Chúa Tể Chi Vương

Chương 296: Nhất lực kháng quần hùng (trung)

Trong lúc nhất thời, sắc mặt ba người Tàn Huyết Ngốc Ưng đều kinh nghi bất định, kiêng kỵ, không cam lòng, tham lam, kinh hãi… đủ các loại vẻ mặt, không ngừng biến ảo thay đổi không ngừng.

Gã thiếu niên trước mắt này, một phen đem toàn bộ bảo vật của tầng thứ ba cướp đoạt không còn gì, chỉ cần gϊếŧ chết được hắn, liền có thể nhận được toàn bộ tinh hoa của cả Bảo tàng Thủy Nguyệt.

Nhưng mà, ba người bọn Tàn Huyết Ngốc Ưng căn bản không làm được chuyện này.

Một vị Chân Linh Cảnh chủ lực, hai vị Nửa bước Chân Linh Cảnh phụ trợ liên thủ, không ngờ lại không thể đột phá được phòng ngự của kẻ này.

- Chỉ là một con kiến Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh… Không đúng! Tiểu tử này từ lúc nào đột phá lên Nửa bước Chân Linh Cảnh rồi?

Trong lòng Tàn Huyết Ngốc Ưng và lão đạo thanh bào tràn ngập hối hận và không cam lòng.

Triệu Phong ngồi đả tọa trên Tam Hoa Bảo Liên, không chút cử động, sắc mặt lạnh lùng, mặc kệ mọi người công kích, hắn vẫn yên tĩnh tiến hành tu luyện.

- Tam Hoa Bảo Liên so với trong tưởng tượng còn cường đại hơn!

Vẻ mặt Hắc Vân đại sư tràn ngập kinh hỉ.

Vừa rồi Triệu Phong dùng Nửa bước Chân Linh Khí thúc giục Tam Hoa Bảo Liên, phòng hộ bản thân, hơn nữa còn phóng thích ra kỳ hương thôi miên, khiến cho ba người bọn Tàn Huyết Ngốc Ưng tạm thời phải lui bước.

- Triệu Phong, ta khuyên ngươi mau mau giao ra Tam Hoa Bảo Liên và những bảo vật ở tầng thứ ba! Nếu như không, đợi đến khi Đào Phiến phi tặc và Bích lão đầu tới đây, ba cường giả Chân Linh Cảnh liên thủ, ngươi căn bản không chống đỡ được bao lâu đâu!

- Hiện tại nếu như ngươi bằng lòng quy thuận chúng ta, đến lúc đó chúng ta liên thủ, mới có thể bảo trụ cho ngươi một mạng!

Tàn Huyết Ngốc Ưng và lão đạo thanh bào, đều không ngừng thuyết phục.

Triệu Phong căn bản không thèm để ý đến bọn họ, nắm chặt thời gian tiêu hóa lực lượng của các loại Linh đan, Thần dược như Bách Hoa Thánh Dịch, không ngừng chuyển hóa Nửa bước Chân Linh Khí trong cơ thể.

Mỗi thời mỗi khắc, Nửa bước Chân Linh Khí trong cơ thể hắn đều không ngừng gia tăng chuyển hóa từng chút một.

Hành động của Triệu Phong khiến cho ba người bọn Tàn Huyết Ngốc Ưng oán hận không thôi, cực kỳ khó xử.

- Tiểu tử lam mao, đừng tưởng rằng có được Tam Hoa Bảo Liên, chúng ta sẽ không làm gì được ngươi!

Trong mắt Tàn Huyết Ngốc Ưng lóe lên một tia tàn nhẫn lạnh lùng, trong tay xuất hiện một thanh huyết đao Thần binh Linh cấp Hạ phẩm.

Có Thần binh Linh cấp tương trợ, lực công kích của hắn gia tăng lên rất nhiều, lại một lần nữa đánh về phía Triệu Phong.

Lúc này đây, Triệu Phong vẫn như cũ thúc giục kỳ hương thôi miên bên trong Tam Hoa Bảo Liên. Đóa hoa ba màu từng đóa từng đóa không ngừng lóe sáng, bảo vệ cẩn mật Triệu Phong và Hắc Vân đại sư.

Thình thịch! Bồng oanh!

Công kích lúc này của Tàn Huyết Ngốc Ưng rõ ràng đã gia tăng thêm không ít.

Đóa hoa ba màu bảo hộ Triệu Phong, dưới sự công kích cuồng bạo của Tàn Huyết Ngốc Ưng cũng ảm đạm xuống vài phần.

