Đoạt Vợ

Chương 82: Quan cục (h)

Giờ tý hai khắc, phủ đệ hữu tướng, thư phòng

Bạch Thu Thủy bưng mộc khay, đi tới bên ngoài, đưa tay gõ cửa một cái

"Vào đi"

Tô Dật ngồi ở trước án viết một phong thư hồi đáp, ngẩng đầu thấy Bạch Thu Thủy, cảm giác bỗng nhiên sung sướиɠ, không khỏi hiểu ý mà cười.

Bạch Thu Thủy đóng cửa lại, đưa khay mang tới trước án Tô Dật, đem chén canh hạt sen đưa cho nàng

Trung thử tỉnh chưởng phụng dưỡng tiến tấu, tham nghị biểu chương, tứ phương tấu chương, đều ở đây, chỉnh lý làm ra sơ bộ phê duyệt, mới trình báo thánh nhân.

Bây giờ thánh nhân nhỏ tuổi, trưởng công chúa nhϊếp chính, mỗi ngày nhận lấy tấu chương, cần phải chọn ra kiện khẩn cấp phi ngựa đưa tin.

Trên bàn tấu chương đã được trung thư thị lang cùng xá nhân nhìn qua một lần, Tô Dật đã vì Trung thư đứng đầu phê duyệt qua một lần, tra thiếu bổ sung, quyết định cái nào nên đưa cho trưởng công chúa đọc.

Tình trạng như vậy từ lúc Lý Khâm rời kinh dã duy trì hồi lâu, Bạch Thu Thủy đau lòng Tô Dật vất vả, luôn ở đêm khuya vì nang nấu chút canh thang ấm bổ tinh thần, miễn cho nàng mệt mỏi đói khát.

Canh hạt sen trong suốt, bên trên nổi lên hoa quế thuận mắt.

Liền ấm áp, Bạch Thu Thùy liền thúc Tô Dật uống canh này trước, nghỉ ngơi một lát hãy đi phê duyệt tấu chương.

Tô Dật cũng thuận theo, trước đem hết sổ sách để sang một bên, đưa tay nhấc lên bát sứ men xanh hoa trắng tinh xảo, múc một muỗng canh thang tiểu tuyết.

"Hàm Thiền, ta đã đi thẩm tra ả, ả nói là Dự Vương"

"Ồ?" trên mặt Tô Dật vô kinh vô hỉ, chỉ cười cười: " Tiểu Mãn nghĩ có thể tin vào nhiêu phần?"

"Năm phần"

Nghĩ nghĩ, Bạch Thu Thủy vẫn lắc đầu, lại thay đổi dự đoán " Ba phần"

Tô Dật ngừng động tác, quay đầu nhìn Bạch Thu Thủy, ngoắc ngoắc khóe môi.

"Vì sao?"

Bạch Thu Thủy nghiêm mặt nói " Cổ, bắt nguồn từ miêu cương, trong giang hồ truyền đi thần hồ kỳ thần, nói gϊếŧ người vô hình, nhưng thực tế không thần thông như thế."

"Chổ âm quỷ tự nhiên có chi, thí dụ như mị cổ lần này, bất quá là thông qua lợi dụng đặc tính nuôi cổ trùng có tính thích nhiệt, thừa dịp lúc nam tử bắn dịch khô nóng liền cài vào trong thân thể đối phương"

"Công hiệu lại không cần nói quá giật gân, mị cổ tuy có tác dụng khống chế, nhưng không thể lâu dài, nếu không kịp thời thu cổ trùng về, sẽ khiến người trúng cổ trầm luân sắc dục, chỉ biết giao hoan"

Dừng một chút, Bạch Thu Thủy lại nói " Cho nên nếu muốn thao túng người ám sát Thái Bình công chúa điện hạ cùng thánh nhân, trúng cổ cũng không thể quá lâu dài, đã như vậy, cần gì phải tìm thị vệ trong vương phủ, cấm vệ quân xuất nhập không phải càng tiện lợi sao?"

