Chúa Tể Chi Vương

Chương 581: Chủ Nhân Vô Lương

Quy mô thể tích Hải tặc

thuyền Thiết Giác so với Thuyền Lam Lôi Hải Thiên lớn hơn gần gấp đôi,

chuyên chở trên một trăm Hải tặc Hư Không.

Có ba vị Tôn giả Đan Nguyên Cảnh tọa trấn Hải tặc thuyền Thiết Giác!

Trong đó có một vị nam tử sát diện ngân văn, chính là vị Thủ lĩnh hải tặc lúc trước đi mà quay lại.

Bên cạnh hắn cùng đứng một vị nữ tử mặt đeo hắc sa, khuôn mặt lộ ra bên

ngoài thì lại nhăn nhúm xấu xí, một đôi mắt như mắt quạ, tĩnh lặng như

mặt nước hồ thu. Nàng xú nữ hắc sa này có tu vi Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, khí tức vô cùng âm sâm quỷ dị.

Nhưng mà, hai người này cũng không phải Thủ lĩnh chân chính của Hải tặc đoàn Thiết Giác.

Ở trên đài cao trên đỉnh hải thuyền ngồi xếp bằng một gã đại hán tử diện thân khoác áo choàng da thú, cơ nhục toàn thân màu nâu đậm như thiết

hùng, làm cho người ta có một loại cảm giác băng lãnh như đúc bằng cương thiết vậy.

- Các lâu la, bao vây chỗ này lại cho ta!

Vẻ mặt đại hán tử diện xảo trá, nhếch miệng cười to, trên cổ còn lộ ra một cái thiết giác rỉ sét loang lổ.

Hắn chính là Đoàn trưởng Thiết Giác, nơi phát ra cỗ khí tức Đại Đan Nguyên Cảnh kia.

Vụt vụt vụt...

Phần đông hải tặc trên Hải tặc thuyền Thiết Giác phá không bay ra, dưới

sự dẫn dắt của ba Đại Đan Nguyên Cảnh, phân tán ra, đem khu vực thi thể

Cự Hải Kình vây quanh lại.

- Đoàn trưởng Thiết Giác, đầu Hư Không Hải Kình này là do lão phu trảm

sát trước. Đám các ngươi nếu đã đến đây, ngoại trừ Hải Kình Tâm Tủy

Huyết ra, cái thi thể Cự Hải Kình khổng lồ này để lại cho các ngươi cũng không phải không thể!

Lão giả mặc sam đề nghị.

Nếu như là đơn đả độc đấu, hoặc là một mình một người, hắn cũng sẽ không chủ động nhượng bộ. Nhưng tiếc rằng, tình hình giờ phút này đối với bên ta rất bất lợi.

Đối phương có ba vị cường giả Đan Nguyên Cảnh, mà chính hắn còn mang

theo đôi thanh niên nam nữ kia, chính là hai kẻ vướng bận chân tay.

- Ha ha ha… Tam Trưởng lão Càn Vân Các, ngươi tựa hồ không nhìn rõ tình

huống hiện tại a! Trong này cũng không phải là Càn Vân Các của các

ngươi, tại trong không gian vực nội này, một mảnh Hư Không Hải phụ cận,

là địa bàn của Thiết mỗ!

Đoàn trưởng Thiết Giác nghe vậy, ngẩng đầu cười to.

- Ngươi muốn như thế nào?

Sắc mặt lão giả mặc sam trầm xuống.

Hắn thân là Tam Trưởng lão Càn Vân Các, trong mấy hải vực phụ cận cũng

xem như tông phái tương đối cường đại, đạt tới cấp bậc Nhất Tinh rưỡi,

thậm chí Nhất tinh đỉnh phong, gần với mấy đại tông phái Nhị tinh đếm

trên đầu ngón tay.

Đoàn trưởng Thiết Giác hiển nhiên nhận thức hắn, nhưng lại không cấp cho mặt mũi.

