Nhưng mà khiến cho ba người không nghĩ tới là ba người nói chuyện không đến nửa phút đầu đuôi câu truyện đều truyền đến tai Vân Khởi. Nhìn xem thuộc hạ nhìn mình bằng ánh mắt đồng tình, Vân Khởi mặt không chút thay đổi tiếp tục an bài kế hoạch xuống phía dưới. Chờ tất cả mọi người rời đi, Vân Khởi khóe miệng mới lộ ra nụ cười trào phúng.
Cô lúc trước làm như vậy,
đầu tiên chính là không muốn để lại điểm yếu, rơi xuống danh tiếng xấu, đối với sự phát triển của công hội có điểm bất lợi, về phương diện khác cô chính là muốn khiến cho ba người kia nội loạn. Cô nếu như vừa mới bắt đầu liền gϊếŧ ba người kia, chẳng phải là quá mức tiện nghi bọn họ. Cô cũng biết, những người này sẽ không an ổn như vậy, cô coi như là cái gì cũng không làm, những người kia cũng sẽ tự mình tìm đường chết.
Vô ý làm bậy còn có thể tha thứ cho, tự làm bậy thật không thể sống a!
Tɧẩʍ ɖυyệt trên người tự nhiên vẫn có một chút thức ăn, chỉ có Trần Thông biết rõ, ngay cả Dương Mai cũng không biết, Dương Mai cũng cho rằng con gái nhà mình trong tay đã không còn thức ăn.
Tɧẩʍ ɖυyệt mỗi ngày đi ra ngoài, mang theo Trần Thông, hiện tại căn cứ bị tang thi cùng động vật biến dị vây quanh, căn bản không đi ra ngoài, không thể tiếp nhiệm vụ thu thập điểm thẻ.
Mà ở lại căn cứ, lại không thể quang minh chính đại tiến vào trong thành kiếm sống, chỉ có thể ở ngoài thành tìm một vài công việc sử dụng tay chân để kiếm sống.
Nhưng Tɧẩʍ ɖυyệt chính là con thường những công việc nặng nhọc đấy, chỉ có thể mỗi ngày đi ra ngoài đi một vòng, sau đó để chính mình ăn no, liền cấp Dương Mai cùng Thẩm Hoa Vinh mỗi người một chút lương thực.
Về phần Trần Thông? Tɧẩʍ ɖυyệt còn lại là bỏ quên, Trần Thông tự nhiên cũng ngại đi tìm Tɧẩʍ ɖυyệt muốn thức ăn ăn, vì vậy Trần Thông đành phải chính mình dành thời gian đi ra ngoài tìm việc kiếm sống, kiếm lấy một chút thức ăn, phần lớn cũng đều bị Tɧẩʍ ɖυyệt cầm đi.
Mà bên ngoài động vật biến dị ngày càng táo bạo, hiển nhiên là muốn bắt đầu tấn công căn cứ.
Tɧẩʍ ɖυyệt cùng Thẩm Hoa Vinh liên lạc cũng bắt đầu chặt chẽ qua lại.
Thẩm Hoa Vinh hai ngày nay có Tɧẩʍ ɖυyệt tiếp tế, cũng không phải đi ra ngoài tìm kiếm thức ăn, mỗi ngày nằm ở trên giường, rất là nhàn nhã. Chỉ có thời điểm mỗi ngày buổi trưa, có thể xuống lầu gặp Tɧẩʍ ɖυyệt lúc, ăn một chút đồ, mặc dù ăn không đủ no, nhưng là so với mấy ngày trước khá hơn nhiều.
Tang thi cùng tang thi động vật liên hợp lại, hai ngày nay liên tục ở ngoài căn cứ không ngừng đánh, trước kia còn có thể lái máy bay tra xét tình huống, nhưng là kể từ có động vật biến dị, bầu trời liền thành thiên hạ của động vật.
Máy bay chiến đấu tốc độ rất nhanh, nhưng trên bầu trời biến dị động vật tốc độ nhanh hơn, căn cứ tổn thất mười mấy máy bay chiến đấu.
Ngày này ngoài căn cứ tang thi có chút dị thường, dường như trở nên bạo động, hướng về phía căn cứ không ngừng gào thét, bộ dáng điên cuồng khi giống như bị ăn thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ vậy, khiến cho người trong căn cứ biết rõ chúng nó chỉ sợ cũng sắp tấn công căn cứ.
