Thần điểu Chu Tước biết được Chân Linh Chuyên này không ngờ lại là bảo vật truyền thừa từ tổ sư Thánh Nhất tông cũng có chút kinh ngạc.
- Giang Trần, chúc mừng ngươi. Ngươi thực sự là người có đại phúc duyên. Thánh Nhất tông thượng cổ có lẽ sẽ có một đường sinh cơ cũng không biết chừng a.
Loại tông môn thượng cổ này, trên cơ bản đã bị diệt sạch Từ thượng cổ tới nay, những thế lực tông môn cường đại kia, trong dòng sông dài lịch sử, trên cơ bản đã tan thành mây khói.
- Đi, chúng ta đi nhìn truyền thừa trận pháp.
Trong lòng Giang Trần vẫn ghi nhớ tới chuyện truyền thừa trận pháp kia. Đây là thứ hiện tại hắn chú ý nhất, cũng là chuyện bức thiết nhất.
Nếu như không thể diệt sát ma chủ Thiên Ma. Hoặc là không thể ngăn cản Ma chủ Thiên Ma thoát khỏi phong ấn, đến lúc đó một khi Ma kiếp bộc phát, cương vực nhân loại nhất định sẽ gặp tai họa ngập đầu.
Hiện tại Giang Trần đã là người có gia thất, tự nhiên không hy vọng trên thế giới này có bất kỳ người nào có thể uy hϊếp tới thân nhân và bằng hữu của hắn.
Truyền thừa của trận pháp quả thực ở một nơi vô cùng kín đáo. Bởi vì nó không có đặt ở cùng một chỗ cố định.
Mà ảo diệu của trận pháp truyền thừa này đặt ở khu vực bốn phương tám hướng cung điện Thánh Nhất tông.
Tinh hoa truyền thừa trận pháp phân thành tám khu vực, đối ứng với càn khôn bát quái. Nếu như chỉ nhìn một khu vực, tuyệt đối sẽ không hiểu ra được cái gì.
Chỉ có lơ lửng đứng ở trên không trung, khởi động tám khu vực địa mạch này mới có thể thể hiện ra toàn cảnh truyền thừa của trận pháp này, khi đó Giang Trần mới có thể nhìn rõ và có phán đoán rõ ràng.
Giang Trần nhìn thấy một màn thần kỳ này, cũng hết sức kinh ngạc.
Thần kỳ nhất chính là tám khu vực này, tám nơi cũng không phải là không thay đổi. Mà chúng nó sẽ theo thần thông không gian biến hóa mà biến hóa theo.
Nếu như không có nắm giữ ảo diệu của trận pháp, muốn học được trận pháp này, độ khó không phải lớn bình thường.
Nhưng mà cũng may tạo nghệ trên phương diện trận pháp của Giang Trần cực cao.
Sự huyền ảo của tám phương trong trận pháp này Giang Trần khi lần đầu nhìn vào cũng không hiểu ra sao. căn bản không nhìn ra được đầu mối gì.
Thế nhưng mà sau khi cẩn thẩn sửa sang lại mạch suy nghĩ, mỗi một lần gặp phải bình chướng và phá giải, hắn dần dần cũng thông hiểu được đạo lý.
Giang Trần rốt cuộc là người am hiểu trận pháp, chỉ cần hơi chút phân tích, cũng đã nhìn ra được một ít ảo diệu của trận pháp này.
Giang Trần càng nhìn càng cảm thấy nhức đầu.
Hắn vốn cho rằng, trận pháp này cho dù có phức tạp tới đâu, cũng không phức tạp như trận pháp của Đan Tiêu cổ phái.
Sự thực chứng minh, hắn đã đánh giá thấp giá trị và độ khó của trận pháp này.
Trận pháp này tuy rằng so ra kém Chư Thiên Vạn Linh tỏa thần đại trận, thế nhưng cũng là trận pháp nhất đẳng thời thượng cổ, so với những trận pháp kia của Đan Tiêu cổ phái cũng phức tạp hơn rất nhiều.
Rất rõ ràng, trận pháp này chỉ sợ cũng không phải là do Thánh Nhất tông thượng cổ nghiên cứu ra, chỉ sợ còn tới từ Thái cổ xa xôi kia nữa.
Về phần Đan Tiêu cổ phái, cuối cùng cũng chỉ là một tông môn dùng trận pháp lập tông thời thượng cổ mà thôi.
Luận địa vị, luận nội tình, chỉ sợ còn xa không kịp Thánh Nhất tông thượng cổ. Thánh Nhất tông ở thời kỳ thượng cổ cũng có thể đứng vào top năm.
Loại tông môn cấp bậc này, cho dù là ở thời kỳ thượng cổ cũng là tồn tại hiếm thấy.
