Mật Ngọt Dành Riêng Anh

Chương 8: Anh Muốn

Lan Ninh vẫy tay dưới vòi nước trong nhà vệ sinh, cô vừa đi vệ sinh một lúc để thả lỏng cơ thể.

-"Ai yo! Xem ai đây này! Hội trưởng ngoan hiền của chúng ta cũng đi bar đó" Giọng cô gái giễu cợt dựa vào bên cánh cửa nhà vệ sinh nhìn cô.

Là Thanh Mai, có gái này đi đâu cũng thích kiếm chuyện quấy rối cô.

-"Thật hả? Cậu có nhìn lầm không? Hội trưởng chúng ta bình thường rất nghiêm túc cơ mà!" Một cô gái khác cũng lanh lãnh nói theo

-"Nhìn cô gái này ăn mặc chẳng khác nào mấy em ở đây! Cậu nhìn lầm rồi đó Mai" Cô gái còn lại cũng không im lặng

Ba cô gái, lần lượt đứng bên cửa nhìn cô đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

-"Chắc mình uống say rồi nhìn nhầm nhỉ? Bình thường hội trưởng thanh cao thoát tục lắm sao lại đi bar" Thanh Mai cười cười

-"Nếu các cậu muốn diễn thì đợi tiết mục tuần sau mà diễn" Lan Ninh lấy vài mãnh khăn giấy vừa lau bàn tay vừa nói, mắt cũng không thèm liếc ba người đang gây sự kia.

-"Ôi học trưởng trả lời rồi này"

-"Học trưởng cũng đến đây chơi sao?!"

Hai cô gái kia, có phần vui vẻ giễu cợt.

-"Trường cũng không cấm học sinh đi chơi ngoài giờ! Các cậu nên lo trách nhiệm của mình đi"

-"Đừng tỏ ra mình thanh cao hơn ai!"

-"Trước giờ mình chưa tỏ ra thanh cao gì cả. Là các cậu tự nghĩ mình thấp hèn nên mình không giúp được!" Lan Ninh hơi gật đầu cười bước ngang Thanh Mai nói rồi ra khỏi nhà vệ sinh

-"Đúng là giả tạo" Thanh Mai bật cười mĩm rồi lấy điện thoại mở những tấm hình cô vừa chụp được.

Lúc nãy khi ở trong lô, cô ngồi bên một lô bên cạnh Lan Ninh, khi nghe mọi người nhắc đến tên Lan Ninh và đại học H thì cô đã quay sang liếc nhìn thì thấy Lan Ninh đang thân mật được một người đàn ông đẹp trai ôm lấy eo cười e thẹn.

Cô vội lấy di động chụp theo vài góc nhìn thân mật nhất. Nhấn vào nhóm chat của trường, cô ấn nút gửi những tấm ảnh kia đi. Rồi sau đó cô vờ như gửi lộn, rồi xin lỗi mọi người trong nhóm, thu lại những tấm hình kia. Cô biết, hình chắc hẳn được lưu về máy những người trong nhóm.

"Tỏ ra thanh cao hả? Để coi mày thanh cao cỡ nào? Sáng một anh, tối lại một anh. Hẳn là rất bận đi!" Thanh Mai nhìn nhóm chat đang bắt đầu xôn xao rồi cùng hai cô bạn gái bước ra khỏi nhà vệ sinh.

*23h20*

Quân Tâm nằm trên giường lớn, tay lướt qua từng tấm hình cô đăng trên mạng xã hội. Anh đã tìm cô rất lâu, cuối cùng cũng thấy đúng là cô. Trong hình cô gái đang vui vẻ cười tít cả mắt vào màn hình, môi ngậm ống hút trà sữa đầu thoã mãn. Đôi môi này ngày hôm nay đã há ra mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ anh, đã liếʍ từng lớp da ngoài ©ôи ŧɧịt̠.

Phía dưới ©ôи ŧɧịt̠ anh cứng khi nhìn thấy cô. Anh đưa tay xuống quần sóc nhẹ.

