Vô Tận Dâm Dục

Chương 56: Cô giáo Nga (6)

Tại biệt thự của Vũ, Hân và Bích đang ngồi uống trà. Hai bà dạo này ngoài làʍ t̠ìиɦ ra, còn có cái thú vui hết sức tao nhã như vậy. Một phần cũng bởi mấy tên đàn ông đều đang đi xa, phần vì họ có rất nhiều thời gian rãnh nên mới muốn tìm một thú vui mới. Thường thì 2 bà chủ yếu nói về cánh đàn ông trong cái nhà này, ngoài ra còn có các phương thức nấu ăn cũng như cách làm sao để làm hài lòng mấy tên đực rựa.

Bên cạnh đó, lại nói về việc ba căn biệt thự sau khi được sửa lại đã bỏ đi những hàng rào ngăn cách, chỉ xây lên một bức tường cao che chắn ở bên ngoài để tránh ánh mắt của người đời, dùng chung sân trước và sân sau, nên tính ra thì mọi người lúc nào cũng ở gần nhau cả.

Cánh phụ nữ, ngoại trừ Nhung, Yến, Như và Sương có nhà riêng, thì hầu hết mọi người đều đã tập trung về đây ở hẳn luôn rồi. Cánh đàn ông thì có Cường, Bảo và Phú, cũng đang ở chung với cha mẹ.

Căn bên trái của gia đình Sơn, bà Loan, Trâm, Liên cùng 2 cô con gái Nhiên và Siêu.

Căn ở giữa lớn nhất thuộc về Vũ, Hân, Bích, Tâm, Ahri, Dũng, Nhân.

Căn bên phải là của Dung, Linh, Tài Cẩu, Kiệt Lặc và Trung Mập.

Bởi vì ở gần nhau, lại thêm da^ʍ tính của cái nhóm này cực mạnh, nên hầu như cứ cách vài ba hôm là lại có một cuộc truy hoan tập thể. Còn không thì đêm nào mấy tên đực rựa cũng vác dái dạo chơi loanh quanh, thấy cái l*и nào rãnh là bay vào kết hợp bất kể thời gian.

Nhưng bởi vì mấy bữa nay nhóm của Vũ bận đi nước ngoài, nên trách nhiệm thỏa mãn mấy bà ở 3 căn biệt thự đành phải giao lại cho Tài Cẩu, Trung Mập và Kiệt Lặc. Tuy rằng 3 thằng này cũng rất mạnh, nhưng số lượng đàn ông và đàn bà quá chênh lệch (3vs11), nên đôi lúc lại không đủ khả năng đáp ứng toàn bộ. Nhất là dạo này công việc của Dung khá bận, nên luôn kéo theo 3 thằng ôn kia đi suốt mấy ngày trời.

Mấy bà ở nhà không có ©ôи ŧɧịt̠ để xài, nên mới phải dùng tới sεメtoy.

Mà dùng sεメtoy thì kém xa cu thật, nên bất đắc dĩ, Tâm mới phát minh ra thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ thế hệ mới, Ma Dược – F1.

Chính là thứ mà Bảo và Phú đã tiêm cho Nga.

“Hôm qua thích thật chị nhỉ?” – Hân hớp một ngụm trà, cười nói với Bích.

“Tâm dạo này làm thuốc hơi bị hay. Hôm qua chị cũng phê quá, không di chuyển nổi, tới sáng mới tỉnh táo được một chút mà lết về tới giường.”

Bích vừa thích vừa sợ. Rõ ràng, cái thứ chất lỏng màu tím do Tâm phát minh ra kia, khi tiêm vào người, liền khiến cho toàn thân lâm vào trạng thái hứng tình và hưng phấn tột độ, từng tấc da thịt cũng lại nhạy cảm vô cùng. Nội việc đi đứng thôi cũng không nổi, chứ nói gì đến việc 2 bà này hôm qua còn nhét hẳn 2 c̠ôи ŧɧịt̠ giả vào l*и, đến khi phê thuốc là chỉ còn nước nằm chết dí ngoài sofa, mặc cho 2 c̠ôи ŧɧịt̠ giả ngoáy mãi trong l*и cho tới khi hết pin mới thôi.

