Editor: Uniirr
Một tiếng “Phanh”, cửa phòng đóng lại.
Chu Thăng xoa tay, muốn đẩy ngã Hà Cửu Vi đang đánh giá căn phòng, thấy cô lấy từ trong ba lô quyển sách《 Năm năm thi đại học ba năm bắt chước 》*
* Mới sợt gg thì thấy đây là truyện ngôn tình???? Tác giả đang review cho truyện này à???
"???" Chu Thăng một đầu dấu chấm hỏi.
“Cửu Vi? Cậu đang làm gì vậy?”
Vỗ vỗ quyển sách. “Học bù.” Cô lấy ghế ngồi xuống, định thần ngửa đầu nhìn hắn.
“Học xong có thưởng.”
“Thật sự học bù? Chơi cái này?” Chu Thăng mặt đầy ý cười.
“Được, chơi thế nào?”
Hà Cửu Vi đem quyển sách vừa đặt trên bàn.
“Tiếng Anh, làm bài kiểm tra đọc hiểu.”
“…” Chu Thăng kêu rên. “Cậu không phải đùa đi?! Làm tiếng anh?”
Nghĩ nghĩ, Hà Cửu Vi đến gần tai của Chu Thăng hôn một cái.
“Học đi.” Nói xong ngồi lên giường chơi di động.
Mà Chu Thăng đâu?
Hắn đã chết, hạnh phúc chết mất.
Chu Thăng ném bút. “Tôi làm xong rồi!”
“Nhanh như vậy?” Hà Cửu Vi nhìn lên, mới mười phút, buông di động đi qua. “Tôi xem thử.”
Hắn với bộ dạng tự nhiên muốn làm gì cũng được, lại ở thời điểm Hà Cửu Vi cúi người xem đề từ phía sau ôm lấy cô.
“Khẳng định sai nhiều chỗ, đi lên giường sửa đi… Ha?”
Hôn sau gáy cô, thực thơm.
Không đợi Hà Cửu Vi nói hắn sai ở đâu, Chu Thăng đã đem cô ôm lấy ném lên giường, bài kiểm tra đều bị vứt qua một bên.
“Bài kiểm tra…”
“Mặc kệ nó!” Chu Thăng như nguyện ngăn chặn môi cô, nếm đến ngọt ngào, hàm răng chỉnh tề, mềm mại quét một vòng.
Hà Cửu Vi mở nửa mắt, hai gò má hàm chứa xuân, cô đưa tay cởϊ áσ sơmi của hắn. Chu Thăng không cam lòng yếu thế, đem cúc áo sơmi của cô tất cả đều xé ra, một nút không chịu khống chế đứng vững còn lưu lại một ấn ký phấn hồng.
“Hí… Đây là đồng phục của tôi!”
Này Chu Thăng là sói sao?!
Chu Thăng nhìn bộ ngực được bao ở trong yếm, no đủ, tròn trịa, khóe mắt hồng đậm, miệng hướng về cúc áo còn lại cắn đứt.
“Áo sơmi, tôi có rất nhiều, tùy tiện mặc… A… Cử Vi… Gậy thịt của tôi cứng a.”
Hắn cắn lực đạo không nặng, Hà Cửu Vi chỉ cảm thấy vừa đau lại thích, nghe hắn nói hắn cứng rắn, đưa tay dò xét.
“Hắc, tiểu tử lớn nha.”
“Ân… Cậu xoa xoa trước…” Nhu hòa quấn quanh, gậy thịt trướng căng lớn vài phần.
“A…” Chu Thăng đầu chôn ở hõm vai của cô liều mạng mυ'ŧ vào da thịt, trên cổ hắn ẩn ẩn gân xanh lần lượt thay đổi, thật muốn chết trên ôn nhu hương trong lòng.
Hà Cửu Vi vuốt gậy thịt, mỗi căn khởi mạch lạc đều ồ ồ nhảy lên, ngẫu nhiên dùng ngón tay ấn niết một chút, có thể tưởng tượng được nó bị áp trong đôi tay mềm mại.
Phần nóng bỏng như bàn ủi đâm vào qυầи ɭóŧ làm Hà Cửu Vi run lên, ẩm ướt một mảnh, cô khó chịu đem qυầи ɭóŧ kéo xuống đầu gối.
“Cậu đừng hưởng thụ một mình, cởi nội y của tôi ra, có điểm trướng.”
Quả nhiên, cô không chỉ cảm nhận được gậy thịt nhảy lên, còn nghe được Chu Thăng gầm nhẹ.
Chu Thăng nghĩ Hà Cửu Vi nói trướng là vì động tình, nghe lời cởi bỏ yếm, nhũ hoa trắng đến chói mắt tựa như thạch hoa quả phiêu đãng tiến vào tầm mắt, hắn suýt chảy máu mũi.
Khi được chứng kiến kỳ tích, Chu Thăng mắt đều mở to, hắn mới xác định không nhìn lầm —— Sữa từ núʍ ѵú chảy ra!
Chu Thăng nhìn một màn da^ʍ mỹ, nuốt nước bọt.
“Cửu Vi… Cậu chảy sữa…”
Hà Cửu Vi trong lòng khinh bỉ, ngón tay duỗi ra bắt lấy một bên tinh hoàn ấn vuốt, nghe hắn thoải mái kêu ra tiếng.
“Thích? Vậy uống sữa của tôi đi!”