- Cố gắng lên, ở trên người ngươi, chúng ta thấy được hi vọng.
Băng Lam Tôn Giả cũng động viên.
Ba tôn giả cùng một chỗ trấn an, có thể thấy được hiện tại mọi người đối với Giang Trần kỳ vọng cao bao nhiêu.
Tuy cho tới bây giờ, thân phận của Giang Trần còn không có vạch trần, nhưng mà, mặc dù thân phận không có vạch trần, nhưng những chiến tích hiển hách kia, đã đủ khϊếp sợ tất cả mọi người rồi.
Từ loại tình hình này xem, hắn tiến vào Thiên Linh khu, đây tuyệt đối là sự tình ván đã đóng thuyền.
Mặc dù Tam đại lão tổ không có công khai mời chào, thế nhưng mà ánh mắt tha thiết kia, đã đầy đủ bán rẻ ý nghĩ trong lòng bọn hắn.
- Đa tạ ba vị lão tổ đề điểm, tiểu tử sẽ đem hết toàn lực, thủ hộ đạo của mình.
Bây giờ là thời gian khảo hạch, Thủy Nguyệt Đại Sư đã bị vạch tội, ba lão tổ cũng không có khả năng dừng lại quá lâu, ảnh hưởng khảo hạch.
Lập tức tuyển ra ba người phụ trách, cẩn thận dặn dò một phen, để bọn hắn phải truy cầu công bình, không thể có cảm xúc tư nhân xen lẫn trong khảo hạch.
Thủy Nguyệt Đại Sư vì không cách nào thoát khỏi cảm xúc tư nhân, mới khiến cho mình thân bại danh liệt.
Địa Linh khu khiêu chiến khảo hạch, khôi phục trật tự bình thường.
Trước kia, Giang Trần ở trong thi đấu khiêu chiến, đánh chết Hải Thiên, theo như quy tắc, hắn còn có thể tiếp tục khiêu chiến.
Tiết tấu bị đánh loạn, Giang Trần cũng không muốn tiếp tục khiêu chiến, lựa chọn buông tha.
Lựa chọn buông tha cho tiếp tục khiêu chiến, Giang Trần ly khai bách chiến lôi đài, về chỗ ở của mình.
Hôm nay đã xảy ra rất nhiều sự tình, Giang Trần cần sửa sang lại đầu mối thoáng một phát.
Bởi vì lúc trước hắn đã bị khiêu chiến ba lượt, nên hôm nay không có khả năng lại bị khiêu chiến. Cho nên, hắn ly khai bách chiến lôi đài, cũng là hợp quy củ.
Trở lại chỗ ở, Giang Trần ngồi xuống minh tưởng, dần dần đè cảm xúc xuống.
Chuyện ngày hôm nay, nhìn như ngoài ý muốn, kì thực lại tất nhiên. Giang Trần biết rõ, mâu thuẫn của mình cùng Thủy Nguyệt nhất mạch, sớm muộn sẽ trở nên gay gắt.
Trải qua chuyện ngày hôm nay, chỉ là sớm trở nên gay gắt mà thôi.
- Nữ nhân này, quả nhiên điên cuồng, cũng quá thiếu kiên nhẫn. Nàng cho rằng, liên tục an bài ta quyết chiến bốn tràng, hao tổn cũng sẽ hao tổn chết ta. Hừ, thật sự là giỏi tính toán. May mắn át chủ bài trong tay ta rất nhiều, trước kia ở Hàn Băng Lôi Đài liên tục chiến ba trận, cơ hồ không có bất kỳ tiêu hao. Nếu không, ở trên Phệ Linh Lôi Đài, thật là sẽ cố hết sức.
Bất quá, độ cao võ học của Giang Trần, hoàn toàn chính xác không phải bất luận Võ Giả đồng cấp nào có thể so sánh.
Hải Thiên kia, chỉ có thể chế tạo cho mình một chút phiền toái.
- Võ Giả ở Địa Linh khu, với ta mà nói, có thể chính thức hình thành uy hϊếp, cơ hồ không có. Xem ra, ta nên sớm đem ánh mắt, nhắm về Thiên Linh khu.
Nhắc tới Địa Linh khu, duy nhất có khảo nghiệm đối với Giang Trần, không phải đối thủ nào, mà là năm loại lôi đài.
- Lại nói tiếp, Hải Thiên kia cũng quá tự cho mình thông minh, hắn có bảo vật hộ thân, không sợ Phệ Linh Lôi Đài cắn trả, nếu toàn lực tiến công, đối với ta mà nói, là một loại gánh nặng. Tuy lực phòng ngự của ta, miễn cưỡng có thể chống cự lực cắn trả, nhưng lực hành động, nhất định sẽ bị ảnh hưởng. Cùng Hải Thiên chính diện đối chọi, ai thắng ai thua, thật đúng là không nhất định. Nếu như ta không sử dụng Băng Hỏa Yêu Liên, chưa hẳn có thể thắng hắn. Thằng này đại khái là nghiên cứu qua phong cách trước kia của ta, cho nên dùng thủ thế trước, để cho ta tiến công, hao phí linh lực của ta. Chờ ta hao hết Linh lực, hắn lại ra tay.
