Editor : Uniirr
Hà Cửu Vi đang muốn phản bác lại bị cái bóng đen phủ lên!
"Ngô..."
Trên môi mềm mềm, có hương vị bạc hà.
Hà Cửu Vi tim loạn nhịp làm lưỡi của Trình Nghị thừa cơ đi vào, đầu lưỡi bá đạo trong khoang miệng tàn phá, không khí ái muội.
Cô không kìm nổi đem tay mình vòng qua cổ Trình Nghị, bộ mông bởi vì tiểu huyệt truyền đến cảm giác hư không khe khẽ vặn vẹo.
Đột nhiên, hoa huyệt của cô đụng phải một thứ sưng to nóng bỏng! Xem ra quản gia cũng không phải không có phản ứng!
Hà Cửu Vi cười giảo hoạt, ngồi trong lòng Trình Nghị, làm cho tiểu huyệt cùng gậy thịt càng gần, bộ ngực no đủ ép sát, nhũ hoa ngứa ngáy vì bị quần áo ma sát mà giảm bớt, nhưng cũng tiết ra sữa tươi.
Cảm nhận được Hà Cửu Vi biến hóa, Trình Nghị liền biết tiểu yêu tinh này đang khiêu khích mình, lại không biết cuối cùng chịu thiệt vẫn là cô!
Chính là... Trên áo sơmi truyền đến cảm giác ướt át, hắn cúi đầu nhìn lướt qua lại không còn khí lực dời ánh mắt...
Là sữa tươi! Khó trách trong không khí đầy hương sữa vị, tiểu kiều kiều của hắn tiết sữa .
"Tiểu thư đang khiêu khích tôi sao?"
"Chú nói đi?"
Hà Cửu Vi cười mị hoặc ngón trỏ ở sau lưng hắn vẽ vài vòng.
Rõ ràng một giây trước tỏ ra không cần, giây tiếp theo liền biến thành tiểu yêu tinh mị hoặc chúng sinh!
Trình Nghị quyết định nghe theo nội tâm của mình, cúi đầu hôn đôi môi quyến rũ kia.
Tay của Hà Cửu Vi mò vào quần Trình Nghị , cách quần lót niết gậy thịt sưng to của hắn, trong nháy mắt, quy đầu trong lòng bàn tay cô nhảy dựng, gậy thịt càng sưng lớn!
"Ân... Tiểu thư..."
Thân hình của Hà Cửu Vi như rắn nước dùng sức đem hai thịt cầu vuốt ve, nhũ hoa như được an ủi, núm vú toát ra sữa.
Hà Cửu Vi trong lòng thấy nghi hoặc, vì sao hắn không ngạc nhiên khi núʍ ѵú tiết sữa, vì ý loạn tình mê làm cô không thể tự hỏi, chỉ có thể báo thù vuốt ve gậy thịt trong lòng bàn tay.
Môi của Trình Nghị chậm rãi di động xuống phía dưới, bao trùm lên những dấu xanh xanh tím tím.
Hà Cửu Vi bị mút đến thoải mái.
"Ân... Nhẹ chút! A..."
Trình Nghị ngậm núm vú mà hắn mơ ước đã lâu, được đền bù mong muốn hút sữa!
"Trình quản gia... Ân... A..."
"Tiểu thư còn muốn gọi tôi là quản gia sao? Hửm..?"
Trình Nghị trừng phạt mạnh mẽ.
"A... Quá nặng ... A! Nha..."
"Tiểu thư còn chưa trả lời tôi đâu! Chậc chậc..."
"Chú...Chú Trình... Nhẹ chút... A..."
"... Tiểu thư phải gọi tên của tôi, ngoan..."
"Tôi không biết... A... Chú Trình... Tôi không biết a... A..."
Trình Nghị cũng không giận, bên nặng nề mút núm vú bên ôn nhu dỗ.
"Trình Nghị. Tôi là Trình Nghị. Nào, bảo bối, kêu một tiếng cho tôi nghe xem!"
"Trình Nghị... A... Trình Nghị... Nhẹ... Nhẹ một chút được không?..."
Nghe được công chúa kêu tên mình, Trình Nghị càng thêm sức cày cấy, giống như muốn đem tất cả sữa đều hút vào trong bụng!
"A... Ha a..."
Tay của Hà Cửu Vi muốn ngăn gậy thịt trong quần lót nóng bỏng, trong tay gậy thịt thô to làm cho lòng cô run lên, dùng đầu ngón tay đè tϊиɧ ɖϊ©h͙ muốn bắn ra.
