Trên khoảng không của lâu đài cỏ. Sương khỏi lượn lờ.
Bộ khô lâu thoáng giằng co với “Di Thiên Chi Mâu” trong giây lát.
Khô Lâu đường chủ ở trong sương khói màu đen, như ẩn như hiện, hai điểm u hồng trong mắt lóe lên không ngừng, khí tức âm trảm.
Hắn lạnh nhạt nhìn “Di Thiên Chi Mâu” trên đỉnh đầu, không hề sợ hãi chút nào.
Di Thiên Chi Mâu trên trời lạnh lùng nhìn Khô Lâu đường chủ, sau đó truyền đến một âm thanh mơ hồ xa xăm:
- Thì ra là ngươi!
Thì ra là người!
Thanh âm này, trực tiếp vang lên trong tinh thần, khiến những người bên dưới lập tức xôn xao.
- Tình huống gì đây! Chẳng lẽ Triệu Phong đã biết Khô Lâu đường chủ từ lâu?
- Không đúng, Khô Lâu đường chủ chính là cự đầu của Xích Nguyệt Ma Giáo mấy trăm năm trước, Triệu Phong từ lúc sinh ra đến bây giờ, còn chưa tới hai mươi năm mà.
Hai bên địch ta, phần lớn mọi người đều chấn động, cảm giác khó hiểu vô cùng.
Đám người Bạch trưởng lão và Túc lão rốt cuộc cũng có thể thở dốc, thả lỏng đôi chút.
Ngược lại, bên phía Xích Nguyệt Ma Giáo, Bá Thiết đà chủ thì lại sinh ra sợ hãi bản năng, còn trên mặt U Long Điện Vương thì đây vẻ kiêng kỵ kinh hãi.
Trong vô hình, áp lực lên trận doanh Liên minh Thí Long đã giảm xuống
Giờ phút này, nhìn lên “Di Thiên Chi Mâu” trên bầu trời, Bạch trưởng lão không khỏi cảm thấy tâm linh rung động cảm nhận được một luồng tinh thần áp bách cường đại. Chẳng lẽ lực lượng tinh thần của Triệu Phong đã vượt qua mình?
Ánh mắt và ý thức của Triệu Phong đã vượt qua thời không quan sát bên dưới.
- Lần này Thần Linh nhãn đột phá, triệt để hấp thu lực lượng Mộc Linh tinh phách, tâm hồn của ta đã lớn mạnh tới một cấp độ khác.
Triệu Phong có một loại cảm thụ khác xa dĩ vãng
Trước kia, khi thi triển “con mắt vượt không gian”, hắn sẽ cảm thấy Đồng lực tâm hồn nhanh chóng tiêu hao, không thể kéo dải, phảng phất tùy thời sẽ bị tan rã.
Nhưng lần này, Di Thiên Chi Mâu hiện ra, càng ổn định và ngưng thực hơn trước rất nhiều.
Thậm chí, Triệu Phong còn có thể thông qua Di Thiên Chi Mâu, phát ra thanh âm tại phuong diện tinh thần.
- Ngươi biết ta sao? Chẳng lẽ...
Hai ngọn lửa u hồng trong mắt Khô Lâu đường chủ đột nhiên chớp động dường như nghĩ đến điều gì đó.
Không sai.
Triệu Phong và Khô Lâu đường chủ, quả thực đã có duyên gặp mặt một lần.
Năm đó, lúc Triệu Phong dùng Thần Linh nhãn nhìn trộm bên trong cổ tháp tại Hoành Vân Thiên Lâm, đã phát hiện một Bộ khô lâu vô cùng suy yếu, dường như mới sống lại không lâu.
Cho đến tận hôm nay, một màn kinh hồn đó vẫn còn khắc sâu trong ký ức của Triệu Phong
Đặc biệt là “U Hồn ấn ký” mà Khô Lâu đường chủ thi triển lên người hắn, bám riết lấy một thời gian dài, cảm giác buồn nôn đó giống như âm hồn bát tán, khiến hắn khó chịu vô cùng.
Về sau, Triệu Phong phải trả một cái giá đắt, thậm chí khiến tu vi rơi xuống lúc đó mới có thể mượn lực lượng nguyền rủa của “Bách Phần cấm địa” để phá giải u Hồn ấn ký.
- Khặc khặc... Thú vị, có lẽ đây là số mệnh. Mấy năm chờ đợi, cuối cùng tiểu bối ngươi cũng tự dẫn xác tới đây.
Khô Lâu đường chủ dường như chợt nhớ ra, cười một tiếng quái dị, sát cơ trong hốc mắt, lập lòe như thực chất.
Vụt...
Thân hình Khô Lâu đường chủ bỗng nhiên biến mất, trong tầm mắt mọi người chỉ có thể bắt được một đạo tàn ảnh
- U Quỷ Tù Cấm!
