Chúa Tể Chi Vương

Chương 606: Chuẩn Bị Đột Phá

Trước kia.

Khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, cơ bản là bị huyết mạch thân thể Triệu Phong hấp thu.

Lúc này, Triệu Phong lại sinh ra một ý niệm lớn mật, để một tia khí tức

Mộng cảnh Thái Cổ trong cơ thể, rót vào trong tâm hồn Đồng lực.

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, cùng với linh hồn, trực tiếp giao hội tương liên.

Một tia khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, theo Thần Linh Nhãn, rót vào trong tâm hồn Đồng lực.

Ô...ô...ô...n...g!

Mặt ngoài hồ nước Đồng lực, nổi lên một tia gợn sóng, nhanh chóng hấp thu khí tức Mộng cảnh Thái Cổ.

Bỗng nhiên, cả tâm linh Triệu Phong, hơi chấn động.

Tâm hồn tương liên với "Thần Linh Nhãn", cũng thành công hấp thu được

một tia khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, giống như thực vật khô, hấp thu được

giọt sương.

Loại cảm giác vi diệu hàm sướиɠ này, giống như lần đầu tiên hấp thu sử dụng khí tức Mộng cảnh Thái Cổ.

- Thật tốt quá, khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, tựa hồ đối với linh hồn, cũng có hiệu quả ích lợi nhất định.

Triệu Phong vẻ mặt kinh hỉ.

Thể chất huyết mạch của hắn, hấp thu không ít khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, hiệu quả ngày càng giảm xuống.

Nhưng tâm hồn Đồng lực, thì bất đồng.

Đây là lần đầu tiên Triệu Phong, chủ động để tâm hồn Đồng lực, hấp thu khí tức Mộng cảnh Thái Cổ.

Hiệu quả hết sức rõ ràng.

Sau nửa canh giờ….

Tâm hồn Đồng lực của Triệu Phong, đem một ít khí tức Mộng cảnh Thái Cổ còn dư lại trong cơ thể, đều hấp thu.

Cảm giác cẩn thận.

Hồ nước Đồng lực, dòng nước Đồng lực kia, khí tức càng thêm tinh thuần.

Mà mặt linh hồn, Triệu Phong cảm giác tâm hồn của mình, ở trên cơ sở lớn mạnh vốn có, ngưng thực thêm một bước.

- Khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, với linh hồn tựa hồ có tưới nhuần đề thăng

cố định, tác dụng ngưng thực càng rõ ràng hơn ngưng luyện.

Triệu Phong cẩn thận so sánh trước sau.

Trong một tháng tiếp theo.

Triệu Phong mỗi lần tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ, đem hơn một nửa khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, cho tâm hồn Đồng lực hấp thu.

Sau khi hấp thu vài lần.

Triệu Phong phát hiện lực lượng tâm hồn của mình, càng thêm ngưng thực, mạnh mẽ hơn.

Trước kia.

Lực lượng linh hồn của Triệu Phong, nhờ vào những nhân tố như Mộc Linh tinh phách, cho nên mới lớn mạnh vượt bậc.

Nhưng lớn mạnh có thừa, lại không đủ ngưng thực.

Đây giống như so với một tên mập, trên người nhiều thịt, đánh không lại đại hán khôi ngô da thịt tinh luyện.

Bây giờ, Triệu Phong thông qua hấp thu khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, khiến tâm hồn lớn mạnh, càng thêm ngưng thực.

- Hấp thu khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, khiến linh hồn của ta, không ngừng

cường đại ngưng thực, nội tình càng phát ra thâm hậu. Không biết tương

lai sẽ có biến hóa gì?

Triệu Phong dựa vào một loại trực giác, để tăng cường tinh luyện linh hồn.

Trong thời gian ngắn, loại đề thăng hiệu quả này, chỉ là thể hiện ở cường đại cảm quan, thâm hậu của nội tình mặt linh hồn.

Nhưng Triệu Phong không biết, quyết định của trực giác này, cho tu hành

tương lai của hắn, mang đến chỗ tốt rất lớn không thể tưởng tượng nổi.

Những thứ này nói sau, tạm thời không đề cập tới.

Trước mắt.

Tâm hồn Đồng lực của Triệu Phong, hấp thu khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, cảm giác là có lợi không hại, tất nhiên là phải hấp thu mạnh mẽ.

Hai tháng sau.

Lực lượng tâm hồn của Triệu Phong, nhận được ngưng thực phát triển vượt bậc.

Mấy tháng ban đầu này, tâm hồn Đồng lực hấp thu khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, hiệu quả thật tốt.