May là Trình Nghị đã trải qua nhiều năm, luyện được kỹ năng nhẫn nại, nếu không tiểu yêu tinh sẽ cười nhạo chính mình.
"Thật lớn... A... Nóng a..."
"Lớn như vậy mới làm cho tiểu thư thoải mái, tiểu thư không vui sao?"
"Ân... A..., thích... A..."
Đột nhiên nghĩ tới cái gì, Trình Nghị ngậm chặt núm vú, hung tợn nói.
"Tiểu yêu tinh! Em cho hắn bắn vào trong sao? Nói!"
"Cho ai... Ân... A... Không có... Không cho ai vào đi... A a..."
"Tiểu thư thật ngoan, có muốn tôi thưởng cho em?"
"Ân... Liếm a... Thưởng? Thưởng... Cái gì?"
"Thưởng cho em cái này!"
Bàn tay của Trình Nghị che hoa huyệt, hắn không ngại ướt át dùng tay nghiền hoa huyệt sưng đỏ cứng rắn!
"A... A ....đến đến... A!"
Miệng tản mát hương sữa, Trình Nghị lưỡi thô ráp nóng bỏng mà linh hoạt, Hà Cửu Vi lên đỉnh, bụng một trận run rẩy, toàn bộ thân thể đều run lên , sữa văng khắp nơi.
Trình Nghị không ngại, cô vì cao trào mà buông gậy thịt, lại một lần nữa nắm gậy thịt.
Toàn thân Hà Cửu Vi vô lực tùy ý hắn đùa nghịch, tay đem gậy thịt tới đùi trắng noãn, gậy thịt ở giữa hai chân không an phận nhảy lên.
Hắn đem cánh tay của Hà Cửu Vi ôm lấy bờ vai hắn, hai tay hữu lực đè cái đùi vô lực, gậy thịt ở giữa hai chân co rúm...
"A... Thật sự là bảo bối... A ân..."
"Đau .....!"
"Ách... Tiểu thư làm cho tôi mê muội ... Ân..."
Giữa hai chân trắng mịn làm cho Trình Nghị sắp không cầm được, quy đầu hướng lên trên va chạm hoa huyệt ướt sũng.
Hoa huyệt yếu ớt làm hắn không dám hướng lên trên nhiều, rút chọc mấy trăm lần, nghe thấy Hà Cửu Vi vì giữa hai chân cảm giác không khoẻ mà ưm một tiếng, mới đưa gậy thịt rút ra.
Gậy thịt hiên ngang đối diện với bụng của Hà Cửu Vi, giống như chờ đợi phóng ra, quy đầu chống đỡ trướng lớn.
Trình Nghị nhìn Hà Cửu Vi tràn đầy tình dục mắt mông lung, trần truồng, phóng xuất một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng!
Eo hắn mãnh liệt run run , tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại bắn ra mà dần bình ổn.
Hà Cửu Vi bị phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng trên bụng mà dần tỉnh táo.
Trình Nghị không cho cô cơ hội phản ứng liền hôn môi cô.
Cánh môi giống thạch hoa quả, hôn thế nào cũng không đủ!
Tiếng nước chậc chậc trong phòng tắm vang nhưng không có cảm giác khác thường.
Duy nhất khác thường ... Phỏng chừng là Hà Cửu Vi bị hôn tới ngất...
Trình Nghị khóe miệng hơi hơi gợi lên, ôn nhu vỗ má cô, hôn khắp người nàng.
Nhìn gậy thịt của mình lại phấn chấn dựng đứng, Trình Nghị cũng chỉ có thể thở dài, nhịn cả đêm không được cắm vào, lúc này hắn còn cái gì không bỏ được làm cô bị thương đâu.
Nhận mệnh vì cô cọ rửa thân thể, chà lau sạch sẽ, đem cô đặt trên giường lớn.
Hà Cửu Vi an tĩnh ngủ giống như thiên sứ, vĩnh viễn đều hành hạ thể xác và tinh thần của hắn, hắn đời này liền chết trong tay cô .
Ở giữa trán của cô đặt một nụ hôn, Trình Nghị mới mỉm cười nói.
"Ngủ ngon, công chúa của tôi."
Bên tai truyền đến tiếng đóng cửa, Hà Cửu Vi mới chậm rãi mở mắt.