Phù Loan Điện, bậc thang lối vào…
Tông chủ cùng các vị Trưởng lão ngồi xếp bằng tại chỗ, trầm mặc không nói gì.
Trong chớp mắt, Phù Loan Thí Luyện đã qua ngày thứ mười tám. Kể từ ngày thứ tám trở đi, trong thí luyện cũng không có thêm bất cứ người nào bị loại nữa.
- Ngày mười tám, hiện tại hẳn là đến giai đoạn cuối cùng rồi!
Đại Trưởng lão chậm rãi mở miệng.
Năm cường giả Chân Linh Cảnh, trên mặt mỗi người đều hết sức ngưng trọng.
Trong mắt Lục Nguyệt Mỗ Mỗ và Hiểu Nguyệt Tông chủ đều mang theo vẻ lo lắng nhàn nhạt.
Dựa theo kinh nghiệm lúc trước, cho dù là lần có thành tích tốt nhất, đến giai đoạn này, ít nhất cũng phải có phân nửa người bị loại. Rất nhiều thời điểm, chỉ còn lại có hai, ba người.
Mà lần này, còn dư lại bảy tên đệ tử, thế nhưng lại không có người nào bị loại nữa.
- Hiển nhiên đã có nhân tố gì đó, gây ảnh hưởng lớn đến thí luyện! Có lẽ là kết quả tốt nhất, cũng có lẽ là kết quả tệ nhất!
Giọng nói Vân Hải Chân Nhân không một chút gợn sóng.
- Chỉ cần Phù Loan Điện còn chưa có đóng cửa, chứng minh bên trong vẫn còn có người sống sót!
Tiết Trưởng lão than nhẹ một hơi.
Khổng Nguyên Hạo, đệ tử của hắn đã bị loại khỏi thí luyện, đối với thí luyện hiện tại đã không còn bất cứ chờ mong gì nữa.
Duy nhất khiến cho hắn nhớ mãi không quên chính là Triệu Phong, tên đầu sỏ tội ác khiến cho đệ tử của chính mình bị loại.
Đúng lúc này…
Ô…ô…ô…n…g!
Tại lối vào, cửa ánh sáng màu xanh chợt lóe lên.
Ánh mắt năm vị cường giả Chân Linh Cảnh sáng ngờ lên, lộ ra một tia mừng rỡ.
Cuối cùng cũng có người ra rồi!
Trong tầm nhìn, một thân ảnh đang run cầm cập chợt hiện ra chỗ bậc thang.
- Thần nhi?
Thanh âm Vân Hải Chân Nhân chợt vang lên.
Người bị loại trước mắt, chính là đệ tử của hắn, Tuyền Thần.
Trên người Tuyền Thần không có bất cứ vết thương nào, chỉ là không ngừng run rẩy, trên người phát ra từng cỗ hàn ý dày đặc.
- Sư phụ!
Tuyền Thần lệ nóng ngưng tròng, phốc một tiếng, thân thể lạnh lẽo ngã xuống mặt đất.
- Để đó cho ta!
Lục Nguyệt Mỗ Mỗ vung tay lên, một cỗ chân lực xanh biếc hòa nhã ôn nhuận dung nhập vào trong cơ thể Tuyền Thần.
Một lúc sau, hàn lực trong cơ thể Tuyền Thần đã bị hóa giải.
- Hàn lực thật thuần khiết! Dường như còn có khí tức của một loại huyết mạch Thượng Cổ! May mắn là luồng lực lượng này khá yếu…
Lục Nguyệt Mỗ Mỗ sợ hãi than thở.
- Thần nhi, ngươi gặp phải tình huống gì, sao lại trở nên như thế này?
Vân Hải Chân Nhân dò hỏi.
Trong mắt Tuyền Thần tràn ngập oán hận, cắn răng nghiến lợi:
- Là do Triệu Phong!
Triệu Phong?
Mấy vị Trưởng lão nhất thời hai mặt nhìn nhau. Chuyện này liên quan gì tới Triệu Phong?