- Trận pháp ẩn giấu ở chỗ này, thiếu niên, nếu như ngươi có thể tìm hiểu được trận pháp này, nếu như có thể hoàn thiện nó, khôi phục trạng thái đỉnh phong. Thậm chí là trực tiếp siêu việt mà nói, ma chủ Thên Ma cho dù có mọc cánh cũng không bay được.
Thần điểu Chu Tước đối với điểm này vô cùng có lòng tin.
Một ngày, hai ngày....
Thời gian nửa tháng trôi qua, thời gian một tháng trôi qua.
Giang Trần đắm chìm trong huyền ảo của trận pháp, tìm hiểu một tháng, trên cơ bản hắn đã trải chuốt, tìm được ra quy luật, mấu chốt của trận pháp này.
- Trận pháp này xem ra quả nhiên là ngưng tụ vô số tâm huyết của tiên hiền Thánh Nhất tông. Trình độ phức tạp của nó quả thực khiến cho người ta nhìn vào cũng cảm thấy rối mắt.
Mặc dù Giang Trần nhìn rõ trận pháp, tìm được quy luật, thế nhưng kế tiếp, muốn đi tiếp lại vô cùng khó khăn.
Trận pháp này trên cơ bản hắn đã nắm giữ được nguyên lý. Muốn chữa trị được trận pháp này, thậm chí là tăng cường trận pháp này cần phải tiêu hao một lượng lớn linh lực.
Loại tiêu hao cực kỳ lớn này tuyệt đối không phải tiêu hao thuộc cấp bậc của Cửu Vi Phi Hoa trận kia.
Loại trận pháp thượng cổ này, trận pháp mà ngay cả ma chủ Thiên Ma cũng có thể vây khốn. Tiêu hao của nó tuyệt đối là gấp mười lần, mấy chục lần Cửu Vi Phi Hoa trận, thậm chí là còn hơn thế.
Thánh Nhất tông thượng cổ, tài đại khí thô, lại là tông môn cao cấp nhất. Ở thời kỳ phong ma, chỉ sợ tiêu hao này cũng là mức mà mọi người cảm thấy khó chịu được.
Chỉ dựa vào tài lực của một mình Thánh Nhất tông, chỉ sợ không thể nào cung cấp cho một trận pháp không tầm thường như thế được.
- Tài Nguyên thiếu thốn, linh lực thiếu thốn.
Giang Trần thì thào thở dài:
- Nói cho cùng, vẫn là một chữ cùng a.
Thần điểu Chu Tước có chút ngoài ý muốn nói:
- Ngươi tìm hiểu được trận pháp này rồi sao?
- Không kém bao nhiêu.
Giang Trần cũng không phủ nhận.
Khuôn mặt thần điểu Chu Tước biến đổi, dùng ánh mắt giống như nhìn quái vật nhìn về phía Giang Trần. Hiển nhiên, thần điểu Chu Tước cũng bị ngộ tính của Giang Trần làm cho chấn động.
Theo nó thấy, Giang Trần muốn nắm giữ trận pháp này, không có ba tới năm năm, căn bản không có khả năng thực hiện nổi. Thần điểu Chu Tước đã chauarn bị tâm lý lâu dài thật tốt.
Thế nhưng không ngờ rằng, mới một tháng qua đi. Thiếu niên nhân tộc này lại tìm hiểu ra trận pháp này, đây là thiên tài yêu nghiệt tới bực nào a?
...
Trong Thiên Ma lĩnh vực của ma chủ Thiên Ma, trải qua nhiều ngày khôi phục. Ma thức của ma chủ Thiên Ma cũng khôi phục rất nhiều.
Thần thức quét qua, hắn lại phát hiện ra, tiểu tử nhân tộc trẻ tuổi kia rõ ràng còn chưa hết hy vọng. Còn không có rời khỏi bí cảnh Trầm Hương cốc này.
Hắn khẽ cau mày, tự nhủ:
- Tiểu tử này xem ra định thi tiêu hao với bản chủ sao?
Giang Trần hiện tại giống như một cái gai, kẹt ở trong cổ họng ma chủ Thiên Ma, làm cho hắn dù thế nào cũng cảm thấy không được ựt nhiên.
Vừa nghĩ tới việc ở gần đây có người trẻ tuổi chấp mê bất ngộ như vậy, lúc nào cũng theo dõi hắn, ma chủ Thiên Ma có xúc động muốn lập tức giẫm nát Giang Trần.
Ma chủ Thiên ma có một loại trực giác mãnh liệt, người trẻ tuổi này rõ ràng có thể rời khỏi địa phương quỷ quái này, thế nhưng hết lần này tới lần khác tiểu tử này lại không đi.
Vậy nguyên nhân tiểu tử này ở lại là gì? Ma chủ Thiên Ma hiểu rất rõ, tiểu tử kia ở lại không đi, tuyệt đối không phải vì những ma bộc kia. Mà là mũi thương, mục tiêu là ma chủ Thiên Ma hắn.