- Thần binh truyền thừa Địa cấp – Băng Hoàng Thương!
Triệu Phong thúc dục lực lượng huyết mạch, trước người hiện ra hư ảnh Thần binh Địa cấp.
Khác biệt so với trước kia chính là.
Hư ảnh Thần binh Địa cấp lần này, không ngừng ngưng thực, nhanh chóng
hiện ra bản thể chính thức của Thần binh Địa cấp “Băng Hoàng Thương”.
Vụt…
Huyết mạch ở sâu bên trong cơ thể Triệu Phong, hóa thành vô số mảnh vỡ
nhỏ, trạng thái dịch của “Băng Hoàng Thương”, nhanh chóng tổ hợp lại,
hiện ra trong lòng bàn tay của Triệu Phong.
Lúc bình thường.
Băng Hoàng Thương tách ra thành vô số hạt, dung nhập trong cơ thể huyết
mạch của Triệu Phong, ngay cả hắn cũng khó có thể cảm giác được khí tức
của nó.
Mà bây giờ, Băng Hoàng Thương dưới loại trạng thái này, nhanh chóng nghịch chuyển.
Ô...ô...ô...n...g!
Hư ảnh hình thái Thần binh Địa cấp kia, trong khoảnh khắc chuyển hóa
thành thật thể, hiện ra một thanh Băng Thương hoàng giả trong suốt long
lanh như thủy tinh, toàn thân u lam thâm thúy.
Băng Hoàng Thương.
Thần binh Địa cấp nguyên vẹn.
Triệu Phong cảm giác lực lượng huyết mạch của mình tăng vọt đến một cấp
độ mới, lực lượng Băng Hoàng Thương vốn ngủ say, cũng được kích phát
thức tỉnh.
Điểm này có chút giống như Thần binh Địa cấp trong tay Vũ Thiên Ngô.
Bởi vì, Thần binh Địa cấp nguyên vẹn chính thức, sẽ kích phát quá nửa
Băng Hoàng Thương đang ngủ say trong huyết mạch Triệu Phong.
- Không ngờ ngươi cũng có Thần binh Địa cấp…
Sắc mặt Lữ Thiên Nhất đại biến, thân thể run rẩy một trận.
Trong nháy mắt bản thể của Băng Hoàng Thương xuất hiện, một luồng hàn uy của Băng Hoàng Thượng Cổ ngưng kết thiên địa vạn vật, lập tức bao trùm
cả một mảnh thiên địa.
“Thiên Nha Lang Nguyệt Đao” trng tay hắn phát ra sự run rẩy bất an, kêu lên cảnh báo.
- Băng Hoàng Thương… không ngờ lại là thanh Thần binh truyền thừa Địa cấp này?
Bên ngoài, ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh đều nhìn chằm chằm vào Băng Hoàng Thương trong tay Triệu Phong, không khỏi nghẹn giọng.
Lấy kiến thức lịch duyệt của ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh, chỉ cần liếc mắt một cái là nhận ra lai lịch của Băng Hoàng Thương.
Trong hạp cốc thần bí.
Hai kiện Thần binh Địa cấp gặp nhau, lực lượng khí tức của chúng, đan xen trong hư không, va chạm trong vô hình.
- Băng Hoàng Áo Nghĩa, lên!
Triệu Phong cảm giác lực lượng huyết mạch và Chân Linh nguyên trong cơ
thể, đang nhanh chóng tiêu hao, “Băng Hoàng Thương” này quả thật không
khác gì một cái động không đáy.
Ô...ô...ô...n...g!
Nhờ vào tác dụng ngày thường tham tu tìm hiểu Băng Hoàng Thương, Triệu
Phong vừa đẩy hai tay ra, trên thân Băng Hoàng Thương lập tức nổi lên
một tầng hàn quang băng liên màu u lam như thủy tinh, đâm thẳng về phía
trước.
Thoáng chốc, tất cả mọi vật chất trong thiên địa xung quanh, đều nhanh chóng đóng băng.