"Còn nữa, ta mới đi Tích Hoa Lầu liền bắt được ả, mà lại làm thích khách, chiêu này cung cấp cũng rất dễ dàng"

"Ừm" Tô Dật tán dương gật gật đầu, lập tức ranh mãnh chọt Bạch Thu Thủy một cái, ý vị thâm trường nói " Lúc trước muốn Tiểu Mãn cung khai, nhưng khiến ta minh tư khổ tướng hồi lâu"

Đề cập đến việc này, một chút kiều diễm não hải nổi lên, Bạch Thu Thủy nhất thời đỏ mặt.

Tô Dật thấy nàng thẹn thùng, không khỏi cười khẽ, một hồi lâu kéo về chính đề.

"Cung nội y đang dùng biện pháp của nàng, thị vệ Dự Vương bị bắt đã khôi phục thần chí"

Lại uống một ngụm canh hạt sen, Tô Ngọc buông xuống bát, yếu ớt nói " Xảo, người hắn cung khai cũng là Dự Vương"

Bạch Thu Thủy giật mình, nhíu mày.

"Hàm Thiền cũng nghĩ là...Dự Vương sao?"

Tô Dật không đáp, chỉ cầm lấy một phần bản ghi chép đưa cho nàng

Bạch Thu Thủy nghi hoặc mở ra thẻ tre, thấy bên trong chính là ghi chép hộ tịch của nữ thích khách cùng phu quân

Dao Thanh Nương, Lương Châu nhân sĩ, hai năm trước cuối đông vào Trường An, ở Bình Khang Phường, Thần Nữ Viện làm Hồng Quan Nhân.

"Hàm Thiền cái này..."

"Hai năm trước , đúng lúc ta cùng Lý Khâm thương lượng dẫn rắn xuất động"

Thời gian cụ thể chênh lệch một tuần nguyệt, Dao Thanh Nương vào Trường An sớm hơn, lúc đó còn gió êm bể lặng, kế hoạch căn bản không có khả năng lộ ra.

Nếu như khi đó nàng liền không để lộ ra cho ai biết mục đích, như vậy có thể thấy rõ, có người muốn mưu loạn, mà người này không cùng đường với Ngụy Vương.

"Kia" Bạch Thu Thủy lông mày càng nhíu chặt " Thật sự là Dự Vương sao?"

Tô Dật từ chối cho ý kiến.

Là Dự Vương sao? Đương nhiên có khả năng, nhưng ở Trường An cuồn cuộn sóng ngầm, có một người so với hắn hiềm nghi lớn hơn.

UỐng xong ngụm canh thang cuối cùng, Tô Dật đem bát đưa cho Bạch Thu Thủy.

Đem mấy phần tấu chương chồng chất lấy ra, sửa sang, chọn ra hai phần của Trương Giản Chi cùng Diêu Sùng.

Hai người một người dù là hư chức lại y nhiên danh vọng có phần long phục hồi lão thần, một người là các lão đương kim trọng dụng, Tô Ngọc đem tấu chương bọn hắn để vào bao gửi cho trưởng công chúa

"Tiểu Mãn, ngày mai đi một chuyến phủ thượng Trương Diêu nhị vị các lão, đem thư tay của ta đưa cho bọn họ, tránh chút tai mắt"

Bạch Thu Thủy tiếp nhận, nhìn xem danh tự

"Ta hiện đọc nội dung lá thư, nàng giúp ta viết xuống, liên lạc Huyền Cơ Các mang chim bồ câu gửi cho Lý Khâm"

oOo

"A, Thẩm tỷ tỷ~"

Lý Khâm hai tay chống đỡ thân thể, hai chân cong lên hướng bên cạnh mở ra, một bộ phóng túng nghênh hợp cầu hoan.

Giữa chân cắm ngón tay Thẩm Tịnh Xu, bụng của nàng đều bị kéo căng, hung hăng kẹp lấy ngón tay Thẩm Tịnh Xu.

