Trong khách sạn, Vũ nằm khỏa thân nằm dài trên giường đợi Nhung tắm rửa. Gã nhắm hờ hai mắt, nhưng tinh thần lại đang trao đổi với quỷ con trốn trong hình xăm.
“Mày thấy mục tiêu lần này thế nào?”
“Tao cho 6 điểm thôi, l*и không phải loại cực phẩm, nhưng được cái vυ' đít to. Eo hơi thô nhưng không quá mập, vóc dáng đẫy đà mũm mĩm. Quan trọng là bà này chịu chơi với kín tiếng nên có thể quen biết lâu dài.”
Quỷ con vừa đánh giá vừa cho điểm. Vũ còn chưa có khả năng nhận xét cái l*и nào là cực phẩm nên thường rất tin vào đánh giá của nó. Chẳng hạn như từ lúc lấy lại được cảm hứng với đàn bà, Vũ đã gặp qua 3 người phụ nữ. Trong đó cô gái suýt bị hϊếp da^ʍ trong hẻm có cái l*и thuộc dạng cực phẩm, kế đó là Đào Ánh Sương rồi tới cô giáo Nhung lần này.
“Tao chấm điểm phụ nữ dựa trên 3 tiêu chí. Nhan sắc, vóc dáng và l*и. Đặc biệt là những cái l*и thuộc hàng cực phẩm đều có khả năng mở ra những quyền năng bí ẩn của quỷ mà Asmodeus đã tặng cho mày.”
“Vậy miệng của Sương là loại xịn à, bữa nhỏ bú cho tao có 1 cái thôi mà đã unlock được kỹ năng Mắt Quỷ rồi.”
“Ờ, miệng nhỏ đó thuộc loại xịn. Mày hên lắm mới kiếm được con hàng ngon vậy đó. Sau này bắt nó bú nhiều chút.”
Vì quỷ con được sinh ra trên cơ thể của Vũ, nên khi Vũ sướиɠ thì nó cũng sướиɠ. Cả 2 vốn dĩ là 1. Mà đừng nghĩ Nhung có 6 điểm thì thuộc hàng kém chất lượng. Vốn dĩ thang điểm của quỷ con từ 1-10 không có chỗ cho nhan sắc bình thường. Nhung thực sự khá xinh đẹp, tuy đã 42 nhưng nhờ chịu khó chăm sóc bản thân nên diện mạo vẫn thuộc loại thiếu phụ phong tình đầy sức hấp dẫn. Thân thể nở nang đúng chỗ, hiếm có nơi thừa. Chẳng qua vẫn chưa lọt vào pháp nhãn của quỷ con nên mới bị chấm là 6 điểm thôi. Đem ra ngoài xã hội, Nhung thậm chí còn xinh đẹp hơn đại đa số mọi người.
Bước ra khỏi phòng tắm, Nhung dùng khăn tắm che lấy tấm thân non mềm nɧu͙© ɖu͙©, hai tay với ra sau buộc mái tóc ướt lên cao. Nàng tiến về phía Vũ đang nằm trên giường, khẽ kéo chăn ra thì liền phát hiện có gì đó không đúng.
Hóa ra quần áo đã che hết mọi ưu điểm trên cơ thể Vũ. Sau khi được tiếp nhận Quỷ Tích, Trần Vân Vũ đã được tẩy rửa không ngừng bởi sức mạnh của quỷ, nên thân thể dần trở nên tráng kiện và rắn rỏi. Sáu múi rạch ròi, các đường cơ cắt nét rõ rệt, khiến Nhung cảm thấy bất ngờ lẫn vui vẻ trong lòng.
Gã nằm đấy không mặc qυầи ɭóŧ, ©ôи ŧɧịt̠ cũng chưa lên nòng nên không thu hút mấy ánh nhìn của Nhung.
“Chị nhìn đã chưa?”
“Chưa, tướng em đẹp thật, nhìn thích ghê.”
