Lan Ninh một bờ lưng trần đang ngồi dựa lưng trên ghế, váy đã bị kéo xuống chân, áσ ɭóŧ cởi ra đung đưa trước bầu ngực sữa. Bên dưới Quân Tâm quỳ hai chân nâng mặt vào l*и của cô mà liếʍ mυ'ŧ.
Anh mυ'ŧ sâu vào trong l*и, không bỏ qua bất cứ một vị trí nào, lưỡi anh luồn vào trong từng ngụm từng ngụm như nuốt lấy, như khao khát đã kìm nén đến mức chỉ hận không thể nuốt cô vào trong bụng.
Lan Ninh thở dốc từng hơi khi cảm nhận được chiếc lưỡi của anh dần một sâu bên trong, cô cảm nhận được từng dòng nước đang chảy ra bị anh nút không thương tiếc.
"Chóc chóc"
Ngoài những âm thanh ái muội, tiếng nước l*и không ngừng được anh nuốt xuống, tiếng thờ đều của cô thì không còn nghe được bất cứ âm thanh nào. Trong văn phòng rộng lớn, chỉ mình cô ngồi trên bàn hai chân dang rộng hết cỡ nhìn anh bên dưới.
-"Ưʍ....đừng bú sâu...quá!" Cô cố gắng đẩy đầu anh nhưng không thành.
-"L*и chảy nhiều nước lắm vợ...ưmm...để anh liếʍ sạch cho" anh lại tiếp tục vùi mặt đầy thoã mãn.
Có ai biết người cao cao tại thượng lúc nào cũng làm mặt nghiêm túc với cấp dưới, giờ đây đang nửa quỳ dưới bàn bú l*и cho cô. Nghĩ đến đó là nước l*и cô vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà không ngừng chảy ra.
-"Anh...đừng...em chịu không nổi nữa!" Cô thở dốc
"Ưʍ...ưʍ.." đáp lại lời cô là những tiếng mυ'ŧ kèm theo rên rĩ thoã mãn từ anh.
Hiện tại xung quanh mọi người đang trong giờ nghỉ trưa, nên không còn ai qua lại. Văn phòng lại vô cùng vắng vẻ. Rất thích hợp để anh có thể trải nghiệm cảm giác làʍ t̠ìиɦ.
-"Anh...ưmm...đừng...mυ'ŧ sâu quá...ahh..." Cô bị anh bú đến mức tê muốn khép chân lại.
Bàn chân bị anh bắt lấy giữ chặt hai bên -"Vợ...em cứ liên tục ra nước, anh không dừng lại được." Anh cọ cọ mũi bên dưới l*и, trầm giọng lên tiếng.
Ở dưới cô không ngừng rĩ nước, từng dòng nước được anh nuốt lấy, mặc kệ phía dưới quần ©ôи ŧɧịt̠ anh đã căng cứng đến mức có chút đau.
-"Ưʍ...ahhh...anh cắn hộŧ ɭε tê quá ưmmmm" Cô cắn môi đến đỏ bừng nói, bị anh kɧıêυ ҡɧí©ɧ liên tục bụng dưới đã có chút căng như sắp tè.
-"Ahh...anh muốn uống nước của em! Bắn nước vào miệng anh đi, ưmmm...ngoan đĩ da^ʍ của anh..." anh cũng bị cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại điên cuồng liếʍ mυ'ŧ. Anh biết cô đã đến giới hạn, bàn tay cô móng tay cắm vai anh đến mức đau nhức.
-"Ahh...Quân Tâm...ahh...em...ahhh..." cô không thể khống chế rên lớn.
Từng dòng nước bên dưới tuôn trào chảy xuống cổ áo sơ mi của anh. Anh cũng không tránh mà nghiêng mặt nhìn l*и cô chảy nước, rồi nhẹ nhàng há miệng nút lấy hộŧ ɭε đỏ bừng liếʍ sạch hết những giọt nước còn sót lại.
Cô lúc này vừa trãi qua một trận tê đến l*и co giật, có chút sung sướиɠ khép chân lại. Nhìn miệng anh vẫn còn vươn chút nước da^ʍ, áo sơ mi đã bị ướt một mảng bên dưới. Cô liếʍ môi, nhìn anh -"Anh ra ngoài đi"
Anh ngước nhìn cô, khẽ nuốt nước bọt trong miệng. Mặc dù đã uống rất nhiều nước da^ʍ, nhưng anh vẫn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. Hành động nuốt nước bọt của anh làm yết hầu lộ rõ một đường cong tuyệt đẹp. Vô tình lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác của cô.