Lại nói tiếp, trận chiến này, Giang Trần là gặp may mắn.
Nói cho cùng, vẫn là đối thủ không nắm chắc thế cục chiến đấu, mạch suy nghĩ chiến đấu không đúng.
Mà hắn, nếu như không có lông đuôi Hỏa Nha Vương, chỉ sợ cũng chỉ có thể vận dụng Băng Hỏa Yêu Liên.
Nếu không, những biện pháp khác, Giang Trần không có nắm chắc có thể thắng.
- Xem ra, ta còn phải cảm tạ năm cửa sơ thí. Nếu không có kỳ ngộ ở Minh Diệt Cốc, cuộc chiến hôm nay, muốn thắng, nhất định phải bạo lộ Băng Hỏa Yêu Liên.
Giang Trần cũng không muốn nhanh như vậy liền bạo lộ Băng Hỏa Yêu Liên.
Đây là tuyệt chiêu ẩn giấu mà hắn lưu đến đằng sau, không gặp đối thủ cuối cùng, hắn căn bản không muốn vận dụng.
Không có Thủy Nguyệt Đại Sư chèn ép, thời gian tiếp đó, Giang Trần sống tương đối khá giả. Bất quá hắn cũng điều chỉnh sách lược thoáng một phát, mỗi ngày sau khi lấy được một hai chiến thắng, liền đình chỉ khiêu chiến.
Đến Địa Linh khu, có năm loại lôi đài, muốn làm cuồng nhân thắng liên tiếp cũng không dễ dàng như vậy.
Hôm nay, Giang Trần cũng không muốn đi làm loại sự tình kia.
Để cho Giang Trần vui mừng là, Lưu Văn Thải trải qua mấy lần luận bàn, lực thực chiến tăng nhiều, tỷ số thắng cũng không thấp.
Trong nội tâm Lưu Văn Thải rất cảm kích, hắn đi vào Địa Linh khu, kỳ thật cũng biết trình độ của mình, đánh số 498, chẳng khác gì là đếm ngược thứ ba.
Mặc kệ từ góc độ nào xem, hắn đều là loại giáng cấp, rất có thể ở ba tháng sau, lần nữa bị đánh về Huyền Linh khu.
Hắn không cam lòng, muốn cải biến vận mệnh này.
Hôm nay, hắn sáng tạo thành tích, tuy không đủ để hắn bài danh gần trước, nhưng đã rời xa mười mấy tên cuối cùng.
- Bàn Thạch huynh, có lẽ Lưu Văn Thải ta vĩnh viễn không cách nào đuổi theo bước tiến của ngươi, nhưng ta sẽ một mực làm theo ngươi chỉ dạy, nỗ lực đi tới. Mặc dù không đuổi kịp bước tiến của ngươi, ít nhất cũng phải cố gắng theo phía sau, cam đoan có thể chứng kiến bóng lưng của ngươi, không bị bỏ qua triệt để.
Trong nội tâm Lưu Văn Thải lập lời thề.
Mà Lục Tiểu Bàn, tựa hồ cũng nhận được Lưu Văn Thải kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn thu hồi phong cách cười toe toét xưa nay, tu luyện càng thêm chăm chú.
Rất có tư thế cùng Lưu Văn Thải tranh cao thấp.
Giang Trần tự nhiên chứng kiến hai người này biến hóa, trong nội tâm cao hứng thay bọn hắn, cũng hơi cảm thấy tự hào.
Có thể dùng hành động của mình đi ảnh hưởng người khác, xúc tiến bằng hữu, Giang Trần rất cam tâm tình nguyện.
Một trụ sở của Tử Dương Tông.
Tất cả cự đầu Tử Dương Tông, toàn bộ tụ tập một chỗ.
Thủy Nguyệt Đại Sư đối mặt đồng môn, hơi có chút xấu hổ, bắt đầu kiểm điểm mình:
- Lão tổ, chư vị đồng đạo, Thủy Nguyệt vô năng, liên luỵ mọi người, để cho mọi người mất thể diện theo ta.
Tử Húc Chân Nhân là tông chủ, lúc này tự nhiên phải làm bộ dạng của tông chủ, an ủi:
- Thủy Nguyệt sư muội, mọi người đều biết tính cách ngươi nóng nảy, nhưng đều một lòng vì tông môn. Việc này, các phương diện nhân tố đều có, không hoàn toàn là lỗi của ngươi. Chỉ là tam tông khác, gần đây ghen ghét Tử Dương Tông chúng ta, cho nên có loại cơ hội này, bọn hắn nhất định sẽ không bỏ qua.
- Đúng, sư muội không nên tự trách. Một Võ Giả thế tục, không biết trời cao đất rộng. Ngày khác đến Thiên Linh khu, sẽ có thiên tài tông môn thay sư muội ra một ngụm ác khí.