Chúa Tể Chi Vương

Chương 491: Cầm kiếm cung chủ

Phủ Thành chủ, trong một tòa thư các lịch sự tao nhã, một nam một nữ đang ngồi đối diện trò chuyện với nhau.

- Cầm Kiếm Cung chủ, ngươi từ xa chạy đến Hồng Hồ Thành này, là vì muốn lấy Thiên Cầm Cửu Âm Phổ sao?

Hồng Hồ Thành chủ đang ngồi thẳng, vẫn nho nhã như trước đây, chỉ là trong ánh mắt vẻ mặt có mấy phần cô đơn tiêu lãnh.

Đối diện hắn là một vị nữ tử, thoạt nhìn hai mươi bảy, hai mươi tám, đoan trang ung dung, tuyệt mỹ thanh u, có một loại thái độ tao nhã nói không nên lời.

Khó có thể tưởng tượng, vị mỹ nhân tuyệt sắc nhìn như cành liễu trong gió trước mắt này, lại chính là chưởng khống giả của Cầm Kiếm Cung – một trong tám cỗ thế lực ngập trời của Đại quốc.

- Liễu Cửu Thiên, giữa hai chúng ta cũng coi như là có chút giao tình. Thiên Cầm Cửu Âm Phổ ở Bắc Đại lục chính là Thánh quyết vô thượng của Cầm đạo, cùng Cầm Kiếm Cửu Huyền Kinh của Cầm Kiếm Cung chúng ta có chút sâu xa. Thánh quyết nhạc phổ này, lưu lại trong tay một kẻ ngoài nghề Cầm đạo như ngươi, cũng không có bao nhiêu tác dụng!

Cầm Kiếm Cung chủ tao nhã mỉm cười, ý đồ muốn thuyết phục Hồng Hồ Thành chủ.

- Liễu mỗ biết, Thiên Cầm Cửu Âm Phổ đối với bản thân ngươi là Cầm Kiếm nhất đạo có sự hấp dẫn rất lớn. Không chỉ có mình ngươi, đương kim Cầm Vương phi cũng cảm thấy rất hứng thú đối với quyển âm phổ này,!

Sắc mặt Hồng Hồ Thành chủ bình thản, nhìn không ra một tia tình cảm dao động nào.

- Cầm Vương phi? Nàng cũng từng tìm đến ngươi à?

Cầm Kiếm Cung chủ khẽ nhướng mày.

Vị Cầm Vương phi của Đại quốc, quyền lực địa vị cao trọng, ngay cả nàng thân là Cầm Kiếm Cung chủ cũng có chút kiêng kỵ.

Hơn nữa, Cầm Kiếm Cung, Liễu hệ, cũng đều lệ thuộc với hệ phái Hoàng thất này.

Cầm Vương phi và Cầm Kiếm Cung chủ, đại biểu cho hai vị nữ tử có thực lực, địa vị tuyệt đỉnh nhất Đại quốc.

Hai người các nàng đồng thời muốn đòi lấy một vật gì đó, cho dù là một ít Chân Chủ Cấp nổi danh lâu đời, cũng đều sẽ cảm thấy áp lực, bất cứ một phương nào cũng đều không thể dễ dàng đắc tội.

- Liễu mỗ đã cự tuyệt Cầm Vương phi!

Hồng Hồ Thành chủ lạnh nhạt nói.

- Ngươi trực tiếp cự tuyệt Cầm Vương phi?

Cầm Kiếm Cung chủ nghe thấy vậy, nửa mừng nửa lo.

Mừng chính là, thiếu đi đối thủ cạnh tranh cường đại là Cầm Vương phi! Lo chính là, Hồng Hồ Thành chủ ngay cả Cầm Vương phi cũng không tiếc đắc tội, như vậy mình muốn đạt thành mục đích, chỉ sợ cũng rất khó khăn.

- Nhạc phổ là do mẫu thân Cầm Hâm lưu lại, Hâm nhi đối với vật ấy vẫn luôn trân trọng yêu quý vô cùng. Cho dù nó đối với ta vô dụng, nhưng Liễu mỗ cũng sẽ không tùy ý giao dịch ra ngoài!

