Ba người Thẩm Hoa Vinh cầm lấy bao lớn bao nhỏ ở trên đường cái rêu rao khắp nơi, đưa tới không ít người chú ý.
Thẩm Hoa Vinh rất là đắc ý, gặp được quen biết người hỏi thăm, Thẩm Hoa Vinh sẽ dương dương đắc ý nói: Hắn có một cô con gái quen biết với nhân vật cao cấp của công hội Long Châu, những thứ này đều là một con gái khác của hắn mua cho hắn.
Người khác vừa nghe liền hiểu, cái gì mà quen biết nhân vật cao cấp, hừ, nói thật dễ nghe, còn không phải là trở thành tình nhân của người khác sao.
Trên đường người vốn đang có kẻ ăn không ngồi rồi, con mắt sau khi nhìn thấy đồ trong tay Thẩm Hoa Vinh, ánh mắt lập tức ngập tràn
tham lam.
Nhưng nghe được Thẩm Hoa Vinh nói, con gái của hắn là nữ nhân của nhân vật cao tầng trong công hội Long Châu, những người này tự nhiên là họ không đắc tội được, nhanh chóng đè xuống ý định xấu xa nhỏ mọn trong lòng, trên mặt lộ ra nụ cười nịnh nọt.
Thẩm Hoa Vinh vốn là con buôn, ở đâu nhìn không ra tâm tư của
những người kia, trong nội tâm cười lạnh, ngăn không được đắc ý.
Trở về gian phòng nhỏ kia, Dương Mai chứng kiến mấy người trở về, lại nhìn thấy trong tay Thẩm Hoa Vinh rất nhiều thức ăn, trong nháy mắt con mắt phát sáng như tia laze, nhanh chân bước lên, muốn tiếp nhận thức ăn ở trong tay Thẩm Hoa Vinh.
Không nghĩ tới, Thẩm Hoa Vinh né tránh, căn bản không muốn đưa cho Dương Mai.
Dương Mai trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ, ha ha cười hai tiếng nói:
"Ông xã ~, trong tay ngươi cầm là vật gì vậy a?"
Thẩm Hoa Vinh trong tay nhiều thức ăn như vậy, mỏi tay không chịu được, ngồi vào một chiếc ghế nhỏ ở bên trên giường, thở phì phò, đặt thức ăn trên giường nhỏ, tay lại nắm thật chặt, không có có một chút buông lỏng.
Nghe được Dương Mai hỏi, Thẩm Hoa Vinh cười hắc hắc hai tiếng
"Lão tử hôm nay vận khí không tệ, thế nhưng có thể gặp được con bé Vân Khởi kia."
"Cái gì?" Dương Mai sắc mặt lạnh lẽo, cao giọng kêu lên
"Các ngươi thế nào lại gặp tiểu tiện nhân kia? Nhà chúng ta hiện tại trôi qua gian nan như vậy, chúng ta cũng không có tiền để nuôi cô ta."
Trước kia Dương Mai nhìn thấy Vân Khởi trên mặt còn có thể làm ra chút ít công phu bạch liên hoa, nhưng sau khi mạt thế tới, cuộc sống rất tàn khốc liền đem vẻ mặt Dương Mai ôn nhu tốt tính xé nát, không thể nghi ngờ bại lộ tính tình hung ác, dù sao Thẩm Hoa Vinh đã biến thành một cái kẻ nghèo hèn, bà ta hiện tại cũng không cần dựa vào hắn để cuộc sống tốt hơn, bà ta phải dựa vào là dựa vào con gái tốt của bà ta.
Thẩm Hoa Vinh gặp Dương Mai nổi đóa, có chút bực bội nói:
"Câm miệng cho ta!"
Dương Mai gặp Thẩm Hoa Vinh tức giận, hừ lạnh một tiếng, ngồi ở một bên, không nói.
"Mẹ, " Tɧẩʍ ɖυyệt đi đến bên cạnh Dương Mai, cười nhạo nói:
"Người lần này chắc chắn đã đoán sai, " ánh mắt xoay động
"Con bé Vân Khởi kia thế nhưng ra ngoài gặp được đại vận."
"Đại vận?" Dương Mai nghi hoặc nhìn Tɧẩʍ ɖυyệt.(
Đại vận: gặp quý nhân, gặp vận may,…)
"Đúng vậy!" Tɧẩʍ ɖυyệt giọng nói có chút vị chua "Cô ta thế nhưng lại có quan hệ tốt với nhân vật cao tầng trong công hội Long Châu, người ta bây giờ được ăn ngon lại được ở chỗ tốt a!"
