Thiếu Nữ Tiết Sữa

Chương 45: Ꮯởi Qυầи Áo Ra

Editor: Uniirr

Mạnh Gia Nam? Tên này rất quen, nhưng Hà Cửu Vi nghĩ mãi không ra, đã nghe qua nơi nào.

Diện mạo của Mạnh Gia Nam không có tính công kích, nhìn qua ngũ quan rất ôn hòa thoải mái, người như thế làm cho người ta vừa thấy thì độ hảo cảm bay lên, Hà Cửu Vi cũng không ngoại lệ.

“Chào cậu, tôi là Mạnh Gia Nam” hắn nâng tay “Ngưỡng mộ đã lâu.”

Không cho Hà Cửu Vi kịp nghĩ sâu xa, bận cùng hắn bắt tay.

“Làm sao làm sao!”

Chu Thăng không cam lòng mình bị vắng vẻ, đem bàn tay đang nắm của hai người tách ra.

“Đi ăn cơm!”

Mạnh Gia Nam nhíu mày, không có người nhìn thấy.

Hà Cửu Vi lắc lắc di động, cự tuyệt hắn.

“Không được, tôi ăn xong mới đến xem, tôi đi nghe điện thoại.”

Chu Thăng ghen tuông.

“Lại thấy sắc quên bạn! Đi đi đi, tìm Tô Nhượng của cậu đi!”

Hà Cửu Vi nhún vai.

“Không có biện pháp, đang trong thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt.”

Đợi đến khi Hà Cửu Vi đi xa, Mạnh Gia Nam mới mở miệng.

“Cậu ấy lại có bạn trai ?”

“Đúng vậy…” Chu Thăng kỳ quái nhìn hắn một cái.

“Cái gì mà kêu ‘Lại’? Cậu làm sao biết được? Uy uy uy, cậu đừng đánh chủ ý lên cậu ấy!”

Mạnh Gia Nam cười mà không nói, khoác vai Chu Thăng liền đi, Chu Thăng tiếp tục cảnh cáo hắn không được có ý đồ với Hà Cửu Vi.

“Biết, không có ý đồ với cậu ấy.”

Bên kia, Hà Cửu Vi lại gọi điện cho Tô Nhượng.

“Lần này anh đi công tác thật lâu… Đều đã một tuần.”

Đầu bên kia điện thoại Tô Nhượng cười ra tiếng.

“Nhớ anh?”

“Đúng vậy, rất nhớ anh.”

“Buổi sáng ngày mai trở về, đêm nay em đến nhà anh ngủ đi.”

“Được, ba mẹ em lại đi công tác, đi đâu ngủ cũng được. Ai, mấy người này đó là nhân sĩ thành công thích đi công tác.”

“Không phải vì nuôi em sao?”

Hà Cửu Vi cười hắc hắc, đột nhiên nghĩ tới lúc vừa mới gặp Mạnh Gia Nam, còn nói.

“Hôm nay em gặp một người, là bạn của Chu Thăng.”

“Chu Thăng? Em còn không biết xấu hổ mà nhắc đến?” Tô Nhượng vừa nghĩ đến Chu Thăng cùng cô từng có một chân hắn liền tức giận.

“Đừng cùng hắn đi gần quá, cẩn thận anh đánh mông em.”

“Ôi chao, hiện tại là quan hệ bạn bè, anh phải tin tưởng em.”

Hơn nữa, anh đánh còn thiếu sao? Những lời này cô không dám nói ra, cũng chỉ dám oán giận ở trong lòng một chút.

“Anh tin tưởng em, nhưng anh không tin người khác.”

Hà Cửu Vi cùng Tô Nhượng yêu không bao lâu, cô đã thẳng thắn nói về tình cảm của mình, bởi vì muốn quan hện của mình và Tô Nhượng có thể rõ ràng.

Bọn họ có thể có các loại vấn đề nhỏ, nhưng tuyệt đối không cho phép nghi ngờ đối phương, đợi đến khi có hiểu lầm rất khó mà giải thích, còn rất phiền toái, còn không bằng nói thẳng từ đầu.

Tô Nhượng cũng không hào phóng giống như mặt ngoài, tối hôm đó nghe về tình sử của cô liền đem cô đặt lên giường thao đến hừng đông, cuối cùng đến chết cũng không thừa nhận mình đang ghen.

Hà Cửu Vi lại thấy mình càng ngày càng thích hắn, chỗ trống trong lịch sử tình cảm của Tô Nhượng chỉ có cô có thể nhảy nhót, ngẫm lại liền vui vẻ.

Kỳ thực Tô Nhượng cũng không nói gì, làm cho hắn thấy có áp lực, là Trình Nghị. Bởi vì thời điểm Hà Cửu Vi nói về Trình Nghị, trong ngôn ngữ không tự giác toát ra ỷ lại làm cho hắn không thể bỏ qua, cho nên hắn mới không khống chế được.

Hai người lại tâm sự trong chốc lát, đến khi di động có chút nóng lên, mới tắt điện thoại.

Hà Cửu Vi cầm điện di động nhìn bầu trời, thở dài.

Tô Nhượng vừa nói, Mạnh Gia Nam là em họ của Mạnh Kinh Huy.

Cô không nói gì, thế giới cũng thật nhỏ.

Nghĩ nghĩ, cô vẫn là tận lực ít cùng Mạnh Gia Nam tiếp xúc đi, dù sao trong nhà còn có một bình dấm chua.

Bánh răng vận mệnh không phải con người có thể khống chế, cô cùng Mạnh Gia Nam, không có khả năng sẽ không cùng xuất hiện.

Tan học, Hà Cửu Vi một người đi đến nhà Tô Nhượng, trong nhà lạnh tanh.

Cô buông túi sách, đến thư phòng lấy một hộp sữa đường, vừa uống vừa ra khỏi phòng.

Nói về sữa đường, Hà Cửu Vi có chút vô ngữ. Tô Nhượng người này, đam mê khác không có, chỉ là rất thích ăn sữa đường. Địa phương làm việc, nghỉ ngơi, khẳng định sẽ có một hộp sữa đường.

Trách không được lại kêu cô là sữa đường, thì ra thích ăn cô.

Hà Cửu Vi vừa nằm xuống, Tô Nhượng đã gọi tới.

“Uy?”

“Sữa đường” Bên Tô Nhượng rất an tĩnh.

“Cởϊ qυầи áo ra.”