Dụ Bắt

Chương 68: Không thay đổi

Bùi Ngọc mua hai que kem, không quá vài phút đã quay lại.

“Ăn cái nào?” Hắn lắc lư ở trước mặt cô, “Vị cam hay vị dâu?”

“Muốn ăn cái mà con liếʍ.” Mạc Tiệp không hề nghĩ ngợi liền buột miệng nói ra.

Bùi Ngọc híp mắt nhìn cô, không biết làm thế nào xé que kem vị cam ra, ngậm vào miệng mυ'ŧ một lát, sau đó đưa tới bên miệng cô.

Mạc Tiệp vui vẻ cắn một miếng: “Rất ngọt.”

“Cổ chân thế nào rồi?” Bùi Ngọc nâng bắp chân của cô lên kiểm tra.

“Tốt hơn nhiều……” Da ở bắp chân Mạc Tiệp tê dại khi bị hắn chạm vào, “Ưm, con đừng buông tay, thật thoải mái…… Tiểu Ngọc……”

Bùi Ngọc hơi ngẩn ra, bất đắc dĩ cười vuốt ve bắp chân của cô: “Như vậy cũng có thể thoải mái?”

“Ưm…… Thích Tiểu Ngọc.” Mạc Tiệp sáp đến cắn một miếng kem hắn đang cầm trên tay.

Bùi Ngọc khẽ thở dài một hơi, ngậm kem và cởϊ qυầи lót của cô, sau đó tách hai chân cô ra, cúi đầu dùng môi và lưỡi mang theo sự lạnh lẽo liếʍ láp hoa huyệt cho cô.

“A…… Tiểu Ngọc…… A a thật thoải mái.” Mạc Tiệp hơi run rẩy, bên trong huyệt nhỏ lập tức trào ra một luồng mật nước, bởi vì ở một nơi xa lạ làm chuyện kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, mị thịt bên trong hoa huyệt so với mọi khi mẫn cảm hơn rất nhiều, trong vòng vài giây đã đạt đến cao trào.

Ánh nắng lờ mờ dần nghiêng, ánh sáng rực rỡ trải dài trên nền nhà bằng gạch men sứ màu trắng ở trong phòng.

Bùi Ngọc sờ vào chỗ kín đầm đìa nước của cô, nhét nửa cây kem còn lại vào trong miệng cô: “Thỏa mãn chưa? Về nhà.”

Hắn giúp cô mặc qυầи ɭóŧ và cẩn thận vuốt phẳng nếp váy thể thao của cô.

“Con cũng liếʍ một miếng vị dâu đi.” Một lần nữa Mạc Tiệp nằm sấp trên lưng hắn, từ bả vai hắn vòng qua để đưa kem cho hắn.

Bùi Ngọc thuận theo cắn một miếng, sau đó dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ, cười nói: “Bị người khác thấy sợ rằng phải bị cách ăn này của chúng ta làm buồn nôn chết được.”

Mạc Tiệp cảm thấy mỹ mãn cắn cây kem vị dâu, mơ hồ không rõ nói: “Bản thân vui vẻ là được rồi……”

Bóng hai người chồng lên nhau bị ánh chiều tà kéo dài, chầm chậm di chuyển khắp sân trường, nơi những chiếc lá ngô đồng rơi đầy đất.

“Tiểu Ngọc, con thật sự rất phù hợp với tất cả sự tưởng tượng về người bạn trai mối tình đầu của mẹ…… Tuy rằng theo tuổi tác tăng lên, mẹ đã không còn tưởng tượng về những điều đó nữa.” Mạc Tiệp ôm lấy cổ hắn buồn bã nói, “Đột nhiên sợ con lớn lên, trưởng thành sẽ không ngoan…… Cũng sẽ không nghe lời giống như bây giờ…… Nếu như thời gian có thể dừng lại thì tốt rồi.”

Khi cô nói chuyện đầy miệng là mùi cam và mùi dâu, hơi thở mát lạnh phun ở bên mặt hắn, Bùi Ngọc cảm thấy vẫn luôn ngọt đến trong lòng: “Bất kể lúc nào, mẹ có nói gì, con cũng nghe.”

“Đây chính là con nói, không được nuốt lời, mẹ đã ghi âm rồi,” Mạc Tiệp quơ quơ giao diện ghi âm của điện thoại ở trước mắt hắn, “Phòng ngừa con chối cãi.”

Bùi Ngọc liếc mắt một cái, không nhịn được cười thâm trầm, thản nhiên nói: “Mẹ còn muốn nghe cái gì, cứ ghi âm tùy thích.”

“Nói con yêu mẹ mãi mãi. Ừm…… Nói con vĩnh viễn sẽ không bao giờ nói dối mẹ.” Mạc Tiệp nghiêm túc suy nghĩ một lát, tiếp tục nói, “Hằng số vật lý học cơ bản ảnh hưởng đến mọi thứ xung quanh chúng ta. Gần đây con bắt đầu học điện động lực học lượng tử, chắc chắn biết kết cấu tinh vi của hằng số α. Biểu thức thông thường là tỷ số bình phương điện lượng của electron với tích của hằng số Planck so với tốc độ ánh sáng, đây là một hằng số không thứ nguyên hiếm thấy, rất nhiều nhà vật lý học đã từng cố chấp với tính toán trị số này. Pauli vẫn đang suy nghĩ về nó trước khi qua đời, ngay cả người từng đoạt huy chương giải thưởng Fields là Sir Atiyah vào năm ngoái đã cố gắng chứng minh phỏng đoán của Riemann cũng lấy α này để viết văn. Các nhà vật lý học ở Đức đã giới thiệu nó để mô tả tỷ số giữa tốc độ của electron trong quỹ đạo nguyên tử với tốc độ ánh sáng trong chân không, nhưng giá trị của nó đến nay chỉ có thể đo được bằng thực nghiệm và không thể tính toán được. 《Physical Review Letters》 đã từng đăng tải một bài báo, các nhà vật lý học kết luận rằng α sẽ thay đổi theo không gian bằng cách phân tích loại tinh thể quang phổ, nhưng có rất nhiều nhà vật lý học nghi ngờ đây chỉ là sai số đo lường. Từ góc độ này mà nói, có thể các nhà vật lý học là những người tin tưởng nhất trên thế giới “Tồn tại hằng thường bất biến” nhân loại. Theo mẹ, tình yêu chính là một α như vậy, được xây dựng lên giống như là thiết lập ban đầu khi thượng đế thành lập vũ trụ, không có bất kì lý luận gì có thể tính toán nó một cách chính xác. Vô số người đã thử đi tìm tòi nghiên cứu nó, nhưng chưa có ai đưa ra được kết luận…… Trước khi nó bị phủ định một cách nghiêm ngặt, chúng ta tin tưởng nó là hằng thường bất biến.”

“……”

“……”

“…… Khụ, con có cần phải thuật lại một lần để cho mẹ ghi âm không?” Bùi Ngọc đã cõng cô đến cửa nhà, cười hỏi.

“Đương nhiên không cần, quên đi, vào cửa trước,” Mạc Tiệp cầm túi lần mò tìm chìa khóa, dừng một chút lại bổ sung nói, “Bài tập tối nay: Con nghiêm túc ngẫm lại phải nói như thế nào, sau đó ghi âm lại nộp cho mẹ.”

“…… Được rồi.” Bùi Ngọc ngoan ngoãn gật đầu.