp nhận sự tồn tại của cậu! Đây là vì sao vậy? Cậu giống như không có làm chuyện gì đặc biệt, như thế nào đột nhiên lại khiến cho tất cả mọi người đều thật lòng chấp nhận mình?……
Tuy rằng nghĩ không ra, nhưng Quý Thần Quang vẫn rất cao hứng, cảm giác cả người đều như đang bay bay. Cậu rốt cục cũng có thể đứng ở bên cạnh anh hai, sẽ không lại làm cho người ta không nhìn thấy sự tồn tại của cậu! Thật tốt! Anh hai, em sẽ không ngừng cố gắng gấp bội, để cho càng nhiều thủ hạ trung thành của anh có thể chân thành chấp nhận em! Như vậy, anh hai sẽ không cảm thấy khó chịu vì việc này nữa! Hơn nữa, những người đó cũng sẽ không bởi vì khinh thường cậu mà ảnh hưởng đến sự sùng kính cùng khâm phục đối với anh hai! Còn có, tâm tình của cậu tốt thì anh hai cũng sẽ càng thêm cao hứng! Hi hi…… Hết thảy đều thật tốt đẹp!
Quý Tiêu Dương lẳng lặng nhìn Quý Thần Quang cười càng ngày càng ngây ngô, ngẩng đầu đối với thành viên của Mười Hai Tinh lộ ra một nụ cười thật tình! Thần Thần tiểu gia hỏa này, cứ mừng rỡ một cái là không phân biệt được gì nữa…… May là mình lúc trước không có ngăn cản sự cố gắng của Thần Thần! Bằng không bây giờ cũng sẽ không nhìn thấy được Thần Thần cao hứng như thế!
Thành viên của Mười Hai Tinh nhận được nụ cười khác lạ của Quý Tiêu Dương, biểu tình trên mặt hơi sửng sốt một chút, có điểm chân tay luống cuống, vài đại nam nhân sau khi lấy lại tinh thần, cư nhiên còn thấy ngượng ngùng…… Đều cúi đầu, hoặc dời tầm mắt đi, hoặc nhìn lên trần nhà, tránh đi ý cười ôn nhu của Quý Tiêu Dương!
Boss cười nho nhã như vậy, làm cho bọn họ ngượng ngùng! Vẫn là đối với một boss luôn lạnh lùng cảm thấy quen hơn…… Bộ dáng hiện tại giống như đột nhiên từ một đại tướng quân cường thế biến thành một con mọt sách nho nhã…… Tương phản quá lớn làm cho đáy lòng bọn họ cảm thấy khϊếp sợ, thật lâu đều không thể biến mất……
“Ha ha, Tiêu Dương à, cậu đừng cười nữa. Nhìn đi, mọi người đều đang cảm thấy cổ quái kia kìa!” Nam Cung Kỳ ở một bên cười đến là vui vẻ. Lần đầu tiên nhìn thấy người của Mười Hai Tinh lộ ra loại vẻ mặt này, thật sự là thú vị mà! Tiêu Dương quá cường đại……
“Có cái gì mà cổ quái ạ?” Quý Thần Quang không hiểu, anh hai luôn luôn cười như vậy mà. Như thế nào lại nói cổ quái?…… Hơn nữa anh hai cười như vậy thật là đẹp! Ân, đẹp nói không nên lời luôn, dù sao thì khi nhìn thấy cảm giác nội tâm đều rất ngọt ngào!
“Thần Quang à, em suốt ngày nhìn thấy thì đương nhiên cảm thấy thực bình thường rồi. Bọn họ là lần đầu tiên nhìn thấy đó. Trước kia Tiêu Dương ở trước mặt bọn họ đều là một bộ biểu tình lạnh lùng như Tu La vậy. Nếu em đột nhiên nhìn thấy Tiểu Cửu cười ôn nhu giống như Tiêu Dương, em sẽ cảm thấy như thế nào?……” Nam Cung Kỳ đẩy kính mắt của mình, nói với Quý Thần Quang.