“Chị còn đỡ, em nằm ngoài này tới trưa mới dậy nổi. Sướиɠ thì sướиɠ thật ấy, cơ mà sợ quá.”

“Nghe nói cái mình dùng là đã pha loãng đi rồi đấy. Bà Loan với con Trâm kìa, 2 mẹ con nhà đấy lỡ dại xài đồ nguyên chất nên gặp cả ảo giác, rồi lên cơn sướиɠ co giật suốt 2 ngày trời mới tỉnh. Hại Linh và Liên phải lên công ty lo việc giấy tờ hộ đấy.” – Bích cười, bà nhớ lại cảnh mình phải chăm 2 mẹ con nhà bà Loan thì cảm thấy không khỏi bất đắc dĩ.

“Hai người đấy hơi bị gan thì phải.”

“Không biết lúc thấm cái thuốc đó mà bị đồ thật đâm thì cảm giác thế nào nhỉ?” – Bích tự hỏi, bởi vì thuốc kí©ɧ ɖụ© Ma Dược – F1 chỉ mới được tạo ra cách đây vài ngày mà thôi. Chính xác là từ khi nhóm của Vũ đi Trung Đông, và sau khi Dung lôi 3 ©ôи ŧɧịt̠ duy nhất trong nhà đi công tác.

Do đó, các bà trong nhóm vẫn chưa biết được cảm giác khi phê thứ thuốc đó mà có một c̠ôи ŧɧịt̠ thật giã mình tơi bời thì sẽ như thế nào. Người duy nhất, tính đến thời điểm hiện tại, biết được cảm giác ấy chính là cô giáo Nguyễn Tố Nga.

Phải.

Nga hiện tại muốn chết không được, mà muốn sống cũng chẳng xong.

Trong căn phòng 3209 tại khu chung cư cao cấp, được Bảo và Phú thuê đứt cả tháng, Nga đang nằm sấp trên giường, co giật liên hồi, mồ hôi nhễ nhại toàn thân, gương mặt đờ đẫn, cặp mắt vô hồn, môi xinh khô khốc, không một chút dấu hiệu tỉnh táo. Bà đã duy trì trạng thái ấy suốt 6 tiếng đồng hồ rồi, tính từ lúc bị 2 thằng ôn kia lén lút bơm thuốc vào người.

Cả căn hộ ngập trong mùi ngai ngái của nướ© ŧıểυ, dâʍ ŧᏂủy̠, tϊиɧ ŧяùиɠ, hòa lẫn lại với nhau, tạo ra một cỗ mùi vị da^ʍ mỹ khó diễn tả thành lời.

Trời thì cũng đã sáng, nhưng hôm nay, cô giáo Nga sẽ không tới trường, cũng chẳng về nhà, mà chỉ có thể nằm lại đây để tận hưởng cái cảm giác sung sướиɠ mà Ma Dược – F1 mang lại. Bảo và Phú thì đang dọn dẹp bên ngoài, họ mất cả buổi cuối cùng cũng làm sạch mọi thứ. Lúc nãy, cả 2 đã nhờ Nhung xin nghỉ ở trường giúp Nga, và cũng nhờ Như giải thích với cha của cô bé là tại sao mẹ mình lại đi cả đêm không về.

Nói tóm lại, sau khi giải quyết ổn thỏa những việc bên ngoài, 2 thằng này sẽ lại tiếp tục công cuộc hành hạ Nga, cho tới khi nào bà hoàn toàn đọa lạc vào cơn mê du͙© vọиɠ với thôi.