Chẳng qua, Tàn Huyết Ngốc Ưng càng công kích lại càng mệt mỏi hơn, rất nhanh liền phẫn nộ rút lui về phía sau.

- Chỉ cần có thêm một cường giả Chân Linh Cảnh nữa liên thủ, sẽ có hy vọng rất lớn đột phá phòng ngự của tên tiểu tử này! Còn may là hắn cũng không phải là Chân Linh Cảnh, nếu không, ba Chân Linh Cảnh liên thủ cũng đều không thể làm được gì hắn.

Sắc mặt Tàn Huyết Ngốc Ưng âm tình bất định, cùng lão đạo thanh bào thương nghị với nhau.

Lấy tình huống hiện tại mà nói, một cường giả Chân Linh Cảnh căn bản không hể làm gì được Triệu Phong.

Trong mắt Hắc Vân đại sư cũng lộ ra một tia lo lắng, truyền âm nói:

- Cho dù có thêm ta hiệp trợ, nhiều nhất cũng chỉ có thể ngăn cản được hai gã Chân Linh Cảnh liên thủ công kích trong chốc lát mà thôi! Mà tên Đào Phiến phi tặc kia, thực lực gần tiếp cận Chân Huyền Cấp, một khi ba cường giả Chân Linh Cảnh cùng liên thủ…

Mặc dù Tam Hoa Bảo Liên cường đại, nhưng mà cũng phải xem xem người sử dụng nó có thực lực như thế nào.

Triệu Phong vừa mới bước vào Chân Linh Cảnh, dựa vào cảnh giới tinh thần cực cao, mới có thể phát huy ra được một ít công hiệu uy năng của Tam Hoa Bảo Liên.

Đối mặt với sự lo lắng của Hắc Vân đại sư, Triệu Phong cũng không chút nao núng, chỉ tranh thủ tiếp tục tu luyện.

Dược lực của Bách Hoa Thánh Dịch cùng với các loại Linh đan Thần dược trong cơ thể hắn, hiện tại cũng chỉ mới tiêu hóa được phân nửa, vẫn còn có khả năng tiếp tục gia tăng thực lực thêm nữa.

Về phần mấy lời kêu gào của đám người Tàn Huyết Ngốc Ưng bên kia, Triệu Phong trực tiếp không thèm để ý tới.

Tàn Huyết Ngốc Ưng thấy không thể làm gì được Triệu Phong, ánh mắt cuối cùng chuyển dời sang Huyền Hoa Bảo Điển.

- Triệu Phong có được Đại sư Cơ quan tương trợ, nhưng cũng không có thu hoạch được Huyền Hoa Bảo Điển, trong này chắc chắn có huyền cơ gì đó!

Lão đạo thanh bào truyền âm nói.

Ba người kiểm tra, đồng dạng liền phát hiện ra vấn đề của Huyền Hoa Bảo Điển.

- Dường như thiếu một loại vật liệu thì mới có thể đạt được Huyền Hoa Bảo Điển! Nếu không, chỉ sợ chúng ta phải ở lại trong chỗ này đến bốn mươi chín ngày mới có thể đi ra được!

Sắc mặt lão đạo thanh bào tối tăm.

- Là thiếu vật liệu gì?

Tàn Huyết Ngốc Ưng căn bản buồn bực không thôi. Bảo vật gần ngay trước mắt, lại không thể làm gì được, chỉ có thể nén giận trong lòng.

- Trên Huyền Băng Tinh Thạch có ghi rõ, cần phải có máu xử âm mới được!

Lão đạo thanh bào nói tới đây, thiếu chút nữa thì há miệng mắng to một tiếng.

Ở cái địa phương khỉ ho cò gáy ngăn cách với bên ngoài như thế này, muốn kiếm được một nữ nhân đã cực kỳ khó khăn rồi, hơn nữa còn lại phải lấy được máu chảy ra trong lần đầu tiên của xử nữ nữa!

Két chi!

Đại môn phía Tây đột nhiên mở ra.

- Tam Hoa Bảo Liên! Huyền Hoa Bảo Điển!

Đào Phiến phi tặc và nữ tử váy hoa sau khi tiến vào tầng thứ ba, ánh mắt tham lam và mừng như điên nhất thời đảo qua Triệu Phong cùng với Huyền Hoa Bảo Điển đang phong bế bên trong Huyền Băng Tinh Thạch kia.

- Tiểu tử lam mao, nhận lấy cái chết!

Thần tình Đào Phiến phi tặc tràn ngập sát khí, huy động Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, công kích thẳng về phía Triệu Phong.