Khô Lâu đường chủ há miệng phun ra.
Phụt...
Bốn đoàn u diễm hình thái quỷ quái, mỗi một đoàn ước chừng có đường kính hơn một trượng phát ra luồng khí tức kinh triệt tâm hồn.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Bốn đạo u diễm quỷ quái, đồng thời kéo dài một chuỗi hư tuyến trong suốt, hiện ra khí tức gϊếŧ chóc, không ngừng vây chặt, giống như một cái lao tù hư vô, vừa vặn vây kín “Di Thiền Chi Mâu”.
- Không tốt!
Một vài cao tầng của Liên minh Thí Long ở bên dưới, không khỏi hét lên.
Khô Lâu đường chủ kia, dường như đã sớm có phòng bị, thi triển một loại bí thuật quỷ dị nào đó, nhằm vào “Di Thiên Chi Mâu”.
Phía chân trời.
Khí tức của bốn đoàn u diễm quỳ quái kia đột nhiên tăng vọt, khí tức của mỗi một đoàn có thể sánh ngang Chân Chủ cấp.
Chúng không phải là thân thể huyết nhục, mà ở trạng thái Linh Thể.
Có lẽ nếu so với công kích vật chất, bốn đoàn u diễm quỷ quái này thậm chí còn không bằng Chân Linh cảnh bình thường nhưng tại phương diện tinh thần, chúng lại càng am hiểu hơn.
Giờ phút này, bốn đoàn u diễm quỷ quái kéo dài ra một chuỗi hư tuyến trong suốt, hình thành một cái lao tù hư vô cực lớn, vừa vặn bao phủ “Di Thiên Chi Mâu”.
- Khặc khặc... U Quỷ Tù cấm chuyển nhằm vào Linh Thể hư vô, có năng lực vây sát cường đại. Những thứ như Tàn Hồn, Dị Linh lâm vào trong đó, muốn chạy trốn còn khó hơn lên trời.
Khô Lâu đường chủ cười một tràng quái dị, gần giọng nói.
Trong hốc mắt của hắn, ngọn lửa u hồng không ngừng co rút lại, từng sợi khí diễm u hồng không ngừng rót vào bên trong U Quỷ Tù Cấm.
- Bổn tọa sẽ khiến ngươi có đến mà không có về!
Thanh âm khàn khàn kinh hồn, không ngừng vang vọng trên tòa lâu đài cổ.
“Di Thiên Chi Mâu” lâm vào lao tù hư vô, vẫn không hề nhúc nhích.
Xung quanh lao tù hư vô, Khô Lâu đường chủ đột nhiên phát ra một tia khí diễm u hồng, nhanh chóng chui vào trong “Di Thiên Chi Mâu”.
- Huyết mạch đồng tử của Triệu Phong, quả thật khiến người khác phải ngước mắt mà nhìn. Nhưng đáng tiếc, Khô Lâu đường chủ này lại là cường giả am hiểu “Linh Hồn quỷ thuật”, còn là Tôn Già thời kỳ đỉnh phong.
Xa xa, Lâm Thông lặng lẽ quan sát thế cuộc của trận chiến, dáng vẻ có chút tiếc hận.
Mặc dù hắn thần phục Triệu Phong, bội phục khả năng khống chế làm chủ cục diện vô song của đối phương, nhưng lúc này, Lâm Thông không thể không thừa nhận, Triệu Phong đã dẫm phải đinh rồi.
- Khô Lâu đường chủ này, không ngờ lại tinh thông nguyên lý Hồn đạo.
Tâm thần của Triệu Phong ở trên không trung, bốn phía bị lao tù hư vô vây kín, khiến cho hắn cảm thấy lạnh lẽo không thoái mái.
Đặc biệt là từng sợi khí diễm u hồng kia, có một luồng lực lượng thẩm thấu tâm hồn vô cùng đáng sợ.
Dưới loại cục diện này, Triệu Phong không hề có bất kỳ động tĩnh gì, giống như đã thúc thủ vô sách
- Đường chủ thần uy!
U Long Điện Vương không khỏi cuồng hỉ, đồng thời cũng thở phào một hơi, như trút bỏ được gánh nặng
Lúc trước hai bên giao phong khiến trong lòng U Long Điện Vương vẫn còn sợ hãi Triệu Phong Cho nên lần này, thấy Di Thiên Chi Mâu vừa hiện thân, Chân Chủ cấp đại thành như hắn cũng không khỏi cảm thấy kinh hãi bất an
- Triệu Phong! Cho dù ngươi thiên tư thông tuệ, được tôn làm thiên kiêu cái thế, nhưng không ngờ cũng có ngày hôm nay. Gặp phải cự đầu cấp bậc Đường chủ của Xích Nguyệt Giáo, xem như ngươi không may rồi.
