Thiếu Nữ Tiết Sữa

Chương Thưởng: Sơn Tặc Bá Đạo X Kiều Kiều Tiểu Tỷ (3)

Edit : Uniirr

"Phu nhân đã biết tư vị tình triều ? Vi phu còn phải nhờ phu nhân chỉ giáo một phen!"

Hai cánh hoa thịt phun ra nuốt vào dâm dịch trong suốt dính ngấy, Hà Cửu Vi rên rỉ thân thể run rẩy mà đứt quãng.

"A... A... A... Ách a..."

Hoa Mảnh Ngọc nhìn thấy hình ảnh dâm đãng đến cực điểm, đỡ gậy thịt xông vào loạn huyệt!

Gậy thịt tím đen vọt vào u huyệt ấm áp kích động ra vào, Hà Cửu Vi đột nhiên bị đâm tiếng kêu lại cao thêm vài âm điệu.

"A a... Quá nặng a! Thật sâu a... Ân a! !"

Hoa Mảnh Ngọc không hề thu liễm dục vọng của mình, muốn hung hăng đâm rách miệng tử cung, trong hoa huyệt lộ ra chất lỏng ướt át.

"Phu nhân là một tiểu yêu tinh làm từ nước!"

"A... Chính là nơi đó! Dùng sức... A tuyệt quá a... A a..."

Động tác kịch liệt khiến cả người Hà Cửu Vi không chỗ sắp đặt, hai chân kẹp chặt thắt lưng Hoa Mảnh Ngọc, màu da hắc bạch giao nhau dưới ánh trăng phá lệ dâm đãng. Cô bị động đi theo Hoa Mảnh Ngọc ra vào mà đong đưa, mông ma sát vào ván giường phát ra âm thanh "Chi nha chi nha", giống như Hoa Mảnh Ngọc lại dùng lực thì giường sẽ sụp!

Hoa Mảnh Ngọc dùng sức va chạm, nhũ hoa đầy vết cắn, cảnh đẹp sáng lạn như nước trên mặt hồ nổi gợn sóng, hắn nhìn xem khóe mắt đỏ bừng, bị loạn huyệt mυ'ŧ chặt truyền đến cảm giác hít thở không thông muốn nổi điên, gậy thịt không biết mệt mỏi điên cuồng kích thích tầng tầng lớp lớp mị thịt, như hút mê dược, chỉ nguyện sa vào không cần tỉnh lại...

Hoa Mảnh Ngọc càng ngày càng mãnh liệt, Hà Cửu Vi sớm đem tâm xấu hổ của mình quăng lên chín tầng mây, ôm cổ hắn, nước bọt theo miệng chảy ra.

"Phu nhân thực nhiệt tình! Về sau vi phu mỗi ngày đều đem gậy thịt lớn nhét trong loạn huyệt của phu nhân không tách rời, được không?"

"Ân... A... À không..."

Hậu quả của việc khẩu thị tâm phi là lực va chạm mạnh mẽ, Hà Cửu Vi bị đaam khiến lý trí tan rã, sửa miệng.

"Được... Không tách rời... A... Tuyệt quá a... Cửu Vi muốn chết... Muốn chết a..."

"Vi phu làm phu nhân dục tiên dục tử mới được. Nói mau, vi phu thích nghe phu nhân kêu dâm đãng!"

"A Cửu Vi... Cửu Vi sẽ không... A..."

"Phu nhân sẽ không? Vi phu dạy ngươi, gậy thịt lớn của vi phu chọc loạn huyệt của phu nhân! Nói!"

Không biết có phải vì bị buộc nói lời dâm tiện hay không mà cảm thấy hưng phấn, dâʍ ɖị©ɧ trào ra, đem gậy thịt bao phủ.

"Ách... Loạn huyệt của phu nhân thực con mẹ nó trơn... Phu nhân nói mau, nói chỉ có vi phu mới có thể làm ngươi!"

Nói xong, Hoa Mảnh Ngọc ngừng động tác, chỉ cảm thụ mị thịt loạn huyệt đang hư không khát vọng gậy thịt xxoo.

