Một đêm này thật sự mơ đẹp.
Sáng sớm ngày thứ hai, thủ hạ của Vạn phu nhân tới gọi mọi người dậy, tới sân luyện võ Vạn phu nhân cố ý xây dựng cho 108.
Khác sân luyện võ rộng rãi khoáng đạt của các môn phái khác, sân luyện võ chuyên dụng mà Vạn phu nhân xây dựng phân chia thành từng phòng, cực kỳ giống phòng luyện tập hiện đại. Mỗi môn phái có thể điều đến một phòng, chuẩn bị tiết mục mình muốn biểu diễn kế tiếp bên trong.
Trận thi đấu tiếp theo vào ba ngày sau, đối với đại môn phái đã quen thuộc như Bích Vân Phường và Liệt Phong Ổ mà nói, thời gian xem như đầy đủ, bởi vì đệ tử của bọn họ đã sớm bắt đầu tập luyện, nhưng đối với đội ngũ tạm thời "Nhân gian không thẳng" mà nói, thời gian ba ngày rất gấp.
"Chúng ta phải biểu diễn cái gì giờ?" Thời Yên ngồi xếp bằng dưới đất, hỏi Lục Cảnh Nhiên và Thời Niên. Lục Cảnh Nhiên nói: "Không bằng nhảy Abracadabra đi."
"...... Đó là cái gì?" Thời Niên kỳ thật đã sớm muốn hỏi vấn đề này.
Lục Cảnh Nhiên nói: "Chính là một loại vũ đạo, có thể kết hợp nhu thuật, tất cả mọi người đều là người tập võ, độ dẻo dai thân thể không nói chơi, động tác hẳn là không có vấn đề. Chẳng qua......"
Hắn vuốt cằm, tự hỏi: "Chỉ là biểu diễn như vậy, cảm giác xem chưa đã, cần chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ."
Thời Yên lại "vυ't" một cái lấy ra một cái hoa mai tiêu: "Có thể biểu diễn ám khí, đảo Phi Phi chúng ta sao có thể không có ám khí."
Thời Niên nói: "Muội lại đi biểu diễn bắn quả cam sao? Lần trước không phải muội từng biểu diễn rồi à?"
Thời Yên nói: "Lần này có thể biểu diễn bản thăng cấp, giả dụ để người đội quả cam."
"Ai tới đội?"
Thời Yên nhìn hắn, nở một nụ mỉm cười: "Đương nhiên là huynh."
Thời Niên: "......"
Lục Cảnh Nhiên vỗ tay tỏ vẻ tán đồng: "Còn có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nữa, cô có thể bịt mắt không?"
"Không thành vấn đề!"
Thời Niên: "......???"
"Huynh ra kia đứng, muội thử tay một chút." Thời Yên kéo dây buộc tóc xuống, chỉ huy Thời Niên tới đứng sát tường. Thời Niên cười hờ hờ hai tiếng, thà chết chứ không chịu khuất phục: "Ta không đi, ta là ca ca ruột của muội đấy, sao muội không bảo Lục Nhiên Nhiên ấy!"
"Hắn muội không thuận tay, huynh không phải thường xuyên bị muội phi tiêu sao?"
"......" Loại lý do này cũng đúng sao!
Lục Cảnh Nhiên thuận tay điểm huyệt đạo Thời Niên, kéo hắn tới sát tường: "Được rồi, cô có thể bắt đầu rồi."
Thời Yên hoạt động gân cốt, lại khoa tay múa chân đo đạc vị trí Thời Niên, sau đó bịt kín mắt: "Ca ca, muội tới đây!"
"...... Dừng tay! Hai kẻ ma quỷ các người!"
"Vèo" một tiếng, hoa mai tiêu của Thời Yên đã rời khỏi tay, chuẩn xác cắm trên tường đỉnh đầu Thời Niên.
Cả người Thời Niên đã bị dọa ngốc.
Lục Cảnh Nhiên nhìn hoa mai tiêu trên tường, vỗ tay bốp bốp bốp khen Thời Yên: "Sát thủ đảo Phi Phi quả nhiên danh bất hư truyền."