Bồng! Oanh phốc!

Công kích của hắn so với Tàn Huyết Ngốc Ưng còn cao hơn nửa cấp bậc.

Những đóa hoa ba màu đang vây quanh hai người Triệu Phong kia, rất nhanh ảm đạm xuống một phần.

Thực lực của Đào Phiến phi tặc gần tiếp cận với Chân Huyền Cấp, lại có được Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, một trong Thủy Nguyệt Tứ Bảo, lực áp hai cường giả Chân Linh Cảnh, nào phải là hư ngôn?

Vụt!

Thời khắc mấu chốt, Hắc Vân đại sư liền đặt tay lên trên vai của Triệu Phong, dung nhập Nửa bước Chân Linh Khí của chính mình vào.

Ô…ô…ô…n…g!

Đám đóa hoa ba màu xung quanh Tam Hoa Bảo Liên lại một lần nữa sáng ngời lên, phát ra từng đoa hoa ảnh rực rỡ.

- Hắc Vân đại sư, ngươi rõ ràng là đã trúng Cửu Chuyển Hoa Độc của ta…

Cùng lúc đó, Triệu Phong đồng thời phát động ra hai loại kỳ hương thôi miên, thôi tình bên trong Tam Hoa Bảo Liên.

Kỳ hương bên trong Tam Hoa Bảo Liên phát ra, thẩm thấu thẳng vào phương diện tinh thần, uy lực có quan hệ tới độ mạnh yếu của tinh thần lực chủ nhân.

- Ngươi làm sao có thể luyện hóa được Tam Hoa Bảo Liên? Còn có thể phát huy ra uy lực của hai loại kỳ hương nữa?

Vẻ mặt Đào Phiến phi tặc tràn ngập khϊếp sợ, tạm thời nhảy lui ra một đoạn khoảng cách.

Loại kỳ hương phụ trợ do bên trong Tam Hoa Bảo Liên phát ra, cơ bản có thể ảnh hưởng đến cường giả Chân Linh Cảnh.

Đào Phiến phi tặc mặc dù có thể chống cự được một chút, nhưng mà nữ tử váy hoa bên cạnh hắn thì lại căn bản không thể ngăn cản được. Nàng ta rất nhanh thở dốc mãnh liệt, đưa tay cởi bỏ áo váy, trực tiếp lao về phía sư huynh bên cạnh mình.

Tàn Huyết Ngốc Ưng đứng ở một bên quan chiến, căn bản không có ra tay.

- Một khi Đào Phiến phi tặc đoạt được Tam Hoa Bảo Liên, cho dù mình có cùng Bích lão đầu liên thủ, cũng chỉ có kết cuộc thân vong!

Trong đầu Tàn Huyết Ngốc Ưng cũng không ngừng tính kế.

Két chi!

Đúng lúc này, đại môn ở phía Nam đột nhiên mở ra.

Ba người bọn Bích lão gia, Bích Xảo Ngọc cùng Gia chủ Bích gia tiến vào tầng thứ ba.

- Chuyện gì xảy ra?

Cục diện ở tầng thứ ba khiến cho Bích lão gia kinh ngạc ngoài ý muốn.

Triệu Phong đang ngồi ở chính giữa, Đào Phiến phi tặc và Tàn Huyết Ngốc Ưng không ngờ cũng không có công kích hắn, bộ dáng dường như còn có chút kiêng kỵ nữa.

Khi cả ba cường giả Chân Linh Cảnh nhất tề đến đây, cục diện liền trở nên phức tạp hơn.

- Với thực lực của ta, nếu như trả một cái giá không nhỏ, thật ra thì cũng có thể diệt sát tên tiểu tử này! Nhưng mà hai cái tên gia hỏa phiền phức này đang đứng một bên, chỉ sợ…

Trong lòng Đào Phiến phi tặc không ngừng đề phòng hai cường giả Chân Linh Cảnh còn lại.

Lúc này thì Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng lại một lần nữa tạm thời liên thủ. Chỉ có như vậy, bọn họ mới có thể miễn cưỡng chống lại được Tàn Huyết Ngốc Ưng.

Triệu Phong bình thản ngồi trên Tam Hoa Bảo Liên, không chút cử động, một mực chuyên tâm tu luyện.

Còn Hắc Vân đại sư ngồi ở một bên, toàn thân toát ra một tầng mồ hôi lạnh. Nếu như lúc này ba cường giả Chân Linh Cảnh liên thủ lại, hắn và Triệu Phong chỉ sợ không thể chống đỡ nổi quá mười hơi thở.