- Đệ tử thật khó khăn mới tìm được trung tâm của một tòa cổ bảo, Triệu Phong kia giữa chừng chạy tới, đệ tử đành phải cùng hắn liên thủ. Thế nhưng chẳng ngờ, người này cực kỳ vô sỉ, ở sau lưng đâm lén ta một đao!
Hai tròng mắt Tuyền Thần gần như phun lửa, bộ dáng thống hận quyết tuyệt như vậy, giống như muốn gϊếŧ chết Triệu Phong ngay tại chỗ.
Lại là tên Triệu Phong kia!
Các vị Trưởng lão đều vô cùng tức giận.
- Triệu Phong này… rốt cuộc muốn hãm hại bao nhiêu người, mới cam tâm bằng lòng?
Tiết Trưởng lão đột nhiên phẫn nộ hét lên, uy áp chân linh cường đại lan tràn khắp nơi, khiến cho Tuyền Thần cũng phải run bắn lên một cái, trong lòng cũng buồn bực:
- Chẳng lẽ Triệu Phong này còn trêu chọc kẻ khác nữa sao?
Mấy vị Trưởng lão ở nơi này, bao gồm cả Hiểu Nguyệt Tông chủ cũng đều rất phẫn nộ.
Trong tông môn chưa từng xuất hiện qua loại đệ tử bại hoại như vậy.
Chỉ có Đại Trưởng lão, cặp mày khẽ nhíu lại, thần sắc vẫn bình tĩnh như cũ:
- Những cái ân oán này, đợi sau khi thí luyện kết thúc rồi hãy điều tra! Nhiệm vụ trước mắt, cần phải biết rõ tình huống trong thí luyện đã!
Ánh mắt của mấy người Tông chủ cũng đều nhìn về phía Tuyền Thần.
Hiện tại mọi người đều bức thiết muốn biết tình huống của những người khác trong Phù Loan Thí Luyện.
Tuyền Thần lập tức một phen đem những gì trong thí luyện nói qua một lần.
Đương nhiên, hắn còn đem những biểu hiện có liên quan đến Triệu Phong miêu tả lại vô cùng ác liệt. Ví dụ như đồng môn bị trúng xà độc, Triệu Phong thấy chết không cứu, lại còn mở miệng trào phúng. Ngoài ra, tên đệ tử vô sỉ này ra tay đoạt Xích Huyết Quả của mình…
Mỗi khi Tuyền Thần đề cập đến hành vi ác liệt của Triệu Phong, những vị Trưởng lão ở đây đều nhíu chặt cặp mày lại.
Đối với công lao của Triệu Phong, Tuyền Thần căn bản không đề cập tới một chữ.
- Bảy người các ngươi, không ngờ toàn bộ lại có thể thông qua cửa thứ hai, đây quả thật là chuyện không thể nào tin nổi!
Năm vị cường giả Chân Linh Cảnh cũng đều thở ra một hơi.
Xác định cả bảy đệ tử tham gia thí luyện đều tiến vào cửa thứ ba, các Trưởng lão cũng vô cùng vui mừng.
Về phần vì cái gì có thể bình yên xông qua cửa thứ hai, Tuyền Thần giải thích chính là mọi người đoàn kết.
- Theo như miêu tả của ngươi, cửa thứ hai vạn phần mạo hiểm, cho dù có đoàn kết nhất trí, các ngươi cũng không thể nào không có chút thương vong, không ai bị loại, toàn bộ thông quan được! Khẳng định là còn có nguyên nhân khác!
Ánh mắt Đại Trưởng lão lóe lên, nắm lấy một điểm mấu chốt.
Các vị Trưởng lão còn lại cũng khẽ gật đầu. Đối với Phù Loan Thí Luyện, hiểu biết của bọn họ đều sâu sắc hơn các đệ tử rất nhiều.