Hư Không Hải, ngoại trừ bộ tộc sinh vật hải dương, chính là địa bàn của

Hải tặc Hư Không! Trừ phi là tồn tại khủng bố cao tới tông phái Nhị

tinh, nếu không, Đoàn trưởng Thiết Giác thật không úy kỵ.

- Hắc hắc… muốn như thế nào? Nơi này là địa bàn Hải tặc đoàn Thiết Giác

của ta, tự nhiên hết thảy do chúng ta định đoạt, kể cả cái thu hoạch

trên biển này!

Trên mặt Đoàn trưởng Thiết Giác lộ vẻ trào phúng.

- Tiểu lão đầu, nếu như thức thời, cút thật xa cho chúng ta. Chúng ta có thể suy nghĩ một chút, tha cho các ngươi một con đường sống!

Nam tử sát diện ngân văn kia, nhe răng cười nói.

- Há có chuyện như vậy?

Sắc mặt lão giả mặc sam cực kỳ khó nhìn, tức giận đến phát run.

Nghĩ tới hắn ở không gian vực nội này, muốn gió được gió, muốn mưa được

mưa, phong quang đến thế nào. Tôn giả Tiểu Đan Nguyên Cảnh bình thường

nhìn thấy hắn, người nào không phải cung kính vô cùng?

Mắt thấy một đám hải tặc, đem khu vực phụ cận vây quanh, thậm chí có mấy người bắt đầu ra tay thu lượm thi thể cự kình.

Đoàn trưởng Thiết Giác lạnh lùng nhìn chăm chú lão giả mặc sam.

Sắc mặt lão giả mặc sam âm tình bất định, liên tục co giật mấy lần.

Sau đó ánh mắt của hắn đảo qua Triệu Phong cùng với Thuyền Lam Lôi Hải Thiên bên cạnh, trong mắt nhất thời sáng ngời.

Trên Thuyền Lam Lôi Hải Thiên, còn có một vị Tôn giả nữa!

Lúc trước hắn cùng Triệu Phong đối thoại, cũng không quá chú ý đến một vị Tôn giả Tiểu Đan Nguyên Cảnh trong đó.

Hơn nữa, Triệu Phong thân là Thuyền trưởng, linh hồn cường đại, khí tức

không giống bình thường, lão giả mặc sam cũng đánh giá khá tốt.

Chiếc hải thuyền này, có thể ở trong cơ thể Hư Không Cự Hải Kình sinh tồn một đoạn thời gian, bản thân không phải bình thường.

- Tiểu huynh đệ, vị Tôn giả đồng đạo kia nữa, thế cục bây giờ, nhóm

người các ngươi cũng thấy rồi. Cái Hải tặc đoàn Thiết Giác này mục hạ vô nhân, xảo trá tàn nhẫn. Cho dù để mặc cho bọn chúng đem thi thể Hư

Không Cự Hải Kình đi, bọn chúng cũng không nhất định sẽ bỏ qua cho nhóm

các ngươi!

Lão giả mặc sam linh thức truyền âm, nói.

Tình huống hiện tại, nếu muốn cùng Đoàn trưởng Thiết Giác tranh đoạt Hải Kình Tâm Tủy Huyết, chỉ có chiêu nạp đám người bọn Triệu Phong.

- Tiểu bối, nếu ngươi dám cùng lão bất tử này hợp tác, đừng trách Thiết

mỗ vô tình, đem nhóm các ngươi xé thành mảnh nhỏ, quăng xuống biển nuôi

cá!

Đoàn trưởng Thiết Giác uy hϊếp, nói.

Bên phía Hải tặc đoàn, ánh mắt mấy vị Thủ lĩnh xẹt qua đám người Triệu

Phong cùng với Thuyền Lam Lôi Hải Thiên, trong mắt cũng không che giấu

một tia tham lam nồng đậm.

Lấy ánh mắt bọn họ, có thể kết luận phẩm cấp chiếc hải thuyền vô cùng cao cấp.

Bọn họ cố kỵ chiến lực Đại Đan Nguyên Cảnh của lão giả mặc sam, nên sẽ

không dễ dàng ra tay, nhưng đối với cái đám nhược tiểu này, tự nhiên sẽ

không bỏ qua cơ hội tốt để đoạt lấy.

