Lê Viện nghiên cứu một lượt các chức năng của nhà kho và mua sắm tự động.
Chỉ cần cô nghĩ trong đầu, ngay lập tức nhảy ra một căn phòng nhỏ trống không. Lại nghĩ đến chức năng mua sắm, sẽ xuất hiện một giao diện tàng hình trước mắt.
Click vào trang mua sắm, liền xuất hiện các loại đồ vật có thể đổi bằng tích phân. Ví dụ như các loại vũ khí và thực phẩm, thậm chí còn có các loại nguyên liệu nấu ăn tươi mới.
"Thịt trâu biết nói từ thế giới tiên hiệp, ăn vào có thể nhanh chóng bổ sung năng lượng. Một cân hai mươi tích phân. Khoai tây mới nhổ, một củ một tích phân. Roi ma nữ, co dãn tự nhiên, nhẹ nhanh và tiện lợi, hai ngàn tích phân. Thuốc zombie, ăn vào biến thành vua zombie, 1 vạn tích phân."
Lê Viện tặc lưỡi: "Mặc dù ở thế giới này, cái tên vua zombie nghe có vẻ ngầu, nhưng tiêu một vạn tích phân cũng quá phung phí."
Nhiệm vụ của cô ở thế giới này là làm cho nam nữ chính thân bại danh liệt, ngoài ra còn thành lập căn cứ thuộc về mình, đưa nhà họ Tịch lêи đỉиɦ cao nhân sinh.
Còn về chuyện tình cảm...
Tùy ý đi.
"Nói như vậy, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, có đàn ông hay không cũng không quan trọng." Lê Viện lầm bầm lầu bầu. "Xem ra có thể sống thanh tịnh ở thế giới này rồi."
Hệ thống trầm mặc.
Nó cảm thấy tốt nhất không nên đánh vỡ ảo tưởng của cô vào lúc này. Miễn cho cô thẹn quá hóa giận, thật sự thà trừ hết điểm tích phân còn hơn ở lại đây.
Lê Viện nhìn xung quanh. Đây là chỗ ở của cô.
Sau khi mạt thế bắt đầu, nguyên chủ sợ đi ra ngoài, vẫn luôn ngốc ở đây chờ cứu viện.
Thế nhưng người nhà họ Tịch không ở trong thành phố này. Nguyên chủ ảo tưởng người nhà sẽ đi tìm mình, căn bản chính là suy nghĩ hão huyền. Mà vị hôn phu của cô, cũng chính là tên tra nam kia không ngờ lại đến tìm cô, chỉ là bên người nhiều thêm một nữ học sinh ái muội. Nguyên chủ theo chân bọn họ suốt chặng đường, ngược lại bị biến thành vệ sĩ, đối với cô chẳng có chỗ tốt gì.
Nếu đã muốn bọn họ thân bại danh liệt, thì hiện tại không thể hành động. Huống chi nam nữ chính còn có hào quang của nhân vật chính. Lúc này động thủ cũng không thích hợp.
Còn không bằng tạm thời rời xa bọn họ, chờ đến khi bản thân có năng lực, sau đó lại đi quăng ngã bọn họ.
"Đổi một ít đồ ăn và nước trước. Trước khi rời đi, ít nhất cũng phải ăn xong một bữa no nê chứ?" Cô không biết nguyên chủ chết như thế nào. Chỉ biết hiện tại đang rất đói bụng.
Nửa tiếng sau, trên bàn bày đầy đủ các loại món ăn, còn có mười mấy cái bánh bánh bao.
Cô cất bánh bao vào trong nhà kho, giải quyết các món ăn trước. Sau đó đi tắm rửa, thay quần áo thể thao sạch sẽ để dễ dàng hoạt động, dọn dẹp tất cả đồ dùng có thể sử dụng trong phòng. Cuối cùng đổi thêm một cay roi ma nữ, chuẩn bị ra ngoài.
Hiện tại mạt thế vừa mới bắt đầu, cho nên vẫn còn đủ nguồn nước. Nhưng sau một thời gian, nguồn nước bị zombie làm ô nhiễm, tài nguyên sẽ càng ngày càng quý giá.
Lê Viện không chỉ cất tất cả đồ vật có tác dụng vào nhà kho, còn đổ đầy nước vào các thùng trống để dự trữ.
"Tạm biệt, Tịch Hiểu Vũ. Cuộc đời của cô, tôi chịu trách nhiệm." Lê Viện nhìn thoáng qua căn phòng trống rỗng, đẩy cửa rời đi.
Grừ! Grừ! Grừ!
Một con nữ zombie rũ đầu đột nhiên nhào tới.
Cổ con nữ zombie bị chặt đứt, rũ đầu, bước chân cứng ngắc, đầu lắc qua lắc lại.
Lê Viện cố nén buồn nôn, vung roi ma nữ trong tay.
Lúc nãy còn không có cảm giác, nhưng khi sử dụng nó cô mới cảm nhận được sự khác biệt.
Cây roi này nhẹ nhàng như không có trọng lượng, sau khi vung roi còn biến dài hơn, thậm chí chỉ cần dùng một ít sức lực đã có thể gây ra lực sát thương cực lớn.