Vân Khởi cùng tứ đại thế gia cùng nhau ngồi ở trong tòa nhà trung tâm căn cứ, trong ngoài căn cứ đều được cài đặt rất nhiều ống kính, nhìn xem tang thi ở bên ngoài táo bạo, trong phòng họp sắc mặt mấy người ngưng trọng.
Vân Khởi ngồi ở trên ghế, tỉnh táo nhìn xem tang thi ở bên ngoài căn cứ, những tang thi này dẫn đầu kɧıêυ ҡɧí©ɧ đúng là tang thi chuột. Tang thi chuột số lượng rất nhiều, một tên tang thi chuột không coi vào đâu, nhưng lên tới
một trăm con, một ngàn con, một vạn con, trăm vạn, ngàn vạn tên tang thi chuột, vậy thì thật kinh khủng.
Hơn nữa tang thi chuột kia sau khi biến dị hàm răng trở nên sắc bén dị thường, có thể dễ dàng cắn nát một tảng đá, tường thành mặc dù được gia cố, nhưng nếu như tang thi chuột không sợ chết cắn xé, như vậy rất nhanh cũng sẽ bị tang thi chuột cắn ra một cái lỗ thủng to.
Đằng sau tang thi chuột còn có heo biến dị cao gần năm thước, heo biến dị chẳng những cái đầu biến lớn, hơn nữa còn có cặp răng nanh dài thật dài, những động vật biến dị này xem ra chỉ là động vật biến dị cấp thấp, mà những loài động vật vương giả như hổ, báo,… còn lại là đang đứng trên thân động vật biến dị cấp thấp hơn chỉ huy đoàn tang thi động vật. Những con hổ, báo, sư tử này cũng không phải là động vật hoang dã mà chủ yếu là những con vật do con người bắt nuôi trong vườn bách thú.
Mạt thế tiến đến, con người bỏ chạy lấy mạng, tang thi hoành hành, rất
nhiều động vật cũng bị tấn công bị thương nặng, nhưng động vật biến dị trong thời gian rất dài, không giống nhân loại sau khi bị lây bệnh độc, không đến một ngày liền biến thành tang thi.
Bệnh độc ủ bệnh trong thân thế động vật tương đối lâu, ủ bệnh khoảng nửa năm mới bắt đầu biến thành tang thi động vật.
Như vậy cũng đủ để cho nhân loại có thời gian chuẩn bị, không đến mức luống cuống tay chân, dù sao mạt thế vừa tới, con người ngay cả đồng loại cũng biến thành tang thi cũng không kịp thích ứng, hơn nữa thêm động vật, như vậy nhân loại nói không chừng sẽ càng thêm tuyệt vọng.
Bây giờ cách thời gian mạt thế bắt đầu cũng đã qua nửa năm, con người đã từ từ thích ứng với hoàn cảnh. Những loài động vật bị con người nuôi nhốt, trong tiềm thức của chúng đã sinh ra địch ý đối với con người, chúng nó yêu tự do, nhưng con người lại khiến cho chúng nó mất đi sự tự do, ly khai chúng nó khỏi mẹ thiên nhiên. Trong nội tâm chúng nó tự nhiên là rất oán hận loài người, đối với con người có một sự chấp nhất địch ý.
Loài người tự cho là loài mạnh mẽ nhất, đem vạn vật nô dịch dưới chân, không biết sau khi mạt thế tiến đến, động vật biến thành tang thi bản năng đối với loài người bài xích, đặc biệt là tang thì động vật tiến hóa thành tang thi động vạt cao cấp đối với loài người có địch ý rất lớn.
Nhìn xem những động vật biến dị kia, hướng về phía căn cứ không ngừng gầm rú, dường như thập phần phẫn nộ, một tư thế quyết tử.
Theo trong đoàn tang thi động vật kia là đoàn kiến rừng biến dị
đông đảo chằng chịt không ngừng di chuyển qua lại, khiến cho mọi người hít một ngụm khí lạnh, này tang thi nhiều lắm a?
Nếu như trước không có tang thi động vật, như vậy có lẽ bọn họ có lòng tin đánh lui lần tang thi triều lần này, nhưng lần này thêm nhiều tang thi động vật như vậy, vẻ mặt mấy người trong phòng đều có chút trầm trọng.
"Các vị, " Quyền gia lão gia tử nghiêm túc nhìn xem người trong phòng
"Tang thi mặc dù nhiều, nhưng chỉ cần chúng ta anh dũng phản kháng, định có thể đánh lui tang thi, tốt nhất phải nhờ mấy vị toàn tâm tận lực mới được a!"