Một luồng hàn uy cấm kỵ từ thời Thượng Cổ, lấy Băng Hoàng Thương làm
trung tâm, phóng thẳng về phía dưới, chỉ trong khoảnh khắc, hàn uy đã
khuếch tán khắp phương viên mười dặm.
Trong khoảnh khắc đó.
Bất kể là Lữ Thiên Nhất, hay là Tham Thiên Thụ Yêu ở gần đó, đều lập tức bị một tầng sương lạnh ngưng kết, thân thể thoáng cứng đờ.
Phốc phốc…
Thân thể Lữ Thiên Nhất cứng nhắc, miễn cưỡng huy động “Thiên Nha Lang
Nguyệt Đao”, hư ảnh đầu sói xích tử dữ tợn va chạm với hàn quang băng
liên, liền sinh ra một luồng khí tức cấm kỵ chấn động.
Thế nhưng.
Bất kể là hỏa cỏ cây cối, hay là đao mang dày đặc lẫm liệt, vừa gặp phải Băng Hoàng Thương, lập tức bị đóng băng ngay tức khắc.
Vụt…
Tử Thanh Phong Lôi Chi Dực chấn động, nhanh chóng biến mất khỏi vị trí cũ.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Triệu Phong phi thân ra ngoài hơn trăm trượng, tránh khỏi luồng khí tức cấm kỵ chấn động này.
Ọc…
Mặc dù hắn đã trốn kịp, nhưng vẫn bị dư âm lan đến gần khiến cho phun ra một búng máu, sắc mặt hơi tái đi.
- Mặc dù ta đủ cảnh giới, lực lượng huyết mạch cũng không tầm thường,
nhưng dùng tu vi Chân Chủ Cấp để khống chế Băng Hoàng Thương, quả thật
vẫn có chút miễn cưỡng.
Bên ngoài thân thể Triệu Phong nổi lên một tầng thủy quang ôn nhuận, nhanh chóng chữa trị thương thế.
Mà bên dưới.
Cục diện của Lữ Thiên Nhất lại càng bết bát hơn, toàn thân ngưng kết
sương lạnh, hắn căn bản không thể chống đỡ được uy lực cấm kỵ do hai đại Thần binh Địa cấp va chạm sinh ra.
Thân hình hắn nhoáng lên một cái, khóe miệng tràn ra vết máu, nhanh chóng bị đông cứng lại.
- Lữ Thiên Nhất thất bại rồi.
Tại ngoại giới, Hoàng Kim Khô Lâu thở dài một tiếng.
Vương Giả Ma Đạo hắc khí lượn lờ, đồng dạng cũng lắc đầu.
Lúc trước bị chém rụng một tay, bị lực lượng của Tử Diệt Phong Lôi xâm
nhập vào cơ thể, bây giờ lại lâm vào tình cảnh trọng thương, có thể nói
trước mắt Lữ Thiên Nhất đã tràn ngập nguy cơ.
- Thiên Nhất đã quá vọng động rồi, hắn không phải thua do thực lực chênh lệch, mà thua bởi tâm tính của mình.
Thánh Nguyệt Tiên Cô than nhẹ một tiếng.
Nàng cũng không phủ nhận kết luận của hai đại Vương Giả, nhưng trên mặt cũng không lộ vẻ quá lo lắng.
- Lữ Thiên Nhất, ngươi thua rồi.
Phong Lôi Chi Dực sau lưng Triệu Phong chấn động, Băng Hoàng Thương
trong tay, toàn thân u lam trong suốt, giống như biển cả bao la thâm
thúy.
- Triệu Phong, ngươi lấy đông hϊếp ít, ở đằng sau đánh lén, ngươi thắng thì có gì vẻ vang chứ?
Lữ Thiên Nhất nghiến răng nghiến lợi, thúc dục Chân Linh nguyên, miễn cưỡng ngăn chặn thương thế.
