Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 137: Thần quang kiếm được một triệu……!!

“Thần Thần, để cho mắt của em nghỉ ngơi một chút, em xem gần được một giờ rồi đó!” Quý Tiêu Dương đưa tay gấp lại tập tài liệu đã xử lý xong, đứng lên đi tới trước mặt Quý Thần Quang. Vươn tay vuốt vuốt tóc cậu, đặt một ly trà xanh trước mặt cậu.

“Ân. Dạ!” Quý Thần Quang híp đôi mắt lại, dùng sức chớp chớp vài cái, vươn tay nhu nhu, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, để cho đôi mắt đau nhức của mình nghỉ ngơi một chút. “Anh hai, ôm một cái!” Quý Thần Quang tựa đầu ra sau, đυ.ng tới là lưng ghế lạnh như băng, cũng không phải là ôm ấp ấm áp của anh hai. Đôi lông mày như họa kẽ nhăn lại, môi giật giật nói thầm một câu.

“Muốn ngủ?” Quý Tiêu Dương tự nhiên ngồi xuống ghế, đem Quý Thần Quang ôm vào trong ngực, cúi đầu hôn nhẹ lên bờ môi cậu. Hai tay đặt ở huyệt thái dương của cậu, nhẹ nhàng nhu ấn.

“Không có. Chính là mắt đột nhiên nhìn rất nhiều thứ này nọ, có điểm đau!” Quý Thần Quang khẽ nhắm hai mắt, khóe miệng giơ lên một nụ cười khẽ. Trong thanh âm nói chuyện lộ ra một cỗ hưng phấn! Cậu hiện tại là đang giúp anh hai làm việc, thật tốt!

“Nghỉ ngơi một lúc, không vội!” Trong mắt Quý Tiêu Dương có đau lòng nhàn nhạt, bất quá là càng nhiều vui sướиɠ! Thần Thần có thể cười thỏa mãn, cười hạnh phúc, so với cái gì cũng tốt hơn! Chẳng qua là lần đầu tiên em ấy dùng mắt quá độ, sẽ cảm thấy khó chịu! Xem ra, chính mình phải nhớ kỹ thời gian để nhắc nhở em ấy một chút, không thể để em ấy quá vùi đầu vào đây, sẽ hỏng mắt mất……

Quý Thần Quang ở trong lòng Quý Tiêu Dương cọ cọ “Anh ơi, tư liệu này là đợi lát nữa chín rưỡi họp cần dùng đi?” Cậu thấy được ở trên đó viết rất rõ ràng là hợp đồng với tập đoàn Thiên Dương! Như thế nào có khả năng không vội, hiện tại đã chín giờ rồi, chỉ còn nửa giờ nữa……

“Ân.” Quý Tiêu Dương gật gật đầu, không tiếng động cười khẽ. Thần Thần không biết, kỳ thật phần hợp đồng kia hắn đã sớm thô sơ giản lược xem qua một lần! Ở trên đó viết sự phân chia lợi nhuận làm cho hắn thực vừa lòng! Chẳng qua là sợ Thần Thần nhàm chán, lại không muốn để cho những người khác sai xử bảo bối Thần Thần của hắn, cho nên mới để cho Thần Thần xem phần tư liệu này! Chẳng qua không nghĩ tới Thần Thần lại để bụng như vậy! Ân, nếu Thần Thần đếu với việc làm ăn buôn bán thật sự cảm thấy hứng thú, hắn thật ra có thể lo lắng đến chuyện bắt tay vào dạy Thần Thần. Chỉ cần Thần Thần cao hứng là tốt rồi!

“Chỉ còn nửa giờ nữa, như thế nào không vội! Anh hai, anh để em làm việc tiếp đi!” Quý Thần Quang mở mắt, đôi mắt sáng trong suốt nhìn Quý Tiêu Dương, bên trong chớp động quang mang làm cho người ta say lòng!

“Ha ha, Thần Thần tức giận?” Quý Tiêu Dương cúi đầu, một bộ dạng vô lại cọ cọ hai má Quý Thần Quang. Sau đó ở thời điểm ngẩng đầu lén hôn một cái lên bờ môi cậu. “Thần Thần, anh hai chính là muốn để em nghỉ ngơi một chút, đừng làm cho ánh mắt quá mỏi!” Nhìn ánh mắt Thần Thần lóe lên sự nghiêm túc, Quý Tiêu Dương thở dài một hơi. Ân, Thần Thần của hắn, rất là nghiêm túc làm việc!

