Tam Tiểu Thư Anh Yêu Em

Chương 29: 1 ngày quậy phá

tụi nó,tụi hắn ms nhập học tính đến nay cx dk mlấy ngày,những bài học đã học wa bh học lại thật wa là 1 điều nhàm chán vô độ,giờ vào lớp lại khởi đầu,hs thì vẫn cứ mãi như thường lệ tám đủ,quậy banh lớp học lm các bà cô ông thầy đều ngày đêm lao tâm.

Bà cô dạy sử bước vào đôi cao gót kêu lạch cạch ăn mặc oy son phấn chẳng có chút j gọi là phong thái của nhà giáo mẫu mực j cả,bọn hs chúng nó_tụi hắn nhìn thấy mà "nhức mắt"toàn thể số dân trong lớp đều có chung 1 cảm xúc đó là "chướng tai gai mắt".

Mụ ta tô son mỏ đỏ choét bị tràn ra phía dưới cằm lũ dân dk 1 tràng cười vỡ bụng.

Kiểu cách của 1 gái già quán bar đang hiện hữu tại học đường-nơi giáo dục tri thức lại tồn tại những loại người như này ư?há chẳng p thiên hạ dân chúng,đất nước lσạи ɭυâи s?-nó vẩn vơ vs mấy suy nghĩ trong đầu.

Vừa đáng thương lại vừa đáng trách hơn thế buồn cười nữa chứ cn điều j khiến con ng tội nghiệp nhất = vc mik đang là trò cười,thật ko thể nhịn cười dk z mà cn ko tự biết bản thân đang trong hoàn cảnh nào để dừng lại đúng mức,đúng nơi,đúng chỗ.

Vậy mà mụ ta vẫn tự đề cao mik trên vị trí là bậc trên,"nhà giáo ưu tú" vì dạy giỏi lại đẹp dù tuổi có già dặn hơn nhưng nét trẻ trung của thời thanh xuân,cô thiếu nữ thiết tha trong bộ váy "hở trên cả hở",màu sắc thì quá chói lọi đỏ ạ,nguyên 1 cây đỏ chóe từ trên xuống dưới mặc kiểu sεメy quá giới hạn cho phép mục đích cx là để câu trai.

Mụ ta ngồi xuống ghế,giở trong túi sách lôi ra 1 cuốn sổ,bộ mặt toát ra vẻ điềm nhiên,hs phía dưới thì vẫn cứ xôn xao về mụ:-Mụ ta đẹp thật ý đến nỗi p tìm ngay cái túi để nôn cho bớt kinh-thăng̀ kiên bàn cuối

-Ghê tởm wa chúng mày ơi -con hà ngồi bên cạnh

-Chết mất chả hiểu mụ ý

đứt mất dây thần kinh xấu hổ hay s ấy-hương giang lớp trưởng cx tán đồng theo lớp

Cả lớp rì rầm to nhỏ về mụ,mụ ta tức điên lên,đây oy danh sách lớp 10a 1.Lần này tôi gọi hừ ai ko học bài thẳng tay trừng trị nhường nhịn chúng mày nhờn wen oy tao đâu lj,lũ dân thấy thế biết ngay mụ lại kiểm tra bài cũ chiêu trò này cn lạ j nữa,ai cx mong mụ ko nhòm ngó đến mik mong s có ai gánh hộ.Mụ lớn tiếng:

- Tôi mời e trần mỹ linh

Nó đang đọc truyện thì bị "loa phát thanh"lm giật mik,nó bừng tỉnh quay wa hắn,oy đứng lên:

-Dạ cô gọi e

Nó chưa biết tình hình,quay sang hắn hỏi:

- Ây mụ ta gọi tôi lm j z

Hắn tl tất nhiên là ck hắn p bao che bbênh vực vk mik chứ hắng giọng tl:

- Thì mụ đó gọi e lên bảng kiểm tra bài cũ mà e nhớ ko z

- Ah tưởng j chuyện nhỏ như con thỏ lên luôn

- Nó ko thèm cầm vở chân bước hiên ngang,khí phách "quân tử"trỗi dậy ko lâu đã đứng trc mặt bà cô tự tin,kiêu hãnh:

-Cô hỏi ik e tl

Mụ ta hỏi toàn câu mụ cho là khó,vs nó thì dễ vô cùng.Nó đã may mắn thoát khỏi bàn tay"tử thần"nó là ai cơ chứ du hs pháp mấy câu trình độ gà lm s là vấn đề dk ngu ngok tôi sẽ trả thù