"Ưm"

Anh khẽ rên siết. "Ting" tin nhắn bên nhóm chat của khoa bổng hiện lên che một nữa khuôn mặt cô, anh định không xem nhưng khi nhìn lại nội dung thì anh bật ngồi dậy.

"Các cậu xem này, hội trưởng Lan Ninh nữa đêm đi bar với bạn trai"

"Ôm nhau thân mật ghê"

"Vậy mà mình tưởng hội trưởng chưa có người yêu!"

"Động lực học tập của mình"

Quân Tâm bỏ qua hết những tin nhắn đau buồn của các thành viên trong nhóm. Anh chăm chú nhìn tấm ảnh, đúng là cô rồi. Bên cạnh cô là bạn trai cô sao? Rõ ràng cô nói mình chưa có bạn trai mà!

Nhưng sao lại ôm nhau thân thiết như thế, cô còn có vẻ ngại ngùng nép một bên.

"Chết tiệt"

Quân Tâm buông một tiếng rồi đứng dậy chọn một quần thể thao và áo phông. Sau đó cầm ví và chìa khoá "Rầm" một tiếng bước ra khỏi nhà.

Bên này khi xe đã được đổ dưới trọn của cô, mặt Ninh Vũ vẫn không ngừng cười thoã mãn.

-"Anh cười đủ chưa?! Anh sắp cười sái cả hàm rồi!"

-"Hahaa em không nhìn thấy vẻ mặt tụi nó hả?! Hahaaa chết mất! Đúng là bọn ngu như heo" Ninh Vũ ôm bụng

-"Kệ anh! Đưa thẻ em đây!" Lan Ninh cũng bất lực trước sự hào hứng của anh trai mình, sau đó cô đưa tay về phía anh

-"Em thực dụng vừa thôi! Em không thể giúp anh free được à!" Ninh Vũ lườm lườm nhìn cô, có ai em gái mà tính toán chi li với anh ruột mình không?!

-"Em thực dụng! Này nhá! Anh lợi dụng em xong rồi định trở mặt sao ạ! Lúc nãy anh còn nhận của bạn anh một thẻ không giới hạn đấy" Cô cũng không sợ mà nhìn lại cái lườm của anh

-"Anh nên nhớ là anh còn phải cần em về nhà nữa nhá!"

-"Ôi ôi em gái của anh, anh giỡn! Anh giỡn! Thẻ của em đây!" Ninh Vũ như chợt tỉnh người, anh suýt thì quên mình còn một cửa ải của ba mẹ phải nhờ đến cô. Suýt thì trở mặt!

-"Hừ! Xem như anh thức thời" Cô đứng dậy đóng cửa xe rồi lè lưỡi trêu anh chạy lên cầu thang

Ninh Vũ nhìn theo bóng cô lắc đầu cười. Cũng may là có cô trong gia đình mới thêm vài phần sinh khí. Coi em gái này của anh, là niềm tự hào của cả gia đình. Rồi anh đánh xe rời đi.

Lan Ninh vui vẻ bước lên cầu thang, đèn cầu thang màu vàng chiếu lên cả người cô đầy ấm áp. Cô nhìn về cửa phòng bổng sững người.

-"Quân...Quân Tâm?!" Cô ngạc nhiên ngập ngừng hỏi

Anh đang đứng dựa trước cửa nhà cô, phía ngón tay đang kẹp một điếu thuốc. Dưới chân hơn chục tàn thuốc đã được hút. Hẳn là chờ cô rất lâu rồi đi.

Lan Ninh hít lấy vài hơi bình ổn rồi tiến về phía anh.

-"Sao cậu lại đến đây?!" Cô nghi hoặc nhìn anh đang dập điếu thuốc dưới chân

-"Em vừa đi đâu về à?!" Giọng anh khàn khàn không trực tiếp trả lời câu hỏi của cô

-"Ra ngoài có tí việc! Sao cậu lại đến đây?!" Cô lại nghi hoặc hỏi thêm lần nữa

-"Việc gì? Hẹn hò với bạn trai sao?" Anh chợt cười buồn nhìn cô

Cô nhíu mày -"Không! Không phải"

-"Vậy nói đi! Em đi đâu với ai?!" Anh trở giọng

-"Sao mình phải nói với cậu?! Cậu đang quản mình đấy à?!" Lan Ninh cũng hơi khó chịu, cô với anh dù đã từng có thân mật. Nhưng cũng chưa phải là người yêu, hiện tại anh đang dùng giọng điệu người bạn trai để quản cô.