“Anh hai, em không thấy phiền! Em rất cao hứng!” Ánh mắt Quý Thần Quang sáng trong suốt, lưu động quang mang hứng khởi. “Có thể giúp anh hai làm việc, Thần Thần cảm giác thật cao hứng! Thật thỏa mãn!” Khi nói lời này, thần sắc trên mặt Quý Thần Quang rất là kiên định, mang theo vui sướиɠ phát ra từ nội tâm!

“Anh hai biết, chính là nhìn Thần Thần làm việc chăm chú như vậy, anh hai đau lòng!” Vươn tay sờ sờ mí mắt Quý Thần Quang. “Thần Thần, mắt còn đau không?”

“Không đau! Anh hai, em sẽ chú ý thời gian để cho mắt nghỉ ngơi một chút. Anh hai, hiện tại em đã nghỉ ngơi đủ rồi. Anh cũng đi làm việc đi, thời gian sắp tới rồi. Em phải xem nốt đoạn cuối cùng này!” Quý Thần Quang đứng lên, nhẹ đẩy Quý Tiêu Dương vẫn đang ngồi trên ghế, ngữ khí còn rất cấp bách, lộ ra một cỗ cố chấp!

Quý Tiêu Dương nhìn, không tiếng động nở nụ cười, trong đôi mắt màu đen lóe lên nồng đậm cưng chiều, vươn tay nhéo nhéo hai má Quý Thần Quang “Được, được, được, anh hai không quấy rầy Thần Thần làm việc!” Nói xong liền đứng lên, đi tới bàn làm việc của mình, cúi đầu, còn thật sự nghiêm túc làm việc!

Nam Cung Kỳ nhìn hai anh em, đẩy kính mắt gọng bạc của mình, đáy mắt lưu chuyển quang mang ôn hòa. Thần Thần đến làm việc, nhưng thật ra lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ Quý Tiêu Dương, hiệu suất làm việc của cậu ấy tăng rất cao a! Thật tốt! Nghĩ như vậy, khóe miệng cười của Nam Cung Kỳ lại sâu sắc thêm vài phần.

“Kỳ!” Nam Cung Cửu đặt một ly cà phê ở trước mặt Nam Cung Kỳ, người thuận thế ngồi xuống bên người anh, vươn tay tự nhiên mà ôm lấy hông anh.

“Cửu, đã trở lại rồi!” Nam Cung Kỳ nghiêng đầu nhìn Nam Cung Cửu bên cạnh. Vừa rồi cậu ấy đột nhiên nói có chút việc, phải đi ra ngoài một chuyến! Anh nghĩ chắc phải rất lâu, không ngờ mới có nửa giờ đã trở lại……

“Ân. Nghỉ ngơi một chút đi!” Lời này nói ra thực khí phách!

“Được!” Nam Cung Kỳ cười đến mặt mày cong cong……

Nam Cung Cửu nhìn nhìn, trong đôi mắt đen như mực xuất hiện quang mang u ám. Sau đó ở lúc Nam Cung Kỳ còn không có phản ứng lại được, liền ôm lấy đầu của anh, hung hăng hôn lên……

“Anh hai ơi, anh tới xem chỗ này, giống như có điểm không thích hợp. Anh ơi!” Quý Thần Quang đang tập trung tinh thần xem hợp đồng đột nhiên mở miệng nói chuyện. Trong thanh âm lộ ra sự dồn dập, ngẩng đầu vẫy vẫy tay với Quý Tiêu Dương.

Quý Tiêu Dương nhanh chóng từ trong trạng thái làm việc lấy lại tinh thần, buông tài liệu trong tay xuống, đứng lên đi tới trước mặt Quý Thần Quang. “Thần Thần, làm sao vậy?”

“Anh hai, anh xem, cái dấu chấm câu này có phải là chấm sai chỗ rồi không? Hẳn là phải chấm ở chỗ ‘không cần’ này đi? Nếu dựa theo như dấu chấm như bây giờ thì nến Thiên Dương vi phạm hợp đồng là có thể không cần bồi thường tổn thất cho chúng ta! Anh hai, là ý tứ này, hẳn là đúng vậy đi, em đã đọc vài lần rồi! Em cho rằng, cái dấu chấm câu đặt ở chỗ này là sai rồi. Hẳn là phải chấm ở chỗ ‘không cần’ này. Như vậy, nếu bọn họ vi phạm hợp đồng, nhất định phải bồi thường tổn thất cho chúng ta!” Quý Thần Quang đưa hợp đồng trong tay tới trước mặt Quý Tiêu Dương, chỉ vào chỗ sai, lời lẽ hùng hồn nói với Quý Tiêu Dương.