Nhung cười yêu mị, nằm lên bên cạnh người tình. Nàng dùng tay vuốt ve cơ bụng của Vũ, cảm nhận sự rắn chắc của một con đực khỏe mạnh phi thường.
“Chỗ đó của em sao còn chưa chịu cứng, chê bà già này hả? Chà chà, hàng họ cũng bình thường thôi, có cái túi dưới thì hơi to xíu. Chắc nhiều đạn lắm nè.”
Nhung tinh nghịch chọc ghẹo vì ©ôи ŧɧịt̠ ỉu xìu của Vũ vẫn đang yên vị. Thình lình, Vũ dùng ý chí dựng nó đứng lên, khiến cho các mạch máu căng phồng. Côи ŧɧịt̠ vốn dĩ bình thường nay đã vươn mình nhỏng dậy, vừa dài vừa to lại đầy gân guốc. Nhung há hốc cả mồm, không dám tin đây là sự thật.
“Còn chê nữa không?”
“Trời đất, cái này bự quá. Em dám gạt chị ha.”
Nhung yêu thích cười vang, lấy tay nắm lấy cây gậy thịt mà chơi đùa.
“Cứng thiệt đó nha… lại còn nóng nữa.”
Vũ ngồi dậy, lột cái khăn tắm của Nhung ra, để lộ tấm thân nõn nà trắng trẻo của nàng. Gã nhìn chằm chặp vào bầu vυ' cao ngất to tròn, định bụng nắn bóp một tí nhưng không ngờ Nhung lại chủ động bò về phía dưới chân gã, thoa dầu bôi trơn lên rồi dùng cặρ √υ' kẹp lấy ©ôи ŧɧịt̠ ấy mà vuốt ve.
“Em thích vυ' chị không?”
Vũ không nói gì, chỉ lặng lẽ hưởng thụ cảm giác đê mê mà Nhung mang lại. Kỹ năng tit-job của nàng quả thật quá cao cấp. Nhờ bầu vυ' to nên gần như có thể ôm trọn cả ©ôи ŧɧịt̠ của Vũ. Được chừng 5 phút, Vũ dừng Nhung lại, kéo nàng nằm sấp lên người của mình. Gã vuốt ve cặp mông trắng trẻo, để ngực Nhung đè chặt vào ngực mình, còn ©ôи ŧɧịt̠ thì chơi vơi giữa háng của nàng, thỉnh thoảng lại cạ cạ nó vào cửa mình khiến Nhung như muốn phát điên vì rạo rực.
“Em là đối tác tốt nhất mà chị từng đi chơi cùng đó.”
“Em nghĩ chị nên thay đổi cách nói đi.”
“Là sao?”
“Sau đêm nay, chị sẽ chẳng tìm thấy người đàn ông nào tốt hơn em đâu. Cho nên chị phải gọi em là đối tác tốt nhất cả đời này của chị.”
“Hì hì, đừng có mà tự tin quá. Lát mà phun sớm là tui mắng đó nha.”
Lật Nhung lại, Vũ ngồi dậy, nắm lấy cổ chân nàng vạch sang hai bên. Côи ŧɧịt̠ nóng hổi đang kê sát trên mép l*и, chỉ chực chờ đâm vào ngay khi có lệnh. Cả hai im lặng, hưởng thụ cái cảm giác bối rối trước khi giao hoan.
“Vũ… yêu chị đi.”
“Em sẽ đúc khuông cho l*и của chị bằng ©ôи ŧɧịt̠ của em.”
Nhung nứиɠ tợn vì những lời lẽ dâʍ ɖu͙© của Vũ. Nàng là nhà giáo, tuy đam mê xá© ŧᏂịŧ nhưng trình độ văn không hề thấp, nên dù mới bị Vũ khẩu da^ʍ nhẹ thôi mà l*и nàng đã co giật từng cơn vì nứиɠ rồi.
