Chàng Rể Ma Giới

Chương 457: Olivia Faith và ốc nguyên chi nhưỡng

Trần Duệ im lặng nhìn hắc long tiểu thư đang ngồi trên mặt đất, như nhặt được chí bảo mà đếm một trăm hắc tinh tệ vừa tới tay.

Không ngờ hôm nay ở Sekeruide lại đυ.ng phải một tiểu thư long tộc cực phẩm nhường này, ăn cướp còn không tính đi, cái con số đưa ra kia mới là cực phẩm, thật sự là… quá ít a!

Giống như có người bắt cóc một tỉ phú chỉ vì để vơ vét một trăm đồng tiền này, lần này xem như Trần Duệ đυ.ng phải long tộc "tiết kiệm" nhất rồi.

"Thật sự là hắc tinh tệ a, nhiều quá a! Bản tiểu thư cuối cùng cũng có tiền!" Hắc long tiểu thư lấp lánh lệ quang kích động, chỉ thiếu điều đem cả mặt mình chôn vùi vào đống hắc tinh tệ.

"Olivia tiểu thư" Trần Duệ đã biết tên của vị cực phẩm tiểu thư này, "Số tiền này…"

"Là của ta!" Hắc long tiểu thư một phen che lại đống hắc tinh tệ, cảnh giác nhìn hắn, địch ý vừa tắt nay lại bùng lên.

"Đúng vậy, số tiền này..là của tiểu thư." Trần Duệ vội trấn an Olivia, "Tiền ta đã đưa rồi, vậy còn ốc nguyên chi nhưỡng…"

Olivia lắc đầu như trống bỏi, trả lời một cách kiên quyết: "Không được! Ốc nguyên chi nhưỡng là bộ phận quan trọng nhất trong cuộc sống của ta, ta tuyệt sẽ không giao nó ra!"

Trần Duệ vốn chỉ muốn dò xét, hiện đã khẳng định được ốc nguyên chi nhưỡng đang nằm trong tay Hắc long tiểu thư, nói một câu: "Nhưng chính Satan đại nhân đã cho ta…"

"Satan đại nhân mới không đoạt đồ ăn của nhân gia!" Olivia vẫn lắc đầu như cũ: "Lại nói, nếu như ngươi là do Satan đại nhân phái tới thì sao lại bị những con sư hạt kia công kích?"

Tâm tư của Hắc long tiểu thư cũng thật tinh tế. Trần Duệ chú ý một việc, đó là không ngờ hắc long tiểu thư gọi ốc nguyên chi nhưỡng là "đồ ăn"?

Olivia hiển nhiên là kẻ tham tiền. Chẳng qua tiêu chuẩn về tài phú tương đối thấp, chắc có thể dùng tiền để giải quyết. Có điều Trần Duệ trước tính toán tìm hiểu rõ một số chuyện: "Olivia tiểu thư, ta mạo muội hỏi một câu. Tiểu thư giữ ốc nguyên chi nhưỡng thì có lợi gì?"

"Tác dụng rất lớn! Nó là gia vị ngon nhất, dùng hai khối lớn hợp lại, ở giữa là một chút ốc nguyên chi nhưỡng, đó chính là mùi vị thịt nướng trong truyền thuyết!" Olivia lộ vẻ say mê, nhưng lại nhíu nhíu mày, "Điểm không hoàn mỹ duy nhất là sau khi ăn bụng sẽ bị cứng một thời gian, hơn nửa ngày mới khôi phục lại như cũ."

Trần Duệ một lần nữa chấn động, vị Olivia tiểu thư này quả thực là mãnh long trong truyền thuyết a!

Ốc nguyên chi nhưỡng là cái gì ? Không ngờ bị nàng biến thành sandwich để ăn a!

Đây cũng là thể chất đặc thù của hắc long, nếu là ma tộc hoặc ma thú khác chỉ sợ đã sớm bị biến thành tảng đã cứng ngắc rồi!

Olivia tựa hồ nghĩ tới điều gì. Hai tay giữ chặt một trăm hắc tinh tệ, giơ chân, dùng một tư thế vô cùng khiếm nhã đem một tảng đá phát ra nhàn nhạt quang mang trong góc lôi ra cùng hắc tinh tệ giấu cùng một chỗ, căn bản không đếm xỉa gì tới dáng vẻ hay hình tượng gì hết. Bạn đang đọc truyện tại TruyenHD - www.Truyện FULL

Ánh mắt Trần Duệ lập tức tập trung vào tảng đá nhỏ bằng lòng bàn tay kia, cảm giác được khí tức thổ nguyên tố mãnh liệt. Không sai, cái này hẳn là ốc nguyên chi nhưỡng! Có thể làm cho thổ nguyên tố quân vương và bộ tộc của hắn thăng tiến thực lực trên diện rộng!