"Uh, lần tang thi triều này có quan hệ lấy sự tồn vong của loài người, ta nhất định sẽ dốc hết sức" Khung Chỉ dẫn đầu nói.
"Chúng ta nhất định tận lực hết sức."
Vân Khởi cũng gật đầu bày tỏ chắc chắn góp hết sức mình, tại loại thời điểm sống còn này, chỉ có thể liên hợp mọi người lại, đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như vậy mới có thể đánh lui tang thi, nếu không chờ tang thi công tiến căn cứ, như vậy ai cũng sống không được.
Vân Khởi có lẽ có thể trốn vào không gian, nhưng cô kiêu ngạo không cho phép cô làm như vậy.
Cô còn có bằng hữu, có đồng đội, có công hội lính đánh thuê, cô như thế nào có thể bỏ lại bọn họ, mà một mình sống sót đâu!
Vân Khởi nhìn hơn trăm người trước mắt, những người ở trước mắt phần lớn đều là theo trong tứ đại thế gia đi ra, đều là người tinh thần năng lực.
Mà trong công hội lính đánh thuê phần lớn đều là dị năng giả, còn lại hội viên là phân không đến trợ giúp tứ đại gia thế thủ vệ cửa thành căn cứ, mà bầu trời lại chỉ có thể dựa vào một vài dị năng giả phòng hộ.
Dung Ly đi theo bên cạnh Vân Khởi, dựa theo trên kế hoạch phân công nhiệm vụ cho mỗi người. Vân Khởi nhìn xem Dung Ly phân công nhiệm vụ cho mỗi người đâu vào đấy, trong nội tâm âm thầm kêu may mắn, tìm được người đồng đội tốt.
"Hội trưởng, những người kia có động tĩnh" Dung Ly đi đến bên cạnh Vân Khởi, nhỏ giọng nói:
"Chúng ta phải làm những gì?"
Vân Khởi biết rõ hắn nói tới ai, khóe miệng hơi nhếch lên một cái cười lạnh, khẽ lắc đầu
"Không cần rồi, chính bọn họ muốn chết, đừng có trách ta nhẫn tâm a."
"Uh, " Dung Ly gặp thái độ của Vân Khởi trong lòng hiểu rõ, trong nội tâm cũng có yên tâm.
Trần Thông từ bên ngoài nghe được tin tức nửa đêm hôm nay tang thi sẽ tấn công căn cứ, cơ hội của bọn họ đã đến.
Tɧẩʍ ɖυyệt có chút hưng phấn, cô đã mệt mỏi muốn nôn khan ở trong cái lều bẩn thỉu kia, cô hy vọng có thể nhanh chóng rời đi, hy vọng về sau có thể ở lại được chỗ ở tốt, được ăn ngon. Chỉ cần có thể gϊếŧ con tiện nhân Vân Khởi kia, cô sẽ có được cô hết thảy, chỉ cần con tiểu tiện nhân kia chết đi.
"Tiểu Duyệt, ngươi đã cùng cha ngươi bàn bạc xong rồi đi?" Dương Mai đi theo bên cạnh Tɧẩʍ ɖυyệt, hai con mắt quay vòng, hỏi Tɧẩʍ ɖυyệt lại một.
"Mẹ, ngươi đã hỏi rất nhiều lần rồi," trong giọng nói có chút hờn dỗi xen lẫn một tia không kiên nhẫn.
"Ai u, cái con bé này, ta này còn không phải là vì tương lai của chúng ta sao?" Dương Mai lải nhải nói.
"Vâng, vâng, ta biết rồi, biết rồi, " Tɧẩʍ ɖυyệt thật sự là có chút phiền chán.
Trần Thông trầm mặc đi theo bên cạnh Tɧẩʍ ɖυyệt, mấy ngày nay hắn chẳng những muốn đi ra ngoài tìm việc làm kiếm ăn, còn muốn chiếu cố mẹ con Tɧẩʍ ɖυyệt, hỏi thăm tin tức, phần lớn thức ăn cũng đều bị Tɧẩʍ ɖυyệt cầm đi, Trần Thông gầy lợi hại.
Mạt thế người béo đã không nhiều lắm, đói đã làm cho người ta mềm yếu đau đầu, rất nhiều người thân hình nhanh chóng gầy gò. Trần Thông vốn là không mập, nhưng mấy ngày nay nhìn sắp gầy thành bộ xương khô. Hốc mắt hãm sâu, mặt mũi tràn vàng vọt, con mắt chỉ thời điểm nhìn xem Tɧẩʍ ɖυyệt, mới có một tia sáng.
