+++++
Editor: Thần Nữ
Beta_er: Phan Diệp Hy
++++++++++++
Ở trong cốt truyện, Phong Ngôn Cung là cùng nữ chủ ở chung một đoạn thời gian. Cũng bởi vì liên quan tới nhiệm vụ nên anh không cần xuất hiện trước mặt người khác một thời gian. Hơn nữa anh bị thương nghiêm trọng, khẳng định có người đang truy tìm anh ở các bệnh viện, giải thích cho Hạ Noãn Noãn vì sao mà Phong Ngôn Cung ở lại.
“Được, nhưng anh có thể nói anh phải ở lại chỗ này bao lâu?”
Hạ Noãn Noãn biểu cảm khó xử, cô không có khả năng đáp ứng sảng khoái như vậy. Tuy rằng trong lòng cô rất là cao hứng, đây đúng là một cơ hội tốt để bồi dưỡng cảm tình.
“Nửa tháng đến một tháng, tôi sẽ trả cô tiền sinh hoạt và tiền nhà.”
Phong Ngôn Cung nhìn Hạ Noãn Noãn đồng ý, trong lòng không biết vì cái gì có chút cao hứng, lại có chút không cao hứng.
Cô như vậy đối người khác không phòng vệ, nếu hôm nay cô cứu không phải anh, có phải hay không cũng sẽ thiện lương mang người kia trở về chiếu cố anh ta?
“Cái này không cần, tôi tự nguyện trợ giúp anh. Nếu anh cảm thấy ngại, đợi vết thương khỏi có thể ở dưới giúp tôi làm việc, có mình tôi làm ở cửa hàng cũng rất nhàm chán.”
Hạ Noãn Noãn cười, theo như lời Phong Ngôn Cung thì tiền sinh hoạt cùng tiền thuê có chút bất đắc dĩ. Cô biết Phong Ngôn Cung khẳng định sẽ đưa một cái số không hề nhỏ, bao gồm cả ân cứu mạng, anh có thể dùng tiền hồi báo cho cô.
Nhưng đó cũng không phải mục đích của cô. Đem người giao cho cô đi, ân cứu mạng, hẳn là phải lấy thân báo đáp a.
Nghĩ vậy nhưng Hạ Noãn Noãn khẳng định sẽ không nói ra, rất ngượng ngùng a!
Hạ Noãn Noãn bắt đầu muốn cùng nam chủ sống chung không hợp pháp. Đương nhiên, cô về sau sẽ đem không hợp pháp thành hợp pháp ở chung =v=
Thấy thời gian không còn sớm, Hạ Noãn Noãn cũng không cùng Phong Ngôn Cung nói chuyện, anh bị thương nặng, hẳn là muốn nghỉ ngơi sớm.
“Anh nghỉ ngơi sớm đi, phòng tôi đã chuẩn bị tốt, khăn lông mới cùng bàn chải đánh răng đều ở trong phòng tắm, chỉ là nơi này của tôi không có quần áo, chỉ có thể ngày mai đi mua.”
Thân là một cô gái độc thân, có quần áo đàn ông ở nhà lúc này mới kỳ quái. bất quá Phong Ngôn Cung hôm nay cần phải ngủ, cũng không biết anh thay hay là không thay qυầи ɭóŧ.
Nghĩ đến đây, Hạ Noãn Noãn cảm giác mặt có chút nóng, cô cũng không phải loại thiếu nữ chưa trải qua sự đời, nghĩ lại, có chút ý nghĩ trẻ con không nên biết.
“Cảm ơn cô.”
Hạ Noãn Noãn săn sóc đem hết thảy đều chuẩn bị tốt. Trong lòng Phong Ngôn Cung cảm giác về Noãn Noãn, đây là cảm giác trong nhà có một nữ nhân sao, thật sự là tốt quá!
Giờ phút này anh có suy nghĩ muốn kết hôn, nhưng nghĩ đến công việc của mình... còn những lúc anh làm nhiệm vụ nguy hiểm, Phong Ngôn Cung lập tức muốn quên đi ý nghĩ đó của bản thân.
Cô gái này hẳn là người ngây thơ vô lo vô nghĩ, mà phải đi theo anh lo lắng hãi hùng, hơn nữa cô chỉ là ngẫu nhiên cứu anh một mạng mà thôi, nếu anh lại nghĩ tiếp, chẳng phải là hại cô!
“Vậy anh nghỉ ngơi đi, tôi cũng đi ngủ.”
Hạ Noãn Noãn hướng Phong Ngôn Cung cười, chu đáo đóng cửa lại, cô đi về phòng của mình tắm rửa đi ngủ.
Không có nghĩ quá nhiều, nếu đem nam chủ mang về, ở trong lòng Hạ Noãn Noãn, việc kế tiếp cũng không khó khăn, cứ thuận theo tự nhiên đi. Cô có thể nhìn ra, Phong Ngôn Cung cũng có chút cảm tình với cô.
