Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 143: Quý phụ cầu xin!

“Kỳ, chúng ta đi chơi tennis được không?” Nguyên lai Quý Thần Quang là muốn cùng với Quý Tiêu Dương luyện tập thân thủ một chút, chính là nhìn thấy Nam Cung Kỳ chầm chậm lắc lư đi đường, đột nhiên lại đổi ý đi đánh cầu, để cho Kỳ thả lỏng một chút……

“Cái gì?” Nam Cung Kỳ đang suy nghĩ một sự tình, cũng không có nghe rõ Quý Thần Quang nói cái gì. Ngẩng đầu, đẩy kính mắt gọng bạc của mình.

“Kỳ, anh có muốn đi chơi tennis không?” Quý Thần Quang cười cười nói lại lời vừa rồi một lần!

“Được!” Nam Cung Kỳ gật gật đầu. Đánh cầu gì cũng không quan trọng, quan trọng là có thể làm cho chính mình mệt mỏi đến mức tận cùng hay không, sau đó không thèm nghĩ đến Tiểu Cửu nữa. Rồi cỗ bất an ẩn ẩn trong lòng kia có thể sau khi ngủ một giấc mà biến mất không?……

“Anh ơi, chúng ta đi chơi tennis đi! Em cùng Kỳ cùng chơi một trận, đã lâu không luyện, không biết còn có thể chơi hay không!” Quý Thần Quang cầm vợt tennis, đặt một cái khác vào tay Nam Cung Kỳ. “Kỳ, chúng ta bắt đầu đi!”

“Ân!” Nam Cung Kỳ giơ giơ vợt trong tay, thử thử cảm giác cầm vợt! Anh cũng lâu rồi không có đánh cầu……

Còn lại Quý Tiêu Dương lẳng lặng đứng ở một bên nhìn. Hình như hắn còn không có nhìn thấy Thần Thần đánh tennis bao giờ……

“Kỳ, chú ý, em phát bóng đây!” Quý Thần Quang cầm vợt huơ huơ, sau đó ném bóng lên trời, tay phải cầm vợt lập tức đánh bóng bay thẳng về phía Nam Cung Kỳ.

Ánh mắt Nam Cung Kỳ gắt gao nhìn chăm chú vào quả bóng đáng hăng hái bay thẳng về phía anh, sau đó thân thể hơi lui về phía sau nửa bước, tay phải cầm vợt dùng sức nắm chặt, giơ lên đánh, bóng mãnh liệt bay lại về phía Quý Thần Quang.

Tuy rằng hai người cũng không có kỹ xảo gì đó đặc biệt lợi hại, nhưng cũng được cho là kỳ phùng địch thủ. Không đến nửa giờ, trên mặt Quý Thần Quang cùng Nam Cung Kỳ đã toát ra mồ hôi, hô hấp của hơi người đều có chút gấp, động tác cũng trở nên thong thả hơn chút!

“Kỳ, không nghĩ tới anh đánh tennis cũng lợi hại như vậy!” Quý Thần Quang một bên đánh bóng, một bên lớn tiếng hô về phía Nam Cung Kỳ. Trong thanh âm lộ ra một cỗ hưng phấn!

Nam Cung Kỳ đánh bóng lại cho Quý Thần Quang, lợi dụng một giây rảnh rỗi xoa xoa mồ hôi nơi khóe mắt, cười trả lời, “Tiểu Cửu thích đánh tennis!”

“Hì hì…… Kĩ thuật đánh tennis của em, cũng là Cửu khi ở trường học nhàm chán quá dạy cho!” Quý Thần Quang mạnh mẽ đánh bóng lại, thở hổn hển nói. “Ai nha…… Không đánh nữa, không đánh nữa, Kỳ, em mệt sắp chết rồi!” Chống đỡ không được nữa, Quý Thần Quang nghiêng người tránh sang một bên, chầm chậm đi tới bên người Quý Tiêu Dương. Đặt vợt lên trên ghế, đôi mắt mở thật to sáng trong suốt nhìn Quý Tiêu Dương, lông mi thật dài khẽ chớp động, “Anh ơi, em khát nước, em mệt quá!” Hai chân đều biểu tình rồi! Lâu lắm không có vận động……

“Lau mồ hôi!” Quý Tiêu Dương đưa khăn mặt trong tay cho Quý Thần Quang cùng Nam Cung Kỳ. “Ngồi nghỉ ngơi một chút! Anh đi mua nước cho hai người!”