Thời Yên tháo dây buộc tóc xuống, nhìn vị trí hoa mai tiêu, cũng tương đối vừa lòng với phát huy của mình: "Xem ra tay của ta còn chưa vụng, cái này thực hiện được."
"......" Thời Niên nhìn hai người, bi thương nói, "Ta muốn rời khỏi nhóm, hai người tự đi mà tổ đội!"
Sau khi xác định muốn biểu diễn cái gì, Lục Cảnh Nhiên lại tìm hai bộ trang phục biểu diễn cho Thời Yên và Thời Niên. Bộ biểu diễn phong cách dị vực này rất gợi cảm, hở eo lộ vai đi chân trần, sau khi Thời Yên thay quần áo, Lục Cảnh Nhiên và Thời Niên đồng thời lặng im trong chốc lát, tiếp đó Thời Niên đột nhiên chắn trước mặt Lục Cảnh Nhiên: "Không được xem! Quay đầu qua chỗ khác!"
Lục Cảnh Nhiên khụ một tiếng, dời ánh mắt, trên mặt hiện lên mảnh ửng đỏ khả nghi.
Thời Niên kiên quyết phản đối Thời Yên mặc bộ quần áo này đi ra ngoài biểu diễn, Thời Yên lắc lắc lục lạc trên tay và trên chân, có chút hưng phấn: "Muội cảm thấy khá xinh đẹp mà."
Lục Cảnh Nhiên nói: "Ta cũng cảm thấy khá xinh đẹp."
Thời Niên xụ mặt nói: "Đẹp đâu cơ chứ! Ăn mặc như vậy còn ra thể thống gì!"
"Ca ca huynh quá cổ hủ!"
"Đúng vậy, ca ca huynh quá cổ hủ!"
"...... Ngươi cút ngay, ai là ca ngươi!"
Lúc thủ hạ của Vạn phu nhân tìm tới kêu cho bọn họ đi ra ngoài tập hợp, ba người hoàn toàn không tập luyện, mà là đang cãi cọ.
Người tới nhíu nhíu mày, hỏi: "Mấy người đang làm cái gì? Đến bên ngoài tập hợp."
Lục Cảnh Nhiên và Thời Niên đồng thời nhìn về phía nam nhân đứng ở cửa, lặng im một giây, sau đó một người chắn eo Thời Yên, một người chắn bả vai Thời Yên, nổi giận với người ngoài cửa: "Không được nhìn!"
Nam nhân: "......"
"Được rồi, mau tới tập hợp!" Nam nhân không kiên nhẫn nói xong câu này rồi xoay người rời đi. Thời Niên nhìn Lục Cảnh Nhiên bên cạnh, cười ha ha hai tiếng: "Là ai nói ta quá cổ hủ? Ngươi để muội ấy mặc đi ra ngoài cho người khác xem đi."
"......" Lục Cảnh Nhiên trầm ngâm một lát, ra vẻ thâm trầm nói, "Lục mỗ cẩn thận suy nghĩ, con gái Trung Nguyên bảo thủ, mặc như vậy xác thật không ra thể thống gì, vẫn là mặc ở trong phòng cho chúng ta xem là được."
"...... Mặc cho ngươi xem cũng không được, ngươi là đồ lưu manh!" Thời Niên nâng một chân đạp Lục Cảnh Nhiên, Lục Cảnh Nhiên né tránh dễ như trở bàn tay, còn phát ra "lêu lêu lêu" kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn.
Thời Niên: "......"
Tức chết đi được!
Thời Yên nhìn bọn họ, yên lặng thay lại quần áo.
Sau khi các đệ tử tập hợp, thủ hạ của Vạn phu nhân cũng không nói chuyện gì quan trọng, chỉ là lại lần nữa cường điệu kỷ luật mấy ngày nay, cùng với đề cập chuyện tối hôm qua phòng bếp có trộm.
Kế hoạch của Lục Cảnh Nhiên rất bình thường, bọn họ thật sự tưởng người Lang Hỏa Cung làm, còn nhắc nhở tất cả nữ đệ tử phải chú ý an toàn.