-"Anh có quyền được biết bạn gái tương lai của anh đã làm gì tối nay!" Anh nhìn cô rành mạch đáp

-"Xin lỗi nhưng mình thấy cậu đã đi quá giới hạn cho phép rồi!" Cô cũng không nhìn anh, mà xoay người đặt ngón tay lên mở khoá vân tay.

-"Anh xin lỗi!" Anh đặt tay lên bàn tay mở khoá của cô dịu giọng -"Anh chỉ là đang sợ hãi" anh sợ cô thật sự như những lời người khác nói, cô có bạn trai và cô cùng bạn trai sẽ thân mật. Sẽ...

-"Ai nói anh cũng không tin. Anh chỉ tin em"

-"Em nói không có bạn trai thì anh tin sẽ không có. Nhưng em có thể nói với anh được không? Người cùng em đi hôm nay là ai?!"

Lan Ninh nhìn bàn tay đang níu lấy tay cô chợt sững người, bàn tay ấy lạnh ngắt như chưa từng có hơi ấm. Anh tha thiết nhìn cô, như van xin như cầu khẩn, giọng anh có vài phần nghẹn ngào.

Lan Ninh chưa từng thấy có ai dùng giọng điệu như này mà nói chuyện với cô.

-"Người đó là anh trai mình!" Cô thoả hiệp

-"Thật?!" Giọng anh bổng chốc vui mừng siết lấy bàn tay cô

Cô khẽ gật đầu nhìn anh đang cười , nét vui vẻ dần dần hiện ra.

-"Thật tốt quá! Anh xin lỗi lúc nãy đã làm em khó chịu" anh lại siết nhẹ tay cô

-"Đừng giận anh nhé!"

-"Cậu nghĩ nhiều rồi! Khuya rồi cậu về đi" Lan Ninh cũng không nói tiếp mà kêu anh về. Hôm nay cô có chút mệt, chỉ muốn lên giường ngủ một giấc.

Anh buông bàn tay đang nắm tay cô ra. Nhìn đèn khoá vân tay hiển thị đã mở. Anh khẽ động ôm eo cô đẩy vào trong, lách cả hai người vào rồi đặt cô trên cánh cửa đóng lại.

-"Anh phải làm em tha thứ anh mới trở về được" hơi thở anh quấn quýt trước mũi cô

Anh cúi đầu tham lam hút lấy bờ môi đỏ mộng nước.

"Ưm"

Cô khẽ rên lên khi bàn tay anh luồn vào trong áo bóρ ѵú cô bên ngoài áσ ɭóŧ. Anh vừa dùng lưỡi chơi đùa môi cô, bàn tay không ngừng bóp lấy vυ' cô. Thoả sức nhào nặn theo dạng anh muốn.

Anh dùng lưỡi đẩy nước bọt vào sâu trong lưỡi cô, nhìn cô gái mê man đang khép chặt mắt, lông mi run rẫy mỗi khi anh sờ tới đầu ti. Anh mím cười nút lấy lưỡi cô.

-"Anh muốn" Anh tách lấy môi cô, nước bọt vương trên khoé môi, có phần sưng đỏ. Anh thèm khát nhìn cô.

Bàn tay bên dưới không ngừng xoa bóρ ѵú.

-"Đầu ti cứng rồi"

-"Có phải muốn anh không?"

Anh thì thầm liếʍ vành tai cô.

"Ưm"

Cô khẽ rên khi anh đẩy áσ ɭóŧ lên cổ, giờ đây bàn tay to lớn của anh có thể chơi đùa vυ' mà không bị cản trở.

-"Có phải l*и chảy nước rồi không em?!"