"Ngô..."

Thẩm Tịnh Xu đối với chuyện trừu sáp đã hiểu rõ không ít, nhưng vẫn như cũ mang theo mấy phần ngượng ngùng, như bản thân nàng , thủ pháp ra vào đều tràn đầy thận trọng.

Ngón tay trừu sáp từ đầu đến cuối không nhanh không chậm, Lý Khâm nhịn không được khát, nhưng lại cảm thấy cách làm của nàng như vậy, thực tế là câu phải tơ tình kéo dài.

"Thẩm tỷ tỷ~"

Lý Khâm cúi đầu nhìn mật cỏ củ mình, hay ngón tay đang ngang chổ kia nhã nhặn ra vào, mang theo tiếng nước phốc thử.

"Ừm ~"

Gân cốt mỗi tấc dễ chịu đều dường như thông thấu, Lý Khâm làm càn vui thích rêи ɾỉ...người nàng để trong lòng nhiều năm, đang cắm nàng.

Quả nhiên là tơ tình xinh đẹp, Lý Khâm ngửa cằm lên, nắm chặt huyệt thịt của mình, kẹp lấy ngón tay Thẩm Tịnh Xu, thở dốc nói " Khanh Khanh mạnh một chút a"

Thẩm Tịnh Xu ra vào quả nhiên nhanh một chút, học cách làm Lý Khâm, hai ngón tay trùng điệp cắm xuống, cong lên ngón tay chuyển động.

"A ha...Khanh Khanh, làm được rất tốt~"

Lẫn nhau đều đổ mồ hôi rả rích, Thẩm Tịnh Xu hai gò má khô nóng đỏ bừng, mắt nhìn Lý Khâm bị nàng cắm, lại phá lệ lấn tới.

Chổ kia nữ tử quả nhiên là nơi khác biệt.

Tay nàng có chút mỏi, Lý Khâm kẹp nàng càng chặt, huyệt thịt không muốn xa rời ngón tay, đem tất cả óng ánh bôi ở trên ngón tay.

"A..."

Bị Thẩm Tịnh Xu nhiều lần ra vào, hông Lý Khâm bỗng nhiên nghênh hợp va chạm, để cho mình cao trào

"Khâm nhi~"

Thẩm Tịnh Xu chậm rãi đem ngón tay kéo ra bên ngoài, Lý Khâm bỗng nhiên bắt lấy cổ tay nàng, cười đem cả người nàng kéo về trước một cái.

"Ừm?"

Thẩm Tịnh Xu vốn là quỳ chân, thân thể không tự chủ nghiêng về phía trước, Lý Khâm thuận thế ngồi dậy, để nàng vừa vặn nhào lên người mình.

Tư thế như vậy ghé vào đối phương, Thẩm Tịnh Xu không thể không ôm lấy cánh tay Lý Khâm.

Nàng nghĩ lần nữa khôi phục ngồi quỳ chân, chổ âm bỗng nhiên bị sở một cái.

Hai ngón tay thuần thục xoa lên cánh hoa, kẹp lấy khe hở, chậm rãi vuốt ve, lộng lấy nàng.

"Ừm~"

Thẩm Tịnh Xu mẫn cảm run rẩy, thanh âm Lý Khâm trầm thấp liền ở bên tai nàng vang lên " Thẩm tỷ tỷ ẩm ướt lắm đây"

Tiếng cười như có như không, câu tâm hồn người, Thẩm Tịnh Xu càng thêm mẫn cảm, thân thể mềm xuống dưới, hoàn toàn để Lý Khâm nâng chổ âm kia của nàng.

"Có nghĩ bị Khâm nhi cắm nàng không hả?"

Ngón tay nắm lấy âm thần, đầu ngón tay vừa đi vừa về cọ phá, chậm rãi đùa bỡn chổ âm, lại lướt qua móc tiểu cúc.