"Tuyển thủ thăng cấp sau trận thi đấu này có thể tới Lương Sơn, tham gia tổng bình chọn Lương Sơn Sáng Tạo 108 năm nay, còn có thể được Vạn phu nhân tự mình chỉ điểm, mong các vị không ngừng cố gắng, tiếp tục phấn đấu!"
Sau khi dõng dạc kết thúc, hiện trường vang lên tiếng vỗ tay lác đác lưa thưa, Thời Yên nghĩ, đây đều là bởi vì mọi người ăn không no.
Ba ngày tập luyện nháy mắt trôi qua, tiết mục của ba người Thời Yên cơ bản thành hình, trang phục cũng một lần nữa sửa xong —— không lộ eo, không lộ vai, cả cánh tay cũng bọc kín mít.
"......" Thời Yên rất phê bình kín đáo với bộ trang phục này, "Ta cảm thấy hai người sửa như thế này khiến bộ quần áo mất đi linh hồn!"
Lục Cảnh Nhiên không để bụng nói: "Nó mất đi linh hồn, cũng tốt hơn cô mất đi linh hồn. Trận thi đấu tiếp theo Tứ hoàng tử vẫn muốn đi xem, cô xác định muốn mặc gợi cảm như vậy?"
"......" A, nếu Tứ hoàng tử muốn đi, vậy mặc nhiều một chút mới tốt.
Ngày thi đấu, Thời Yên làm đại biểu lên đài rút thăm, rút được số 3, lúc bọn họ lên đài biểu diễn, toàn trường đều kêu tên Lục Nhiên Nhiên và Thời Niên Niên, thậm chí còn kéo biểu ngữ.
Thời Yên: "......"
Rất giỏi.
Thời Yên vận khí nội lực, nói với khán giả dưới đài: "Trước khi biểu diễn, ta muốn tuyên bố một chuyện trước, từ hôm nay trở đi, ta đổi tên thành Thời Lệ Lệ, mong mọi người nhớ kỹ ta, số 21, Thời Lệ Lệ!"
Lục Cảnh Nhiên đặc biệt cổ vũ: "Thời Lệ Lệ giỏi quá!"
Thời Niên cũng đi theo chân chó nói: "Thời Lệ Lệ xuất đạo ở vị trí C!"
Âu Dương Tuệ dưới đài mím môi, hai người kia sợ không phải có bệnh chứ, tuy rằng hiện tại ba người họ là tổ hợp tạm thời, nhưng tiến vào vòng tiếp theo, bọn họ chính là đối thủ cạnh tranh, lại ra sức kéo nhân khí cho Thời Lệ Lệ, còn để cô ta đừng ở vị trí C.
Hiện trường người xem bị không khí của bọn họ lây nhiễm, bắt đầu hô tên Thời Lệ Lệ.
Làm nóng hiện trường xong, màn biểu diễn Abracadabra bắt đầu, trang phục biểu diễn mặc dù rất bảo thủ, nhưng dáng người mềm dẻo của ba người vẫn nhìn không sót cái gì, ngoài rất nhiều động tác mang tính dẻo dai cao, đoạn bịt mắt bắn phi tiêu càng khiến toàn trường hoan hô.
Đệ tử Bích Vân Phường xem dưới đài hơi lo lắng: "Tuệ Tuệ sư tỷ, làm sao bây giờ, nhân khí của ba người họ rất cao."
Âu Dương Tuệ mím môi, cũng lén lấy ra một cái ám khí, chuẩn bị bắt thời cơ ném lên trên đài. Vào lúc Thời Yên bịt kín đôi mắt một lần nữa, chuẩn bị bắn hoa mai tiêu ra, Âu Dương Tuệ không chút do dự ra tay.
Lỗ tai Thời Yên khẽ động, cảm giác có dòng khí cấp tốc bắn về phía mình, Lục Cảnh Nhiên xoay tròn lưu loát một cái, nhảy lên, chuyển tới bên cạnh Thời Yên, động tác trôi chảy đá ám khí trở về, trực tiếp xẹt qua sát bên tai Âu Dương Tuệ.
