Tà Băng Ngạo Thiên

Chương 20: Lập uy thu phục

Ba người khi đi đến sân huấn luyện, đã thấy bốn mươi tám thiếu nam thiếu nữ đang đứng trang nghiêm đứng ở giữa sân, trải qua hơn một tháng huấn luyện, mấy tiểu hài này rõ ràng có biến hóa. . .

Mọi người thấy ba người đi tới đến, nhìn về phía Lăng Tiêu cùng Tà Vụ ánh mắt tràn ngập kính sợ, mà đối Tà Băng, lại chỉ là cảm kích thôi. Ở thế giới cường giả vi tôn, chỉ cần ngươi là cường giả, như vậy liền được người khác kính sợ, nhưng nếu ngươi là kẻ yếu, mặc dù là ân nhân cứu mạng, bọn họ cũng sẽ chỉ có cảm kích mà thôi.

Nhưng kẻ yếu hai chữ này, là để hình dung Tà Băng sao?

Ba người hiển nhiên chú ý tới hiện tượng này, Lăng Tiêu cùng Tà Vụ có chút lo lắng nhìn Tà Băng, nhưng phát hiện Tà Băng không để ý, hai người không nói gì, chỉ lẳng lặng đứng pía sau Tà Băng.

Tà Băng làm sao có thể không nhìn ra cảnh tượng hiện tại, tốt xấu gì nàng cũng là Tà tôn của hai mươi mốt thế kỷ nha! Chỉ là cảm kích sao? Tà Băng khóe miệng câu ra một tia cười tà tà. Khiến hai người sau lưng mồ hôi lạnh đầm đìa.

Đối diện bốn mươi tám người nhìn thấy trên mặt nữ đồng mua họ tươi cười, tất cả đều giật mình một cái, trực giác nói cho bọn họ, nữ đồng trước mắt là rất nguy hiểm ! Tất cả mọi người bị ý nghĩ của mình làm hoảng sợ, nguy hiểm? Nàng sao? Làm sao có thể?

_”Trải qua một tháng huấn luyện, các ngươi hiện tại, đều không như trước.” Tà Băng thản nhiên mở miệng, quả thật không tồi, bọn họ dùng Trúc Cơ đan, lại trải qua một tháng huấn luyện, lúc này mọi người thấp nhất đạt tới hồn Sĩ cấp 2, cao nhất đã đạt tới hồn Sĩ cấp 6.

Phía sau Lăng Tiêu cùng Tà Vụ nghe nói như thế, đều một trận cao hứng, đây là Tà Băng khen hai người huấn luyện tốt, làm sao có thể không vui?

_”Hiện tại các ngươi đã có thiên phú hơn người, có công pháp tu luyện, muốn đi hay ở, ta hiện tại cho các ngươi cơ hội!” Như cũ vẫn là ngữ khí thản nhiên, lại làm cho bốn mươi tám người đối diện cùng hai người phía sau trong lòng dâng lên một cơn sóng gió động trời, Tà Băng đây là muốn làm gì? Cho bọn họ những người từng không có thực lực thành có thực lực , thế nhưng sau khi cho bọn họ thực lực lại muốn thả bọn họ rời đi là sao?

Mọi người nhìn nhau, cùng thấy trong mắt đối phương sự bất khả tư nghị, suy nghĩ một chút, liền cùng nhau quỳ rạp xuống đất.

_”Chúng ta thề sống chết nguyện trung thành với chủ tử!”

Bọn họ cũng không phải kẻ ngốc, ngược lại bọn họ rất thông minh, bọn họ biết nếu nữ đồng trước mắt có thể cho bọn hắn đan dược, cho bọn hắn công pháp, như vậy đi theo như vậy chủ tử đơn giản việc nên làm. Hơn nữa bọn họ đều xuất thân là nô ɭệ, cho dù hiện tại có được thiên phú, bọn họ vẫn không khác gì con kiến. Cho nên mọi người không hề do dự lựa chọn ở lại.

_”Hiện tại các ngươi có cái tư cách gì để nguyện trung thành với ta?” Tà Băng ngữ khí miệt thị nói, làm cho bốn mươi tám người quỳ rạp xuống đất đáy mắt xuất hiện phẫn nộ, bọn họ có lẽ từng thật sự không có tư cách, nhưng là hiện tại, bọn họ có được thiên phú hơn người, chẳng lẽ còn không có tư cách nguyện trung thành với một đứa trẻ năm tuổi sao?