Hồng Hồ Thành chủ rất nhanh lắc đầu, thể hiện thái độ.

Cầm Kiếm Cung chủ cũng không cảm thấy ngoài dự liệu, Hồng Hồ Thành chủ chung quy vẫn là một người xem trọng tình cảm, muốn dùng lợi ích đả động hắn cũng không dễ dàng như vậy.

Nàng âm thầm suy nghĩ, xem có biện pháp gì, có thể đả động Hồng Hồ Thành chủ.

Đang lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng xé gió dồn dập.

- Thành chủ đại nhân, đại sự không ổn!

Ngoài thư các đột nhiên truyền đến tiếng kinh hô lớn.

- Ồ?

Sắc mặt Hồng Hồ Thành chủ hơi chút trầm xuống, cả giận nói:

- Xảy ra chuyện gì?

Tòa thư các này, chính là địa phương Hồng Hồ Thành chủ tĩnh tu.

Ngày bình thường, chỉ cần Hồng Hồ Thành chủ thân ở trong này, cũng tương đương với việc bế quan, sự vụ lớn nhỏ trong Hồng Hồ Thành, đều không dám quấy nhiễu hắn.

Huống chi lúc này, Hồng Hồ Thành chủ đang cùng Cầm Kiếm Cung chủ, cấp bậc cự đầu Đại quốc, tiến hành đối thoại trao đổi.

- Có lẽ đã xuất hiện đại sự gì đó?

Cầm Kiếm Cung chủ lộ ra vẻ trưng cầu.

Hồng Hồ Thành chủ thì lại hừ nhẹ một tiếng.

Vυ't...

Một đạo âm ảnh rơi xuống một góc thư các:

- Bẩm Thành chủ, Triệu Phong đã trở lại!

- Ai đã trở lại? Triệu… Triệu Phong?

Thân hình Hồng Hồ Thành chủ chấn động, trong khoảnh khắc, toàn thân thoáng run lên.

- Triệu Phong? Đó có phải chính là một trong các thiên kiêu cái thế của Đại lục, ngày xưa từng đào hôn khỏi Hồng Hồ Thành hay không?

Trên mặt Cầm Kiếm Cung chủ lộ vẻ dị sắc.

- Triệu Phong kia ở trước cửa Phủ Thành chủ, nói là yêu cầu muốn gặp Thành chủ ngài!

Cái bóng kia cẩn cẩn thận thận nói.

Nhưng mà, lời nói của hắn còn chưa dứt, cặp mắt Hồng Hồ Thành chủ đã hóa thành đỏ bừng, một trận ánh sáng viêm hồng ở trên hư không lan tỏa ra, hết sức khủng bố.

- Triệu Phong! Ngươi còn mặt mũi đến Hồng Hồ Thành nữa sao? Đây chính là tự tìm đường chết!

Một đạo thanh âm thông thiên, cực độ tức giận vang lên, gần như chấn động cả Hồng Hồ Thành.

Trên không trung Phủ Thành chủ, một trận ánh sáng viêm hồng lan tỏa khắp cả hư không, Hỏa nguyên lực trong thiên địa sản sinh ra sự hô ứng cường đại, hình thành dị tượng kinh người.

Một khắc này, khắp cả Phủ Thành chủ, trên từ Chân Linh Cảnh, dưới đến Thoát Phàm Cảnh, Cố Thể Cảnh, cũng đều cảm thấy một luồng áp lực viêm khí cực nóng khiến mọi người hít thở không thông.

Loại cảm giác này, giống như có nham thạch nóng chảy cực nóng từ bên dưới nền đất dâng trào lên, trút xuống vô tận nộ hỏa vậy.

Khi mà ý cảnh uy năng Chân Chủ Cấp phát động không hề giữ lại, Chân Linh Cảnh trong phạm vi ngàn dặm đều có thể cảm ứng được một tia dao động dị thường của nguyên khí thiên địa.