"Cái gì?" Dương Mai ngạc nhiên cao giọng nói
"Không nghĩ tới tiểu tiện nhân kia còn có được vận khí tốt như vậy."
"Đúng vậy, những thứ đồ trong tay cha đang cầm kia vốn là của Vân Khởi bỏ ra, " Tɧẩʍ ɖυyệt nhìn thoáng qua thức ăn ở trong tay Thẩm Hoa Vinh.
"A!" Dương Mai đột nhiên khẽ kêu một tiếng, hai mắt nhanh chóng sáng, mạnh mẽ đứng lên
"Vậy chúng ta có phải hay không cũng có thể vào trong công hội ở đi?" Tɧẩʍ ɖυyệt cùng Thẩm Hoa Vinh đồng thời bĩu môi.
"Mẹ, chuyện nào có đơn giản như vậy, ta cùng cha cũng đã nói, nhưng mà tiện nhân kia đâu có chịu!" Tɧẩʍ ɖυyệt giọng nói có chút trầm thấp.
"Không đáp ứng, cô ta dám không đáp ứng?" Dương Mai lập tức cao giọng cười lạnh
"Ông xã người chính là cha của cô ta, cô ta dám không đáp ứng?"
"Ai!" Thẩm Hoa Vinh tức giận nói:
"Con bé kia giống như trước sau không giống nhau, không nắm bắt được cô ta."
"Hừ, " Dương Mai trong nội tâm khinh thường, đối với việc chính mình chứng kiến Vân Khởi từ nhỏ tới lớn, trong lòng vẫn là không tin, Vân Khởi kia tính tình nhu nhược nhát gan như bùn, cô ta dám không đáp ứng?
Gặp thái độ không tin của Dương Mai, Thẩm Hoa Vinh cũng không muốn nhiều lời.
"Vậy các ngươi có biết hay không, cô ta đến cùng có quan hệ tốt với người nào, nam nhân kia tên gọi là gì?" Dương Mai hiếu kỳ nói
"Này?" Tɧẩʍ ɖυyệt cùng Thẩm Hoa Vinh liếc mắt nhìn nhau, hai người lúc ấy một mặt nghĩ thầm muốn chiếm tiện nghi, ngược lại lại bỏ qua chuyện tình điều tra này rồi.
"Cái này ta ngược lại thật sự là đã quên, " Thẩm Hoa Vinh lắc lắc đầu, có chút tiếc nuối
"Bất quá, ha ha, ngày mai lại đi hỏi rõ con bé là được a."
"Đúng vậy, sợ cái gì, nếu đã biết tung tích của tiện nhân đó rồi, còn sợ nó chạy mất hay sao?" Tɧẩʍ ɖυyệt khẽ cười nói.
"Như vậy cũng tốt, như vậy cũng tốt, " Dương Mai cười hai tiếng.
"Kia cô chỉ cấp cho ít đồ như vậy thôi sao, không cấp thêm điểm thẻ?" Dương Mai tham lam nhìn thoáng qua thức ăn ở trong tay Thẩm Hoa Vinh.
Dương Mai cũng đã sắp ba tháng chưa từng ăn qua thứ đồ tốt như vậy rồi, bình thường cũng chỉ có thể uống một chút cháo loãng thôi, nhiều nhất có thể ăn cái bánh bao a.
Nhưng khi nhìn đến trong tay Thẩm Hoa Vinh rất nhiều mì ăn liền, lạp xưởng,… Dương Mai thật sự là rất thèm ăn chúng.
Nghe được câu hỏi của Dương Mai, Tɧẩʍ ɖυyệt liền tức giận
"Cấp rồi, có quan hệ tốt với nhân vật như vậy, nhưng con bé kia vô cùng keo kiệt, mỗi tháng chỉ cấp cho ta một trăm năm mươi điểm thẻ."
"Cái gì?" Dương Mai không dám tin hỏi "Liền ít như vậy?"
Tɧẩʍ ɖυyệt gật đầu khẳng định.
"Tiểu tiện nhân kia thật sự là có bản lãnh, một bước lên trời, thế nhưng chỉ cấp một chút điểm thẻ như vậy, thật là không có lương tâm
Dương Mai nhịn không được tức miệng chửi ầm lên.
Tɧẩʍ ɖυyệt cùng Thẩm Hoa Vinh trong lòng cũng đồng ý gật đầu, trong nội tâm cũng nghĩ tới ngày mai nhất định phải lại đi tìm tiểu tiện nhân Vân Khởi kia.