“Mày vào xem bả thế nào rồi.” – Bảo tranh thủ đi tắm, dặn Phú vào xem Nga.

Phú vào phòng, thấy Nga vẫn không có dấu hiệu gì là sẽ tỉnh lại sớm, nên gã cũng chạy sang căn hộ bên cạnh, vốn mướn cho Như ở chơi vài hôm để tắm. Phần cô giáo Nga, bà tiếp tục bị cơn nứиɠ hành hạ toàn thân, trong khi đầu óc thì đang chìm trong ảo giác bất tận. Triệu chứng hoàn toàn giống hệt như lúc 2 mẹ con nhà Loan và Trâm chơi Ma Dược – F1 nguyên chất 100%. Bởi lẽ, Nga vẫn còn là người thường, chứ chưa phải succubus, nên ngay cả khi dùng Ma Dược – F1 vốn đã pha loãng, bà cũng sẽ bị mê sảng như 2 người kia thôi.

Bảo và Phú tắm rửa xong thì ra ngoài ăn sáng, dù sao thì cũng đã đυ. đéo cả đêm, bắn ra cũng vài ba lượt chứ ít ỏi gì, nên giờ thằng nào cũng đói. Ăn xong chúng quay về, Phú quấn chăn bế Nga sang phòng bên cạnh, còn Bảo thì đi gọi tiếp tân lên dọn dẹp phòng ngủ bởi vì Nga đã đái ra khắp nơi từ tối hôm qua đến giờ.

Phú bế Nga trên tay, thông qua lớp chăn mỏng, gã vẫn cảm nhận được bà đang co giật liên hồi, mơ màng thốt lên những lời vô nghĩa.

“Chị sao rồi?”

Thấy Nga không trả lời, Phú đặt bà nằm sấp xuống giường, một lần nữa cởϊ qυầи áo ra, leo lên và đυ. theo kiểu úp thìa.

“Không… á a… sướиɠ…”

Nếu nói da thịt của Nga đang trong trạng thái siêu nhạy cảm, thì l*и và đít của bà còn muốn x2 cái cảm giác đó lên nữa cơ, bởi vì 2 viên thuốc đạn tối qua vẫn còn tác dụng. Phú đè lên lưng Nga, 2 tay vòng ra trước, xoa nắn cặρ √υ' tròn nhễ nhại mồ hôi, bên dưới hạ thân vẫn cứ dập dìu đâm vào kéo ra, mỗi lần như thế đều khiến l*и nga bắn ra vô số dâʍ ŧᏂủy̠. Cái giường tối qua mà con gái bà vừa nằm, một lần nữa ướt nhẹp hệt như cái bên kia.

Để bà nằm một mình mà vẫn tự lên cơn sướиɠ được, thì khi có 1 c̠ôи ŧɧịt̠ thật vừa dài, vừa bự, vừa cong đâm vào l*и, nơi đang vô cùng nhạy cảm thì sẽ thế nào? Thần kinh của Nga một lần nữa bị đẩy đến giới hạn, khiến cho mọi giác quan đều được kích phát đến tận cùng. Cơn sướиɠ u mê ngập tràn trong mọi nơ ron thần kinh não, đến khi Bảo xong việc chạy sang, thì cũng là lúc Nga đạt trạng thái cực khoái liên hoàn.

“Vãi l*и.”

Chỉ thấy Nga đang nhấp nhổm hạ thân, đái tung tóe ra sau trong trạng thái nằm sấp, toàn thân co giật dữ dội như lên cơn động kinh, khiến Phú phải dùng cả sức mới ghì chặt xuống được.

Vài phút sau, Nga mới bắt đầu lấy lại được tri giác.

“Chị đang ở đâu thế này?”

Nga ôm đầu hỏi, nhưng thay vì đau thì bà lại cảm thấy nhẹ nhõm, như vừa thoát khỏi cái gì đó vô cùng nặng nề vậy.