Đối với tiếng mắng chửi tức giận của Lữ Thiên Nhất, trên mặt Triệu Phong lộ ra một tia trào phúng, đạm mạc không nói, giống như khinh thường
giải thích.
Lữ Thiên Nhất bị thua, đơn giản vì ba lý do.
Lý do thứ nhất, bị Triệu Phong và Sơn Thạch cự nhân có chiến lực cấp bậc Tôn Giả, hai mặt giáp công.
Cuối cùng.
Lúc hai đại Thần binh Địa cấp va chạm, Lữ Thiên Nhất cũng không phải là lấy một chọi một.
Điểm thứ hai, Lữ Thiên Nhất đã chủ quan khinh địch.
“Di Thiên Chi Mâu” của Triệu Phong, tiến hành đánh lén đợt thứ nhất,
chém rụng cánh tay Lữ Thiên Nhất, khiến chiến lực của hắn bị suy giảm.
Điểm thứ ba, dựa vào ưu thế của Băng Hoàng Thương.
Mặc dù là Thần binh cùng cấp, nhưng Băng Hoàng Thương của Triệu Phong
lại thuộc loại truyền thừa, càng thêm đặc thù, có thể áp chế Thần binh
Địa cấp của Lữ Thiên Nhất.
Đây chính là nguyên nhân khiến cho Lữ Thiên Nhất thất bại.
- Ha ha, Lữ Thiên Nhất, ngươi thua rồi. Chẳng lẽ Sơn Thạch cự nhân không phải là một phần thực lực của Triệu Phong sao? Chiến thuật và mưu kế,
đó chẳng phải là một phần của thực lực ư?
Thanh âm của một nữ tử bỗng nhiên vang lên.
Thanh âm kia, chính là Tàn linh Tử Thánh.
- Ngươi…
Lời nói của Lữ Thiên Nhất lập tức ngưng trệ, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.
Hoàn toàn chính xác.
Sơn Thạch cự nhân là do Triệu Phong điều khiển, tất cả đều nhờ vào uy lực huyết mạch đồng thuật của hắn.
Chẳng lẽ, một Tuần Thú Sư chiến đấu, lại không được sử dụng Linh sủng tấn công đối phương?
Di Thiên Chi Mâu của Triệu Phong đột kích, cũng nhằm vào thời cơ tuyệt hảo.
Di Thiên Chi Mâu, có thể vượt không công kích, xuất hiện tại bất kỳ vị trí nào trong Di tích Tử Thánh.
Đồng thời, nó cũng chính là biểu hiện cho thực lực của Triệu Phong.
Hết thảy những điều này, đều không qua được mắt Tàn linh Tử Thánh – chủ nhân Di tích Tử Thánh.
Chính bởi vì vậy.
Thấy Lữ Thiên Nhất thua mà không phục, lại còn tức giận mắng chửi Triệu
Phong, Tàn linh Tử Thánh không nhịn được mà nói vài câu đả kích.
- Lữ Thiên Nhất, chiến đấu chính diện, ta không phải là đối thủ của
ngươi. Nhưng đáng tiếc, lúc này không phải là tỷ thí, mà là chém gϊếŧ
sinh tử.
Triệu Phong đạm mạc mở miệng.
Chiến lực của Lữ Thiên Nhất, quả thực khủng bố.
Nếu chính diện chiến đấu, cho dù hắn và Khô Lâu đường chủ liên thủ, cũng chưa chắc là đối thủ.
Hơn nữa, Băng Hoàng Thương của Triệu Phong, chỉ có thể kiên trì trong chốc lát, không thể nào kéo dài được.
- Rút lui!
Trên mặt Lữ Thiên Nhất lộ vẻ oán độc và không cam lòng, hóa thành một chùm tia sáng vàng rực rỡ, bỏ chạy về phía xa.
- Mặc dù ta bị thương rất nặng, nhưng chỉ cần tìm được Thủy Vận Trưởng
lão. Bằng vào y thuật của nàng, nhất định có thể chữa trị tốt thương thế của ta trong thời gian ngắn.