- A? Huyền Hoa Bảo Điển không ngờ cần phải có máu xử âm mới lấy được?

Ánh mắt Bích lão gia chợt lóe lên một chút.

Ở nơi phong bế như thế này, muốn có được máu xử âm, quả thật là có chút không dễ dàng.

Nữ tử váy hoa đến cùng với Đào Phiến phi tặc kia, khẳng định đã không phải là xử nữ. Nàng xuất thân từ tà phái Bách Hoa Môn, tự nhiên là kinh nghiệm vô số rồi.

- Tiểu nha đầu này…

Lão đạo thanh bào và Tàn Huyết Ngốc Ưng đồng thời khẽ nheo mắt lại, nhìn chằm chằm về phía Bích Xảo Ngọc.

Đào Phiến phi tặc cũng ý thức được điểm này, ánh mắt liền sáng ngời lên.

Bích Xảo Ngọc bộ dáng khờ dại thiện lương, chỉ mới có mười hai mười ba tuổi, Đào Phiến phi tặc bình sinh duyệt nữ vô số, liếc mắt liền nhìn ra được thân xử nữ của nàng.

- Ha ha ha… Bích lão đầu, ngươi thật sự là tính toán không chút sơ xuất! Không bằng như vậy đi, cứ để ta tới phá thân xử nữ của nàng ta!

Tàn Huyết Ngốc Ưng cười lạnh một tiếng, nói lớn.

- Phi! Tên thủy tặc côn đồ độc nhãn đầu trọc kia, biết cái gì phong tình cơ chứ? Tiểu cô nương, ngươi cứ yên tâm, ta nhất định sẽ khiến cho ngươi có được thể nghiệm sung sướиɠ trước giờ chưa từng có…

Đào Phiến phi tặc toát ra phong độ ngời ngời, cây quạt xếp trong tay khẽ vung nhẹ lên.

- Các… các ngươi…

Đồng thời bị hai tên gian tặc dùng ánh mắt cầm thú nhìn chằm chằm, sắc mặt Bích Xảo Ngọc nhất thời tái nhợt.

- Bích lão gia, chẳng lẽ ngươi…

Sắc mặt Gia chủ Bích gia đại biến, vội vàng bảo hộ cho con gái mình.

Lúc Bích Xảo Ngọc còn rất nhỏ, đã bị Bích lão gia bắt đưa đi học tập Cơ quan Trận pháp.

Lần này, khi mở ra Bảo tàng Thủy Nguyệt, cũng chính là do Bích lão gia đề nghị nhất định phải dẫn Bích Xảo Ngọc đi vào.

Hơn nữa, Bích Xảo Ngọc lại vừa vặn phù hợp với điều kiện xử nữ để mở ra phong ấn của Huyền Hoa Bảo Điển, làm sao có nhiều sự trùng hợp như vậy?

- Xảo Ngọc, đây chính là sứ mệnh của ngươi! Ngay khi ngươi bước chân vào trong bí động của Thủy Nguyệt đại đạo này thì vận mệnh của ngươi đã bị định đoạt rồi! Ai bảo ngươi vừa vặn có được thể chất âm hàn…

Bích lão gia thở dài một hơi.

Sắc mặt Bích Xảo Ngọc như tro tàn, thân thể mềm mại gầy yếu nhẹ nhàng run rẩy. Nàng không dám tưởng tượng, chờ đợi mình rốt cuộc là kết quả như thế nào.

Ngay từ khi nàng vừa sinh ra, Bích lão gia đã âm thầm quyết định vận mệnh của nàng rồi.

- Năm đó, có rất nhiều người ở Hoành Thủy Vịnh đã bị Thủy Nguyệt đại đạo bắt ép đi xây dựng Thủy Nguyệt Động! Sau đó, đại đa số những người tham gia xây dựng cơ bản đều bị gϊếŧ người diệt khẩu hết cả! Chẳng qua, cuối cùng dường như vẫn còn được một hai người miễn cưỡng trốn thoát ra được! Mặc dù bọn họ rất nhanh bị độc phát thân vong, nhưng trước khi chết cũng miễn cưỡng để lộ ra một chút tin tức…

Tàn Huyết Ngốc Ưng liếc nhìn về phía Bích lão gia, nhàn nhạt nói.