- Có lẽ còn có nguyên nhân khác… Tên đệ tử vô sỉ Triệu Phong kia, chẳng biết đạt được vận khí phân chó gì, lĩnh ngộ được một loại Tinh Thần Âm Ba Thuật, có thể khắc chế đám Hắc Huyết Biên Bức kia…
Tuyền Thần nói năng quanh co hàm hồ, không nói rõ ràng.
Tinh Thần Âm Ba Thuật?
Trong mắt Đại Trưởng lão chợt lóe tinh quang, cùng Hiểu Nguyệt Tông chủ liếc mắt nhìn nhau một cái.
Lấy sự lão luyện và kinh nghiệm xử thế của bọn họ, như thế nào nhìn không ra việc phiến diện trong trần thuật của Tuyền Thần.
- Đúng rồi! Thần nhi, ngươi trong thí luyện có thu hoạch gì? Phần thưởng cuối cùng như thế nào?
Vân Hải Chân Nhân mỉm cười, dời đi đề tài.
Mấy vị Trưởng lão nghe vậy, cũng lộ ra hứng thú.
Tuyền Thần dù sao cũng là người xông qua cửa thứ ba, hẳn là cũng sẽ có chút thu hoạch kỳ ngộ.
- Thành tích thí luyện của đệ tử là 150 điểm. Cuối cùng đổi được một môn công pháp Phàm phẩm thượng cấp, ngoài ra còn đạt được một ít thiên địa trân tài cùng với mấy món đạo cụ Thần binh…
Tuyền Thần một phen đem những thu hoạch của chính mình đưa ra.
Công pháp Phàm phẩm thượng cấp là đổi được lúc cuối cùng.
Những thu hoạch khác như thiên địa linh vật, Thần binh, đạo cụ cũng đều không tệ.
Đương nhiên, hắn không tìm được Thần binh, vật phẩm cấp bậc Phàm phẩm thượng cấp trở lên. Những thiên địa linh vật có giá trị, có thể dùng được cũng chỉ có mấy cái.
- 150 điểm thí luyện, thành tích này cũng không tệ! Có thể cống hiến cho tông môn một môn công pháp Phàm phẩm thượng cấp, công hiến của ngươi cũng không nhỏ!
Hiểu Nguyệt Tông chủ tán dương.
Chương 182: Ý tưởng khác người (2)
Công pháp Phàm phẩm thượng cấp, trong cả tông môn cũng không có nhiều lắm.
Có thêm một môn công pháp Phàm phẩm thượng cấp, vô hình trung cũng gia tăng thêm thực lực nội tình của tông môn.
- 150 điểm thí luyện, ở trong các khóa thí luyện trước, thành tích cũng là trung thượng!
Đại Trưởng lão mỉm cười gật đầu.
Đối với các đệ tử còn lại trong thí luyện, các Trưởng lão đều tràn ngập chờ mong.
Tổng cộng có bảy người kiên trì đến cuối cùng, cho dù phóng mắt so sánh trong một trăm năm gần nhất, cũng là lần đầu tiên.
Tuyền Thần có thể có được thu hoạch như thế, các đệ tử còn lại trong thí luyện, thu hoạch kỳ ngộ chỉ sợ sẽ còn lớn hơn nữa.
- Thí luyện đã đến ngày mười tám rồi! Trong mười kỳ Phù Loan Thí Luyện gần nhất, có thể kiên trì hơn một tháng, dường như cũng chỉ có mình Vân Hải sư đệ!
Lục Nguyệt Mỗ Mỗ mỉm cười, thần tình rạng rỡ.
Vân Hải Chân Nhân chính là người đã phá vỡ kỷ lục của Phù Loan Thí Luyện trong thời gian gần trăm năm qua. Trong mười kỳ thí luyện gần nhất, chỉ có mình hắn là có thể kiên trì hơn một tháng mà thôi. Đây chính là thành tích rất tốt.
Nhưng mà, kỳ thí luyện lần này, lại mạnh mẽ vượt qua tưởng tượng, có lẽ sẽ có cơ hội phá vỡ kỷ lục do Vân Hải Chân Nhân lập ra trước đây.