- Thành chủ!

- Bái kiến Thành chủ!

Trước Phủ Thành chủ, phần đông thân ảnh cũng đều kinh hãi, cùng hành lễ.

Giờ phút này, vô số thân ảnh trong cả Hồng Hồ Thành đều nhìn lên trên thiên không, nhìn về phía vị nam tử vĩ ngạn đang trôi nổi trong huyễn lệ hồng quang kia, Hồng Hồ Thành chủ!

- Khí tức thật mạnh! Chân Chủ Cấp bình thường chỉ e rằng không phải là đối thủ của hắn!

Khương Tam Phong và Điệp Diệp liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt kinh hãi.

Bọn họ từng tham gia Chân Long Hội, từng tiến vào truyền thừa Vực Ngoại, cũng coi như người từng gặp qua đại tràng diện!

Giờ phút này, Hồng Hồ Thành chủ dưới trạng thái giận dữ, uy năng công pháp viêm hỏa bản thân sản sinh ra sự tăng trưởng không thể tưởng tượng.

Năm đó, lúc Triệu Phong đào hôn mà đi, Hồng Hồ Thành chủ cũng là dưới loại trạng thái này mà nhất cử đột phá Chân Chủ Cấp!

- Liễu Thành chủ, vãn bối Triệu Phong, đặc biệt đến tiếp kiến! Chuyện năm đó…

Triệu Phong ôm quyền hành lễ.

Mặc kệ nói như thế nào, Hồng Hồ Thành chủ cũng là phụ thân của Liễu Cầm Hâm.

- Tiểu bối câm miệng! Ngươi còn mặt mũi đề cập chuyện năm đó nữa sao? Bởi vì ngươi, danh dự Cầm Hâm bị sỉ nhục, thanh danh Hồng Hồ Liễu Tộc bại liệt!

Hồng Hồ Thành chủ phiêu phù ở giữa không trung, tức giận rít gào, tiếng rống giận giống như tiếng sấm, hồng quang diễm khí bốn phía nổ vang gào thét.

Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, vẻ mặt bình tĩnh, trong lòng lại không cho là đúng.

Năm đó, nếu không phải bởi vì Hồng Hồ Thành chủ gần như bắt buộc, Triệu Phong cũng sẽ không đính hôn với Liễu Cầm Hâm, thậm chí cũng chẳng có việc đào hôn sau này.

Cuối cùng Liễu Cầm Hâm đuổi theo, lập hạ đánh cuộc, trong lòng Triệu Phong áy náy, mới ưng thuận lời hứa hôn ước kia.

- Ngươi tới vừa đúng lúc! Liễu mỗ phải gϊếŧ ngươi… báo thù cho Cầm Hâm!

Trong thanh âm rít gào tức giận của Hồng Hồ Thành chủ lộ ra vài tia bi phẫn.

Thế nhưng, hắn cũng không có hoàn toàn mất đi lý trí.

Tu vi Triệu Phong cao tới Chân Chủ Cấp tiểu thành, tương đương với hắn. Một khi hai đại Chân Chủ Cấp ở trước Phủ Thành chủ khai chiến, chẳng biết sẽ làm bị thương bao nhiêu người vô tội!

Mặc dù Hồng Hồ Thành chủ tự tin, nhưng cũng không nắm chắc một kích tất sát.

- Báo thù cái gì? Cầm Hâm làm sao rồi?

Thể xác và tinh thần Triệu Phong chấn động, không khỏi thất thanh nói.

Nghe lời nói của Hồng Hồ Thành chủ, chẳng lẽ Liễu Cầm Hâm đã xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn?

Trước Chân Long Hội, Hồng Hồ Thành chủ nhiều nhất chỉ căm thù đối với Triệu Phong, truy nã hắn trong Đại quốc, nhưng lo ngại thế lực cường đại của Thiết Huyết Giáo, cũng sẽ không quang minh chính đại ra tay.