-"Vợ ơi, anh nứиɠ lắm" anh vừa cúi người ra khỏi bàn làm việc, vừa nửa quỳ ngước lên nhìn cô thập phần đáng thương nói.
Anh nhìn cô, cái nhìn đầy nóng bỏng, như chỉ chờ đợi một cái gật đầu từ cô thì con dã thú trong lòng anh sẽ bước ra mà xé nát cơ thể này.
Cô liếʍ liếʍ môi có chút khô cổ họng, ánh mắt hai người chạm nhau. Cô cũng biết một khi anh nứиɠ thì dù cho đang ở ngoài đường hay bất cứ nơi nào anh cũng phải đυ. được cô.
Cô có hơi chột dạ nhìn đồng hồ, chỉ còn hơn 10p nữa là vào giờ làm việc.
-"Anh sẽ ra nhanh thôi, vợ!" Như nhìn được sự do dự của cô, anh đứng dậy ôm cả cơ thể cô đặt lên bàn làm việc.
Không một động tác thừa, anh cởi hết nút áo sơ mi của cô, vạch vυ' ra vỗ nhẹ lên nó. Rồi thành thục cởϊ qυầи kéo ©ôи ŧɧịt̠ ra bên ngoài.
Cô nhìn hành động của anh cũng tự giác nâng chân ngồi thành chữ M trên bàn làm việc. Cũng không biết là ai bắt đầu đến khi nhận ra thì hai đôi môi như cắn nuốt lấy nhau không rời một kẻ hở. Hai người chưa bao giờ hôn nhau cuồng nhiệt như thế, chỉ hận không thể nút hết nước bọt của đối phương.
Lưỡi hai người vấn vương, chơi đùa trong miệng nhau. Tiếng nút chật chật vang lên vô cùng rõ ràng trong văn phòng. Giờ đây hai người không còn biết đây là đâu mà quấn quýt lấy nhau.0
-"L*и em siết chặt anh!" Anh tách môi mình ra khỏi môi cô, vừa đẩy ©ôи ŧɧịt̠ vào bên trong l*и vừa cảm thán nói.
L*и bên dưới cảm nhận một cơn ấm nóng dữ dội, l*и càng siết chặt như muốn hút ©ôи ŧɧịt̠ anh vào sâu bên trong. Cô cắn môi nhìn anh dâʍ đãиɠ -"Ưmm...tại em sướиɠ á....đυ. em mạnh lên...ahhh..."
-"Ninh Ninh...ahh...bên trong em ấm quá...ưmm.." anh thoã mãn nói
-"Ưʍ...ưʍ..." cô đáp lại anh là những tiếng ưm a trong miệng, há miệng thở dốc, hai tay ôm siết lấy cơ thể anh không rời một tất.
-"Đυ. chết em...ahh...cái l*и da^ʍ này...này...này...," anh không khống chế được sung sướиɠ nắc càng mạnh.
Cô ôm chặt lấy anh tận hưởng từng cú nắc anh mang lại, vừa sâu lại vừa sung sướиɠ.
-"Vợ...ahhh...trong văn phòng dám đưa l*и cho sếp đυ....ahhhh....em muốn lên chức nữa hả?." anh vừa nhấp mạnh vừa nói những lời khiến cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
-"Ahh...sếp...em muốn làm bồn chứa tinh cho sếp ahhhh..." cô lấy tay nâng đầu anh lên nhìn mình. Miệng phát ra những âm thanh dâʍ đãиɠ. -"Lúc nào sếp nứиɠ...có thể đυ. em ở khắp mọi nơi...ahhhh...ahhh"
Anh không muốn dừng lại việc khẩu giao cho nhau, càng nói lại càng hưng phấn. Thật sự cô như một con đĩ da^ʍ lúc nào cũng dâng l*и cho anh đυ.. Anh muốn bắn tϊиɧ ŧяùиɠ ấm nóng vào bên trong cô. Anh muốn nhiều hơn thế!
-"Ahhh...đυ. em khắp nơi, cho mọi người thấy con đĩ của anh da^ʍ như nào, ahhh...ưmmm?"
-"Ở đây mới kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Chỉ có hai chúng ta thôi ưmm...ưmmm...." Cô há môi ngậm lấy cổ anh liếʍ nút.