Rất đáng chờ mong!
Thần sắc các vị Trưởng lão cũng đều vô cùng hưng phấn.
Lần này, thành tích cao nhất có thể đạt tới bao nhiêu? Có thể phá vỡ được kỷ lục của Vân Hải Chân Nhân hay không?
Ngay cả Vân Hải Chân Nhân, vẻ mặt cũng vô cùng chờ mong, thầm nghĩ:
- Bắc Mặc, ngươi cũng không nên để ta thất vọng a!
o0o
Phù Loan Thí Luyện, Thiên Cảnh Đảo…
Trong chớp mắt, một ngày thời gian trôi qua.
Thân hình Triệu Phong vững vàng bay vυ't qua một ngọn băng sơn.
Hắn phát huy ra một nửa tốc độ phi hành, một phen thoải mái bỏ rơi Hắc Thiết Cự Quái một khoảng khá xa.
- Tốc độ của cự quái này, dường như càng ngày càng nhanh hơn a!
Thân hình Triệu Phong dừng lại, có một chút áp lực.
Dựa theo đánh giá của hắn, đến ngày thứ năm của quá trình đuổi gϊếŧ, tốc độ của Hắc Thiết Cự Quái có thể sẽ tăng lên đến cấp bậc Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.
Một khi tốc độ đạt tới cấp bậc Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, cho dù là Dương Càn, thực lực mạnh nhất trong thí luyện lần này, cũng đều là cửu tử nhất sinh.
Bởi vì Hắc Thiết Cự Quái đã đạt tới Chân Linh Cảnh, khí mạch rộng rãi, sẽ không xuất hiện tình huống kiệt lực, hoặc là cần nghỉ ngơi.
Mà các đệ tử thí luyện cũng cần phải nghỉ ngơi, bổ sung nguyên khí.
Cũng chính là nói, tốc độ của Hắc Thiết Cự Quái đạt tới Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, đây căn bản chính là một đường giới tuyến thật lớn.
Huống chi, trong các đệ tử tham gia thí luyện, có mấy người, tu vi cũng không có đạt tới Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, căn bản không thể kiên trì đến ngày thứ năm.
Ngày đầu tiên… ngày thứ hai… ngày thứ ba…
Các đệ tử thí luyện trên Thiên Cảnh Đảo, áp lực càng ngày càng lớn.
Hắc Thiết Cự Quái chẳng biết mệt mỏi, không cần khôi phục, tốc độ không ngừng tăng lên.
Đến ngày thứ ba, Liễu Nguyệt Nhi và Lâm Phàm đều có chút quá sức.
Tu vi của hai người này đều là Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, tốc độ của Hắc Thiết Cự Quái so với bọn họ cũng không chậm hơn bao nhiêu.
Về phần mấy người còn lại, Bắc Mặc và Nhiễm Tiểu Uyển cũng đều đã tấn chức Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh. Mà Dương Càn là mạnh nhất, đã bước nửa bước vào Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.
Lần thí luyện này, thành tích vượt quá tưởng tượng, cũng đã áp bức ra tiềm lực của phần đông đệ tử tham gia thí luyện.
- Nếu tình huống này vẫn tiếp tục, đợi đến ngày thứ bảy, tốc độ của Hắc Thiết Cự Quái khẳng định sẽ vượt qua ta!
Cặp mày Triệu Phong chợt nhíu chặt.
Hắn ý thức được, bị động chạy trốn, cuối cùng cũng khó tránh khỏi bị đuổi gϊếŧ.
Đột nhiên, trong đầu hắn chợt xuất hiện một ý tưởng khác người.
So với bị đuổi gϊếŧ, vì sao không một phen chủ động đem địch nhân tiêu diệt?
Đổi lại một người khác, đối mặt với sự đuổi gϊếŧ của cường giả Chân Linh Cảnh, trong đầu chỉ có một lựa chọn, bỏ chạy!