Đám người U Long Điện Vương đều cảm thấy trong lòng hả hê.
Cục diện lúc này, khiến cho trận doanh của Liên minh Thiết Long cảm thấy rất thoải mái.
Từ khi trở về khu vực Hoành Vân, thiếu niên kia đã nhúng tay vào thế cục, với thủ đoạn như Thần, không gì không làm được, hắn đã bức Liên minh Thiết Long đến bờ vực sụp đổ.
Bây giờ, tồn tại như ác mộng kia, cuối cùng cũng biến mất.
- Tiểu bối! Chỉ bằng vào bí thuật vượt qua thời không của ngươi, cũng muốn quấy nhiễu bố cục của bổn tọa ư? Trước khi chết, ngươi còn gì để nói?
Khô Lâu đường chủ cười khủng khục, có chút tự đắc.
Tầng tầng bố cục của hắn, đã hốt gọn một mẻ Liên minh Thí Long, tất nhiên cũng không thể để sót Triệu Phong.
Khô Lậu đường chủ đã phát hiện “Dấu hiệu Mâu thần” trên người U Long Điện Vương từ sớm, thế nhưng hắn vẫn không ra tay hóa giải, chính là vì chuẩn bị cho kế hoạch ngày hòm nay.
Thế nhưng
Di Thiên Chi Mâu trên bầu trời vẫn giữ thần sắc lạnh lùng, mơ hồ còn lộ ra một tia trào phúng
- Ồ?
Khô Lâu đường chủ bỗng nhiên ý thức được chuyện gì đó, cảm thấy không đúng
Di Thiên Chi Mâu trên không trung căn bản không hề có ý định vùng vẫy, dường như hoàn toàn không để “U Quỷ Tù Cấm” xung quanh vào mắt.
Thanh Mâu Phong Trảm!
Bên trong “Di Thiên Chi Mâu” đột nhiên hiện lên hai đạo thanh mang sắc bén.
Khoảnh khắc tiếp theo...
Phốc phốc...
Hai đạo phong nhận lấp lánh màu xanh mờ nhạt cực lớn, giống như lưỡi đao hư vô, xẹt qua phụ cận tòa lâu đài cổ, nhanh như điện chớp.
- A a...
Phụ cận tòa lâu đài cổ, hai đạo thân ảnh lập tức bị chém trúng máu tươi bắn tung tóe.
Thân thể của hai thân ảnh này bị chém thành hai đoạn, ngã trong vũng máu.
- Sao... Sao có thể...
Thân thể U Long Điện Vương bị cắt thành hai đoạn, trên mặt vẫn còn đọng lại thần sắc sợ hãi và không cam lòng.
Ngay cả vị lão giả áo xám tu vi Chân Chủ cấp đại thành ở bên cạnh, trên mặt vẫn có chút mơ hồ, hắn hoàn toàn chưa kịp nhìn thấy đồng pháp huyết mạch của Triệu Phong thì đã chết không nhắm mắt rồi.
Một màn kinh biến này, khiến toàn trường chấn động không ít người hít một ngụm khí lạnh.
- Thuấn sát hai Chân Chủ cấp đại thành? Huyết mạch đồng tứ của Triệu Phong không ngờ đã tăng trưởng đến cấp độ này rồi.
Lâm Thông kinh hãi, ngây người tại chỗ.
Trên không trung của tòa lâu đài cổ, thần sắc Khô Lâu đường chủ có chút trì trệ, nói năng lộn xộn:
- Sao có thể như vậy, hắn không thèm đếm xỉa đến “U Quỷ Tù cấm”? Con mắt hư vô kia, chẳng lẽ không phải là hình thái Linh Thể thông thường?
Di Thiên Chi Mâu chỉ trong nháy mắt đã gϊếŧ chết hai đại Chân Chú cấp, đồng thời khiến cho Khô Lâu đường chủ triệt để chấn động
Nhưng khiến hắn không thể lý giải nổi chính là, “Di Thiên Chi Mâu” kia rốt cuộc tồn tại dưới hình thức gì?
Con mắt hư vô kia phảng phất khảm vào thiên địa, giống như chỉ là một cái “hình chiếu” vượt qua thời không không cùng một không phân với bản thể ý thức.
Phong Lôi Đồng Hỏa!
Con mắt hư vô khổng lồ bỗng nhiên hóa đổi thành màu xanh, lóe lên một trận diễm quang Phong Lôi mờ nhạt.
Ầm...
Một trong bốn đoàn u diễm quỷ quái kia, lập tức bị thiêu đốt, bị Đồng Hóa xuyên thủng phát ra một tiếng hét thê lương thảm thiết.