Bất ngờ, Vũ bắn phát súng đầu tiên. Gã chồm tới, đút hẳn ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ vào l*и Nhung. Sau đó là một chuỗi động tác liên hoàn những cú nhấp uy lực đến khôn cùng. Eo lưng của Vũ vận động như một cái pít tông thủy lực, liên tục kéo ra rồi lại đâm vào, khiến cơn sướиɠ gần như đã phá hủy cả não bộ của Nhung.
Quả đúng như những gì Vũ đã nói, cái l*и của Nhung bám chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ gã, dùng những mép thịt mυ'ŧ lấy từng sợi gân như đang cố gắng nhớ lấy hình dàng của ©ôи ŧɧịt̠ này vậy. Nhung nằm ngửa, hai tay nắm lấy tấm trải giường, không ngừng thở dốc. Lúc thì rêи ɾỉ, lúc thì khóc nấc. Mỗi lần Vũ nghịch ngợm ấn sâu, khiến đầu rùa hôn lấy cổ tử ©υиɠ thì Nhung lại ré lên như bị thọc tiết.
“Sướиɠ… sướиɠ quá Vũ ơi… chị sướиɠ…”
Vũ vẫn im lặng, ngay cả khi làʍ t̠ìиɦ và sướиɠ đến rợn cột sống thì Vũ vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lẽo. Đó dường như đã là thói quen suốt mười năm nay. Tựa như một cỗ máy làʍ t̠ìиɦ không biết mệt mỏi, Vũ chẳng thể hiện bất kỳ cảm xúc gì ra ngoài, mà đơn giản chỉ là hoạt động hết công suất cho tới lúc chết.
“Chị… ớ… ứm… chị ra mất…”
Nhung đạt tới giới hạn, xuất khí liên hoàn. L*и nàng co giật mãnh liệt, làm Vũ cũng muốn bắn theo. Nhưng vì đã hứa là sẽ bắn ra ngoài nếu không muốn dùng bαo ©αo sυ nên gã vội rút ©ôи ŧɧịt̠ ra, để lên mu l*и của Nhung rồi bắn ra từng dòng tinh nóng đặc.
“Sướиɠ quá… Vũ giỏi thiệt đó nha.”
Nhung phê đến mụ mị cả đầu, nàng ôm lấy người tình, để gã úp mặt vào cặρ √υ' của mình rồi vuốt ve mái tóc của gã như đang thể hiện sự yêu thương với một đứa bé con đáng yêu vậy. Vũ cũng thở ra một hơi đầy sảng khoái, l*и của Nhung khiến gã như muốn quên đi mọi đau khổ trong suốt 10 năm qua.
“Đống này mà vào trong chắc chị có em bé mất.”
Nhung lấy tay chạm vào đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi còn đang trên bụng, nàng thầm nghĩ những điều mông lung rồi lại quay sang yêu thương người tình trẻ của mình. Nhung không ngại uống thuốc tránh thai, nhưng để có thể bắn vào trong nàng, thì Vũ còn cần một chút thân phận nữa.
“Nói cho chị nghe tên đầy đủ của em đi.”
“Trần Vân Vũ, còn chị?”
“Lê Hồng Nhung. Tên em đẹp lắm, nghe có vẻ sang.”
Cả hai tình tứ với nhau một lúc thì ©ôи ŧɧịt̠ Vũ lại đòi hỏi. Nhung sau khi nghỉ ngơi đủ cũng đã lấy lại sức nên quyết định chiến tiếp. Lần này Vũ được Nhung cưỡi lên. Gã nằm dài ra giường đầy lười biếng, để ©ôи ŧɧịt̠ dựng đứng lên trời. Phần Nhung sau khi chuẩn bị đầy đủ liền bắt đầu ra trận. Nàng xé bαo ©αo sυ đeo vào cho Vũ, vì trong tư thế này rất khó rút ra lúc bắn nên cần phải vậy mới được.