"Olivia tiểu thư, không bằng... ta dùng thịt nướng trong "truyền thuyết" đổi lấy ốc nguyên chi nhưỡng của tiểu thư, được không?" Nhãn châu Trần Duệ xoay động, lấy ra mấy xâu thịt nướng từ trong kho, còn chưa kịp nói câu tiếp theo thì một làn gió nhẹ lướt qua. Mấy xâu thịt đã nằm trong tay Hắc long tiểu thư, nghe nghe, lộ ra bộ dáng phiêu phiêu dục tiên.

"Vậy ra…đây là thịt nướng trong "truyền thuyết", so với những thứ rác rưởi bản tiểu thư làm tốt hơn cả trăm lần a! Chỉ cần ngửi mùi thơm này đủ làm người mê say… Ngoàm... ô ô…" Olivia rơi lệ đầy mặt, ngay sau đó là một hồi lang thôn hổ yết. (ăn như lang sói)

Trần Duệ đánh giá một chút hang động hắn cùng hắc long tiểu thư đang ở. Tuy rộng rãi nhưng nội thất bên trong lại là tiêu chuẩn một của một nhà nghèo hai bàn tay trắng, chỉ có một cái giường đá và một cái ghế đơn giản.

Tay, cổ Olivia trống trơn, ngay cả một cái đồ trang sức hay trang bị không gian đều không có, "khoản lớn" hắc tinh tệ kia cùng ốc nguyên chi nhưỡng cũng chỉ để đó mà thôi.

Trần Duệ xem như hiểu rõ, vị hắc long tiểu thư này không chỉ sinh hoạt nghèo khó, mà xưa giờ cũng chưa hề ra ngoài va chạm với xã hội.

Trong chớp mắt, Olivia đã gặm sạch xâu thịt nướng nhưng vẫn còn chưa thỏa mãn, vươn lưỡi liếʍ liếʍ que xiên, tư thế này lại thêm thần thái say mê quả thật rất dễ dàng đem phần đông giống đực liên tưởng bậy bạ - chẳng qua ý niệm này sẽ nhanh chóng biến mất bởi Hắc long tiểu thư răng rắc một tiếng, đem que xiên thịt bằng trúc nhai vụn!

Động tác này tuyệt đối sẽ khiến cho đám giống đực mới vừa có chút ý niệm không trong sáng kia hoảng sợ mà kẹp chặt hai đùi lại mà lạnh run! Kỳ thật Olivia tiểu thư tưởng là nhai vụn thì sẽ hít được mùi thơm mê người kia nhiều hơn mà thôi.

Trần Duệ cho dù không có bất kỳ ý nghĩ kỳ quái nào nhưng đối với hành động của hắc long tiểu thư cũng đổ mồ hôi lạnh, rốt cuộc bình thường vị tiểu thư này ăn thứ gì a?

"Cái đó… Simon… còn thịt nướng không?"

"Ách…"

"Yên tâm, chỉ cần ngươi cho ta thịt nướng, ta lấy tên mẹ ta mà thề, tuyệt không làm khó dễ ngươi, tuyệt không bắt buộc ngươi, tuyệt không…"

Dưới ánh mắt tha thiết của Olivia, Trần Duệ lấy ra không ít xâu thịt nướng, Hắc long tiểu thư mừng rỡ. Trong lòng Olivia, thiện cảm với thằng cha định cướp đồ ăn của mình không ngừng gia tăng, ít nhất đã không còn sát khí và địch ý như ban đầu.

Sức ăn của hắc long tiểu thư tương đối lớn, ăn sạch thịt nướng tích trữ trong kho của Trần Duệ, lúc này mới hài lòng xoa xoa cái bụng căng tròn.

"Thật thoải mái, trước nay chưa từng nghĩ tới… Ô ô, cho tới giờ chưa từng nghĩ đến sẽ có cuộc sống tuyệt vời như vậy a…" Olivia tiểu thư gần như cảm động muốn rơi nước mắt "Cái kia… Simon, ngươi ở chỗ nào dưới chân núi? Sau này bản tiểu thư sẽ tìm ngươi mỗi ngày… thảo luận lý tưởng nhân sinh."