“Chị ngủ cả đêm, thấy sao rồi?”

“Ừm… có vẻ ngủ rất ngon… sao em còn chưa rút ra đi?”

Nga nhăn mặt, vì Phú vẫn đang đè lên lưng bà, c̠ôи ŧɧịt̠ của gã vẫn đang cắm bên trong l*и trong trạng thái cứng ngắc.

“Em chưa bắn mà, chị chiều em tí nhé.”

“Nhưng chị mệt lắm.”

“Vậy chị cứ ngủ đi, để em bắn xong rồi em sẽ rút ra.”

“Ừm… trưa gọi chị dậy nhé.”

Nga định bụng sẽ ngủ thêm, nhưng ngay khi Phú vừa nhấp thì bà lại ngay lặp tức rên lên trong vô thức.

“Sướиɠ hả chị?”

“Ừm.”

“Thế thôi đừng ngủ nữa, chơi với tụi em một lát rồi hẵn ngủ.” – Bảo cười, gã cũng lột sạch quần áo ra rồi leo lên giường.

Cả 3 đổi tư thế.

Phú nằm ngửa ra, để Nga cũng nằm ngửa lên người mình, rồi lại Bảo đè lên trên. Trong tư thế này, Phú sẽ chơi c̠úc̠ Ꮒσα của bà, còn Bảo sẽ chơi lỗ l*и. Nga thấy 2 anh em mới sáng ra đã nhiệt tình như vậy, cũng không nỡ làm chúng cụt hứng nên rất phối hợp. Cả 3 nhịp nhàng với nhau, kẻ đẩy người đâm, kẻ động người hất, như đã phối hợp vô số lần.

Nga ban đầu còn hơi oải, nhưng chỉ sau vài lượt đâm chọt cả 2 lỗ, bà đã hứng tình trở lại.

Lần này hoàn toàn y hệt lúc phê thuốc, Nga trợn trắng 2 mắt, toàn thân tiếp tục dấu hiệu co giật, run rẩy như một con cừu non mới sinh. 2 anh em mặc kệ, chúng vừa khoét đít, vừa thọc thật sâu vào l*и Nga, như muốn phá nát cả đại tràng và cổ tử ©υиɠ của bà.

“Hôn nào chị yêu.” – Bảo ôm lấy cổ Nga mà đá lưỡi.

Phú từ dưới cũng vòng tay lên, bóp 2 bầu vυ' của bà thật mạnh, lại không ngừng xoa nắn 2 hạt đậu tròn, khiến Nga rú lên một cách yếu ớt vì sung sướиɠ. Trận chiến kéo dài hơn cả tiếng, bất chợt, 2 dòng tinh khí nóng ấm bắn ra, ngập cả vào l*и và hậu môn của Nga, nhiều đến nỗi trào ngược cả ra ngoài.

Kết thúc một buổi sáng, Nga mệt mỏi thϊếp đi cùng Bảo và Phú.

Họ ôm nhau ngủ say đắm, hoàn toàn mặc kệ mọi thứ phiền não diễn ra quanh cuộc đời mình.

Với Nga mà nói, có lẽ, bà vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ có thể tìm lại được sự sung sướиɠ khi làʍ t̠ìиɦ với chồng nữa rồi.

Bởi vì sau trải qua một đêm cuồng nhiệt, l*и và c̠úc̠ Ꮒσα của bà đã được nếm qua 2 c̠ôи ŧɧịt̠ với kích cỡ vượt xa chồng mình. Đồng thời cơn sướиɠ mà bà đã được hưởng, sẽ không bao giờ có thể tái diễn nếu chỉ làʍ t̠ìиɦ một cách bình thường.

Nguyễn Tố Nga, một nhà giáo mẫu mực, sau khi buông thả bản thân vì du͙© vọиɠ, đã và sẽ vĩnh viễn chỉ sống cho bản thân kể từ đây về sau.