“Chuẩn bị chưa?”
“Chị là người cưỡi, sao lại hỏi em?”
Nhung cười quyến rũ, một tay chống lên ngực Vũ, tay còn lại tháo băng cột tóc ra khiến mái tóc dài tung bay, hai chân nàng quỳ sát bên mép đùi gã, chậm rãi chọn đúng vị trí rồi đóng sập xuống. Mép l*и nhờ dâʍ ŧᏂủy̠ làm trơn nên dễ dàng nuốt gọn ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ… và thế là cái cảm giác đê mê ấy một lần nữa quay lại. Nhung vừa cưỡi vừa tự nhủ không để bản thân gục ngã trước cây côn ŧᏂịŧ vĩ đại của Vũ. Nàng hết nhấp nhổm lên xuống, lại sàng mông qua lại, như đang cố gắng điều khiển ©ôи ŧɧịt̠ to dài kia đâm sâu vào mọi ngóc ngách nhất có thể.
Thỉnh thoảng Vũ cũng động, gã hất mông lên, khiến đầu khất to bằng 2/3 quả trứng gà thúc mạnh vào cổ tử ©υиɠ làm Nhung thốn lạ.
“Chị thích véo ti em à?”
Nhung cưỡi lên người Vũ, nhưng vẫn không quên lấy tay xoa nắn cặp ngực rắn rỏi kia, thỉnh thoảng nàng còn dùng mấy ngón tay đùa nghịch hai hạt đậu xanh của gã.
“Ai bảo… ai bảo… hồi nãy nhéo tui mạnh quá… giờ… giờ tui trả thù.”
Nhung sướиɠ đến độ không nói lên lời, nàng sắp đến giới hạn. Thấy vậy, Vũ mới ôm lấy Nhung, kéo nàng xuống áp vυ' vào ngực mình. Bên dưới, gã dùng sức hất mông mạnh lên trên, khiến ©ôи ŧɧịt̠ đâm vào lỗ thịt của Nhung với tốc độ không tưởng.
Cao trào nối tiếp cao trào, Nhung gục đi vì cơn sướиɠ đến lả người. Phần Vũ thì cũng đã bắn ra, tϊиɧ ŧяùиɠ đợt này còn nhiều hơn đợt trước, khiến phần đầu bαo ©αo sυ căng phồng ra trong l*и của Nhung.
…
Chia tay người tình, Vũ rời khách sạn về nhà. Đã là hai giờ sáng, nhưng sao gã vẫn cảm thấy thoải mái lạ thường. Bất chợt chạy ngang một đoạn đường vắng vẻ, Vũ cảm thấy có gì đó thu hút mình.
Trên thực tế thì Vũ sớm đã dừng xe lại quan sát xung quanh.
Chính quỷ con đã bảo gã làm như vậy.
“Có ma?”
“Ừ.”
Vũ không sợ, nhưng nhiều hơn là tò mò. Mà thực ra thì cũng chẳng đến mức ấy, vì gã đã từng được diện kiến của chúa quỷ dâʍ ɖu͙© Asmodeus thì còn lạ lùng gì với đám cô hồn xung quanh cơ chứ?
Nhưng vấn đề ở chỗ đó là… ngay cả khi đã bắn ra 2 phát với Nhung, thì Vũ lại tiếp tục nứиɠ sảng.
“Âm khí rất nặng, có vẻ là một linh hồn đầy quyền năng.”
Quỷ con khẽ nói với Vũ, cả hai bắt đầu quan sát xung quanh. Quỷ con thì mới được sinh ra có mấy ngày, nên ngoại trừ Asmodeus với Vũ ra, nó chẳng biết gì cả nên rất cảnh giác với những hiện tượng lạ. Còn phần Vũ, gã chỉ cảm thấy khó hiểu là tại sao mình là nứиɠ với cả ma?