Tóc bên mặt Âu Dương Tuệ bị cắt đứt mấy sợi, sợ hãi đầu đầy mồ hôi lạnh. Lục Cảnh Nhiên một bên xoay tròn, nhảy lên, một bên liếc về phía cô ta.
Không phong tình vạn chủng và quyến rũ dĩ vãng, một cái liếc mắt này khiến cả người Âu Dương Tuệ đều như ngâm trong hầm băng, lạnh từ đầu tới chân.
Thời Yên biết ám khí bị Lục Cảnh Nhiên chặn lại thì bất động thanh sắc tiếp tục hoàn thành biểu diễn, lúc kết thúc, khán giả dưới đài điên cuồng kêu tên của bọn họ.
Thời Yên vừa vẫy tay gửi lời cảm ơn, vừa thấp giọng hỏi Lục Cảnh Nhiên bên cạnh: "Vừa rồi là ai?"
Lục Cảnh Nhiên nói: "Âu Dương Tuệ."
Thời Niên hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, ngơ ngác hỏi bọn họ: "Hai người đang nói cái gì? Âu Dương Tuệ làm sao?"
Thời Yên nhìn về phía hắn, mỉm cười: "Ngốc nghếch thật là hạnh phúc."
Thời Niên: "......"
Trở lại dưới đài, Thời Niên mới nghe nói chân tướng sự tình, lập tức tức giận không thôi: "Bích Vân Phường bọn họ tốt xấu cũng là danh môn chính phái, thế mà làm ra chuyện xấu xa như vậy! Không được, ta muốn đi tìm bọn họ hỏi rõ ràng!"
Lục Cảnh Nhiên ngăn hắn, nói: "Không cần, ta đã cảnh cáo cô ta, nếu cô ta lại không biết tốt xấu, lần sau sẽ không may mắn như vậy."
"Nhưng ta không nuốt trôi bụng tức này!" Thời Niên nói, đột nhiên nở một nụ cười xấu xa, "Ta quyết định, tối hôm nay giả trang thành Dung Giảo Giảo đi dọa bọn họ."
"...... Huynh vui vẻ là được."
Sau khi có ý tưởng này, Thời Niên xoa tay hầm hè, gấp không chờ nổi hy vọng trời mau tối. Chờ tất cả môn phái biểu diễn xong, hiện trường người xem bỏ phiếu chọn ra tuyển thủ thăng cấp vào vòng tiếp theo, "Nhân gian không thẳng" không chút ngoài ý muốn thăng cấp bằng số phiếu cao nhất.
Nửa đường lòi ra "Nhân gian không thẳng", hiển nhiên không có trong kế hoạch của ba vị giám khảo, ba người trao đổi ánh mắt, chuẩn bị báo việc này cho Vạn phu nhân trước, để cô ta ra quyết định.
Số phiếu Bích Vân Phường xếp hạng thứ hai, tiểu sư muội trong đội ngũ thiếu kiên nhẫn, oán giận với Âu Dương Tuệ: "Sư tỷ, không phải nói chúng ta hạng nhất sao?"
"Câm miệng!" Âu Dương Tuệ lạnh giọng ngắt lời cô ta, "Cũng không nhìn xem đây là nơi nào?"
Tiểu sư muội bị quát ỉu xìu ngậm miệng, Âu Dương Tuệ nhìn đám người Thời Yên, nhếch khóe miệng: "Yên tâm đi, bọn họ cũng chỉ có thể phong cảnh này nhất thời, chờ lên Lương Sơn, còn không phải Vạn phu nhân định đoạt?"
Tiểu sư muội nghe cô ta nói như vậy cũng yên tâm. Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên, Thời Niên cảm ơn mọi người xong, đang chuẩn bị quay về thì thấy một thủ hạ của Vạn phu nhân đi về phía mình.
Gã cười nhìn Thời Yên, nói với cô: "Cô là đội trưởng "Nhân gian không thẳng" phải không? Cô đi với ta một lát, chúng ta muốn thảo luận lịch trình thi đấu kế tiếp."