"Ưm"

Anh dùng ngôn ngữ mà khích thích cô, phía dưới l*и cô ngứa ngáy bắt đầu khó chịu. Cô biết mình đã bị chính anh thu phục không cách nào thoát khỏi.

-"Có muốn anh bú cho em không?!"

-"Anh sẽ bú √υ', bú l*и cho em"

-"Nuốt hết nước l*и vì anh mà chảy, sau đó anh sẽ đυ. em"

-"Sẽ nắc ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и em! Cho em rên rĩ lại ra thêm nước để anh bú"

-"Em thích anh bú l*и em không? Hửm?!"

Anh không ngừng khẩu da^ʍ vào tai cô. Liếʍ mυ'ŧ vành tai cô ướt nước, ngón tay gãy đầu ti cứng đầy khó chịu.

Bên dưới cơ thể anh cô thở mạnh, từng đợt rung rẫy khi anh chơi đầu ti và khi nghe anh khẩu da^ʍ. Cô thừa nhận mỗi lần anh nói những từ đó cô lại càng nứиɠ l*и thêm.

"Ưm"

-"Ninh Ninh em hãy sống như em muốn đi"

-"Con đĩ dâʍ đãиɠ của anh"

Cô rùng mình mở mắt nhìn anh, anh vừa gọi cô là con đĩ của anh nhưng cô lại không thấy xúc phạm mà lại càng muốn anh nói nữa.

Quân Tâm cười nhìn biểu tình của cô, trước đây khi hai người chat sεメ cô luôn thích xưng mình là con đĩ để anh đυ. nát l*и. Còn nhiều thứ cô chủ động dâʍ đãиɠ hơn nữa. Giờ đây khi cô ngạc nhiên nghe anh gọi, cô chắc rất hoài niệm đi.

-"Đĩ của anh cởi đồ đi"

-"Anh muốn đυ. nát l*и em đêm nay!"

Anh cúi xuống nút lấy lưỡi cô ra lệnh. Tay không ngừng cởi đi lớp áo ngoài của cô. Áσ ɭóŧ cũng bị anh gỡ tung. Một bộ ngực đầy đặn hẫy ra trước mặt.

"Ưm"

Cô cong người khi anh cúi xuống mυ'ŧ lấy vυ', một bên đá lưỡi bú ʍúŧ vυ' một bên được anh xoa ti. Cô đã đạt tới giới hạn chịu đựng

-"Quân Tâm" Cô mơ màng khẽ gọi tên anh

-"Ư ưm" đáp lại cô là tiếng anh đang bú √υ'

-"Quân Tâm" cô lại rên rĩ gọi tên anh, người cong về phía anh để anh bú trọn bầu vυ'.

-"Anh đây! Sướиɠ không?" Anh đổi một bên vυ' hỏi cô

-"ưm sướиɠ" cô thành thật đáp

Anh hài lòng bú √υ' cô càng thêm hưng phấn. Cô dựa người trên cánh cửa lạnh ngắt nhưng cơ thể thì không ngừng nóng lên.

Anh đẩy kéo người cô nằm xuống dưới nền đất, anh kéo váy và qυầи ɭóŧ của cô. Tay cô chống về phía sau nhìn anh đang chăm chú cầm hai chân cô nâng lên.

L*и được che bởi lớp lôиɠ ʍυ rậm rạp, khép mở khiến cho dòng nước không ngừng rĩ ra.

-"Có muốn anh bú l*и không em?" Anh nhìn cô kɧıêυ ҡɧí©ɧ, anh muốn cô sống thật, muốn cô cũng khẩu da^ʍ như anh.

Anh đẩy ngón tay day day trên l*и, cũng không gấp gáp mà nhìn cô. Mặt cô đỏ hồng, tóc bết vì mồ hôi không ngừng chảy ra.

-"L*и chảy nước vì anh rồi này!" Anh vét một tí nước l*и đưa lên nhìn cô, ngón tay bỏ vào miệng -"Đυ.! Nước l*и ngọt lắm"

"A"

Cô không chịu đựng hình ảnh da^ʍ mĩ mà bật tiếng rên.