Quý Tiêu Dương một bên nghe Quý Thần Quang nói, một bên tỉ mỉ nhìn lại hợp đồng kia một lần. Thật đúng là như Thần Thần nói, này một cái dấu nho nhỏ thật đúng là che dấu quá sâu…… Sắc mặt Quý Tiêu Dương lập tức trở nên che kín mây đen. Nếu không phải hôm nay Thần Thần xem cẩn thận như vậy thì thật là khó khăn để phát hiện ra cái sai lầm trí mạng này! Một cái dấu chấm nho nhỏ này thôi, thế nhưng giá trị lên tới một triệu!

Nam Cung Kỳ cũng phát hiện ra cảm xúc của Quý Tiêu Dương biến hóa. Nhanh chóng rời khỏi ôm ấp của Nam Cung Cửu, vội vội vàng vàng đi tới bên người hắn. Lấy văn kiện trong tay hắn cẩn thận nhìn một lần, sắc mặt nhất thời đại biến. Như thế nào có thể phạm phải cái sai lầm này……

“Anh hai ơi, có phải như vậy hay không?” Quý Thần Quang lo lắng nhìn Quý Tiêu Dương, yếu ớt hỏi một câu. Anh hai trở nên, thật đáng sợ……

“Thần Thần, em làm vô cùng tốt!” Quý Tiêu Dương ổn định lại cảm xúc của mình, ôm Quý Thần Quang vào trong ngực, hôn lên bờ môi cậu một cái.

“Hì hì……” Quý Thần Quang ngây ngô cười. Cậu rốt cục cũng có thể đến giúp anh hai! Cả người cảm giác như là đang bay ở giữa không trung, thoải mái nói không nên lời!

“Kỳ, gọi người phụ trách đến đây!” Quý Tiêu Dương buông Quý Thần Quang trong lòng ra. Cầm hợp đồng đi tới trước bàn làm việc, trên mặt tuy rằng đã khôi phục sự bình tĩnh, nhưng nội tâm lại dậy sóng mãnh liệt…… Người của Thất Giác, tay chân thật là mau. Cư nhiên dám ở trên hợp đồng của hắn động tay động chân, thật đúng là hao tổn tâm cơ! Hôm nay nếu không phải có Thần Thần, hợp đồng này thật đúng là cứ như vậy liền đi ký! Trong lòng Quý Tiêu Dương càng nghĩ càng phát hỏa! Lập tức lấy ra di động, ấn số điện thoại gọi cho lão đại của Mười Hai Tinh. Vô cùng đơn giản nói hai chữ: Hành động!

“Sếp!” Một người đàn ông mặc âu phục tầm ba mươi tuổi, đáy mắt mang theo sợ hãi đứng ở phía trước Quý Tiêu Dương. Tổng tài đột nhiên gọi anh ta đi lên làm cái gì?…… Nhìn khuôn mặt âm trầm của tổng tài, sau lưng người đàn ông mồ hôi lạnh chảy ròng ròng…… Anh ta đã làm chuyện gì sao?

“Biết tôi gọi anh lên đây làm cái gì không?” Quý Tiêu Dương khẽ nâng đôi mắt lên thản nhiên nhìn người đàn ông phía trước, ngữ khí không chút để ý!

“Không, không biết!” Nghe Quý Tiêu Dương nói, người đàn ông này ngay cả nói chuyện cũng run run…… Anh, anh ta đã làm sai chuyện gì sao? Trong đầu cẩn thận nghĩ vài ngày nay đã làm việc gì, rốt cuộc là thế nào mà lại làm cho tổng tài tức giận?

“Tự xem đi!” Ngữ khí Quý Tiêu Dương đột nhiên trở nên tâm bình khí hòa, ném hợp đồng tới trước mặt người đàn ông.

Người đàn ông nhận lấy hợp đồng, còn thật sự xem xét lại, mồ hôi trên mặt càng ngày càng nhiều…… Tay càng ngày càng run rẩy…… Hợp đồng này làm sao vậy? Không phải là tốt lắm sao?……

“Kỳ!” Qua ước chừng năm phút đồng hồ sau, Quý Tiêu Dương gọi Nam Cung Kỳ.