Tin tức khuya hôm nay tang thi khả năng muốn tấn công căn cứ, Thẩm Hoa Vinh đã nghe được rồi, cho nên hắn hiện tại cũng không có nằm ở trên giường, mà mặc quần áo, soi gương, loay hoay đầu tóc một lúc, sau đó mới tinh thần sảng khoái đi ra khỏi cửa.
Ở khu dân cư chủ yếu đều là hội viên trong công hội, buổi tối tang thi muốn công thành, bọn họ trên cơ bản đều đi ra ngoài làm nhiệm vụ. Mà người nhà của bọn họ mặc dù lo lắng, nhưng cũng không có ở nhà sợ hãi trốn tránh, mà theo chỉ đạo của căn cứ, đi hỗ trợ công tác hậu cần. Cho nên lúc này khu dân cư dị thường yên tĩnh.
Thẩm Hoa Vinh ra cửa, ở khu dân cư không có vài người nhìn thấy, ra khỏi cửa chính, liền đi đến cách đó không xa một cái hẻm vắng người, ba người Tɧẩʍ ɖυyệt cùng Dương Mai đã chờ Thẩm Hoa Vinh
ở đó sẵn rồi. Thẩm Hoa Vinh nhìn thấy Tɧẩʍ ɖυyệt, con mắt phút chốc sáng ngời
"Tiểu Duyệt a, hiện tại ngươi có thể đem kế hoạch của ngươi nói cho cha nghe rồi chứ?" Tɧẩʍ ɖυyệt trước đã nói phương pháp muốn xử lý Vân Khởi, nhưng cô cũng không có nói cho Thẩm Hoa Vinh, một là sợ Thẩm Hoa Vinh bán đứng cô, còn một nguyên nhân khác chính là sợ Thẩm Hoa Vinh không kín miệng, không để ý nói ra ngoài. Tɧẩʍ ɖυyệt nhẹ nhàng cười một tiếng
"Cha, ngươi gấp cái gì a?"
"Đúng vậy, Tiểu Duyệt ngươi liền nói cho chúng ta biết đi, mẹ cũng rất tò mò đây!" Dương Mai cũng ở một bên nói ra.
Dương Mai mắt không chớp lưu ý nhìn xem Thẩm Hoa Vinh, trong mắt tràn đầy tình nghĩa nồng đậm, Thẩm Hoa Vinh tự nhiên cũng nhìn ra Dương Mai đối với hắn tình nghĩa, hướng về phía Dương Mai hắc hắc cười hai tiếng, làm cho Dương Mai hờn dỗi trừng mắt nhìn Thẩm Hoa Vinh một cái.
Dương Mai mới bất quá mới tuổi hơn bốn mươi, bất kể là trong lòng vẫn còn nhu cầu sinh lý, kể từ khi mạt thế tiến đến, vợ chồng bọn họ sinh hoạt cá nhân liền phi thường hiếm.
Lần này bởi vì chung mục đích muốn gϊếŧ Vân khởi khiến cho mọi người tụ hợp lại với nhau, Dương Mai nghĩ tới sau này công hội lớn như vậy đều là của Thẩm Hoa Vinh. Trong nội tâm tự nhiên là nghĩ tới nịnh bợ Thẩm Hoa Vinh. Thẩm Hoa Vinh mặc dù có chút tật xấu, nhưng đến cùng cũng không phải là kẻ ngốc, hơn nữa cùng Dương Mai sinh sống nhiều năm như vậy, tự nhiên biết rõ Dương Mai muốn làm gì, bà ta là muốn cùng hắn hòa hảo a!
Dương Mai gặp Thẩm Hoa Vinh đáp lại bà ta, nụ cười trên mặt sâu hơn, trong nội tâm cũng đắc ý rất, bà ta hiện tại tuổi mặc dù lớn, nhưng bà ta cũng không cho rằng chính mình già đi.
Dương Mai vốn bộ dạng xinh đẹp, mặc dù tuổi không nhỏ rồi, mạt thế cũng làm tổn hại tới nét đẹp của Dương Mai, nhưng mà làm cho bà ta càng khiến cho người ta thương mến.
Chỉ cần Thẩm Hoa Vinh có thể tiếp nhận công hội lính đánh thuê, vậy bà ta chính là phu nhân của hội trưởng công hội a, bà ta tự sẽ không đem Thẩm Hoa Vinh khối thịt béo này ném ra a, nếu không còn không biết tiện nghi cho con hồ ly tinh nào đâu a!