Nhưng nghe khẩu khí hiện tại, sự căm thù kia, dường như đã đạt tới cảnh giới thâm thù đại hận rồi.

- Triệu Phong! Ngươi là thiên kiêu cái thế Chân Long Hội, chẳng lẽ không biết, Cầm Hâm ở bên trong truyền thừa Vực Ngoại, xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, đến nay vẫn không có phản hồi!

Hồng Hồ Thành chủ giận quá hóa cười, lạnh lùng nhìn chăm chú Triệu Phong.

Vụt vụt vụt...

Lúc này, phụ cận Phủ Thành chủ, phần đông người vây xem đều bị Hồng Hồ Thành chủ âm thầm bày mưu đặt kế, nhất nhất phân tán đi hết.

Trước cửa Phủ Thành chủ, chỉ còn lại có ba người Triệu Phong, chung quanh trong vòng trăm trượng đã nhìn không thấy một cái thân ảnh nào khác.

- Cầm Hâm vẫn chưa trở về?

Triệu Phong rốt cuộc cũng thất sắc, dùng ánh mắt dò hỏi hai người Khương Tam Phong bên cạnh.

Khương Tam Phong và Điệp Diệp cũng khẽ gật đầu.

Liễu Cầm Hâm không có từ trong truyền thừa Vực Ngoại trở về, bọn họ cũng có nghe thấy.

Trên thực tế, không trở về từ trong truyền thừa Vực Ngoại, cũng không phải hiện tượng đặc biệt gì.

Hai người Khương Tam Phong vẫn nghĩ Triệu Phong tới Hồng Hồ Thành lần này là vì muốn trả thù, tự nhiên cũng sẽ không chủ động đề cập đến chuyện này.

- Tại sao lại như vậy?

Sau khi xác nhận xong, tâm linh Triệu Phong phảng phất như bị búa tạ oanh kích, nhất thời có chút phát mộng, giống như lục thần vô chủ.

Giờ phút này tâm tình của hắn tràn ngập trống rỗng, mất mác, hối hận, hổ thẹn.

Triệu Phong hiểu rằng, Liễu Cầm Hâm đến bây giờ, vẫn không trở vệ, xem ra cơ hội đã là thập phần xa vời.

Dù sao, không phải ai cũng đều có thể giống như Triệu Vũ Phỉ, tìm được đại kỳ ngộ nghịch thiên.

- Cầm Hâm tâm tính điềm tĩnh đạm bạc, nếu không phải bởi vì ngươi, nó cũng sẽ không nhất định phải tham gia Chân Long Hội!

Hồng Hồ Thành chủ gầm nhẹ một tiếng, hóa thành một đạo hỏa ảnh hồng sắc đẹp mắt, nhằm phía Triệu Phong trên mặt đất lao tới.

Lúc này, người ở phụ cận Phủ Thành chủ, đều bị phân tán đi hết rồi.

Mà Triệu Phong thì lại tâm thần chấn động, xuất hiện sơ hở rõ ràng, đúng là cơ hội ra tay tuyệt hảo.

- Huyền Hỏa Phần Ma!

Thân ảnh Hồng Hồ Thành chủ trong phút chốc áp bách đến trước mặt Triệu Phong, trong cự chưởng tràn ngập một mảnh xích tinh hồng quang, ngọn lửa bạo ngược thiêu đốt tàn sát bừa bãi, ở trên hư không không ngừng mơ hồ vặn vẹo.

- Không xong!

Khương Tam Phong và Điệp Diệp chỉ cảm thấy hư không bốn phía bị một tầng viêm khí hồng quang thẩm thấu.

Hai người có loại cảm giác bị thiêu cháy dày vò thống khổ, cho dù có thúc giục Chân Linh khí hộ thể, cũng không thể thay đổi.

Đây chẳng qua cũng chỉ là một tia khí thế báo hiệu Hồng Hồ Thành chủ sắp sửa phát động chiêu thức mà thôi!

Không thể tưởng tượng nổi, nếu một chưởng kia chính diện oanh kích mà đến, sẽ là quang cảnh khủng bố đến mức nào.