Không chỉ có vậy, sau khi u diễm quỳ quái bị Đồng Hóa xuyên thủng một phần tia lửa giống như thực chất rơi xuống tòa lâu đài cổ.
Phừng...
Trong tòa lâu đài cổ, lập tức có vài chỗ bốc cháy hừng hực.
Ngay lập tức, “Phệ Linh Vạn Khô Đại Trận” bao phủ toàn bộ lâu đài cổ, lập tức chấn động hào quang ảm đạm đi rất nhiều, có chút lung lay, vô cùng không ổn định.
- Không tốt! Mắt trận cháy rồi...
Khô Lâu đường chủ rốt cuộc đã lộ ra vài phần bối rối.
Một khi “Phệ Linh Vạn Khô Đại Trận” bị phá mất, hắn sẽ gặp phải sự quần công của mấy ngàn cường giả tinh anh thuộc Liên minh Thi Long. Hơn nữa, nơi này chính là cứ điểm Xích Nguyệt Phân Đường, e rằng cũng sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
Vụt...
Sau khi hoàn thành xong mọi chuyện, “Di Thiên Chi Mâu” có chút ảm đạm, biến mất khỏi bầu trời.
Khô Lâu đường chủ thả lỏng một hơi, may mắn là loại Đồng thuật vượt thời không này tiêu hao rất lớn, đối phương không thể nào liên tục công kích được.
Vù...
Khô Lâu đường chủ quay trở về bên trong tòa lâu đài cổ, huy động hắc kỳ, tu bổ mắt trận.
- Cơ hội tốt! Chư vị hãy dốc một phần lực, công phá đại trận này!
Ánh mắt Túc lão sáng lên, liền hô to một tiếng.
Ông ta nắm rõ đại cục trong tay, hiện nay “Phệ Linh Vạn Khô Đại Trận” đang không ổn định, bị suy yếu trầm trọng, là cơ hội tốt nhất để công phá.
Hơn nữa.
Vừa rồi Triệu Phong đã gϊếŧ chết hai Chân Chủ cấp đại thành, nhưng lại không bài trừ bức tường lửa đằng sau, có lẽ tại phương diện này cùng có dụng ý gì đó.
Triệu Phong không giúp đỡ Liên minh Thí Long rút lui, mà là giúp bọn hắn tiến công.
Cũng may, hai tên Chân Chủ cấp đại thành của địch quân đã bị diệt, chỉ còn lại một mình Bá Thiết đà chủ tại khu vực phòng thủ tòa lâu đài, mọi người vừa quân công, lập tức chiếm ưu thế áp đảo.
- Gϊếŧ!
- Tiến công lâu đài cổ kia, hủy diệt đại trận.
Đám cường giả Kiếm Đạo như Bạch Trưởng lão, Thương Vũ Nguyệt, đều liên tục phát động tiến công mãnh liệt.
Đinh đinh đinh...
Bá Thiết đà chủ huy động Cự Thiết Phủ, mệt mỏi phòng thủ bị động, một đám cường giả cùng trận doanh đã chết thảm sau đợt công kích mãnh liệt vừa rồi.
Còn may là Khô Lâu đường chủ vừa tu bổ mắt trận, có thể trợ giúp bên này đôi chút, nếu không thì Bá Thiết đà chủ căn bản không kiên trì được quá mười nhịp hô hấp.
Cùng lúc đó.
Cách ngoài mấy ngàn dặm, trên một đầu đại điểu kim bích.
Vụt...
Ý thức thị giác của Triệu Phong trở về thể xác, khẽ thở ra một hơi.
- Triệu Đà chủ, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?
Điệp Diệp tò mò hỏi.
Mấy nhịp hô hấp vừa rồi, thân thể Triệu Phong tiến vào một loại trạng thái đặc thù, mơ hồ rót khí tức tinh thần vào trong hư không, khiến hai người bọn họ hãi hùng người khϊếp không thôi.
Thủ đoạn con mắt vượt thời không của Triệu Phong, trong Di tích Tử Thánh mới đạt được hữu dụng thực sự, cho nên hai người Khương Tam Phong cũng không hề biết.
- So với trong tưởng tượng còn phiền toái hơn... Cự đầu cấp bậc Đường chủ của Xích Nguyệt Ma Giáo, thời kỳ đỉnh phong quá nửa là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh. Ta phải đi trước một bước rồi!
Cái gì? Xích Nguyệt Đường chủ? Tòn Giả Đan Nguyên cảnh?
Hai người Khương Tam Phong, lập tức giạt mình như tỉnh mộng, giống như trong thời gian ngắn còn chưa thể tiếp nhận nổi loại đả kích này.
Vụt...
Lời còn chưa dứt, một đạo tàn quang mơ hồ đã lướt về phía chân trời.