_”Tức giận rồi sao? Không sai, các ngươi đã có được thiên phú hơn người, nhưng thiên phú hôm nay các ngươi có từ đâu mà ra ?” . Một câu của Tà Băng vừa nói ra, làm cho mọi người trong mắt xuất hiện thần sắc ảo não, đúng vậy, bọn họ có được thiên phú, chính là do người trước mặt cho . Nếu không có nàng, làm sao có bọn họ ngày hôm nay?

_”Như thế nào? Nghĩ xem, đây là thái độ mà các ngươi đối với một ân nhân? Hả?” .Tà Băng tăng thêm ngữ khí, bốn mươi tám người đối diện toát ra một lớp mồ hôi lạnh, nguy hiểm, rất nguy hiểm! Lúc này mọi người đã không còn đối Tà Băng khinh thị như lúc trước, bọn họ là hiểu được cần ân nhân, liền nhanh chóng hối hận, làm sao có thể đối với ân nhân của mình thái độ khinh thị cùng phẫn nộ ?

_”Ta cho các ngươi một cơ hôi, bây giờ tất cả cùng tiến lên , nếu ta không đánh bại các ngươi, các ngươi sẽ không cần thờ ta là chủ, nhưng nếu các ngươi không đánh bại ta …” Nói còn chưa nói xong, ánh mắt Tà Băng nháy mắt trở nên lợi hại vô cùng,

_ “Vậy hôm nay các ngươi sẽ phải trả một cái giá rất đắt “

Thiện lương? Đây không phải là hai chữ mà lần này Tà Băng sống lại cần . Đã có ý tưởng không kính trọng, thì ta sẽ có phương pháp khiến bọn họ kính sợ !

_Lăng Tiêu cùng Tà Vụ nghe được câu này, nhất thời lo lắng . 48 người này này kém cỏi nhất cũng là hồn Sĩ cấp 2, tuy rằng biết Tà Băng rất mạnh, nhưng dù nàng mới chỉ năm tuổi a! Đối diện lại có tới bốn mươi tám thiếu niên cô gái liền nha.

Tà Băng nhận thấy hai người phía sau bất an, quay đầu đưa cho bọn hắn một cái ánh mắt an tâm, liền tiếp tục nói:

_ “Như thế nào? Không dám? Sợ đả thương ta? Ta nói rồi, chỉ bằng thực lực hiện tại của các ngươi ngay cả tư cách nguyện trung thành cũng không có “

Lại kích lên phẫn nộ của bọn họ, Tà Băng gật gật đầu, nói:

_ “Các ngươi đã không dám, vậy ta sẽ không khách khí !”

Tà Băng nói xong phi thân một cái đã đem một thiếu niên cách nàng gần nhất đá bay, nghe được thanh âm thống khổ của đồng bạn, mọi người mới phản ứng lại, không do dự, tất cả phóng ra hồn lực của mình, hướng Tà Băng áp đánh tới. Muốn bọn họ hoàn toàn phục từ trong tâm, nếu không có thực lực thì làm sao có thể?

Nhìn bọn họ phóng ra hồn lực, Tà Băng mỉm cười, nhưng không sử dụng hồn lực, nhưng vẫn chiến cùng bọn họ.

_”Chủ tử, ngươi nên phóng ra hồn lực của ngươi đi, bằng không chúng ta sẽ làm chủ tử bị thương ,sẽ không tốt lắm!” . Một cô gái hồn sĩ cấp 5 nhìn Tà Băng, có chút tức giận mở miệng nói.

_”Chỉ bằng các ngươi? Không có tư cách khiến ta phóng ra hồn lực!” .Tà Băng khinh thường nhìn vào mắt bọn họ, tiếp tục công việc đá bay bọn họ.

Mọi người chỉ cảm thấy chủ tử này thật quá khinh thường bọn họ . Một đám sử dụng lực muốn hồn lực của Tà Băng bức ra, mà Tà Băng cũng không nương tay đá bay một đám.

Không lâu sau, chỉ thấy đứng ở giữa sân , chỉ có Tà Băng cùng Lăng Tiêu, Tà Vụ phía sau. Còn tất cả mọi người không một ai là không quỳ rạp trên mặt đất. Tà Băng nắm giữ chừng mực rất khá, sẽ không để ảnh hưởng đến thương thế, cũng sẽ khiến bọn họ bại trận.