Trong lòng Lữ Thiên Nhất thầm tính toán.
Trận chiến này, hắn thua nhưng không phục.
Rõ ràng là có chiến lực cường đại, thế nhưng lại vì đủ loại nhân tố mà
bại trong tay một Chân Chủ Cấp, ngụm ác khí này, hắn quả thật khó mà
nhịn xuống được.
- Muốn chạy?
Phong Lôi Chi Dực sau lưng Triệu Phong chấn động, hóa thành một đạo ảo ảnh Phong Lôi trùng thiên, đuổi theo Lữ Thiên Nhất.
Luận tốc độ.
Triệu Phong mơ hồ còn nhanh hơn Lữ Thiên Nhất một bậc.
Dù sao, cảnh giới tinh thần của Triệu Phong cũng đã chạm đến hạch tâm của Tôn Giả, lại có thêm Phong Lôi Chi Dực gia trì.
Mà Lữ Thiên Nhất, lại ở trong tình huống xấu, thực lực rơi đến tận đáy vực, tùy thời đều phải áp chế thương thế.
Phong Lôi Đồng Hỏa!
Thanh Mâu Phong Trảm!
Trong quá trình Triệu Phong truy kích, đã phát động hai huyết mạch đồng thuật cường đại, đánh Lữ Thiên Nhất rơi xuống đất.
- Thiên Nhất, kiên trì một lúc nữa!
Cách ngoài mười dặm, Thủy Vận Trưởng lão mang theo Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi, chạy về phía bên này.
- Chậm rồi!
Triệu Phong dù bận vẫn ung dung, thu hồi Băng Hoàng Thương lại.
Lữ Thiên Nhất nửa quỳ trên mặt đất, thương thế trí mạng, khí tức suy yếu, chiến lực giảm mạnh đến hai ba thành.
Dưới loại tình huống này.
Triệu Phong tự thấy không cần phải sử dụng huyết mạch đồng thuật và Băng Hoàng Thương, cũng có thể gϊếŧ chết Lữ Thiên Nhất.
- Triệu Phong… Người chết, sẽ là ngươi.
Lữ Thiên Nhất cắn chặt răng, bỗng nhiên lấy từ trong lòng ra một cái ngọc phù hoàng kim.
Khoảnh khắc ngọc phù hoàng kim kia hiện thân, lập tức sinh ra một luồng áp bách linh hồn vô hình.
Triệu Phong thầm giật mình.
- Hư Thần thủ hộ!
Lữ Thiên Nhất bóp nát ngọc phù trong tay, sau lưng bỗng nhiên xuất hiện
hư ảnh Vương Giả rực rỡ, mặc áo choàng màu vàng giống như Thiên Thần.
Thoáng chốc, một luồng uy năng to lớn mênh mông không thể phỏng đoán, đã thẩm thấu hư không phụ cận.
Giờ khắc này, Triệu Phong và Khô Lâu đường chủ bên trong Vạn Quỷ Châu,
thậm chí ngay cả đám người Thủy Vận Trưởng lão đang từ xa chạy tới, cũng đềm cảm thấy một luồng áp bách linh hồn cường đại.
- Hư Thần thủ hộ? Không ngờ trên người Lữ Thiên Nhất lại có đòn sát thủ như vậy.
- Hư ảnh mặc áo bào kim sắc kia,a hình như chính là Vương Giả Hư Thần Cảnh mạnh nhất của tnlt – Kim Hoàng Võ Thần.
Tại ngoại giới, cường giả của ba Tông đều xôn xao.
Hoàng Kim Khô Lâu và Vương Giả Ma Đạo đều nhìn nhau, có vẻ ngạc nhiên.
Trên khóe miệng của Thánh Nguyệt Tiên Cô nhếch lên một tia cười nhạt.
Chiến lực của Lữ Thiên Nhất tuy mạnh, nhưng kinh nghiệm tâm tính chưa đủ, Thánh Nguyệt Tiên Cô há có thể không biết điều này?