Quý Thần Quang nghe Nam Cung Kỳ nói, ở trong đầu suy nghĩ một chút, Cửu cười giống như anh hai sao? Thân thể bất thình lình run lên một cái. Sau đó rất là vô tội đáng thương nói với Nam Cung Kỳ một câu “Em nghĩ không ra…… Bất qáu, nếu Cửu thực sự cười như vậy, hẳn là rất dẹp đi……” Một chữ cuối cùng, Quý Thần Quang kéo ra thật dài thật dài, thực rõ ràng biểu hiện ra rằng trong lòng cậu kỳ thật cũng là vô cùng không chắc chắn!
“Được rồi, đừng nháo nữa. Thả lỏng một chút là được rồi, nên nói chính sự thôi! Nói tiếp chuyện lúc nãy đi!” Quý Tiêu Dương nhìn thoáng qua Nam Cung Kỳ “Kỳ, cậu đi lấy điểm tâm chúng ta vừa làm ra đây đi, để cho mọi người cùng ăn, ăn no mới có thể có tinh thần làm việc!”
“Được, tôi biết rồi!” Nam Cung Kỳ đáp lại một câu, sau đó ánh mắt dừng trên người mấy người trước mặt “Mấy người thật là có lộc ăn mà. Tay nghề làm điểm tâm của Tiêu Dương chính là tuyệt hảo trăm phần trăm đó! Bởi vì cậu ấy có một em trai bảo bối rất kén chọn……” Trêu chọc nói ra một câu xong, Nam Cung Kỳ xoay người đi vào phòng bếp!
Quý Thần Quang bị Nam Cung Kỳ trêu như vậy, cảm thấy ngượng ngùng, ngay cả hai tai cũng đỏ lên, trốn vào trong lòng Quý Tiêu Dương. Kỳ thật là…… Nhiều người như vậy, cư nhiên lại nói xấu cậu……
Mọi người thấy biểu tình cùng hành động của Quý Thần Quang thì đều im lặng nở nụ cười. Trong phòng khách lập tức tràn ngập một cỗ hơi thở ấm áp thản nhiên! Bọn họ giống như mơ hồ hiểu được một chút, nguyên nhân tại sao boss lại sủng ái nhị thiếu gia như vậy. Bởi vì hiện tại bọn họ đều nhịn không được muốn tận tâm bảo hộ nụ cười cùng ánh mắt sáng ngời của cậu……
“Nào, đến nếm thử tay nghề của đại boss các người đi! Ăn xong rồi thì đến lúc trở về cũng có thể nói với mấy người anh em khác, làm cho bọn họ thèm thuồng đi. Ha ha……” Nam Cung Kỳ bưng điểm tâm đặt lên bàn, trêu đùa nói với mọi người một câu.
Sát Hổ vẫn luôn lẳng lặng ngồi ở một bên, vừa nhìn thấy điểm tâm trên bàn, động tác cư nhiên nhanh nhất. Chỉ thấy một tàn ảnh xẹt qua, đĩa điểm tâm trên bàn đã thiếu mất một miếng. Cuối cùng, khi mọi người vừa mới đưa điểm tâm lên miệng thì chợt nghe thấy thanh âm sợ hãi của Sát Hổ “Làm thật ngon! Ngọt mà không ngấy, rất là tươi mát!”
Vì thế, mấy người đang ngồi ở đây lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ. Hóa ra Sát Hổ mặt lạnh, cư nhiên cũng là một người nghiện đồ ngọt…… Thật đúng là làm cho mọi người một trận dại ra! Ở thời điểm bọn họ còn đang dại ra, Sát Hổ cư nhiên mặt không đỏ tim không đập độc chiếm toàn bộ điểm tâm…… Ăn xong còn hỏi một câu “Còn nữa không?……”
……
“Được rồi, ăn uống xong rồi. Hiện tại nên nói chuyện chính sự thôi! Bây giờ là sáu giờ rưỡi, tôi nghĩ bọn họ hẳn là sẽ vào lúc màn đêm hoàn toàn buông xuống mới có hành động, ước chừng là tầm nửa đêm! Vì để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tôi nghĩ trước tiên nên giao nhiệm vụ cho mọi người!” Quý Tiêu Dương nhìn mọi người, bình tĩnh nói một câu.