Trần Duệ liếc mắt xem thường: ngươi là muốn nghiên cứu thịt nướng mỗi ngày đi, đúng hơn là muốn ta trở thành phiếu cơm dài hạn?

"Olivia tiểu thư, thịt nướng trong truyền thuyết tiểu thư cũng đã ăn no rồi, bây giờ chúng ta thảo luận vấn đề ốc nguyên chi nhưỡng đi."

Olivia lập tức cảnh giác, đem người che kín hắc tinh tệ cùng ốc nguyên chi nhưỡng: "Không được! Của ta!"

Trần Duệ trong lòng biết mạnh bạo đánh không lại Olivia, không thể làm gì khác, mềm mỏng nói: "Ta đã cho tiểu thư ăn nhiều thịt nướng ngon như vậy, so với mùi vị của ốc nguyên chi nhưỡng chẳng phải hơn nhiều sao? Tiểu thư không phải mới vừa thề là không làm khó dễ ta sao? Chắc tiểu thư không phải là cái loại mỡ bôi miệng mèo… làm mà không thừa nhận chứ."

"Đương nhiên không phải, nhưng bản tiểu thư cũng không phải là đứa ngốc, ốc nguyên chi nhưỡng tuy khó ăn nhưng có thể chậm rãi dài ra, một khối đủ để ta ăn được mấy vạn năm. Ngươi muốn lấy nó, chí ít cũng phải đưa ta mấy vạn năm thịt nướng, nếu không thì phải làm giúp ta mấy vạn năm thịt nướng!"

Làm đầu bếp mấy vạn năm? Trần Duệ im lặng không nói gì, Olivia tuy chưa đυ.ng chạm xã hội nhưng tính toán nhỏ nhặt lại rất tinh, không thể làm gì khác đành phải tung ra đòn sát thủ: "Ta cần dùng ốc nguyên chi nhưỡng để trợ giúp một vị bằng hữu gấp, không thể ở lại đây lâu, không bằng ta quy đổi nó ra thành hắc tinh tệ cho tiểu thư."

Olivia vừa nghe ba chữ "hắc tinh tệ", hai mắt rực sáng, gật gật đầu, lộ ra vẻ suy tư: "Ngươi rất có tiền?"

Đã đoán đúng, còn không phải là có tiền bình thường. Chẳng qua Trần Duệ biết rõ long tộc tham lam, chỉ miễn cưỡng đáp cho có lệ: "Coi như không tồi, cả gia đình cộng lại cũng được hai, ba vạn hắc tinh tệ, đầu năm nay, đồng tiền trượt giá, lạm phát tăng cao, cuộc sống ngày càng khó khăn a…"

Giả nghèo đến mức này cũng thật quá ghê gớm đi. Trên người hắn hiện giờ tùy tiện lấy ra một ít cũng đã hơn hẳn con số này a, không tính đến mấy cái vặt vãnh khác, chỉ riêng bảo tàng của Pagliuca, khoản vốn góp của Đọa Thiên Sứ đế quốc, bảo tàng của thủy tinh long, tinh quáng thu được từ Thủy Tinh sơn cốc, ít nhất có thể dùng bốn chữ "phú khả địch quốc" để hình dung.

Tuy nhiên "hai ba vạn" này đủ để làm Olivia chấn động vượt mức tưởng tượng của Trần Duệ. Ánh mắt Hắc long tiểu thư lập tức phát sáng, dường như phát hiện ra điều gì đó cực kì hấp dẫn, khiến người nào đó trông thấy mà cảm thấy sợ hãi.

"Bản tiểu thư quyết định rồi! Ốc nguyên chi nhưỡng có thể cho ngươi, nhưng…" Nghe đến đó, Trần Duệ đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị nàng cướp sạch "toàn bộ tài sản", nào ngờ Olivia chuyển giọng: "Ngươi phải thuê bổn tiểu thư làm cận vệ, lương một năm một trăm hắc tinh tệ... không, hai ba trăm năm đi, bản tiểu thử sẽ bảo vệ ngươi! Đúng rồi, mỗi ngày còn phải có thịt nướng, còn có rượu hoa quả trong truyền thuyết, bánh mì bơ, thịt thăn…"

Nói đến mấy từ sau, hắc long tiểu thư nhịn không được mà nuốt nước miếng một cái, nào còn bộ dáng no căng cả bụng hồi nãy. Trên trán Trần Duệ chảy dài ba đường hắc tuyến: cô nàng này quá giảo hoạt rồi, vòng vo cả buổi, không ngờ không buông tha ý định kiếm phiếu cơm dài hạn kia mà lại còn nghĩ muốn cướp đoạt "toàn bộ thân gia" của hắn!