Trong lúc bất tri bất giác.

Tầng tâm hồn của Triệu Phong, vượt qua Tiểu Đan Nguyên cảnh, sánh vai Đại Đan Nguyên Cảnh, mà rất ngưng thực.

Hơn nữa, Triệu Phong cảm giác linh hồn của mình, so với trước kia, có một số hiệu quả lột xác nói không rõ.

Điểm đầu tiên, linh hồn so với trước kia càng ngưng thực hậu trọng hơn.

Tiếp theo, khí tức linh hồn phát ra, càng gần bổn nguyên.

Hiệu quả rõ ràng nhất.

Hấp thu cảm ứng của Triệu Phong đối với nguyên khí trời đất, tìm hiểu

vận dụng với Áo Nghĩa tự nhiên như Tử Diệt Phong Lôi, vượt xa trước kia.

Trong lúc vô hình, hắn tìm hiểu với "Tử Diệt Phong Lôi", tiến độ tăng nhanh.

Trong chặng đường dài dằng dặc, thời gian nhanh chóng trôi qua.

Chớp mắt một cái, đã nửa năm qua đi.

Nửa năm này, chặng đường của thuyền Lam Lôi Hải Thiên, hết sức thuận lợi.

Lý Vân Nhai cùng Lâu Lan Chỉ Thủy, hai vị phó thuyền trưởng, một chủ ngoại vụ, một chủ nội vụ, phân công rõ ràng.

Meo meo.

Tiểu Tặc Miêu thỉnh thoảng nhảy lên vọng đài, vứt ra mấy miếng tiền đồng cổ, chỉ định một hàng tuyến mới.

Đối với quẻ bói của Tiểu Tặc Miêu, hai phó thuyền trưởng Lý Vân Nhai cùng Lâu Lan Chỉ Thủy, đều không dám làm trái.

Trong phòng thuyền trưởng.

Triệu Phong phát hiện, Tiểu Tặc Miêu mỗi một lần thay đổi hàng tuyến,

cảm giác nguy cơ tử vong vốn từ linh hồn, sẽ giảm xuống mấy phần.

- Bản lĩnh gặp dữ hóa lành? Tiểu Tặc Miêu dường như cũng có năng lực thần bí phương diện này.

Triệu Phong trầm ngâm nói.

Sau nửa canh giờ…

Triệu Phong tuyên bố:

- Tập hợp ở điện nghị sự.

Trong điện nghị sự.

Triệu Phong, Lý Vân Nhai, Lâu Lan Chỉ Thủy, cùng với Khô Lâu đường chủ, toàn bộ hiện thân.

Loại hội nghị này, hết sức hiếm thấy.

Ba người Lý Vân Nhai, ánh mắt đều dừng ở trên người Triệu Phong.

Thân là thuyền trưởng, mỗi quyết định ý niệm của Triệu Phong, đều có thể ảnh hưởng vận mệnh tất cả mọi người ở đây.

- Khí tức trên người Triệu Phong, sâu không thấy đáy, ta đã hoàn toàn nhìn không thấu rồi.

Khô Lâu đường chủ nhìn chằm chằm chủ nhân, nhìn thêm hai lần.

Nếu như nói, nửa năm trước, hắn còn có thể mò ra căn nguyên nội tình của Triệu Phong.

Vậy thì bây giờ, cấp độ của Triệu Phong, đã đến mức mà hắn hoàn toàn không nắm rõ.

Nhưng khí tức phát ra hữu ý vô ý trên người Triệu Phong, khiến hai người Lý Vân Nhai và Khô Lâu đường chủ, đều mang đến một loại áp bách.

Loại cảm giác áp bách này, không chỉ đến từ sinh mạng thể phách, còn vốn từ mặt linh hồn.

- Vị thuyền trưởng thiếu niên này, cho dù linh hồn, hay là thể chất sinh mạng, đều vượt qua.

Lý Vân Nhai hít khẽ một hơi, thu liễm tâm thần.

Phải biết rằng, tu vi của Lý Vân Nhai, đã tới gần Tiểu Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, tu vi còn hơn Khô Lâu đường chủ.

- Chủ nhân, các phương diện của ngươi, dường như đã có đủ điều kiện trùng kích Tôn Giả rồi.

Khô Lâu đường chủ đột nhiên kinh dị một tiếng...

Trùng kích Tôn Giả?

Lâu Lan Chỉ Thủy bên cạnh, tâm hồn thiếu nữ khẽ run.

Thuyền trưởng thiếu niên này, mới hai mươi mấy tuổi, đã có khả năng

trùng kích Đan Nguyên cảnh, mà điều kiện các phương diện, lại hết sức

thành thục.