"A... Mau động a... Đừng có ngừng a..."

Hà Cửu Vi bị thú vị ác ý của Hoa Mảnh Ngọc chọc đến phóng đãng, nghĩ giải quyết ngứa ngáy của mình, cô phải thỏa hiệp.

"Ta nói, ta nói... Là gậy thịt lớn của phu quân chọc loạn huyệt của Cửu Vi... A... Mau a... Ân a... Thật thoải mái a! ! !"

Rốt cuộc cũng làm cho Hà Cửu Vi từ bỏ rụt rè, Hoa Mảnh Ngọc ở thời điểm cô phóng đãng mời hắn, gậy thịt mạnh mẽ đâm loạn.

"A... A... Chịu không nổi ... Đau, đau a..."

Khoái cảm tầng tầng chồng chất làm hoa huyệt lại trào ra một bãi dâm dịch! Hoa Mảnh Ngọc cũng nương theo dâm thuỷ mà tiến lên đến!

Nhưng gậy thịt quá lớn, lại lấy tốc độ không tưởng tượng nổi kích tình xxoo cùng hoa huyệt ma sát, Hà Cửu Vi cao trào sảng khoái lại cảm nhận được một tia đau đớn, cô lắc lắc mông muốn né tránh gậy thịt càng ngày càng mạnh mẽ tấn công.

"Đau ... Cửu Vi đau... A... Đi ra ngoài a..."

"A a a!"

Hoa Mảnh Ngọc vì sự đau đớn mà cắn chặt của u trong huyệt phóng xuất tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà mình nhẫn nại trữ hàng đã lâu, Hà Cửu Vi không ngừng kháng cự, làm Hoa Mảnh Ngọc vừa như vượt qua thế giới cực lạc phục hồi tinh thần, hắn cúi đầu nhìn thấy bên dưới trừ máu xữ nữ của Hà Cửu Vi cùng hai người dâm đãng chảy xuống, thì có thể mơ hồ nhìn thấy tơ máu.

Hắn sửng sốt, rút gậy thịt còn chưa nhuyễn xuống, thấy được miệng hoa huyệt chưa khép lại bị xxoo đến phá da chảy ra tơ máu.

"Ô ô ô... Ngươi là cầm thú! Hạ lưu! Cửu Vi... Cửu Vi đau quá ..."

Tiếng khóc của Hà Cửu Vi làm cho Hoa Mảnh Ngọc nghe mà tâm đều vỡ vụn, hôn những giọt nước mắt của cô, dỗ dành.

"Là ta thô lỗ , Cửu Vi đừng khóc, đừng khóc được không?"

Ngày thường là một hắn tử thô lỗ tùy tiện cho dù vì tối nay động phòng hoa chúc mà tu chỉnh chính mình, cũng không thể ngay lập tức mà bỏ được hành vi thô lỗ. Hoa Mảnh Ngọc ngốc nghếch dỗ Hà Cửu Vi, nước mắt của cô chảy ra càng nhiều.

Mà Hà Cửu Vi không đơn giản là vì đau đớn, còn có ủy khuất. Cô khóc thích, khổ cũng chỉ có Hoa Mảnh Ngọc.

Nước mắt cô chảy giống như dâʍ ɖị©ɧ trong hoa huyệt phân bố ra cuồn cuộn không ngừng, đúng là một cô nương làm bằng nước. Hoa Mảnh Ngọc không còn biện pháp, đi xuống dưới giường, khuôn mặt cương nghị với biểu tình lo lắng, cúi đầu duỗi lưỡi liếm, máu dính trên miệng hoa huyệt hút vào miệng.

"A... Ngươi, ngươi, như thế nào? !"

Hà Cửu Vi bị hắn làm ra hành động an ủi mà hoảng sợ, khoái cảm ập tới.

"Nơi đó bẩn a... A... A... Ân a..."

"Chậc... Chậc... Nơi nào của Cửu Vi đều rất ngọt , làm sao có thể bẩn? Ta thích còn không kịp... Chậc chậc..."