Dù vậy.
Thánh Nguyệt Tiên Cô ẫn đáp ứng để Lữ Thiên Nhất dẫn đầu tiểu đội thứ hai, hiển nhiên là đã có chỗ dựa.
Thần binh Địa cấp nguyên vẹn, chính là thứ bảo đảm cho chiến lực của Lữ Thiên Nhất.
Còn ngọc phù Hư Thần thủ hộ, uy lực của nó so với bình thường còn mạnh
hơn, thậm chí có thể miểu sát toàn bộ Tôn Giả Tiểu Đan Nguyên Cảnh.
Huống chi, Triệu Phong chỉ mới có chiến lực tiếp cận Tôn Giả, lại không
phải là Tôn Giả chính thức.
Trên mặt Thánh Nguyệt Tiên Cô đầy vẻ vui mừng.
Đúng lúc này, dị biến phát sinh.
- Ngọc Long bảo hộ!
Triệu Phong cười lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện một cái Long Ngọc Phù.
Long Ngọc Phù kia thoáng cái vỡ nát, phát ra một luồng hư ảnh Chân Long cổ xưa to lớn mà rực rỡ như thực chất.
Grào...
Trong thiên địa truyền đến tiếng gào thét trầm thấp của Chân Long Thượng Cổ, hư ảnh Chân Long cổ xưa này, phát ra một luồng sức mạnh to lớn bao
trùm cả thiên địa.
Cái gì?
Sắc mặt của đám cường giả thuộc ba Tông tại ngoại giới, đều ngưng trệ.
Nụ cười trên mặt Thánh Nguyệt Tiên Cô, lập tức đọng lại.
- Không ngờ lại dùng tinh huyết của Chân Long Thượng Cổ làm nguyên liệu chế tạo Hư Thần thủ hộ.
- Chân Long Thượng Cổ, một khi trưởng thành, chiến lực hoàn toàn vượt qua Vương Giả Hư Thần Cảnh cùng cấp.
Trong số đám cường giả của ba Tông tại đây, đều không thiếu người có nhãn lực.
Phốc…
Trong Di tích Tử Thánh, hai loại lực lượng va chạm trong hư không, khí
tức cấm kỵ khiến không gian run rẩy một trận, đây quả thực không phải ảo giác.
Phốc phốc phốc…
Vẻn vẹn chỉ giao phong trong nửa nhịp hô hấp, hư ảnh Chân Long cổ xưa
cực lớn này, lập tức chiếm ưu thế rõ ràng, nhanh chóng nuốt chửng hư ảnh của Vương Giả mặc áo bào hoàng kim.
- Không tốt!
Sắc mặt Lữ Thiên Nhất giống như tro tàn, không ngờ Triệu Phong cũng có
đòn sát thủ như “Hư Thần thủ hộ”, hơn nữa uy lực lại càng mạnh hơn của
mình.
Phành…
Thân hình Lữ Thiên Nhất nhanh chóng bị đánh lui, bị dư lực của Ngọc Long bảo hộ đánh bay xa vài dặm, sinh tử không rõ.
- Thiên Nhất!
Thủy Vận Trưởng lão phá không bay đến, dùng một tầng thủy quang u lam, bao phủ lấy thân thể Lữ Thiên Nhất.
Vụt vụt…
Theo sát phía sau nàng, chính là Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi, hai người phân ra trái phái, giằng co với Triệu Phong ở đằng xa.
- Khặc khặc khặc…
Một tầng quỷ vụ u ám, lan tràn khắp không trung, bên trong hiển hiện ba
mươi tám bộ quỷ thi trớ chú, còn có một Bộ khô lâu kim ngân sắc quỷ dị
âm trầm.
Cho đến lúc này, Khô Lâu đường chủ mới từ trong Vạn Quỷ Châu xuất hiện.
Hắn không khỏi cảm khái, với lực lượng của một mình Triệu Phong, không ngờ lại toàn diệt tiểu đội thứ hai của ba đại Tông phái.