Editor: Bắp
Nguồn convert: Vespertine
Từ ngực truyền đến cảm giác nóng bỏng, dường như chạm vào có thể khiến bị phỏng ngay lập tức.
Đầu lưỡi Thẩm Mặc không ngừng càn quét cái miệng nhỏ của Hàn An, thiếu nữ dưới thân run rẩy liên tục.
Hàn An túm lấy bả vai rắn chắc của chàng trai, bàn tay anh không ngừng xoa nắn nơi đó, cô thoải mái đến híp mắt lại.
Hai người xen chân, ôm nhau thật chặt. Côn ŧᏂịŧ to lớn nhẹ nhàng chọc vào bụng nhỏ của cô.
Thân thể cô chợt lạnh do Thẩm Mặc ngồi dậy kéo áo ra ngoài.
Trong bóng tối, anh đột nhiên đè mạnh cô xuống, lúc này Hàn An cảm thấy khó chịu vô cùng. Giơ tay, phối hợp cùng với động tác của anh. Chiếc áo bị cởi ra, cả hai trần trụi ôm nhau.
Tầm mắt đã bị màn đêm cản trở, cảm quan cũng vì vậy mà càng trở nên mẫn cảm hơn.
Đôi bàn tay to lưu luyến lướt qua từng chỗ trên người thiếu nữ, cảm thụ sự run rẩy cùng bất an của cô. Một tay Thẩm Mặc túm lấy ngực cô, tay còn lại không rảnh rỗi luồn xuống phía tiểu huyệt lầy lội.
Ba ngón tay hoàn toàn cắm vào, Thẩm Mặc cúi đầu xuống trằn trọc mυ'ŧ mát đỉnh hồng của cô.
"Á......"
Tay nhỏ của Hàn An nắm chặt lấy cánh tay Thẩm Mặc, rên hừ hừ. Tiểu huyệt do không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà co rút lại.
Ngón tay bị hút đến gắt gao, Thẩm Mặc bắt đầu thử thọc vào rút ra. Lúc thì nhanh lúc thì chậm, ngón tay hơi hơi cong lại.
"A...... A......" Hàn An ngửa đầu kêu lớn, kɧoáı ©ảʍ ập tới khiến cô sung sướиɠ mà cuộn chặt ngón chân.
Thẩm Mặc không nhìn thấy biểu tình của cô, chỉ có thể nghe tiếng rên kiều suyễn của người dưới thân. Từng tiếng rên như đang gãi ngứa trong lòng anh, càng gãi càng ngứa tới khó nhịn. Cố ý đẩy nhanh tốc độ, cô ngay tức khắc hét lên. Anh dùng ngón tay bên ngoài ấn mạnh vào hoa châu, ngón tay bên trong đồng thời cũng cong lại, chạm đến điểm G.
Trong phút chốc, tiểu huyệt như hút chặt muốn chết, nhanh chóng co rút lại. Từng tầng thịt non mềm mại gắt gao bao bọc hút lấy ngón tay Thẩm Mặc. Sau đó một lượng lớn mật ngọt phun ra, Hàn An lên cao trào.
Thẩm Mặc rút ngón tay ra, đưa lên miệng nếm thử.
Ngọt ngào, rất giống với cô.
Hàn An thở phì phò, ngực lên xuống phập phồng. Hai tay anh lại tìm đến tách chân cô ra.
"A......" Côn ŧᏂịŧ đột ngột đâm vào, trướng vô cùng, Hàn An khó chịu túm lấy chăn bên dưới.
"A...... Lớn quá...... A...... Anh chậm một chút...... A......"
Bị đâm cho lung lay, cô ưỡn thẳng eo, kêu gào.
Tiếng kêu của cô chẳng khác nào liều xuân dược trí mạng, Thẩm Mặc điên cuồng trừu cắm. Mấy tháng không được chạm vào cô, duy chỉ cách này mới có thể khiến anh thoả mãn.
"Chậm một chút? Nếu vậy thì làm sao cho tiểu lẳиɠ ɭơ ăn no được?" Ngoài miệng nói lời thô tục, dưới thân động tác lại càng thêm nhanh chóng.
Hàn An ghé vào trên giường, miệng nhỏ ê ê a a. Tay túm chặt chăn, mông dẩu lên, thừa nhận sự điên cuồng xâm nhập của người nào đó. Sau vài trăm lần như vậy, qυყ đầυ chạm sâu tới tận miệng tử ©υиɠ, anh gầm nhẹ, bắn ra toàn bộ tinh hoa vào bên trong cô.
Hàn An thở dốc không ngừng, điệu bộ mệt mỏi rã rời. Thẩm Mặc dường như vẫn không có ý định buông tha cho cô, côn ŧᏂịŧ bên trong tiểu huyệt lại bắt đầu có xu hướng cứng trở lại, anh cúi đầu xuống quấn quít hôn môi cô, "Chúng ta lại tiếp tục nào."
Thời tiết khô nóng, ván giường rung lắc dữ dội. Trong đêm tối, hai tâm hồn như giao hoà lại thành một. Nam nhân khẽ gầm nhẹ, nữ nhân mị hoặc kêu, căn phòng tràn đầy những âm thanh xấu hổ.
Lúc kết thúc đã là hơn hai tiếng sau.
Đèn được bật lên khiến cho cả căn phòng sáng ngời, Hàn An xấu hổ kéo chăn bọc lấy thân thể trần trụi của mình. Bên kia, chàng trai đang nấu mì gói.
Kịch liệt vận động qua đi, bụng đói đến không chịu được.
Hai người lại không muốn ra ngoài, chỉ có thể nấu mì gói ăn.
Khuôn mặt nhỏ của Hàn An đỏ bừng, vài sợi tóc ướt vẫn còn dính trên mặt. Trong không khí, hương thơm của mì gói hoà trộn cùng mùi vị của tìиɧ ɖu͙©, kết hợp tạo thành một loại hương vị hết sức kỳ quái.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~