Đầu lưỡi thô ráp mà linh hoạt trong hoa huyệt càn quấy, nước bọt cùng dâʍ ɖị©ɧ trộn cùng một chỗ, nhưng lại làm giảm bớt đau đớn. Hà Cửu Vi cảm giác toàn thân từng lỗ chân lông đều thoải mái đến tinh rối mù.

"Ân a... Thật thoải mái a... Hoa Mảnh Ngọc a..."

Chính vì âm thanh kêu Hoa Mảnh Ngọc này! Gậy thịt nửa nhuyễn lại cứng lên chọc chọc ván giường, hắn biết mình không thể tiếp tục, nếu không hắn cũng thu không tay được! Hắn hung hăng hút hạt đóa hoa phía dưới một ngụm, Hà Cửu Vi từ thân đến tâm đều truyền đến cảm giác thỏa mãn!

Mà Hoa Mảnh Ngọc ngay ngắn đứng dậy ngồi bên cạnh Hà Cửu Vi, một tay bóp véo bộ ngực tịch mịch đã lâu của cô, một tay cầm lấy bàn tay mềm mại đặt lên gậy thịt sưng lớn, bàn tay mềm mền cùng gậy thịt cứng rắn truyền đến cảm xúc làm hắn phấn khởi.

"Ân... A...Cửu Vi... Cửu Vi... A... Xxoo chết ngươi... Ân..."

Hà Cửu Vi muốn rút tay ra, lại bị sức lực của hắn giam giữ biến thành không hề có lực chống đỡ. Cô chỉ có thể xấu hổ đến chôn đầu vào chăn, chỉ lộ ra cái cổ có dấu vết xanh xanh tím tím mà hắn lưu lại.

Hoa Mảnh Ngọc nhìn thấy cô xấu hổ đỏ mặt, rốt cuộc không khống chế được, bỏ tay cô ra, tự thân vận động.

"Cửu Vi.... Cửu Vi a a a a a!"

Một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn hết lên trên lưng Hà Cửu Vi... Xuân phong chập chờn, một phòng kiều diễm.

Tình dục dần lui, Hà Cửu Vi không dám động, giữa hai chân rất đau. Tuy rằng sau đó Hoa Mảnh Ngọc cố nén dục vọng ôn nhu dỗ mình, nhưng hắn từng điên cuồng rút chọc với tiểu huyệt là chuyện thật!

Hà Cửu Vi càng nghĩ càng giận, quay đầu trừng mắt nhìn Hoa Mành Ngọc đang ôm chặt lưng của cô, gắt giọng.

"Về sau ngươi ăn chay đi!"

Hoa Mảnh Ngọc thảnh thơi, vì ăn uống no đủ nên hắn không đem lời nói của cô vào trong lòng, Hà Cửu Vi đang muốn tránh thoát, hắn lại ôm càng chặt, hắn thấp giọng.

"Phu nhân còn muốn làm một lần nữa sao?"

Hà Cửu Vi sợ hãi, ngây như phỗng, nhỏ giọng than thở.

"Không nghĩ ..."

Uỷ khuất này, Hoa Mảnh Ngọc hung hăng cắn lỗ tai của cô hàm hồ nói.

"Lần này sẽ đau vì bảo bối của ta là lần đầu tiên, lần sau sẽ thích ."

Cũng không quản khuôn mặt nhỏ nhắn của Hà Cửu Vi đỏ bừng, hắn hôn lên gương mặt. Đột nhiên dừng lại, Hoa Mảnh Ngọc đem thân kiều nhuyễn Hà Cửu Vi xoay người đối mặt với hắn.

"Hoa Mảnh Ngọc nhất định sẽ vì Hà Cửu Vi làm một hôn lễ bổ sung."

Hà Cửu Vi kinh ngạc nhìn hắn, lần đầu tiên từ nội tâm chủ động hôn Hoa Mảnh Ngọc, nhỏ giọng nức nở.

Thì ra hắn biết tiếc nuối trong lòng mình.

Như thế là đủ rồi.