“Tổ trưởng Dương, nhìn sai lầm trí mạng của anh đi!” Nam Cung Kỳ ngầm hiểu đi tới phía trước người đàn ông. Giở tới trang cuối của hợp đồng, chỉ vào dấu chấm câu lỗi kia! Thanh âm lãnh đạm mà mát lạnh!

“Này……” Người đàn ông nhìn Nam Cung Kỳ vạch ra sai lầm, thân thể hung hăng lùi lại từng bước…… Vẻ mặt không thể tin được. “Điều này sao có thể……” Chính mình không có khả năng phạm phải loại sai lầm trí mạng này!

Đúng lúc này, điện thoại trên bàn làm việc của Quý Tiêu Dương vang lên.

“Chuyện gì?” Ngữ khí Quý Tiêu Dương có điểm âm trầm lạnh lùng!

Làm cho thư khí đánh một cái lạnh run “Sếp, cuộc họp có thể bắt đầu rồi! Đang chờ ngài!”

“Lập tức đến!” Quý Tiêu Dương ngắt điện thoại, nhìn về phía người đàn ông kia “Cút!” Lạnh lùng nói một chữ. Rồi sau đó, tầm mắt dừng ở trên người Nam Cung Kỳ “Kỳ, đem hợp đồng làm lại một lần nữa thành hai phần!”

“Tôi biết rồi!” Nam Cung Kỳ gật gật đầu.

Quý Tiêu Dương cầm những tư liệu liên quan, lạnh lùng nhìn thoáng qua chỗ người đàn ông vẫn đang đứng. Người đàn ông bị Quý Tiêu Dương nhìn đến hai chân phát run, bối rối rời khỏi văn phòng. Quý Tiêu Dương lúc này mới thu lại ánh mắt âm lãnh, chuẩn bị đi tới phòng họp!

“Anh ơi, em……” Quý Thần Quang yếu ớt mở miệng gọi. Cậu nên làm cái gì?……

“Thần Thần, em ở trong này nghỉ ngơi một chút, ăn mấy món điểm tâm cùng bánh ngọt đi. Anh hai mở cuộc họp xong lập tức sẽ qua lại!” Quý Tiêu Dương nghe được thanh âm của Quý Thần Quang, dừng bước, đi đến trước mặt cậu. Vươn tay sủng nịch vuốt vuốt tóc cậu. “Thần Thần, vừa mới xem hợp đồng lâu như vậy, mắt khẳng định sẽ xót. Hảo hảo nghỉ ngơi một chút. Ngoan ngoãn chờ anh hai trở về! Thần Thần, em làm tuyệt lắm! Vì anh hai kiếm về một triệu!” Nói xong, Quý Tiêu Dương cúi đầu hôn một cái thật mạnh lên môi Quý Thần Quang!

“Dạ!” Được anh hai khen ngợi, cả người Quý Thần Quang liền mơ mơ màng màng hưng phấn tìm không ra phương hướng…… Cười đến mặt mày cong cong, hai lúm đồng tiền nho nhỏ cũng xuất hiện! Trên mặt chớp động thần thái sáng lán. Hảo có cảm giác thành tựu…… Cậu vì anh hai kiếm được một triệu!

Quý Tiêu Dương nhìn bộ dáng vui vẻ lâng lâng của Quý Thần Quang, đáy mắt lo lắng cũng xuất hiện một tia ôn nhu. Cười khẽ cùng Nam Cung Kỳ ra khỏi phòng!

“Tiểu Cửu, tớ cũng là một người có ích!” Qua thật lâu, Quý Thần Quang mới lấy lại tinh thần, hưng trí bừng bừng ngồi xuống trước mặt Nam Cung Cửu. Kéo áo của hắn, hưng phần nói. Trong đôi mắt thật to lóe lên ánh sáng kích động!

Nam Cung Cửu nhìn đến có chút ngây người, khóe miệng không tự giác cũng xuất hiện một nụ cười nhạt ôn nhu. “Thần Quang vốn chính là một người vô cùng có ích!” Bởi vì khi cậu cười, có thể chữa khỏi mọi thương tổn cùng xua tan mỏi mệt trong lòng mọi người……

PS: đột nhiên bị đau dạ dày nên mới chỉ up được ĐGCS thôi nàng nào đọc TLYC thì ráng đợi nga