- Tiền bối, là ngài giải cứu chúng ta từ trong bụng hải kình ra, chúng ta đương nhiên sẽ không cự tuyệt hợp tác!

Triệu Phong không có để ý tới ánh mắt uy hϊếp của bọn người Đoàn trưởng Thiết Giác, nói lớn.

- Được!

Trong lòng lão giả mặc sam rung lên, có một phương Triệu Phong gia nhập, chênh lệch số lượng thực lực của song phương ít nhất kéo gần lại một

nửa.

Mà chân chính quyết định thắng bại, là chiến đấu giữa hai Đại Đan Nguyên Cảnh.

- Hai đứa hậu bối của ta, tạm thời giao cho các ngươi chiếu cố!

Lão giả mặc sam vung tay lên, đem một đôi thanh niên nam nữ bên cạnh đẩy lên trên Thuyền Lam Lôi Hải Thiên.

Dứt lời, hắn không chút do dự, mang theo một cỗ đại thế thiên địa mênh mông, phá không gϊếŧ đến Đoàn trưởng Thiết Giác.

- Lão thất phu! Dám cùng ta khai chiến?

Đoàn trưởng Thiết Giác liếʍ liếʍ môi, vẻ mặt tàn nhẫn hiếu sát, đón đánh lão giả mặc sam.

Phành phành phành...

Hai vị cường giả Đại Đan Nguyên Cảnh bay vọt lên thiên không vụ hải, uy

thế mênh mông hạo đãng, va chạm mạnh mẽ tuyệt đối, từng cỗ từng cỗ khí

lãng thổi quét phương viên hơn mười dặm.

Nháy mắt, mọi người chỉ nhìn thấy hai đạo điểm đen ở trên thiên không vụ hải giao phong, hoàn toàn là một đoàn mơ hồ.

- Gϊếŧ sạch toàn bộ những kẻ bên dưới!

Đoàn trưởng Thiết Giác tàn nhẫn cười to, một mặt đại chiến, một mặt thực thi áp lực tâm lý đối với lão giả mặc sam.

Hắn đối với thủ hạ của chính mình rất là tự tin!

Lão giả mặc sam dốc sức ra

tay, uy thế Đại Đan Nguyên Cảnh điên đảo hoàn cảnh thiên địa, hư ấn

quang chưởng khổng lồ phát ra lục quang xán lạn, bùng nổ liên miên.

Nhưng mà, đối thủ của hắn cũng là Đại Đan Nguyên Cảnh, hơn nữa lại là

Đoàn trưởng hải tặc tàn nhẫn hiếu sát, kinh nghiệm chiến đấu phong phú.

Trong thời gian ngắn, lão giả mặc sam chiếm không được một tia tiện nghi nào.

Trong lòng hắn cấp bách, đối với chiến lực đám người Triệu Phong phía dưới có một tia lo lắng không yên.

Chẳng qua, vượt qua dự đoán chính là, biểu hiện của gã Thuyền trưởng

thiếu niên kia dị thường bình tĩnh, không có một tia kinh hoảng.

Đám thuyền viên còn lại thì giống như lâm đại địch, mở ra trận pháp cường đại của Thuyền Lam Lôi Hải Thiên.

- Chỉ Thủy, đám các ngươi tử thủ hải thuyền!

Triệu Phong hạ đạt mệnh lệnh.

Lấy lực phòng ngự của Thuyền Lam Lôi Hải Thiên, chỉ cần không có cường

giả Đan Nguyên Cảnh ra tay, kiên trì nửa canh giờ cũng không thành vấn

đề.

Về phần chiến đấu, cứ giao cho hắn cùng Khô Lâu Đường chủ!

Vụt... Vụt...

Triệu Phong cùng Khô Lâu Đường chủ đứng ở đỉnh chóp của hải thuyền.

- Gã thiếu niên kia, là Thuyền trưởng của các ngươi?