“Dạ!” Quý Thần Quang dựa vào ghế, dùng khăn mặt lau mồ hôi. “Kỳ, sau này chúng ta mỗi ngày đều đến đây vận động một giờ đi. Thể lực thế này rất không ổn!” Nói xong, Quý Thần Quang quơ quơ hai chân đã muốn nhuyễn của mình.

“Ân. Được!” Nam Cung Kỳ tháo kính xuống, cẩn thận lau mồ hôi dính trên mặt!

“Nước đây! Uống đi rồi nghỉ ngơi một chút!” Quý Tiêu Dương cầm hai chai nước trong tay phân biệt đặt vào tay Quý Thần Quang cùng Nam Cung Kỳ. Sau đó liền ngồi xuống bên cạnh Quý Thần Quang, lấy khăn mặt qua cẩn thận lau mồ hôi cho cậu, “Tóc đều ướt cả rồi, đợi lát nữa trở lại công ty phải đi gội đầu đó, đừng để bị cảm!”

“Dính dính, thật không thỏa mái! Khẳng định phải gội!” Quý Thần Quang gật đầu thật mạnh. “Kỳ, đợi lát nữa cùng đi!” Uống một ngụm nước, nhuận nhuận cổ họng khô cạn, Quý Thần Quang nói với Nam Cung Kỳ ở bên cạnh.

“Không thành vấn đề!” Nam Cung Kỳ đem kính mắt bảo bối của mình một lần nữa đặt lên mũi!

“Hai người các cậu còn phải rèn luyện nhiều hơn nữa!” Quý Tiêu Dương nhìn hai người liếc mắt một cái. Mới đánh tennis có nửa giờ liền mệt đến nỗi toàn thân không có chút khí lực. Thể lực thế này, cũng quá yếu đi……

“Em cũng nghĩ như vậy, sau này mỗi ngày đều phải cùng Kỳ đấu một giờ, luyện thể lực!” Quý Thần Quang gật gật đầu nói.

Quý Tiêu Dương không tiếng động nở nụ cười, đáy mắt lóe tinh quang. Thể lực Thần Thần tốt hơn, vận động trên giường cũng liền kéo dài……

“Anh hai, anh đang suy nghĩ cái gì vậy? Cười hảo gian trá!” Quý Thần Quang nhìn nụ cười của Quý Tiêu Dương, cảm giác lông tơ đều dựng đứng……

“Không có gì!” Quý Tiêu Dương sờ sờ hai má Quý Thần Quang, thanh âm thực ôn nhu!

Đang lúc Quý Thần Quang còn một nói cái gì đó, di động trong túi quần Quý Tiêu Dương đột nhiên vang lên. “Có việc?”

“Sếp! Có một vị lão nhân (người già) xưng là ông nội của ngài. Nói muốn gặp mặt ngài!”

Ông nội?…… Trong lòng Quý Tiêu Dương nhàn nhạt niệm một tiếng. Rồi sau đó liền đoán được ông nội tự mình đến tìm là vì chuyện gì…… “Đưa ông nội vào văn phòng của tôi, chiêu đãi cẩn thận, tôi lập tức quay lại!”

“Tôi đã biết!”

“Anh ơi, ông nội tới làm gì?” Quý Tiêu Dương vừa mới ngắt điện thoại, Quý Thần Quang liền mở miệng hỏi. Tổng cảm giác, ông nội tới nơi này là không có chuyện gì tốt……

“Anh cũng không rõ nữa, chúng ta về đi!” Quý Tiêu Dương cất điện thoại vào túi quần, nắm tay Quý Thần Quang đứng lên, đi về hướng công ty. Nam Cung Kỳ buông khăn mặt theo sát sau đó.