Bởi vì chính diện đối kháng Chân Linh Cảnh, căn bản chỉ có con đường chết!
Nhưng mà, chạy trốn chung quy cũng là bị động. Huống chi, tốc độ của Hắc Thiết Cự Quái kia sẽ càng ngày càng nhanh hơn, sớm muộn cũng sẽ bắt được hắn.
- Xử lý Hắc Thiết Cự Quái!
Trong lòng Triệu Phong chợt nảy sinh một ý niệm đáng sợ.
So với bị động chạy trốn, còn không bằng một phen đem nguy cơ này hoàn toàn bóp chết.
Vù vù vù!
Ngay lúc này, thân ảnh cao lớn của Hắc Thiết Cự Quái đột nhiên vũ động cặp cánh, từ phía xa xa tiếp cận.
Chỉ bằng vào khí tức uy áp, cũng đủ khiến cho Triệu Phong gần như không thể thở nổi.
Triệu Phong nhanh chóng suy nghĩ, thầm tính:
- Trên Thiên Cảnh Đảo này, có một vài tồn tại cực kỳ nguy hiểm, cho dù là Chân Linh Cảnh, nếu không cẩn thận thì cũng có thể ôm hận mà chết!
Nghĩ như vậy, hắn đột nhiên thay đổi phương hướng.
Mục tiêu mới: Long Xà Băng Hà!
Tốc độ Triệu Phong gia tăng lên nhiều, thậm chí âm thầm thúc giục Âm Ảnh Phi Phong, hướng về phía hàn đàm, nơi ẩn chứa tinh thể u lam sắc phía trước mà phóng đi.
Âm Ảnh Phi Phong của hắn tuy rằng có thể ẩn thân, nhưng hiển nhiên không có khả năng qua mắt được cường giả Chân Linh Cảnh.
Huống chi, trong cơ thể hắn còn có Phù Loan Lệnh, bị Hắc Thiết Cự Quái tập trung, cho dù chạy nhanh đến mấy, cũng không thể thoát khỏi.
Hai canh giờ sau…
Phía trước xuất hiện một cái tiểu đàm phát ra hàn ý dày đặc.
Nước bên trong hàn đàm phát ra quang mang u lam kỳ dị, bốn phía xung quanh toàn bộ là băng thiên tuyết địa.
Triệu Phong đi tới bên cạnh hàn đàm, hàn ý phát ra mạnh mẽ đến mức như muốn ngưng kết khí huyết sinh mệnh của hắn.
Hắn thúc giục lực lượng huyết mạch của mình, lấy ra La Hầu Cung, liền cảm thấy hàn ý giảm mạnh gần phân nửa.
Một bộ phận hàn ý được lực lượng huyết mạch chống đỡ, một bộ phận khác, thì được La Hầu Cung hấp thu đi. Ấn ký u lam sắc trên thân cung giống như đóa băng liên nở rộ, giờ phút này phát ra quang mang trong suốt màu lam sáng rực.
Triệu Phong đứng bên cạnh hàn đàm, lẳng lặng chờ đợi. Hắn hít sâu một hơi, liếc mắt nhìn hàn đàm.
Chỉ có hắn biết rõ, ở trong hàn đàm có một thứ cấm kỵ tồn tại. Lần trước vô tình xúc phạm, khiến cho cả Thiên Cảnh Đảo biến thành băng thiên tuyết địa, đây là loại lực lượng đáng sợ đến cỡ nào.
Xa xa, khí tức khủng bố của Hắc Thiết Cự Quái càng ngày càng gần.
Càng ngày càng gần hơn…
Hắc Thiết Cự Quái rít gào dữ tợn, chớp mắt đã tiến vào tầm nhìn.
Triệu Phong một đầu tóc xanh không ngừng phất phới trong băng thiên tuyết địa, Âm Ảnh Phi Phong sau lưng theo gió tung bay, phát ra khí tức thần bí cổ xưa…