- Khó trách trước khi Hồng Hồ Thành chủ công kích, phải phân tán đi mọi người xung quanh!

Hai người Khương Tam Phong phảng phất như đặt mình trong hỏa lò, âm thầm kêu khổ không thôi.

Bọn họ tin tưởng rằng, cường đại như Triệu Phong hẳn có thể địch nổi công kích của Hồng Hồ Thành chủ, nhưng hai người bọn hắn, rất có khả năng sẽ bị vạ lây oan uổng!

- Hai người các ngươi trước tiên lui đi!

Một đạo thanh âm trầm thấp đột nhiên từ bên tai hai người truyền đến.

Ô...ô...ô...n...g!

Một luồng cảm giác điện giật tê dại đánh vào trên người hai người.

Chỉ thấy một đạo phong hà điện hoàn giống như thủy ba gợn sóng, sản sinh ra lực thôi động bài xích cường đại, đem hai người Khương Tam Phong đẩy dời đi ra ngoài mấy chục trượng.

Ngay sau đó…

Phành…

Một chưởng mang theo lửa giận ngập trời của Hồng Hồ Thành chủ, đánh thẳng xuống mặt đất.

Phía trước Phủ Thành chủ chớp lên một trận, tại chỗ xuất hiện một cái hố sâu cháy đen, chưởng hình cự đại đường kính bốn năm mươi trượng!

Hố sâu cháy đen kia, sâu không thấy đáy!

Hít…

Một ít cường giả đằng xa hít mạnh một ngụm lãnh khí, cũng thừa nhận một cỗ diễm khí trùng kích, giống như bị liệt hỏa cuồng phong thổi quét vậy.

Phành phành phành...

Cho dù uy lực một chưởng này vô cùng ngưng tụ, nhưng một tia dao động nhỏ bé vẫn khiến cho tường thành Phủ Thành chủ sập xuống một mảng.

- Vừa rồi Đà chủ vì cứu chúng ta…

Điệp Diệp phản ứng trở lại, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập lo lắng không đành lòng.

Thời khắc nguy cấp, bọn họ chỉ nhìn thấy Triệu Phong thi triển phong lôi bí kỹ, đưa bọn họ đẩy dời đi khỏi phạm vi chưởng lực của Hồng Hồ Thành chủ.

Về phần bản thân Triệu Phong, bộ dáng dường như vẫn chưa kịp phản kháng.

Nhìn cái hố sâu cháy đen sâu không thấy đáy kia, hai người không khỏi mơ hồ toát một thân mồ hôi lạnh.

Trong mắt bọn họ, Triệu Phong tuy mạnh, nhưng dù sao cũng không phải cường giả lưu phái luyện thể, có thể dùng thân thể chống cự công kích Chân Chủ Cấp cùng giai!

Huống chi Hồng Hồ Thành chủ kia tu luyện chính là Huyền Hỏa Phạm Thiên Kinh, cảnh giới hỏa hầu cực cao, lực công kích cường đại vô cùng.

Vυ't...

Thân ảnh thiểm động ánh lửa của Hồng Hồ Thành chủ, phóng tới phụ cận động khẩu, sắc mặt cũng có chút cứng đờ.

- Liễu Thành chủ, về chuyện của Cầm Hâm, Triệu mỗ quả thật trong lòng vô cùng hổ thẹn!

Trên bầu trời truyền đến một đạo thanh âm thở dài áy náy.

Một đoàn phong ảnh điện quang lóe lên, hiện ra thân ảnh một gã thiếu niên tóc lam.

- Phong Lôi Áo Nghĩa thật tinh diệu, đồng thời trong lúc đẩy hai người kia ra, chính mình cũng tránh thoát khỏi một kích của Hồng Hồ Thành chủ. Nghe nói Triệu Phong này tiến vào truyền thừa vô danh thần bí, không biết có thu hoạch gì đây?

Cầm Kiếm Cung chủ đứng cách đó không xa, trong mắt có chút chớp động.