Trở về công ty, đi vào văn phòng trên tầng cao nhất, chỉ thấy Quý phụ đã muốn ngồi trên sô pha, trong tay bưng một chén trà nóng.

“Ông nội!” Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đồng thanh gọi một tiếng.

“Tiêu Dương, Thần Quang!” Quý phụ buông trà trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần quang. Ánh mắt nhìn thấy tay hai người nắm chặt, hơi tạm dừng một chút rồi chuyển tầm mắt!

“Ông nội, bệnh của ông vừa mới tốt lên, lại đi xa như vậy, là có chuyện gì gấp sao?” Quý Tiêu Dương ngồi xuống sô pha bên cạnh, làm bộ như không chút nào cảm kích hỏi.

“Ông nội, bà nội có biết chuyện ông tới đây không?” Quý Thần Quang nhìn Quý phụ, nghi hoặc hỏi một câu. Nghĩ đến bộ dáng lo lắng của bà nội, chung quy cậu vẫn có cảm giác ông nội lần này là vụиɠ ŧяộʍ chuồn đến đây……

Quả nhiên, Quý phụ mở miệng nói, “Việc này, bà nội cháu không biết. Ta cũng chỉ là muốn cùng Tiêu Dương nói chuyện một chút, sau đó buổi chiều lập tức trở về. Tận lực không làm bà nội cháu lo lắng!”

Vừa nghe Quý phụ nói, trong lòng Quý Tiêu Dương ‘kẽo kẹt’ một tiếng! Trên mặt lại vẫn là bình tĩnh bất động thanh sắc như trước, “Ông nội, có chuyện gì mà ông lại tự mình đến đây. Trực tiếp gọi điện là được rồi!”

“Tiêu Dương, ta cũng không quanh co lòng vòng nữa! Ta biết, chuyện của cháu với Thần Quang đã không có cách nào ngăn cản.” Thanh âm Quý phụ nhẹ nhàng từ từ, mang theo thở dài cùng tiếc nuối……

Quý Thần Quang nghe ngữ khí nói chuyện của Quý phụ, như thế nào cảm giác ông nội dường như chuẩn bị chấp nhận mối quan hệ của bọn họ? Trong lòng nhất thời vui vẻ, ánh mắt nhẹ nhàng nhìn về phía anh hai bên cạnh, lại phát hiện đáy mắt anh lộ ra sự ngưng trọng rất nhỏ! Đáy mắt vui sướиɠ chậm rãi cứng ngắc……

“Ta cũng không cầu cái gì, ta chỉ muốn Quý gia có người thừa kế. Cho nên Tiêu Dương, ông nội ở trong này tỏ thái độ muốn cháu tìm một cô gái để kết hôn, sau đó làm cho cô ấy có thể mang thai một đứa bé trai cho Quý gia! Sau đó chuyện yêu đương của cháu thế nào, ta cái gì cũng không quản! Bất quá, chắt trai phải để ta nuôi nấng!” Quý phụ nói dần về sau, thanh âm càng trở nên nghiêm khắc!

Quý Thần Quang ngây ngẩn cả người…… Này, chuyện gì vậy?……

“Không có khả năng!” Giọng nói của Quý Tiêu Dương trầm thấp mà kiên định, nắm thật chặt tay Quý Thần Quang, “Ông nội, cháu không có khả năng cùng cô gái khác kết hôn. Người yêu của cháu cả đời này, chỉ có thể là Thần Thần!”

“Ông nội, anh hai là của cháu! Anh ấy sẽ không cùng bất luận kẻ nào kết hôn!” Quý Tiêu Dương vừa nói xong, Quý Thần Quang cũng phục hồi tinh thần. Hai tay lập tức ôm lấy Quý Tiêu Dương ở bên cạnh. Thanh âm có điểm bén nhọn, ngay cả ánh mắt cũng trở nên lãnh liệt! Ông nội quá xấu xa rồi, cư nhiên muốn anh hai kết hôn với người khác, này là chuyện không thể!……

“Tiêu Dương, ta đều đã muốn lui bước, cháu ngay cả yêu cầu này cũng không muốn đáp ứng? Quý gia không thể bị hủy ở trong tay ta!”