-"Bú l*и em đi! Em xin anh" cô lắc đầu thở dốc nói

-"Bú l*и của ai" anh lại như không quan tâm, ngón tay vân vê bên mép l*и không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ

-"L*и của em"

"A"

Anh đút một ngón tay ấn vào hộŧ ɭε đang vì nứиɠ mà sưng đỏ khiến cô rên lớn.

-"Đĩ da^ʍ của anh tự banh háng cho anh bú l*и nào!" Anh cầm hai tay cô đặt lên chân coi

Cô bị bắt nằm thành hình chữ M nhìn anh đang từ từ cúi xuống lè lưỡi liếʍ một ngụm nước l*и. Ánh mắt dâʍ đãиɠ không tả hết.

"A ưm"

Tiếng nước l*и được anh liếʍ phát ra những tiếng "chậc chậc" hình ảnh đầu anh vụt vào trong háng cô như tìm thấy được một nguồn suối quý giá.

-"A sâu... sâu quá" cô siết ngón chân khi anh đẩy lưỡi vào trong l*и

-"Ưm Tâm Tâm em sướиɠ l*и"

-"Rên cho anh nghe! Anh muốn em da^ʍ hơn nữa" anh liếʍ bên mép đùi ra lệnh

"A"

-"Em là đĩ muốn được anh liếʍ hết nước l*и"

-"Ưm em ra nhiều nước sao anh liếʍ hết bảo bối"

-"Em ra nhiều nước cho anh dễ đυ." Lan Ninh hiện tại không còn biết đạo lí, cô không còn biết gì ngoài du͙© vọиɠ đang bị nhấn chìm

-"Ưm cái l*и dâʍ đãиɠ này ngoan hơn em nhiều"

Anh liếʍ mép l*и sạch nước sau đó đứng dậy móc ©ôи ŧɧịt̠ trong quần ra vẫy vẫy trước mặt cô.

-"Bú ©ôи ŧɧịt̠ anh!"

Anh kéo đầu cô về phía ©ôи ŧɧịt̠ mình, ©ôи ŧɧịt̠ căng cứng gần 20cm đang hằn lên những đường gân. Anh vỗ vỗ vào má cô đầy dâʍ ɖu͙©.

-"Bú nó tốt thì anh đυ. em nát l*и đêm nay" anh vừa vỗ vỗ vừa khẩu da^ʍ

-"Ưm a đĩ chó" anh siết lấy tóc cô khi cô há miệng ra nút lấy ©ôи ŧɧịt̠.

Cô chỉ ê a liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ ở trong miệng, miệng không ngừng chảy nước bọt da^ʍ đang. Nhìn ảnh mắt cô vì sướиɠ mà rĩ nước, đôi môi không ngừng bú lấy ©ôи ŧɧịt̠ anh một cách thật sung sướиɠ.

-"A đĩ của anh"

-"Anh nắc ©ôи ŧɧịt̠ vào miệng em nhé!" Anh vừa nói vừa không ngừng đẩy ©ôи ŧɧịt̠ sâu vào trong miệng cô.

Cô đỏ mặt muốn anh ngừng lại nhưng không phát ra âm thanh nào ngoài tiếng "ọc ọc ọc" vì ©ôи ŧɧịt̠ quá sâu.

Nắc ©ôи ŧɧịt̠ quá sâu sau đó anh nâng người cô dậy mà nút lưỡi. Anh nút hết nước nhớt vì ©ôи ŧɧịt̠ chảy ra. Ngón tay không ngừng lau đi những vệt nước mắt chảy.

"Ưm"

Cô rên rĩ sau khi anh ôm cô vào lòng.

-"Có sướиɠ không?" Anh cọ cọ bên tóc mai

Cô khẽ lườm anh, có ai vừa bị nắc điên cuồng vào miệng vừa khó thở vừa đau mà sướиɠ không?!

-"Anh xin lỗi! Để anh bù lại cho nhé!" Anh nâng bế cô lên người, rồi bước vào phòng.