- Đúng vậy! Một người trong số đó trốn thoát ra được, chính là đệ đệ ruột của ta! Nhưng mà hắn rất nhanh đã độc phát thân vong. Ta chỉ biết được một chút rất ít bí mật bên trong bảo tàng mà thôi! Ví dụ như là vật liệu cần thiết để mở ra Bảo tàng Thủy Nguyệt!

Bích lão gia nhàn nhạt nói thẳng ra.

Những người tham gia xây dựng Thủy Nguyệt Động này, có được hai người miễn cưỡng trốn thoát ra được, mà một người trong đó chính là đệ đệ ruột của Bích lão gia.

Mà một người khác nữa, trước khi chết đã kịp vẽ lại một tấm bản đồ sơ lược về bảo tàng. Sau khi trải qua lưu lạc khắp nơi cả trăm năm, cuối cùng đã rơi vào trong tay Tàn Huyết Ngốc Ưng, bị hắn phát hiện ra bí mật.

Đây chính là nguyên nhân xảy ra một màn ngày hôm nay.

- Chậc chậc… Phấn khích! Thật sự phấn khích! Như vậy đi, các vị, chúng ta hảo hảo thương nghị một chút, cần phải xử trí tên tiểu tử lam mao này như thế nào, sau đó phân phối bảo tàng như thế nào!

Trên mặt Đào Phiến phi tặc toát ra nụ cười sáng lạn.

Hiện tại, những điều kiện cần để mở ra bảo tàng, cơ bản đã hoàn toàn có đủ hết.

Triệu Phong chỉ bị động phòng ngự, một khi ba người bọn họ liên thủ lại, hoặc chỉ cần hai người liên thủ mà thôi, liền có thể công phá được phòng ngự của kẻ này.

Mà muốn đạt được Huyền Hoa Bảo Điển, có được Bích Xảo Ngọc thân là vật liệu sống ở đây, căn bản không hề khó khăn chút nào, đơn giản chỉ là vấn đề ai xử lý nàng ta mà thôi.

- Nhất định phải công phá kẻ này trước! Nếu không, khi thu hoạch Huyền Hoa Bảo Điển, sẽ mở ra thông đạo đi thông ra bên ngoài, tên tiểu tử này nhất định sẽ chạy trốn mất!

Vẻ mặt lão đạo thanh bào âm hiểm giả dối, nói.

- Hóa ra là như thế!

Mọi người nghe thấy vậy, đều âm thầm gật đầu một trận, cảm giác kẻ này quả thật là mưu tính sâu xa đến đáng sợ.

- Tiểu tử này phi thường giả dối, muốn lợi dụng chúng ta đạt lấy Huyền Hoa Bảo Điển, mở ra thông đạo, hắn liền thừa dịp náo loạn, cướp đi bảo điển! Sau đó lợi dụng Tam Hoa Bảo Liên, bay trốn ra ngoài!

Bích lão gia cũng thoáng rùng mình một cái.

Triệu Phong đang ngồi trên Tam Hoa Bảo Liên, thiếu chút nữa thì hộc máu tại chỗ. Hắn cái gì cũng không làm, chỉ ngồi đó tu luyện, liền bị ba người đối phương gán cho cái tội danh âm mưu nham hiểm, dối trá.

Thế nhưng, ngay cả Hắc Vân đại sư ở bên cạnh hắn, ánh mắt cũng toát ra một tia hoài nghi nhàn nhạt.

Dù sao trước đây hành động của Triệu Phong vẫn luôn thủ đoạn tàn nhẫn, nhất cử liền phá vỡ được cục diện cân bằng, mọi người ai nấy đều đã lĩnh hội rõ ràng.

- Hiện tại phải làm sao bây giờ?

Vẻ mặt Hắc Vân đại sư kinh hãi không thôi. Mắt thấy ba cường giả Chân Linh Cảnh sắp sửa liên hợp lại với nhau, chuẩn bị đồng thời công kích. Nếu như đến lúc đó, hoàn toàn có thể dễ dàng diệt sát được Triệu Phong.

- Vốn muốn chơi đùa cùng với bọn họ một chút, nhưng mà hiện tại xem ra, cần phải thay đổi kế hoạch rồi…

Ánh mắt của Triệu Phong khẽ chuyển dời về phía Bích Xảo Ngọc đang tái mặt run rẩy ở một góc quảng trường.

Lúc trước chính là do Bích Xảo Ngọc vớt hắn lên thuyền, bởi vậy mới có được kỳ ngộ như hôm nay. Mà hiện tại, Triệu Phong tri ân báo đáp, quyết định thay đổi kế hoạch ban đầu.

Trước tiên cần phải cứu Bích Xảo Ngọc đã!