Mấy người Mười Hai Tinh cùng với Sát Hổ đều lập tức trở nên nghiêm túc, chăm chú nhìn Quý Tiêu Dương, im lặng chờ hắn phân phó!
“Kỳ, lấy giấy bút đến đây!” Quý Tiêu Dương nói với Nam Cung Kỳ một câu. Sau đó tự mình đứng lên, khóa chặt cửa sổ thủy tinh rồi kéo bức rèm vào. Tiếp đó quay lại sô pha, nhận lấy giấy bút trong tay Nam Cung Kỳ, cho mọi người một ánh mắt. Mọi người hiểu ẩn ý trong mắt Quý Tiêu Dương, đều tự giác đứng lên, quây thành một vòng. Quý Thần Quang suy nghĩ một chút, vẫn là im lặng đứng tại chỗ, không hề động! Dù sao cậu cũng nghe không hiểu, cũng không cần biết, nếu tham gia ngược lại chỉ làm thêm vướng bận!
“Ngươi, tối hôm nay canh giữ ở chỗ này, hiểu chưa?” Quý Tiêu Dương ở trên tấm bản vẽ địa hình chung quanh nhà mình, đánh dấu vài điểm, nói với một người trong đó. Tay hắn không có vạch ra hiện tại người hắn đang phân phó là ai, chính là lúc mở miệng nói chuyện là đang phân phó nhiệm vụ cho người nọ!
“Ngươi, thủ ở chỗ này, nơi này có vài điểm có thể trốn, ngươi xem, đây, đây, còn có đây……”
“Ngươi……”
……
Quý Thần Quang chăm chú nghe lời nói của anh hai, không đầu không đuôi, cũng chả hiểu là anh đang nói cái gì. Cậu rất là nhàm chán a, ánh mắt đảo quanh bốn phía……
Này đều đã nửa giờ rồi, anh hai như thế nào còn chưa có xong?…… Quý Thần Quang ở trên sô pha lăn một cái, ôm gối ôm, ánh mắt ngơ ngác nhìn vào hư không xuất thần. Đột nhiên, Quý Thần Quang từ trong một tấm gương nhỏ phát hiện, ở sau cửa sổ, giống như có một nam nhân mặc đồ đen, thoạt nhìn, cực kỳ giống, cực kỳ giống…… giống như đang cầm súng!
“Anh hai cẩn thận, có súng!”
……
Duy Thiên sau khi trở về Thụy Sĩ, nhẫn nại vài ngày, rốt cục nhịn không được ấn số gọi điện cho Kỷ Nguyên đang ở nước C xa xôi. “Kỷ Nguyên, cậu nói xem chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Tất cả tiền của tôi đều cho cậu, cậu nhất định phải thành công!”
“Gấp cái gì, đã hành động rồi! Yên tâm, Quý Tiêu Dương của anh chạy không thoát đâu!” Trong căn phòng lớn, Kỷ Nguyên cầm một ly rượu đỏ, thản nhiên tự đắc uống! Trên khuôn mặt tái nhợt là sự vui vẻ có vẻ rất là tối tăm……
“Kỷ Nguyên, việc này, cậu nhất định phải làm được!” Trầm mặc một lúc sau, Duy Thiên nói một câu rồi ngắt điện thoại. Không biết vì cái gì, hắn đột nhiên cảm giác được có một cỗ bất an từ từ nổi lên trong lòng……
PS: vì đã biết mọi việc về Kỷ Nguyên rồi nên mình nghĩ Kỷ Nguyên cũng không nhiều tuổi lắm nên sẽ đổi lại xưng hô giữa Kỷ Nguyên với Duy Thiên.