Nếu như không phải lúc ăn thịt nướng đã dùng tên mẫu thân mà thề, chỉ sợ đã muốn cướp đoạt hết!

Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, chỉ tốn một trăm hắc tinh tệ mà thuê được một thủ lĩnh cấp ma đế là hắc long suốt một năm, quả thực là một giá cả siêu hiếm có a, chuyện tốt như thế này đi đâu mới tìm được đây?

Trần Duệ vừa định đáp ứng liền nghe hắc long tiểu thư nói thêm một câu: "Có điều bổn tiểu thư đã đáp ứng mụ mụ, không đạt đến ma đế đỉnh phong sẽ không rời khỏi Sekeruide, đến lúc đó Satan đại nhân cũng sẽ không làm khó. Hiện tại bổn tiểu thư mới chỉ là trung đoạn, cho nên ngươi phải chờ ta đạt yêu cầu kia mới có thể cùng ta rời khỏi chỗ này!"

Trần Duệ trợn tròn mắt, từ ma đế trung đoạn thăng cấp lên ma đế đỉnh phong nhanh thì vài chục năm, chậm thì cũng phải hơn mấy trăm ngàn năm. Hắn làm sao đợi nổi, đành phải lấy ra một túi hắc tinh tệ: "Olivia tiểu thư, nếu không ta trực tiếp đưa tiền cho tiểu thư đi…"

"Không được, ngươi đem bổn tiểu thư thành loại người nào!" Olivia tiểu thư một bên nói, một bên lại không tự giác đoạt lấy túi hắc tinh tệ. "Bản tiểu thư muốn tiền, cũng muốn ăn ngon… Không đúng, bản tiểu thư là người giữ lời hứa, đã dùng danh tự mama mà phát thệ thì quyết không thể đổi ý…"

Trần Duệ mắt thấy ốc nguyên chi nhưỡng gần ngay trước mắt nhưng hết lần này đến lần khác bị hắc long tiểu thư giữ chặt cùng với đống hắc tinh tệ. Trong lòng hắn cảm thấy bất đắc dĩ, lập tức dò xét hỏi thử một câu: "Mẫu thân của tiểu thư?"

Tâm tình Olivia lập tức trầm xuống: "Mama… chôn cất ở phía sau Hắc Mộc nhai, năm đó nàng mang theo ta lúc đó vẫn còn là một đứa trẻ chạy trốn kẻ thù, đến được nơi này, không lâu sau liền…"

Trần Duệ rốt cục cũng hiểu được phần nào, hèn gì Olivia nghèo rớt mồng tơi, quả thực là con rồng nghèo nhất mà hắn từng gặp qua, nguyên nhân thì ra là như vậy.

Một người cô độc sinh sống ở cái chỗ bị phong bế này, lại không thể ra ngoài, cũng thật là đáng thương.

"Như vậy đi, Olivia tiểu thư, ta quả thật có việc gấp, không thể ở lại chỗ này, liền dùng biện pháp trung hòa này đi." Nói rồi, Trần Duệ lấy ra một cái không gian giới chỉ. "Trong này có một vạn hắc tinh tệ, là tiền đặt cọc một trăm năm, còn có một cái ma pháp tinh thạch dùng để liên lạc. Ta đưa hết hai thứ này cùng giới chỉ cho tiểu thư. Tương lai, khi tiểu thư đã đạt đến đỉnh phong ma đế, cô có thể tới quán trọ Walloon ở Đọa Thiên Sứ đế đô liên lạc với ta. Ta chắc chắn sẽ tuân theo ước định, mướn tiểu thư làm cận vệ."

Một vạn hắc tinh tệ! Olivia không chút do dự nhét ốc nguyên chi nhưỡng vào tay Trần Duệ, tay kia đoạt lấy không gian giới chỉ, hết sờ rồi nhìn, nước mắt chảy đầy mặt: "Đây là không gian giới chỉ trong truyền thuyết à!"