"Ông xã, chúng ta khi nào thì ăn cơm a?" Dương Mai bụng truyền ra âm thanh rột rột, Dương Mai ánh mắt thèm thuồng nhìn xem thức ăn Thẩm Hoa Vinh cầm trong tay.
Thẩm Hoa Vinh buổi sáng cũng chỉ uống một chút cháo loãng, lúc trước ở trong công hội, trong nội tâm hưng phấn, về sau vì cùng Vân Khởi tranh thủ lợi ích của mình, cũng bất chấp đói bụng, bây giờ trở về nhà, ngược lại cảm thấy đói bụng.
Vì vậy, Thẩm Hoa Vinh vung tay lên, chúng ta ăn cơm.
Trước Thẩm Hoa Vinh nhát gan, không dám ra ngoài gϊếŧ tang thi, cũng chịu không nổi khổ, đồ ăn tất cả đều là dựa vào Tɧẩʍ ɖυyệt, tự nhiên cầm không nổi khí thế.
Hiện tại tất cả lại bất đồng, thức ăn của cả nhà đều ở trong tay của hắn, nói chuyện tự nhiên cứng rắn lên không ít.
Quách Lâm đi theo Tɧẩʍ ɖυyệt vào phòng của nhà Tɧẩʍ ɖυyệt, hắn là người ngoài, ngược lại không có nói thêm cái gì về Vân Khởi.
Quách Lâm cũng là thành viên của công hội Long Châu, trên người cũng có điểm thẻ, ở gần phòng Tɧẩʍ ɖυyệt cũng thuê một gian gian phòng nhỏ, bình thường ăn cũng chỉ có thể uống một chút cháo loãng,
Hiện tại nhìn thấy thức ăn ở trong tay Thẩm Hoa Vinh, Quách Lâm nào đâu chịu đi, mặt dày mày dạn, lưu lại. Bốn người dựa vào thức ăn của Vân Khởi, buổi tối ngược lại ăn một bữa tối phong phú.
Bọn bốn người đi rồi, Dung Ly làm xong công việc được giao, phải đi báo cáo cho Vân Khởi.
Vân Khởi cảm giác được Dung Ly đến, liền đứng lên mở cửa để cho Dung Ly vào.
"Những người kia là thân nhân của ngươi?" Dung Ly sau khi ngồi xuống, mở miệng hỏi.
Dung Ly cùng Cao Lôi, Vân Khởi còn có tiểu Hạo tình nghĩa không tầm thường, là bằng hữu cùng trải qua nguy hiểm tính mạng, nhìn thấy những thân thích cực phẩm của Vân Khởi, Dung Ly không yên tâm, cố ý để Vân Khởi xem một chút.
Vân Khởi nhìn thấy ánh mắt Dung Ly lo lắng, khẽ cười một tiếng, đưa cho Dung Ly một chén nước, mới ngồi xuống
"Yên tâm đi, những người kia sẽ không đối với ta có bất kỳ ảnh hưởng gì."
Gặp Vân Khởi trên mặt cũng không có sầu khổ, biết rõ Vân Khởi nói rất đúng, Vân Khởi quả thật cũng
không cần phải để ý những người kia.
Dung Ly liền không nói thêm gì, cùng Vân Khởi nói một vài công chuyện của công hội, nhanh một chút để cho Vân Khởi nghỉ ngơi, rồi cáo từ.
Cao Lôi cùng Đồng Hạo hai người đều ở bên ngoài bận rộn, ngược lại còn không biết chuyện tình hôm nay.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Thẩm Hoa Vinh liền tự mình đi tìm phòng ở, muốn dọn nhà, bọn họ bây giờ đã là người có tiền, như vậy sao có thể nguyện ý ở lại cái loại địa phương như trước nữa chứ?
Tɧẩʍ ɖυyệt tự nhiên cũng nguyện ý, cùng cha mẹ ở tại một gian gian phòng nhỏ, đối với sự cao ngạo Tɧẩʍ ɖυyệt mà nói, quả thực khó có thể chịu được.
Vì vậy ba người Thẩm Hoa Vinh cùng nhau đi ra ngoài tìm kiếm phòng ở.
Đi đến tận buổi trưa, cuối cùng ba người tìm được rồi một chỗ, một nhà nhỏ, hơn ba mươi m², có hai gian phòng riêng, cách nhà vệ sinh cũng gần, nhà vệ sinh cũng tương đối sạch sẽ.
Căn nhà nhỏ này cách căn cứ rất gần, vị khu vực cũng rất tốt, cảnh vật xung quanh cũng tương đối sạch sẽ.