“Ông nội, cháu sẽ không cùng bất luận kẻ nào kết hôn. Cháu không có khả năng phản bội Thần Thần!” Thanh âm Quý Tiêu Dương hơi mềm mại một chút, bởi vì hắn đột nhiên nhìn thấy vẻ mặt già nua bi thương của ông……

Lời này vừa nói ra, toàn bộ văn phòng đều lâm vào yên lặng. Quý phụ nhẹ cúi đầu, thấy không rõ biểu tình……

Qua ước chừng ba phút sau, Quý phụ mới nói, “Như vậy, Tiêu Dương, ta lại lui một bước nữa…… Thụ tinh trong ống nghiệm……”

Này…… Quý Thần Quang khϊếp sợ nói không nên lời. Ông nội như thế nào ngay cả chuyện này cũng đã nghĩ tới……

“Không, ông nội! Cháu, thực sự rất xin lỗi……” Tình yêu hắn dành cho Thần Thần phải là tinh thuần không tỳ vết! Không thể dễ dàng để cho cái gì làm vấy bẩn……

“Tiêu Dương!” Quý phụ đột nhiên ngẩng đầu, đáy mắt lóe ánh nước……

Quý Tiêu Dương trầm mặc…… Nếu ông nội dùng thái độ cưỡng ép, hắn mới không sợ! Chính là ông nội đột nhiên xuất hiện loại thần thái yếu ớt này. Hắn…… Trong lòng khó chịu. Này dù sao cũng là người ông đã nuôi dưỡng, dạy dỗ hắn mười mấy năm…… Chính là đối với việc thụ tinh trong ống nghiệm, hắn thật sự không thể làm được! “Thật xin lỗi, ông nội……” Đối với ông nội, hắn chỉ có thể nói xin lỗi…… Hắn không có khả năng, thực xin lỗi Thần Thần!

“Thần Quang, xem như ông nội……” Quý phụ đột nhiên đem tầm mắt chuyển đến trên người Quý Thần Quang. Cả người hoàn toàn không còn nghiêm khắc cùng nghiêm túc như dĩ vãng. Trở nên giống như một lão nhân bình thường…… “Cầu xin cháu……” Ba chữ cuối cùng này, Quý phụ nói cực nhẹ……

Nhưng tại trong văn phòng im lặng này lại vẫn làm cho Quý Thần Quang cùng Quý Tiêu Dương đều nghe được rõ ràng……

Quý Thần Quang đột nhiên không biết bản thân nên làm cái gì bây giờ…… Cậu chỉ có thể đem ánh mắt bối rối nhìn về phía anh hai ở một bên!

“Quý gia, không thể, tuyệt hậu!” Tạm dừng vài giây, Quý phụ lại mở miệng nói…… Chính là thanh âm có chút nghẹn ngào, nghe vào làm cho người ta cảm thấy khó chịu……

Quý Tiêu Dương cũng không có nghĩ đến, ông nội vì việc kế thừa của Quý gia, mà lui nhiều bước như vậy…… Trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng không biết nên làm cái gì……

Văn phòng, lại lâm vào yên lặng……

Thời gian, qua thật lâu thật lâu sau…… Lâu đến nỗi tay chân Quý Thần Quang đều bắt đầu lạnh đi. Quý Tiêu Dương mới có hành động, hắn kéo Quý Thần Quang đứng lên, thẳng tắp quỳ gối trước mặt Quý phụ. “Ông nội…… Xin hãy tha thứ cho Tiêu Dương bất hiếu…… Cháu, không thể, đáp ứng……”

“Hai, hai đứa……” Quý phụ nhìn hai người đang thẳng tắp quỳ gối bên chân mình, thân thể nhẹ nhàng run rẩy…… Khóe mắt chảy ra một giọt nước mắt……