"Đạo diễn..." Lê Viện đi về phía tổ đạo cụ. "Cảnh vừa rồi có thể diễn lại lần nữa không? Tôi cảm thấy có chi tiết chưa tốt lắm."
Đạo diễn vô cùng hài lòng với biểu hiện của Lê Viện vừa rồi. Trước đây Lê Viện cũng có thiên phú, nhưng lại quá xa cách và thanh cao. Nếu là trước kia cô sẽ không nói ra lời như vậy. Quả là đã trải qua vấp ngã, ai cũng sẽ thay đổi. Đạo diễn cảm thấy nếu như cho cô gái này một cái cầu, cô sẽ có thể bước lêи đỉиɦ cao một lần nữa, so với trước đây càng chói lóa hơn.
Có lẽ do bản thân là người thích thưởng thức những người có tài, đạo diễn cũng muốn cho cô một cái ván cầu. Một khi đã như vậy, đương nhiên sẽ không cự tuyệt đề nghị của Lê Viện. Huống chi ông còn là một người có đam mê tìm kiếm tài năng trẻ.
"Được, nhóm diễn vừa rồi ở lại, mọi người chuẩn bị quay lại một lần nữa."
Ngày đầu tiên đóng phim, Lê Viện chưa có cơ hội diễn với hai diễn viên chính. Hôm nay chủ yếu là để cho mọi người thích nghi với môi trường làm việc trước, nên cảnh quay đều tương đối đơn giản.
"Ngọc Địch." Người đại diện nhìn Đường Ngọc Địch đang tháo trang sức bằng ánh mắt phức tạp. "Hôm nay em có nghiêm túc nhìn Phó Lâm Lâm diễn không?"
Đường Ngọc Địch gỡ hoa tai xuống, từ trong gương nhìn khuôn mặt nghiêm túc của người đại diện: "Làm sao vậy?"
"Em không muốn nói gì sao?" Người đại diện nhíu mày. "Em không cảm thấy so với trước kia, hiện tại cô ta càng khó nắm bắt hơn sao?"
"Chị Uông, chị đừng làm em sợ nha." Đường Ngọc Địch le lưỡi, vẻ mặt nghịch ngợm. "Diễn xuất của Phó Lâm Lâm quả thật không tệ, nhưng có gì phải sợ? Giới giải trí này đâu phải chỉ có diễn xuất tốt là đủ, còn phải có tài nguyên nữa. Thanh danh của cô ta đã thối um lên như vậy, ai dám cho cô ta tài nguyên chứ?"
"Em không biết đâu là quan trọng nhất sao? Cô ta đã diễn tốt như vậy. Đợi đến lúc em diễn cùng với cô ta, em có chắc là mình không bị thất thố không?"
"Chị Uông yên tâm, cho dù cô ta có diễn tốt đi nữa, thì em cũng nào kém! Nào có dễ dàng bị dắt mũi chứ?" Đường Ngọc Địch vẫn một mực không thèm để trong lòng.
"Quên đi, rồi ngày mai em sẽ biết sự lợi hại của Phó lâm Lâm." Người đại diện không muốn nhiều lời.
Trong mắt người khác đều cho rằng Đường Ngọc Địch dịu dàng vô hại, chỉ có người đại diện ở chung mới thấy rõ bản chất thật của cô ta. Bên ngoài thì khoác bộ dáng trong sáng thiện lương, nhưng bên trong lại tự cao tự đại quá mức. Nếu như không có Lam tổng che chở, chắc chắn đã sớm bị cái giới giải trí này ăn sạch sẽ.
"Mệt mỏi quá!" Lê Viện ngả lưng xuống giường, đáng thương nói: "Đóng phim thật vất vả. Chỉ có mỗi cảnh đánh nhau mà quay hơn nửa tiếng."
"Nếu không vất vả, thì ai cũng tranh giành nhau để vào showbiz rồi? Khán giả chỉ thấy được vẻ hoàn hảo đẹp đẽ trên TV, nào thấy sau lưng người nổi tiếng phải trả giá những gì." Chu Xảo Huệ cởϊ áσ khoác ra, đi vào phòng bếp. "Tủ lạnh không còn nhiều đồ ăn, tối nay ăn mì tôm nhé!"
"Ừm, gì cũng được." Lê Viện đã mệt đến ngón tay cũng không muốn động.
Cơm nước xong xuôi, Lê Viện chui vào phòng tắm rửa, sau đó xõa mái tóc dài ra.
Trên người cô mặc áo ngủ vô cùng gợi cảm, có thể thấy được đường cong cơ thể mười phần quyến rũ. Da thịt trắng như tuyết, lông mi cong vυ't như cánh bướm, hai con ngươi trong veo như châu báu quý giá, cả người tản ra hào quang vạn trượng.
Cô gái mang một bộ dáng chọc người âu yếm, phảng phất như đang kêu gào "mau yêu ta", làm sao có thể lãng phí để một mình mình thưởng thức được chứ?
Cô cầm lấy điện thoại, giơ lên trước mặt chụp một tấm.
Sau đó mở WeChat ra, click gửi tin nhắn.
Cô không hề quên mục tiêu nhiệm vụ.
Có điều, bây giờ không phải là thời cơ tốt để gặp mặt hắn. Dù sao cũng là người vợ cũ là cô đây đội nón xanh cho hắn trước, lúc này mà chạm mặt nhau chỉ sợ sẽ làm cho hắn chán ghét.
Mặc dù bây giờ không thể ra mặt chính diện, nhưng cô cũng không thể làm cho hắn quên mình nhanh như vậy được. Bởi vì nữ chính đã xuất hiện. Có điều là hiện tại hai người còn chưa yêu nhau.
Trên người nữ chính có khí chất mối tình đầu của hắn, người đàn ông kia hẳn là đã bắt đầu bị cô ta hấp dẫn. Cô phải nhanh chân lấy lại sự "hấp dẫn" này trước.
Cho nên, người vừa rồi cô gửi tin nhắn đi là -- chồng cũ.