Ba người đều rất hài lòng, chỉ là tiền thuê mỗi tháng sẽ phải nộp một trăm hai mươi điểm thẻ, so với cái gian phòng trước bọn họ thuê nhiều hơn hẳn một trăm điểm thẻ rồi.
Đây cũng tự nhiên,
trước kiabọn họ thuê lấy cái gian phòng nhỏ chỉ có mười m² đó, hơn nữa còn ở khu dân nghèo, thường xuyên phát sinh tranh đấu, xung quanh cũng có chút dơ dáy bẩn thỉu.
Mà căn nhà nhỏ này, có tới hơn năm mươi m², cách nhà vệ sinh cũng rất gần, xung quanh cũng sạch sẽ, xung quanh ở đều là gia đình dị năng giả.
Gia đình những dị năng giả kia, đều là trong nhà có dị năng giả rất lợi hại, nếu không cũng không thể tại địa phương quý giá như vậy thuê nhà ở.
Ba người rất hài lòng, chỉ là tiền thuê phòng nhiều lắm, cuối cùng trải qua thương lượng, cùng định giá, một tháng một trăm điểm thẻ.
Thẩm Hoa Vinh rất là hào phóng đem một trăm năm mươi điểm thẻ Vân Khởi ngày hôm qua mới vừa cấp cho hắn xuất ra một trăm điểm thẻ dùng để nộp tiền thuê phòng, ba người rất nhanh liền dọn nhà.
Dọn nhà, Tɧẩʍ ɖυyệt sẽ có gian phòng đơn của chính mình, Tɧẩʍ ɖυyệt rất hài lòng.
Mà Quách Lâm còn lại sau khi giúp đỡ ba người họ dọn nhà, cuối cùng dựa vào da mặt dày, cũng chuyển vào Thẩm gia, ở tại phòng khách.
Dương Mai trước đối Quách Lâm cũng rất hài lòng, dù sao Quách Lâm cũng là một dị năng giả, vẫn có thể phối hợp với con gái của bà ta.
Nhưng là bây giờ bất đồng, có Vân Khởi lại khác, Dương Mai cảm thấy, ngay cả tiện nhân Vân Khởi nhỏ như vậy cũng có thể có quan hệ hội nhân vật cao tầng trong công hội, cả ngày ăn ngonở chỗ tốt. Số điểm thẻ của nhà bà ta so với tiện nhân Vân Khởi kia còn kém hơn, nhất định bà ta phải có một người con rể tốt hơn con tiện nhân kia. Vì vậy Dương Mai cũng có chút chướng mắt đối với Quách Lâm rồi, chớ nói chi là Quách Lâm mày dạn mặt dày ở cùng nhà với bọn họ, điều này càng làm cho Dương Mai không hài lòng.
Tɧẩʍ ɖυyệt trước cũng cảm thấy Quách Lâm cũng không tệ lắm, nhưng làm cho cô không nghĩ tới chính là Quách Lâm thế nhưng như vậy không có tự chủ, người như vậy như thế nào có thể xứng làm bạn trai của cô cơ chứ?
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Thẩm Hoa Vinh liền cao hứng bừng bừng rời giường, mặc quần áo sạch sẽ, tinh thần cùng diện mạo có thể so sánh với trước kia là khác biệt một trời một vực.
Nhìn thấy Thẩm Hoa Vinh rời giường, thời gian qua Dương Mai lười nhác cũng gấp vội vàng bắt đầu đi theo đến, mặc vào quần áo thật tốt, theo sát ở đằng sau Thẩm Hoa Vinh.
Tɧẩʍ ɖυyệt sau khi rời giường, liền nhìn đến hai người ngồi trong phòng khách, Quách Lâm chính ở một bên nịnh nọt hai người. Nhìn thấy Thẩm Hoa Vinh bộ dáng cao hứng bừng bừng, Tɧẩʍ ɖυyệt một chút cũng không kỳ quái, nhưng khi nhìn đến Dương Mai đồng dạng mặc chỉnh tề, Tɧẩʍ ɖυyệt nhịn không được hỏi:
"Mẹ, chẳng lẽ ngươi cũng muốn đi?"
Dương Mai trừng mắt liếc Tɧẩʍ ɖυyệt,
"Ta như thế nào liền không thể đi, chỉ đồng ý cho các ngươi đi?" Dương Mai đối với công hội Long châu nổi tiếng đã thèm thuồng rất lâu, tự nhiên muốn đi xem một chút, thuận tiện mò một ít chỗ tốt.