Lúc này, mọi người nhìn về phía Tà Băng ánh mắt đều tràn ngập kính sợ, nhìn tiểu mỹ nữ trước mắt phát ra tuyệt mỹ, mọi người hiện tại cảm thấy rất may mắn lựa chọn ở bên cạnh nàng, năm tuổi đã lợi hại như vậy, nếu là chủ tử sau khi lớn lên thì không biết sẽ cường đại tới mức nào? Hiện tại người này trong mắt họ là thần đâu phải người bình thường, bọn họ đã hoàn toàn phục tùng.

Mọi người không khỏi vì hành động hôm nay hối hận thật lâu. Hành động này không khác gì vũ nhục tôn nghiêm của thần, trả giá đại giới ? Tất nhiên là người này có thể làm . Chỉ cần có thể theo bên người của nàng thì có cái gì cũng có thể trả giá.

Lăng Tiêu cùng Tà Vụ nhìn về phía Tà Băng ,ánh mắt càng thêm nóng rực, nguyên lai Tà Băng đã mạnh như vậy, mà chính mình… Cố gắng, nhất định phải trở nên cường đại để bảo vệ Tà Băng. Mặc dù biết chủ tử không cần bất luận kẻ nào bảo vệ. Nhưng bọn hắn có thể làm duy nhất chính là biến cường, biến cường. Để giúp Tà Băng, bảo vệ Tà Băng.

_”Chúng ta hôm nay hướng trời thề, nguyện cả đời trung thành với chủ tử Quân Tà Băng, nếu phản bội, thiên địa bất dung ” .Bốn mươi tám người ,kiên định quỳ rạp xuống đất nói, từ nay về sau ngài chính là chủ của ta.

Tà Băng bất đắc dĩ bĩu môi, người nơi này ngoài thề nguyện trung thành thì không có cái gì khác sao?

_”Ta đã nói qua, nếu các ngươi thua thì hôm nay phải trả giá đắt!” Tà Băng nhìn bốn mươi tám người đang quỳ, lạnh lùng nói:

_ “Ngày mai bắt đầu, tất cả đi Hồn Thú viện ở một tháng. Nếu còn sống đi ra , Quân Tà Băng ta sẽ tự mình huấn luyện, nếu chết… Hừ!”

Tê…

Hồn thú viện? Mọi người một tháng qua chỉ đến một lần, nhưng đều bị đánh bay ra , bên trong toàn bộ đều là hồn thú bạo ngược huyết tinh, thậm chí còn có một thánh thú. Muốn bọn họ đi vào đó ở một tháng sao? Trời ạ!

_”Các ngươi sợ ? Nếu không đến hồn thú viện ở, vậy các ngươi toàn bộ sớm cút cho ta . Thủ hạ của Quân Tà Băng ta không dưỡng phế vật!” . Nhóm người này trước mắt tốt nhất là huấn luyện chiến đấu , dung sống chết để đánh giá. Như vậy bọn họ mới có thể thích ứng được sự huấn luyện của một tháng sau.

Hy vọng các ngươi đừng làm ta thất vọng , huấn luyện của ta, nhưng là… Sẽ rất khốc liệt .

_”Lăng Tiêu, Tà Vụ, dẫn bọn họ đi chữa thương, ngày mai dẫn toàn bộ đến Hồn Thú viện! Bao gồm hai người các ngươi ” Nói xong Tà Băng ném một lọ đan dược rồi đi bộ đi ra sân huấn luyện.

Mọi người thấy bóng dáng Tà Băng đi xa, tay nhanh chóng nắm chặt thành nắm đấm. Chúng ta không phải phế vật, chúng ta nhất định đạt tới yêu cầu của ngươi. Chỉ vì muốn làm tùy tùng cho ngươi. Có thể trợ giúp ngươi.

Hồn thú viện thì như thế nào? Chẳng sợ trả giá tính mạng, bọn họ sẽ vượt qua.

Sân huấn luyện trên một cái tường biên, ba người lóe lên ánh mắt vui mừng.

_”Băng nhi lúc nào sẽ dời Quân gia chúng ta a…” .Thanh âm của một trưởng giả vang lên.

_”Kim Lân vật bình thường sao? !” .Thanh âm ôn nhuận nhanh tiếp.

_”Ha ha, không hổ là nữ nhi của ta a!” .Thanh âm tự kỷ cười nói.