-"Được. Chỉ cần em đừng rên quá lớn là được ưʍ...em mà rên lớn mọi người sẽ nghe thấy, sau đó nhìn thấy anh đè em bên dưới mà đυ....ahh nhìn em rên như con đĩ nhân viên nam sẽ nứиɠ đến ©ôи ŧɧịt̠ đau...." Anh càng nói càng hăng liên tục nắc mạnh.
"Bạch bạch bạch" tiếng hai trứng dái dập vào l*и cô vang lên từng hồi, như một nhịp điệu không hồi kết.
Anh bóp lấy hai bầu vυ' xoa xoa vô cùng thoã mãn cười.
Cô bên dưới l*и co bóp không ngừng, vừa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi những lời anh nói, tưởng tượng nếu như thế thật thì sẽ thế nào. Anh có thể nhìn rõ từng biểu cảm của cô, nhìn cô mơ màng còn bầu ngực sữa thì chuyển động theo từng cú nắc.
-"Ahh...đυ....đυ....em..sướиɠggg."
Cô nức nở nói, anh cũng đã quá giới hạn. Một cú nhấp thật mạnh đến mức khiến đầu cô ngã về phía sau. Anh gầm đầy thoã mãn, bên trong l*и nước nhớt ra càng nhiều, khiến mỗi lần rút ra càng hút sâu hơn.
Anh bên dưới ©ôи ŧɧịt̠ ra vào liên tục, nước l*и chảy rĩ ra va chạm thành bọt trắng ướt lôиɠ ʍυ. Anh cũng không khống chế được mà va chạm càng nhanh, ©ôи ŧɧịt̠ liên lục dập vào mông cô.
-"Ahhh...nhanh...nhanh quá..." cô không thể kiềm chế được những âm thanh rĩ ra khỏi miệng.
-"Ahh...Vợ...l*и em da^ʍ thật đó!" Anh cố tình xoa bóp bầu vυ' thành nhiều dạng khác nhau chơi đùa.
-"Quân Tâm...ahh...anh chậm lại...em...sâu quá em chịu không nổi!" Cô van xin giọng ngắt quãng.
Nếu là bình thường anh sẽ thả chậm nhịp để đυ. cô càng lâu càng tốt, nhưng hiện tại anh chỉ muốn nhanh chóng bắn tinh ngập vào l*и cô. Nhìn l*и cô ngậm tinh của anh đến hết giờ làm việc thì sẽ tuyệt vời thế nào.
Anh nâng một chân cô lên vai lại điên cuồng nắc vào trong l*и. Bọt đã trắng ướt một mảng lớn bên dưới hai người, ướt đẫm đáy quần của anh.
-"Ahh...em...em hết chịu được...ahhh...Quân Tâm..." cô vươn tay ôm chặt lấy người anh thở dốc nói.
-"Vợ...l*и em lại không chịu buông anh ra. Nó mυ'ŧ lấy ©ôи ŧɧịt̠ anh không buông...ưʍ...anh nắc anh nắc...ahhhh" Anh vừa nắc theo nhịp vừa nói những lời da^ʍ mỹ.
-"Vợ da^ʍ...anh đυ. nát l*и em...ahhhh...ahhhh" anh cũng siết lấy người cô nâng lên, theo nhịp nâng ©ôи ŧɧịt̠ lại đâm sâu vào trong l*и. Cô siết lấy anh run rẫy, ©ôи ŧɧịt̠ anh vừa chạm vào tử ©υиɠ của cô.
-"Anhhhhhhh.....EM RAAAAAAA" cô hét lên đầy sung sướиɠ.
"Ahhhhh..."
-"ANH BẮN ĐẦY L*и EM, VỢ ƠIIIIII" anh cũng ôm siết lấy cô giật giật từng hồi trong l*и.
Vài phút trôi qua, anh ôm siết lấy cô thở dốc. Đúng là làʍ t̠ìиɦ ở văn phòng sung sướиɠ hơn nhiều, cứ bị suy nghĩ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến đầu óc không thể nào thoã mãn hơn.
-"Anh ra nhiều quá!" Cô đẩy đẩy người anh ra ghét bỏ nói.
Anh cúi đầu nhìn ©ôи ŧɧịt̠ đã xìu bên dưới, trên đầu khấc còn vươn mấy giọt tinh nhìn vô cùng đáng thương.
-"Vợ em chê bai anh" anh biểu tình sắp khóc nhìn cô -"Em sướиɠ l*и xong rồi, em định không chịu trách nhiệm?"