Sáng sớm hôm sau, Hạ Noãn Noãn dậy sớm, bởi vì cô còn phải làm bữa sáng cho mình và Phong Ngôn Cung, lại còn phải làm sandwich bán buổi sáng trong tiệm, việc này yêu cầu thời gian.
Nhưng cô đã có hệ thống, tất cả đều trở nên đơn giản, cô mặc vào【 tạp dề nữ đầu bếp đám mây 】. Không phải làm điểm tâm ngọt, cho nên Hạ Noãn Noãn mới lựa chọn cái này làm bữa sáng là lựa chọn tốt nhất!
Noãn Noãn mặc cái gì cũng đều là cao cấp, tính một cái tạp dề nho nhỏ cũng là đồ tự may, thập phần tinh xảo, ở trên eo nhỏ mảnh khảnh của cô. Làm cô có vẻ càng thêm hiền huệ, bộ dáng một người vợ hiền làm Phong Ngôn Cung sáng sớm mới tỉnh giấc nhìn tới ngây người.
Anh tỉnh ngủ ra cửa ánh mắt đầu tiên nhìn thấy ở phòng bếp Hạ Noãn Noãn đang nấu cơm. Cô không biết ở trong phòng bếp dáng người bận rộn tất cả nhìn đều hoàn mỹ. Đã lâu không có cảm giác gia đình ấm áp, Phong Ngôn Cung nhìn thật lâu, hận không thể đem Hạ Noãn Noãn dung nhập trong ánh mắt của anh mới tốt.
“Ân? Anh dậy rồi hả, vừa vặn có thể ăn bữa sáng, sữa đậu nành cùng sandwich được không?”
Sữa đậu nành và cà phê đều là món buổi sáng sẽ bán, sandwich làm cũng rất nhiều, trong tiệm của cô sandwich doanh số bán rất chạy, mỗi buổi sáng đều sẽ bán hết, còn có người không mua được!
Cà phê do cô pha uống cũng ngon, nhưng Phong Ngôn Cung hiện tại là một người bệnh, cho nên anh chỉ có thể uống sữa đậu nành.
“Được, cảm ơn.”
Phong Ngôn Cung nói không nhiều lắm, nhưng anh thật chờ mong tay nghề của cô. Nghĩ đến mình ngốc ở nơi này một tháng mỗi ngày đều có thể ăn đồ ăn do đích thân Hạ Noãn Noãn làm, trong lòng Phong Ngôn Cung liền cảm thấy rất vui vẻ, loại tư vị vui vẻ hắn chưa từng cảm nhận qua.
“Chúng ta còn ở chung lâu dài, không cần khách khí quá, tới, nếm thử tay nghề của tôi, xem thế nào?”
Hạ Noãn Noãn đem sữa đậu nành cùng sandwich lấy ra, đặt ở trên bàn, nhìn miệng Phong Ngôn Cung có chút chờ mong hỏi.
“Thế nào?”
Phong Ngôn Cung ăn không được cũng sẽ nói ngon, huống chi tay nghề Hạ Noãn Noãn thật sự rất tốt. Sandwich làm thanh đạm không béo, bên trong có trứng gà chân giò hun khói cùng lớp gia vị mỏng, rất dinh dưỡng, sữa đậu nành càng đặc sệt thơm ngọt, so với những bữa sáng hắn đã ăn qua thực sự là rất ngon.
“Ăn rất ngon, tay nghề của cô thật tốt!”
Phong Ngôn Cung hướng Hạ Noãn Noãn gật đầu, đem bữa sáng trong tay nhanh chóng ăn xong, có thể thấy được anh có bao nhiêu là thích.
“Anh thích thì tốt, ăn xong rồi lên trên nghỉ ngơi chốc lát đi, tôi đi xuống mở cửa, thuận tiện chờ đợi lát nữa tôi mua cho anh vài món quần áo.”
Hiện tại Phong Ngôn Cung trên người còn mặc quần áo ngày hôm qua, phía trên còn vết máu, nhìn qua thật nghèo túng lôi thôi. Bất quá giá trị nhan sắc cùng khí chất quân nhân làm anh nhìn qua cũng không giống người xấu.
Kỳ thật Hạ Noãn Noãn có thể từ hệ thống Noãn Noãn kiếm vài bộ quần áo nam, nhưng trang phục bên trong hệ thống đều có chứa thuộc tính, trang sức phần lớn cũng có chứa thuộc tính, ít những món đồ không có có chứa thuộc tính đều là cấp thấp, tỷ như 【 hoa tai ngọc xanh 】 cô bán đi.
Cho nên một bộ quần áo thích hợp cho Phong Ngôn Cung cũng không có, Hạ Noãn Noãn chỉ có thể đi ra ngoài mua cho anh.
“Ân, tôi ở trên chờ cô, thay quần áo xong tôi sẽ xuống.”