- Đúng vậy lần này triệu tập các ngươi, đây là một trong những nguyên nhân.

Triệu Phong gật đầu, không phủ nhận.

Đến bây giờ.

Thể chất sinh mạng của hắn, tới gần cực hạn Đại Đan Nguyên Cảnh, lực

lượng tâm hồn, có thể so với Đại Đan Nguyên Cảnh, nhưng càng ngưng thực

hậu trọng hơn.

Phương diện lĩnh ngộ ý cảnh, Tử Diệt Phong Lôi của hắn, đạt tới bốn năm thành.

So sánh với ở chiến trường Nhị Tinh, thực lực Triệu Phong, có thể nói là tăng lên trên phạm vi lớn.

Giờ phút này.

Tu vi của hắn, đạt tới cực hạn Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, xa thêm nửa bước nữa, liền trở thành Tôn Giả chân chính.

- Đột phá Đan Nguyên cảnh, ta cần tìm một hoàn cảnh yên ổn. Ngoài ra, còn có một chuyện quan trọng hơn.

Triệu Phong rất nhanh nói rõ ý mình.

Thuyền Hư Không Hải, xuyên qua trong biển sương hư không, hoàn cảnh này cũng không ổn định.

Còn nữa, trong Hư Không Hải nguyên khí thiên địa loãng, đủ loại nhân tố, đều không phải là lựa chọn tốt nhất để đột phá.

Nếu đang bế quan trùng kích, gặp phải chuyện bất ngờ, vậy thì hết sức phiền toái.

- Hoàn cảnh yên ổn hơn? Vậy chỉ có Hư Hải Linh điện.

Lý Vân Nhai nói không chút suy nghĩ.

Hư Hải Linh điện, là Tịnh thổ an bình trên Hư Không Hải, lại càng là nơi tiếp tế, trạm trung chuyển cao đẳng.

Cho dù là tông phái Nhị Tinh, cũng không dám xúc phạm Hư Hải Linh điện.

- Không tệ không tệ... Nửa năm gần đây, thực lực trớ quỷ thi trớ chú,

cũng tiếp cận Nửa bước Đan Nguyên Cảnh. Tu luyện của ta, cũng gặp phải

bình cảnh, đang cần một số tài liệu tuyệt phẩm.

Khô Lâu đường chủ có chút dị động.

Lâu Lan Chỉ Thủy gật đầu tán thành:

- Hư Hải Linh điện là nơi tiếp tế an toàn nhất, hơn nửa năm gần đây,

thủy thủ đoàn cũng cần tiếp tế giao dịch, dùng cho đề thăng. Ngoài ra,

cục bộ thuyền Lam Lôi Hải Thiên, cần tu bổ củng cố một số tài liệu.

Đối với đề nghị này, mọi người nhất trí đồng ý, hết sức kích động.

Dù sao, ở trên Hư Không Hải này, hàng lộ vô tận dài dằng dặc, hết sức buồn tẻ.

- Thuyền trưởng, chuyện quan trọng hơn theo lời của ngài, là chỉ phương diện kia?

Lý Vân Nhai tò mò hỏi.

Đột phá Đan Nguyên cảnh, chỉ là một trong những mục đích Triệu Phong muốn đi Hư Hải Linh điện.

- Về Khóa Vực đại trận.

Triệu Phong trịnh trọng nói.

Khóa Vực đại trận?

Lý Vân Nhai hơi suy nghĩ một chút, ngược lại minh bạch.

"Thánh địa Chân Vũ" - Mục đích của chuyến này, chặng đường hết sức xa xôi.

- Vớitốc độ bây giờ, muốn tới Thánh địa Chân Vũ, cần thời gian năm, sáu năm, thực sự quá dài.

Triệu Phong không vội không chậm nói.

- Thời gian năm sáu năm? Vậy hình như cũng không lâu lắm.

Khô Lâu đường chủ đối với cái này, lơ đễnh nói.

Nhưng không biết, Triệu Phong bây giờ mới hai mươi hai tuổi, năm sáu năm, với hắn mà nói, là hết sức lâu.

Còn Khô Lâu đường chủ, đã sống mấy trăm năm rồi.

- Mỗi một chỗ Hư Hải Linh điện, đều có Khóa Vực đại trận, có thể truyền

tống đến những Hư Hải Linh điện khác. Thậm chí, truyền tống đến thánh

địa Chân Vũ, cũng không phải là không có khả năng. Chỉ là, muốn sử dụng

Khóa Vực đại trận, không phải là thành viên trọng yếu của Thánh Địa, hết sức khó khăn.