Cô ngước lên lườm anh, đứng thẳng người dậy nhing dòng tinh chảy dài xuống chân có chút lạnh, cô nói -"Mau chùi sạch cho em, lát còn có hẹn"
-"Dạ tuân lệnh vợ yêu" anh như chú chó nhỏ nghe lời, chạy đi lấy khăn giấy cặm cụi lau dọn chiến trường.
Cả chiều hôm đó trong văn phòng không khí vô cùng kì lạ, kì lạ đến mức A Xuân cũng không biết nói thế nào. Chỉ thấy sau giờ ăn trưa mọi người vào làm việc, thì Lan Ninh và Sếp Tổng một trước một sau ra khỏi văn phòng, còn nói là đi có hẹn với khách hàng ăn trưa. Gương mặt của cả hai không có chút cảm xúc khiến cả công ty không ai dám bàn tán gì thêm.
***** Nhà Hàng T ********
Không gian nhà hàng vô cùng hiện đại, nhân viên phục vụ mặc đồng phục riêng đang đứng xếp hàng hai bên cổng lớn. Lan Ninh vừa khoát tay Quân Tâm vừa thân thiết bước vào bên trong.
-"Dạ xin hỏi hai vị có đặt bàn trước không ạ?" Nhân viên lễ tân nhìn hai người lịch sự cúi đầu hỏi.
-"Tôi có hẹn với bạn" anh cũng gật đầu đáp lại.
Nhân viên cũng không hỏi thêm làm hành động mời hai người vào trong. Quân Tâm lướt một vòng lớn, nhìn thấy hai người một trai một gái đang ngồi bên bàn cạnh cửa sổ. Anh mĩm cười nắm tay cô bước lại.
Hai người kia cũng vừa vặn thấy cô và anh bước đến vui vẻ vẫy tay chào.
-"Sao đi hưởng tuần trăng mật thế nào?" Quân Tâm vừa kéo cô ngồi xuống ghế vừa ngồi xuống hỏi.
-"Còn thế nào, dĩ nhiên là vui vẻ rồi" Hàn Sinh đối diện cười tít cả mắt trả lời lại.
-"Không nghĩ là hai người nhanh vậy luôn. Thoáng cái là hưởng tuần trăng mật quay về rồi" Quân Tâm lại nói tiếp. Hàn Sinh nắm tay Tiểu Tuyết bên cạnh, anh vui vẻ hạnh phúc cười. Hai người vừa yêu đương được một thời gian quyết định tiến tới hôn nhân.
-"Các cậu còn không nhanh đi" Tiểu Tuyết nắm tay cô vui vẻ nói.
Lan Ninh cười có chút e thẹn, cô cũng thắc mắc bao lần muốn hỏi anh nhưng vẫn mãi chưa mở lời -"Nhìn cậu có chút lạ, cậu không khoẻ sao?" Cô nhìn Tiểu Tuyết lo lắng hỏi.
Tiểu Tuyết bổng nhiên đỏ mặt nhìn về phía Hàn Sinh, cô nghi hoặc -"Không lẽ...cậu..."
Tiểu Tuyết gật đầu cười, cô và Quân Tâm đồng loạt nhìn nhau có chút bất ngờ.
-"Ya..cái thằng này không đợi anh em gì cả" Quân Tâm vỗ vai Hàn Sinh trêu đùa nói.
Hàn Sinh gãi gãi đầu, lúc đầu anh cũng có chút bất ngờ, quay về nhà Tiểu Tuyết liên tục mệt mỏi nên đi khám mới phát hiện.
-"Chúc mừng cậu nhe. Mình sắp được làm mẹ nuôi rồi nhỉ?" Lan Ninh cười nắm chặt tay Tiểu Tuyết hào hứng nói, cô có hơi ganh tị.
Bốn người vui vẻ trò chuyện về em bé đến cả một buổi tối. Lan Ninh liên tục quay đầu nhìn anh bên cạnh nói cười không có chút phản ứng nào với việc kết hôn và có con cả. Nên bất chợt lòng cô thoáng chút buồn, anh nói khi nào ổn định nhất định sẽ lấy cô. Nhưng thời kì công ty thành lập cũng đã qua, hai người trãi qua bao khó khăn, gia đình phản đối cũng đã kết thúc.
Cô còn nhớ tuần trước mẹ Trần cùng cô đi chợ có mờ ám hỏi khi nào bọn cô có ý định cưới. Lúc đó cô cũng chỉ cười nói bản thân chưa muốn.