Đôi thanh niên anh tuấn cùng nữ tử nhu mỹ kia nhìn chăm chú khuôn mặt

lãnh nghị kiên quyết của Triệu Phong, có chút khó có thể tin nổi.

Triệu Phong độ tuổi còn nhỏ, lại có được tu vi Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, điều này cho dù là đặt ở tại Đảo vực của bọn họ, cũng tìm không ra

người thứ hai thiên tài kinh diễm như thế.

Hơn nữa nhìn tình hình, ngay cả vị Tôn giả Đan Nguyên Cảnh kia cũng đều phải nghe mệnh lệnh của hắn.

- Chủ nhân, đối phương có hai Tôn giả Đan Nguyên Cảnh, ngươi lựa chọn người nào?

Trong hốc mắt Khô Lâu Đường chủ, diễm miêu nhảy lên, chậc chậc cười nói.

Vụt... Vụt...

Lúc này, nam tử sát diện ngân văn cùng xú nữ hắc sa kia đã dẫn dắt một nhóm nhân mã, sát về phía phương hướng hải thuyền.

Hải tặc đoàn Thiết Giác còn phái ra một ít nhân mã đang ý đồ xẻ thịt Cự

Hải Kình, thậm chí còn định phái người tiến vào bên trong thi thể Cự Hải Kình nữa.

- Cả hai tên đều giao cho ngươi!

Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, nhàn nhạt mở miệng.

- A! Cái gì?

Khô Lâu Đường chủ lảo đảo một cái.

Hai tên Thủ lĩnh hải tặc này, một tên Tiểu Đan Nguyên Cảnh trung kỳ, một tên Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ!

Một mình hắn, nếu như không có Quỷ Thi Đại Trận ứng phó, e rằng xông lên sẽ rất miễn cưỡng.

- Trớ Chú Bách Thi, tạm thời cũng không dùng tới!

Triệu Phong lại bổ sung rồi một câu, để cho Khô Lâu Đường chủ cực kỳ chua sót buồn bực.

Từ sau khi trở thành người hầu của Triệu Phong, dường như cho tới bây

giờ, hắn đều chưa từng được thoải mái, mỗi một lần thời điểm nguy cơ,

cũng đều là do hắn đứng mũi chịu sào đầu tiên.

Vụt...

Triệu Phong ở tại chỗ lưu lại một đạo phong ảnh tàn điện đạm tử sắc, bay vυ't hướng về phía đám Hải tặc Hư Không đang tiếp cận Cự Hải Kình bên

kia.

- Chỉ là một tên Nửa bước Đan Nguyên Cảnh!

Hai đại Thủ lĩnh hải tặc cũng không có đem Triệu Phong đặt ở trong mắt,

bởi vì trong Hải tặc đoàn, Nửa bước Đan Nguyên Cảnh cũng có trên mười

người!

Trong mắt hai người, Khô Lâu Đường chủ bên dưới mới là uy hϊếp lớn nhất.

Chỉ cần gϊếŧ chết Khô Lâu Đường chủ, có thể khiến cục diện song phương sản sinh ảnh hưởng trọng đại.

- Sát!

Hai đại Thủ lĩnh hải tặc khí thế rào rạt, lao thẳng tới Khô Lâu Đường chủ.

Dát chi! Dát chi!

Khô Lâu Đường chủ thúc giục bí thuật, đem Cửu Sát Âm Cốt Thứ trong cơ thể dung nhập cốt cách.

Ô...ô...ô...n...g!

Thoáng chốc, thân hình khung xương của hắn bỗng nhiên dâng cao tới hai

ba trượng, cả người ô quang diễm khí hừng hực, giống như một đầu Cốt

Diễm Cự Nhân.

Phốc bồng!

Cốt Diễm Cự Nhân do Khô Lâu Đường chủ biến thành, ngang nhiên vỗ một

cái, lực lượng kinh người, tử âm sát diễm đáng sợ gào thét chấn động,

đem nam tử sát diện kia đánh bay đi mất.

- Lực lượng thật mạnh! Tựa hồ có khí tức của một kiện Thần binh Địa cấp cường đại!