"A~"

Thẩm Tịnh Xu kẹp chặt mông thịt, Lý Khâm cười một tiếng, ngón tay lại trượt về chổ da^ʍ, lại ôm lấy âm hạch thường thức.

"Có nghĩ Khâm nhi làm nàng?"

Lý Khâm lại ôm lấy nàng, cười nói " Khanh Khanh nói ra a~"

"Ô..."

Chổ huyệt thật sự khát hồi lâu, bị Lý Khâm thoáng sờ liền chảy ra rất nhiều nước, miệng tiểu cúc bị nàng móc một cái, lại mười phần ngứa ngáy.

Chổ sâu có một loại trống rỗng, cùng với lúc nàng động tình càng ngày càng nghiêm trọng.

"Ừm ~"

Cửa huyệt bị vỗ về chơi đùa vừa thu vừa siết lại, Thẩm Tịnh Xu run rẩy không ngừng, rốt cuộc tinh tế từng tiếng nói " Khâm Nhi, làm ta ~"

Lý Khâm thỏa mãn nghiêng đầu hôn Thẩm Tịnh Xu, lại cong lên đầu ngón tay, trực tiếp đâm vào hoa châu của nàng.

"Hảo Khanh Khanh, lại đem ngón tay của nàng cắm vào tiểu huyệt của ta đi"

Nàng vẫn ngồi tư thế giang rộng chân, Thẩm Tịnh Xu nhào vào người nàng, rất dễ dàng luồn tay xuống cắm huyệt.

"Ngô~"

Thẩm Tịnh Xu trong lòng cũng một trận khô nóng, giữa hai chân nhẫn nại dị dạng tê dại kia, nàng chậm rãi đem bàn tay luồn xuống dưới, sờ vào bụi rậm kia, đem ngón tay cắm vào trong khe mật.

Không có vào đồng thời tận cây, Lý Khâm đột nhiên ddem hai ngón tay nhét vào nhục phùng của Thẩm Tịnh Xu, hung hăng làm.

"A a a a..."

Hung mãnh trừu sáp đảo tiến huyệt mềm nhũn, đầu ngón tay nặng nề mà triển lấy thổi mạnh, dường như muốn đem bên trong quấy thành thịt nhão.

Nho nhỏ nhô lên càng hỏng bét chà đạp, Lý Khâm chậm rãi rời khỏi, lại sâu sắc cắm vào, đầu ngón tay đâm vào chổ kia, lại hung ác đè ép mà mài.

"Ừm ha....không được, Khâm Nhi~"

Thực tế quá vẹn toàn, bên trong huyệt chăm chú quấy thành một đoàn, huyệt đạo giống như sảng cong lên đến, một cỗ ghen tuông nổi lên bộc phát.

Hết lần này đến lần khác là tư thế như vậy, tiểu mông chỉ có thể vô lực chìm xuống, thế là tiểu huyệt bị ngón tay cắm càng sâu.

Mười lần cắm, mấy chục lần cắm... Thẩm Tịnh Xu phát ra mị lực rêи ɾỉ, tay phải nắm lấy sau lưng Lý Khâm " Muốn...tới ~"

Trong huyệt dâʍ ɖị©ɧ triều phun, Thẩm Tịnh Xu bị cắm vào cao trào, đồng thời cảm thấy ngón tay bị xiết chặt, tiểu huyệt Lý Khâm dùng sức kẹp nàng.

"Thẩm tỷ tỷ~"

Lý Khâm ôm Thẩm Tịnh Xu mềm nhũn, cùng nhau đổ xuống sàn cỗ loan xe.

Thẩm Tịnh Xu thoải mái tới, ở dư vận cao trào bồi hồi, Lý Khâm liền phải duỗi bàn tay ra, mang theo ngón tay Thẩm Tịnh Xu trừu sáp chính mình.

"Thẩm tỷ tỷ, a a ~"

Rốt cuộc cũng thỏa mái tới, Lý Khâm chậm rãi rút ngón tay ra, vẫn để Thẩm Tịnh Xu cắm tiểu huyệt nàng