Ốc nguyên chi nhưỡng trong truyền thuyết! Trần Duệ nhìn tảng đá nặng trịch trong lòng bàn tay, nước mắt cũng muốn rơi đầy mặt: thật không dễ dàng gì a!

Trần Duệ và Olivia chỉ là bèo nước gặp nhau, cho dù sau này có gặp lại, cũng không sợ bại lộ bí mật Ám Nguyệt, còn về quán trọ Walloon kia là một điểm liên lạc của Ám Ma. Nếu như Olivia thật có một ngày đi tìm hắn, Ám Ma cũng sẽ biết mà hành động tùy theo hoàn cảnh. Chẳng qua có khi là sự tình mấy chục năm hoặc mấy trăm năm sau mà thôi.

Trần Duệ đang muốn rời đi, phân tích chi nhãn bỗng dưng nhắc nhở, liền thấy trong hang động bỗng nhiều thêm một người, chính là nam tử Satan thần bí kia.

Đối mặt với Satan, Olivia hiện vẻ thành thật hơn rất nhiều, không gian giới chỉ trong tay rất nhanh cất đi, hành lễ nói: "Satan đại nhân."

Satan gật gật đầu, ánh mắt rơi trên người Trần Duệ: "Bất kể thế nào, ngươi đã thông qua khảo nghiệm lấy ốc nguyên chi nhưỡng. Như vậy, cũng nên nhận được phần thưởng xứng đáng."

Vừa nói, một đạo hồng quang từ đầu ngón tay bắn ra, Trần Duệ chỉ cảm thấy trong cơ thể nhiều hơn một loại khí tức huyền ảo kỳ dị, đồng thời trên tay xuất hiện một cái huy chương màu đỏ, mặt trên được khắc hoa văn kỳ dị, tựa như một con rắn.

Chỉ nghe Satan nói: "Nếu như có thể tiêu hóa một tia lực lượng của lĩnh vực quốc độ này, thực lực của ngươi sẽ tăng vọt. Còn huy chương kia, có thể triệu hoán ta xuất hiện… Nếu lại đυ.ng phải Thâm Uyên huyết hải như lời ngươi nói hoặc là những khu vực giống vậy, ngưng tụ lực lượng ở đầu rắn rồi bóp nát huy chương là được. Chẳng qua, ngoại trừ những thứ làm ta hứng thú, ta sẽ không để tâm tới bất cứ cái gì khác, kể cả sự vụ hành chính của ma giới, thậm chí là hưng suy tồn vong. Nếu ngươi dám sử dụng nó triệu hoán ta vì mục đích riêng thì nó đồng nghĩa với việc triệu hoán tử vong và hủy diệt."

Trần Duệ vô thức sờ sờ huy chương rắn trong tay, dò xét hỏi: "Còn tinh quáng dưới lòng đất kia…"

"Không cần đi, cửa vào Thâm Uyên không cố định, mà có bại lộ thì cũng sẽ không lặp lại ở chỗ cũ."

"Biết rồi! Đa tạ Satan đại nhân!" Trần Duệ gật gật đầu, trong lòng không khỏi mừng trộm, lần này không chỉ thành công lấy được ốc nguyên chi nhưỡng mà còn được cường giả cấp bán thần ban cho một tia lực lượng!

Đừng xem thường "một tia" này, ban đầu ở Thải Hồng sơn cốc, một tia bán thần lĩnh vực chi lực đủ khiến hắn và tiên nữ long chịu nhiều đau khổ, suýt nữa thì gặp bất trắc.

"Tương lai có lẽ chúng ta sẽ có cơ hội gặp mặt, chỉ cần ngươi nguyện ý bỏ ra thì sau này có thể thu được hồi báo xứng đáng." Satan nhàn nhạt nói một câu đầy hàm ý.

Trần Duệ cảm giác không gian một trận vặn vẹo, đã thấy mình ở bên ngoài Sekeruide, bên tai còn truyền đến tiếng hô của hắc long tiểu thư: "Ta rất nhanh sẽ tìm đến ngươi, lúc đó nhớ chuẩn bị tốt rượu hoa quả trong truyền thuyết, bánh mì bơ, thịt thăn…"

Satan xuất hiện trên bầu trời Sekeruide, nhìn nhân loại phía xa: "Quang Quyến chi thể… hừ hừ!"

Bỗng nhiên, Trần Duệ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, Thần sơn màu trắng trước mắt đã biến mất không thấy, khôi phục lại trống trơn như ban đầu.