Nam tử sát diện bị đẩy lui, khí huyết bốc lên, tử âm sát khí xâm nhập trong cơ thể, thiếu chút nữa phun ra một búng máu.

Sắc mặt xú nữ hắc sa khẽ rung lên, không nghĩ tới bộ xương khô này lại có chiến lực cường hãn như thế.

- Đi!

Nàng vươn cánh tay khô gầy nhăn nheo, nhẹ nhàng vung lên một cái, toàn

thân hiện lên một tầng diễm miêu khủng bố, tử âm tà khí nồng đậm giống

như phô thiên cái địa, nhằm về phía Khô Lâu Đường chủ.

Không chỉ có thế!

Vụt...

Nàng lại vẫy tay một cái, trước người hiện lên một đầu khô lâu nhân toàn thân giống như mặc ngọc, cao tới một hai trượng, khí tức u lãnh âm sâm, toàn thân bốc lên một tầng diễm khí đen kịn, nhằm về phía Khô Lâu Đường chủ.

- Khô lâu quỷ vật cấp Tôn giả!

Khô Lâu Đường chủ không khỏi động dung thất thanh.

Quỷ thi vật cấp Tôn giả, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.

Chất liệu đầu khô lâu mặc ngọc kia không giống bình thường, khí tức đầu

Quỷ thi khô lâu này cũng tiếp cận Tiểu Đan Nguyên Cảnh trung kỳ!

Hiển nhiên lưu phái mà nữ tử hắc sa xấu xí kia tu hành rất giống với Khô Lâu Đường chủ.

Phành phành phành...

Trong lúc nhất thời, hai đại Thủ lĩnh hải tặc, kể cả một đầu Quỷ thi khô lâu cấp Tôn giả, bắt đầu vây công Khô Lâu Đường chủ.

- Vì cái gì mỗi lần đều là ta?

Khô Lâu Đường chủ nghẹn khuất buồn bực, thiếu chút nữa thì bùng nổ một trận.

Cũng may, hắn thông qua Cửu Sát Âm Cốt Thứ dung hợp khung xương toàn

thân, phát động bí thuật hình thành Cốt Diễm Cự Nhân, lực lượng phòng

ngự cũng tăng cường trên diện rộng.

Leng keng! Đinh!

Công kích của Quỷ thi khô lâu cấp Tôn giả kia rơi xuống trên người Cốt

Diễm Cự Nhân, một đám tia lửa vẩy ra, trong thời gian ngắn không tạo

thành uy hϊếp thực chất.

Đồng thời trong lúc này, trong lòng Khô Lâu Đường chủ cũng thầm mắng cái tên chủ nhân vô lương kia, lặng yên thoát ly vòng chiến đấu cấp Tôn

giả.

- Ha ha… năng lực lớn bao nhiêu, thì gánh vác bấy nhiêu áp lực!

Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, ít nhiều có chút ngoài dự liệu.

Không chỉ vì thực lực Khô Lâu Đường chủ tăng trưởng mạnh mẽ, mà bên phía Hải tặc, xú nữ hắc sa kia còn triệu xuất ra một đầu Quỷ thi khô lâu cấp Tôn giả!

- Cái bộ xương khô kia, sức chiến đấu thật mạnh!

Trên hải thuyền, cặp thanh niên nam nữ kia trừng mắt há miệng.

Khô Lâu Đường chủ tuy rằng lâm vào bị động, nhưng hắn dù sao cũng lấy

lực lượng một người chống lại ba người chiến lực cấp Tôn giả.

- Thật xấu xa! Thân là Thuyền trưởng, không ngờ lại nhân cơ hội chạy trốn!

Cặp mày nữ tử nhu mị kia khẽ nhíu lại, trơ mắt nhìn theo Triệu Phong từ

trên hải thuyền biến mất, chạy khỏi vòng chiến đấu, thân pháp tốc độ

không ngờ lại nhanh như điện mị.

Thanh niên anh tuấn bên cạnh nàng cũng không khỏi lộ ra một tia hèn mọn khinh thường.