Lý Vân Nhai đối với điều này, ngược lại cũng biết một chút.

Khó khăn trong này, Triệu Phong tất nhiên tinh tường.

Lần trước Hư Hải Linh điện ở "Quần Đảo vực Thiên Lưu", Triệu Phong xin hai gã Thánh Địa kia giúp đỡ.

Nhưng hai gã thiên tài Thánh Địa Giang Phàm, Thần Dịch Lâm, không muốn để ý việc của Triệu Phong, nên không muốn giúp hắn.

- Lý Vân Nhai, ngươi xuất thân từ Lục Hoàn cung của Nhị Tinh rưỡi, chẳng lẽ trong này, một ít phương pháp cũng không có.

Triệu Phong không tin hoàn toàn không có cách gì.

Người muốn đi thánh địa Chân Vũ, chắc chắn không chỉ một mình hắn.

- Thế sự không có tuyệt đối, ở Quần Đảo vực Ngũ Nhạc của chúng ta, nếu

có cường giả Hư Thần Cảnh ra mặt, Hư Hải điện chủ kia, cũng có thể phá

lệ.

Lý Vân Nhai đáp.

Trong lòng Triệu Phong vui vẻ, Lý Vân Nhai xuất từ tông phái lớn của Nhị Tinh rưỡi, vẫn là kiến thức rộng rãi hơn chút.

- Nhưng chúng ta vào Quần Đảo vực mới, phải chăng vẫn còn những phương pháp khác?

Triệu Phong hơi hy vọng, ánh mắt dừng ở trên người Lý Vân Nhai.

Nếu như có thể sử dụng Khóa Vực đại trận, thì có thể giảm bớt lộ trình của Triệu Phong rất lớn.

Đồng thời, vậy cũng giảm uy hϊếp tử vong đuổi gϊếŧ.

- Thuyền trưởng, việc này giao cho ta, đợi đến Hư Hải Linh điện kế tiếp, ta đi thử một chút.

Ánh mắt Lý Vân Nhai hơi lóe lên.

Chuyện này, hắn đồng ý trước.

Triệu Phong âm thầm gật đầu, Lý Vân Nhai là một người có năng lực, có lẽ thực có thể tìm tới cửa đột phá.

Nửa tháng sau…

Thuyền Lam Lôi Hải Thiên, tiến vào một Quần Đảo vực mới gần đó, khu vực trung tâm "Quần Đảo vực Vĩnh Phong".

- Thuyền trưởng, Hư Hải Linh điện phụ cận, sắp tới rồi.

Lâu Lan Chỉ Thủy nói.

Mấy canh giờ sau.

Một vòng sáng màu lam sáng như lưu ly, xuất hiện ở trong tầm mắt, biển sương hư không phụ cận, một mảnh trong vắt.

Trong vòng sáng màu lam kia, hiện ra hình dáng cung điện lâu tường.

Vụt...

Thuyền Lam Lôi Hải Thiên nhanh chóng xuyên qua màng lãnh thổ, đến trước Hư Hải Linh điện.

Hư Hải Linh điện, phân bố Hư Không Hải các nơi, cơ bản mỗi Quần Đảo vực đều có thiết lập Hư Hải Linh điện.

Hư Hải Linh điện các nơi, na ná như nhau.

Triệu Phong thu hồi thuyền Lam Lôi Hải Thiên, phó thuyền trưởng cùng

chúng thuyền viên, đều tự cầm trong tay Hư Hải lệnh, đi vào Hư Hải Linh

điện.

Hư Hải lệnh, ở Hư Hải Linh điện các nơi, đều thông dụng.

Sau khi tiến vào Hư Hải Linh điện, bọn người Triệu Phong, lập tức vào trú ở một khách điếm.

Mấy thuyền viên Lý Vân Nhai, Khô Lâu đường chủ, Lâu Lan Chỉ Thủy, đều tự phân tán, ở trạm trung chuyển cao đẳng này, giao dịch tài nguyên.

Trong đó, Lý Vân Nhai phụ trách tìm hiểu chuyện "Khóa Vực đại trận".

Khô Lâu đường chủ còn cần làm "Bách Thi Trớ Chú", cùng với bản thân tu luyện bình cảnh, lao tâm lao lực.

Lâu Lan Chỉ Thủy, thì phụ trách hậu cần, mua sắm các loại tài liệu cho thuyền Hư Không Hải.

Thuyền trưởng Triệu Phong, bắt đầu bế quan trùng kích, làm chuẩn bị cuối cùng.